Bước vào thảm đỏ, nhóm của tôi lại nổi bật nhất, toàn màu trắng đen lấp lánh, mẹ tôi thằng anh họ và cả cô Kim-Hân nữa chứ, không hẹn mà lại gặp là sao ta.
Ngồi vào ghế chuẩn bị hưởng thức các món trên băng truyền truyền tới, dĩa thứ nhất là dĩa cơm nắm cá ngừ một dĩa chỉ chứa hai cục nhỏ, tôi gắp cho cô An rồi qua mẹ, lấy thêm các món ăn liền mà không cần đợi nướng hoặc lẩu.
Trong buổi ăn mọi người nói chuyện vui vẻ với nhau, cô An thì bị chọc nhiều nhất bị chọc tới đỏ mặt mài luôn, cô ấy trốn rút vào vai tôi.
" ư đừng nói nữa màaa "
" rồi rồi không nói nữa nè " tôi ôm cô ấy nhìn mấy người đó nhăn mày lại
" nhìn gì chứ, haha coi kìa vợ chồng hạnh phúc ghê " thằng anh họ cười lớn
" m im điii, t thấy nãy giờ m tia gái hơi nhiều nhe, có tin t mét ghệ m không? "
" chơi kì vậy bạn, chơi kì á nhe "
" xì "
" mọi người đừng giỡn nữa nè, ăn xong kiếm địa điểm tiếp theo nhé, để vợ chồng son người ta ăn nữa chứ, không thôi xíu đi chơi đói à haha "
" ơ kìa mẹeee "
" rồi rồi mẹ không nói nữa, mọi người ăn cho xong rồi đi tiếp nhé "
Tôi cùng mọi người đi cafe này nọ, ghé một chỗ mua bánh kem nhỏ đem vào quán cafe có view đẹp rồi chụp hình, từng người chụp với cô An và bánh kem, cuối cùng thì tới tôi, tôi nghỉ chụp chút thôi cũng không được mà tôi bị mọi người thao túm tâm lý rồi.
" Anh đứng sát vào nha " mẹ tôi ngoắc tay ra ý cho tôi
" rồi 1-2-.
.
3 *tách* quá đẹp nha, thêm nữa nè, một tay vén tóc An nào 1-2-.
.
3 *tách* tuyệt vời "
" rồi chưa mẹ "
" chưa, cả hai nhìn nhau nào, rồi giữ tư thế đó nha 1-2-.
.
3 *tách tách* đẹp lắm "
" An mỏi chân rồi nèee lẹ đi mẹ " tôi hối húc mẹ tôi chỉ vì tôi thấy chân cô ấy nhúc nhích có chút khó khăn vì mang cao gót
" rồi rồi, hôn môi một cái rồi thôi nè, a giữ nguyên chứ, nhắm mắt lại nha, đúng rồi tư thế đó 1-2-.
.
3 *tách tách! * "
" a An lại ghế ngồi nha "
" mọi người đâu hết rồi kêu lại ăn bánh kem nè "
" a ảnh hai đứa đẹp quá nha " mẹ tôi lướt qua lại
" con với chế An màaa "
" bật airdrop lên mẹ bắn qua cho "
" dạ rồi "
Tất cả hình tôi và cô An đều được gửi qua, nói thiệt chứ tấm nào tấm nấy đều đẹp, mẹ tôi như một nhiếp ảnh gia luôn.
Thằng anh họ tôi làm vẻ mệt mỏi cầm máy ảnh nhỏ đi lại ở sau là cô Hân-Kim đi theo sau cười hớn hở chỉ chỗ này qua chỗ khác.
" a hai cô cho em nghỉ xíu em mệt quá aaa " thằng anh họ cầm ly nước lên
Nó kể là hai cô bắt nó chụp hình cái này rồi tới cái khác làm nó mệt muốn chết.
" a An ra đây chụp với hai t nè, lâu rồi mới đi chơi chung mà haha "
" từ từ t đi liền " cô ấy đi theo sau và sấp bị vấp ngã do chân quá đau, tôi lo lắng mà đi theo cô ấy
" a mẹ mẹ chụp mấy cô cho con nha, con đi chụp hình cho nó cái " tôi chỉ tay qua thằng anh họ
" oce đưa máy ảnh cho mẹ "
" dạ đây "
" haiz cuối cùng cũng thoát, nhớ chụp ngầu ngầu lên nhe mậy " thằng anh họ đứng dựa tường nói
" rồi rồi, t biết m quá đẹp rồi, t chụp xong ghệ m mê chết mê mệt luôn *tách tách! * "
Sau 40 thì mọi người mệt rã người, tập hợp lại ngồi vào bàn.
" a mệt quáaaa " thằng anh họ tôi than vãn
" xì cái đứa nhóc này mới tuổi này thôi mà than cái gì " mẹ tôi đánh lên đầu thằng anh họ một cái
" An có mệt không? Uống nước nha " tôi lấy ly nước mình cầm ống hút đưa gần môi cô ấy
" ư không mệt, vui lắm " cô ấy ngậm ống hút hút một cái thật dthw rồi thôi
" a hình như đầu giờ tới giờ chưa ước đúng không? " cô Hân ngồi bên vừa nhớ ra gì đó
" a nhớ rồi An chưa ước " cô Kim chợt nhớ ra
" a a không cần đâu, già rồi ước gì nữa "
" ưm không An ước điiiii " tôi cầm nến đốt lên rồi cấm vào 2 cây nhỏ
" a thôi được rồi "
" nào nào mọi người hát lên nhé " mẹ tôi vỗ tay tiếp tinh thần cho cô ấy
" happy birthday to An! mừng ngày cô gái xinh ra đời! "
Tôi cầm bánh kem nhìn cô ấy nhắm mắt chấp tay ước, tôi không khỏi mong đợi cô ấy ước, cô ấy ước gì nhỉ, ước cho chúng tôi hạnh phúc, hay là mãi mãi bên nhau hoặc là cùng nhau bạc đầu, nghĩ tới thôi đã thấy vui rồi.
" *phù* mọi người đừng hát nữa An ngại lắm " cô ấy ngại ngùng nhìn mọi người
Tôi kiềm chế không được, áp môi cô ấy rì chặt người lại không cho thoát ra.
" a Anh! " buông ra cô ấy đỏ mặt ngại ngùng che miệng lại
" An ước gì vậy, em muốn biết lắm " tôi nắm vai cô ấy vui mừng hỏi
" a cơm t.
r.
ó! " thằng anh họ tôi la lên, may mà phòng đang ngồi chỉ có đám tụi tôi chứ không là không biết vác mặt đi đây rồi.