Tôi Lại Say Đắm Cô Giáo Cấp 2 Của Tôi Rồi

Chương 28






Ngày mới chào tôi, một ánh nắng từ cửa sổ chói vào mắt tôi thật khó chịu, tôi trốn chui trốn rụi vào chiếc mền xám.
Một giọng nói thoang thoảng bên tai tôi cất lên " haiz, mẹ xin lỗi con...xin lỗi vì ba con...!" tôi lăn qua một bên rồi lại chìm vào giấc ngủ
Vào 8h sáng mẹ tôi và Má tôi đi chợ cùng nhau, tôi đang ngủ thì nghe tiếng đập cửa khá lớn, tôi giật mình tỉnh dậy bước lên trước mở cửa ra.
Một giọng nói hổn hển " ha ha nhanh..nhanh lên chị ơi!, cô An bị người ta lại tới nhà đập đồ đạc ạ, nhanh..nhanh lên!! " thì ra là một học sinh của cô ấy, lúc này tôi bừng tỉnh lại chân không mang dép chạy thẳng lại nhà cô An với tốc độ nhanh nhất có thể
*rầm* tiếng chiếc bình thuỷ tinh vỡ nát.
Trước mặt tôi là một người đàn ông cũng cỡ tuổi mẹ tôi mà già hơn, ông ta cầm từng chiếc ly quăng xuống đất liên tục, còn cô An thì bị cầm tay bởi một người đàn ông khác.
" đừng! Đừng có đập nữa tôi xin anh!!! "

" ha này thì không theo ý t *bụp* " ông ta vừa nói vừa đập mấy chiếc ly trên bàn
" tôi xin anh *hic* đừng có đập nữa, học sinh tôi đang sợ kia kìa!!!! " nhìn cô ấy khóc mà tôi không kiềm được mặc cho chân không chạy thẳng đấm vào mặt ông ta một cái mạnh làm ông ta ngã lên đống miểng vỡ
" ông đang làm gì đấy hả!!! " tôi xoay qua cô An hét lên, nhìn cái người đang cầm tay cô ấy không cho cô ấy làm gì
" buông cô ấy ra nhanh!!! " tôi đi nhanh lại đấm vào mặt hắn hai cái
Tôi kéo cô ấy vào lòng vỗ về, sau lưng tôi thì có người tức giận hét lớn " m là ai, sao m dám làm vậy với t hả!!! "
Xoay lưng lại kéo cô An ra sau lưng tôi lấy thân chắn cho cô ấy.
" tôi là người yêu cô ấy, ai cho ông quậy phá nhà cửa cô ấy vậy hả!!??, ông là cái đách gì mà dám to gan làm vậy hả!!?? "
" hơ t là chồng sắp cưới của cô ấy, giờ cô ấy thuộc về t về m nên về chùi cho sạch nước mũi đi nhóc con " ông ta đẩy đầu tôi sang bên rồi nắm tay cô An kéo đi
Tôi nắm kéo lại đấm vào bụng hắn một cái mạnh.
" ựa, m..m to gan rồi, Minh đâu đánh nó cho t!! "
" An..An mau chạy vào trong đi, chạy vào nhanh lên!! " tôi đẩy cô ấy về phía phòng học có đám học sinh đang đứng sợ hãi trước cửa
" không..không đừng mà, An sợ..An sợ lắm...!"
" vào đi nhanh lên!!, mấy đứa kéo cô An vào phòng KHOÁ CHẶT LẠI CHO CHỊ!!!!! " tôi nhìn mấy đứa ấy hét lớn lên, một đứa gan dạ xông lên kéo cô ấy lùi lại
Tôi bị cái người nào đó tên Minh đá liên tục vào người mình, đôi mắt tôi tối sầm lại, tôi còn cảm nhận được trên mũi tôi có nước chảy ra.
Bên ngoài nghe tiếng động chạy vào, hàng xóm bên ngoài hẻm chạy vào ngăn cản lại nhưng lại không thành.
Hàng xóm đứng không đông nhưng không ai dám ngăn cản, lúc đó ông ta lấy cái ly thuỷ tinh đập thẳng vào lưng tôi rồi nắm đầu tôi ngước lên còn nói " m hên là gặp t, gặp thằng khác là nó đập vào đầu mày luôn rồi " nhìn ông ta cười hớn hả mà lòng tôi tức lên, bước chân của ông ta từ từ tiếng về phía phòng học được đóng kín và chặn lại học sinh thân thương.

Nằm trên bãi miểng thuỷ tinh, nhìn ông ta nhẹ nhàng kêu học sinh mở cửa với giọng nhẹ nhàng.
" *cốc cốc* nào mau mở cửa ra cho anh rước cô An về nha mấy đứa? "
" ông là quỷ, ông không phải con người, mau tránh xa cô ấy ra càng xa càng tốt!!! " một bé học sinh tức giận quát lớn sau cánh cửa
Đôi mắt tôi từ từ sụp xuống, bên tai thì nghe còi cảnh sát từ từ rõ hơn, nằm ngước lên nhìn các chú áo xanh chạy ngang tôi, một chị cảnh sát khuỵu xuống coi tôi như nào rồi kêu phụ tá lại xem, tôi còn nghe tiếng mẹ tôi hét lớn rồi khóc lên.
Đôi mắt tôi không còn giữ được nữa, tôi thả lỏng ra, mí mắt sụp xuống và tôi không còn biết chuyện gì nữa.
Trong lòng chỉ mong cô An được an toàn mà thôi, còn tôi như nào cũng được, miễn là người tôi yêu được an toàn.
xin lỗi vì sự yếu đuối này của em
Hai ngày sau tôi tỉnh dậy với cái mình tê tái, đau điếng.
Mở mắt ra trước mặt tôi là cô An và mẹ tôi vui mừng khi thấy tôi tỉnh dậy.
Bác sĩ lại xem xét tôi ra sao và nói gì đó ngoài phòng với họ, tôi ngước lên nhớ lại lúc đó mà tim đau lên, nước mắt thì rơi xuống.
*cạch*
" Anh con còn đau ở đâu không? Nói mẹ mẹ kêu bác sĩ cho con " mẹ tôi lau nước mắt cho tôi
" *hic* Anh..Anh *hic* " cô An đứng kế bên khóc nói không lên lời
" thôi hai đứa ngoan nào, mọi chuyện qua rồi, không sao đâu, hắn ta cũng bị bắt rồi mà đúng không? " mẹ tôi xoa vai cô ấy và cùng xoa nhẹ đầu tôi
" con có đói không? Mẹ nấu cháo nhé "
" v..vâng...!"

" An đừng khóc nữa, em buồn lắm á " tôi cố mỉm cười trước cái đau trên người
" *hic* An xin lỗi, An thật sự xin lỗi *hic* " cô ấy lấy tay lau nước mắt qua lại trông thật dthw cứ như con nít ấy
" thôi ngoan nào, đừng khóc nữa, em hết bệnh em dẫn đi chơi nhé? "
" *hic* d-dạ...!"
Hôm nay cô ấy kêu dạ luôn kìa aaaa dthw quáaaa.
- --
Au: chủ nhật buồn xíu nhá٩( ᐛ)و
Thị Anh: đồ độc ác(c" ತ,_ತ).

Cô An: đồ độc ácccc。゚(゚Д`゚)゚。
Anh Thuỳ: đúng là quá độc ác ಠ_ಠ
- --.