Translator: Nguyetmai
Đảo Đọa Ngư.
Khói bếp lượn lờ trong làng chài, từng chiếc nồi lớn đang nấu nước, những người chơi thì vội vàng khuân vác củi để nhóm lửa.
"Đồ gia vị đâu? Sao không có đồ gia vị?" Tìm một lượt mà chẳng thấy đồ gia vị, cậu béo bất mãn kêu lên.
Người của Tai Ngư tộc bị trói chặt ở chung quanh không khỏi tuyệt vọng. Còn đồ gia vị nữa chứ, chẳng lẽ tụi bay không biết tại sao lại hết đồ gia vị rồi sao? Trong lòng tụi bay méo rõ ràng sao?
Nhưng những người chơi cũng không định thật sự ăn thịt chúng. Chẳng qua là vì trả lại mối thù lúc trước Tai Ngư tộc đã ngược đãi họ mà thôi.
Cuộc tàn sát thôn làng lần này rất thành công. Những người chơi vừa diệt sạch Tai Ngư tộc, đồng thời còn vừa cuỗm mất một đống trái cây tươi ngon, cuối cùng còn phóng lửa đốt cháy cả thôn xóm của Tai Ngư tộc.
Ngay tại lúc những người chơi đi đến bờ biển chuẩn bị rời đi thì lại phát hiện có một cơn sóng đang nhô lên từ xa. Bên trên sóng biển là từng con hải quái hiện lên.
"Các anh em, chuẩn bị chiến đấu!" Vẻ mặt Trần Tử Vũ trở nên trịnh trọng, quay lại đằng sau nói với những người chơi.
Quy mô của quân Hải Vương lần này rõ ràng là lớn hơn rất nhiều. Những người chơi không dám khinh thường, vội leo lên thuyền rồi điều khiển chiến hạm chạy về phía trước.
Phương xa, Búa Sắt nhìn từng chiếc chiến hạm của những người chơi, lửa giận sôi trào.
Không cần suy nghĩ cũng biết chắc chắn là những sinh vật này đã giết chết Búa Tạ của hắn ta.
Lần này, để báo thù cho con trai, Búa Sắt trực tiếp dẫn dắt toàn bộ quân đoàn dưới trướng Búa Sắt đến đây. Hắn ta muốn nhìn xem thử kẻ nào dám chọc quân Hải Vương ngay trong hải vực Vọng Hư này.
"Xé xác chúng ra cho ta!" Búa Sắt rống lên, tiếp đó vỗ con hải quái dưới thân mình khiến nó tăng tốc độ lao về phía người chơi.
Các chiến sĩ theo sau hắn ta nghe thấy mệnh lệnh thì lập tức cùng kêu gào, cũng tăng tốc độ tiến lên.
Đối mặt với quân Hải Vương đột kích, những người chơi cũng không sợ hãi. Tất cả mọi người đều điều khiển chiến hạm xông về phía hải quân mà Búa Sắt dẫn dắt.
Thật ra thì những người chơi vẫn luôn có linh cảm rằng sớm muộn gì quân Bắc Kỳ của họ và quân Hải Vương cũng sẽ bùng nổ chiến tranh. Thậm chí họ còn thường xuyên bàn luận về quân Hải Vương trên diễn đàn.
Cho nên dù những người chơi đều không có chuẩn bị từ trước, nhưng họ vẫn không hề sợ hãi trận chiến này.
Nhưng lần này họ gặp phải quân Hải Vương mà Búa Sắt dẫn dắt, những người chơi đã không còn ưu thế về mặt số lượng nữa nên khi vừa đánh nhau thì đã có mấy chiếc chiến hạm bị hủy hoại.
Vô số hải quái bắt đầu quấn quanh chiến hạm rồi leo lên. Rất nhiều chiến sĩ quân Hải Vương cũng nhảy lên boong tàu theo hải quái rồi nhào vào quần ẩu với người chơi.
Nếu nói chiến đấu trên boong tàu, những người chơi còn có chút ưu thế thì những người chơi bị rơi xuống nước vì chiến hạm bị hủy thì chống chọi vô cùng khó khăn.
Dù sao thì nếu thi bơi lội, chiến sĩ quân Hải Vương mạnh hơn người chơi không biết bao nhiêu lần. Người chơi ở dưới nước hoàn toàn lâm vào tình thế bất lợi.
Thấy vậy, Trần Tử Vũ cũng rất nhức đầu. Rõ ràng lần này bọn họ đã chọc trúng kẻ địch mạnh rồi.
Kẻ chiến đấu dũng mãnh nhất chính là Búa Sắt. Thực lực cá nhân của hắn ta vô cùng mạnh mẽ. Để giảm bớt áp lực cho các đồng đội, Trần Tử Vũ quyết đoán điều khiển tàu Đại Long xông về phía Búa Sắt.
Lần này, tàu Đại Long trong trạng thái Bá Thể tông trúng Búa Sắt một cách bất ngờ khiến hắn ta lăn quay trong nước mấy vòng.
"Bà nội, dám chơi cứng với ông đây à?" Sau khi giữ vững thăng bằng, Búa Sắt mở to mắt ra, chậm rãi cong lưng rồi xông về phía tàu Đại Long thật mạnh.
"Ầm!" Búa Sắt lùi về sau một đoạn, còn kim quang bên ngoài Bá Thể của tàu Đại Long thì mờ nhạt hơn chút, mũi tàu vênh lên, trôi về sau một khoảng cách.
"Lại lần nữa!"
Tính cách táo bạo không chịu thua của Búa Sắt bị khơi dậy, thân hình lại tích trữ lực lượng rồi vọt tới đụng vào tàu Đại Long.
"Ầm! Ầm! Ầm!"
Va chạm liên tục khiến mấy người Trần Tử Vũ cảm thấy mình đang bị đánh lùi từng bước như chơi xích đu vậy. Lúc này tâm trạng của họ vô cùng ngơ ngác.
Họ không biết tại sao Búa Sắt lại không tông vào những vị trí yếu ớt khác trên chiến hạm mà chỉ nhìn chằm chằm vào đầu rồng của họ để ra sức giày vò.
Mà Búa Sắt cũng không chịu nổi nữa. Va chạm liên tục khiến đầu hắn ta ù đi, nhưng tính cách không chịu thua khiến hắn ta vẫn khăng khăng tông vào tàu Đại Long.
"Ầm! Ầm! Ầm!"
Các thành viên của Đại Long Hội cứ thế nhấp nhô theo mỗi lần va chạm.
"Thằng thiểu năng thế mà cũng là đại thống lĩnh của quân đội dưới trướng quân Hải Vương à?" Vương Đại Mãng nhìn giao diện trên đầu Búa Sắt rồi nói bằng giọng chán chường.
"Chậc chậc chậc, hắn ta không đau à? Dù sao thì tôi nhìn mà cũng thấy đau thay!" Trần Tử Vũ lắc đầu nói.
"Hắn vui là được rồi!" Tuyết Lê nói bằng giọng yếu ớt.
Thành viên Đại Long Hội: "…"
Sau khi bị va chạm mấy chục lần, Búa Sắt đau tới mức nhe răng trợn mắt, đầu óc choáng váng.
"Tiên sư nó! Bể cho ta!" Búa Sắt vốn nóng nảy, hắn ta tích trữ tất cả lực lượng rồi lại tông vào tàu Đại Long một phát thật mạnh.
"Rắc!"
Lần này, kim quang Bá Thể của tàu Đại Long trực tiếp bị tông bể. Chiếc sừng trên đầu tàu cũng bị lực lượng mạnh mẽ bẻ gãy, cả chiếc chiến hạm lập tức đánh mất phòng ngự.
Thấy vậy, vẻ mặt Trần Tử Vũ trở nên nghiêm túc, vội kêu lên: "Xuống nước, xử lý hắn!"
Thành viên trong công hội nghe vậy thì đều cầm vũ khí lên rồi nhảy xuống nước. Viên đá màu đỏ trên người Trần Tử Vũ cũng lóe sáng, anh ta nhảy lên cao rồi rơi xuống thật mạnh, đâm thẳng về phía Búa Sắt.
"Đoàng!"
Cú đấm này nện vào trong nước, va chạm với đầu của Búa Sắt.
Một phản lực truyền tới từ đầu Búa Sắt khiến anh ta bị hất bay ra ngoài, trên đầu cũng xuất hiện con số tổn thương bằng máu.
Điều này khiến Trần Tử Vũ rất kinh hãi. Chẳng trách con quái vật này vẫn tông vào chiến hạm. Thì ra đầu nó cứng tới mức này.
Lúc này Búa Sắt cũng choáng váng. Những cú va chạm trước đó đã khiến hắn ta vô cùng khó chịu rồi, Trần Tử Vũ lại đột nhiên tung một đấm như thế, bây giờ hắn ta cảm thấy đầu óc mình như bị quấy thành cháo vậy, không rõ đông tây nam bắc là gì nữa.
Nhưng đối mặt với đòn tập kích của đám người Vương Đại Mãng, Búa Sắt vẫn vung tay lên theo bản năng.
Thực lực của bản thân Búa Sắt vốn rất mạnh mẽ, đám người Vương Đại Mãng vừa tiếp cận đã bị đánh bay ra ngoài. Hoàn toàn không ngang hàng nhau về mặt thực lực gì cả.
Ngay tại lúc Trần Tử Vũ lại dẫn người đến tập kích thì các chiến sĩ quân Hải Vương ở nơi xa thấy Búa Sắt bị bao vây cũng lập tức xông tới cứu viện.
Thấy cảnh này, Trần Tử Vũ ý thức được có điều gì đó không ổn, vội quát lên trong kênh khu vực:
"Đều rút lui đi! Chạy thoát được chiếc nào hay chiếc đó, mau lên!"
Tuy rằng chiến hạm có thể tự phục hồi, nhưng tốc độ rất chậm. Nếu muốn phục hồi nhanh chóng thì chỉ có thể hao phí nguyên liệu. Thế nên Trần Tử Vũ quyết đoán lựa chọn bảo những người chơi rút lui, đồng thời thu tàu Đại Long đã bị hư hỏng nhẹ vào không gian.
Trần Tử Vũ rất có uy tín trong người chơi. Những người chơi ở trên chiến hạm còn chưa bị phá hỏng nghe vậy thì vội điều khiển chiến hạm chạy ra xa.
Đối mặt với quân đoàn Búa Sắt đang bao vây tới đây, những người chơi bị rơi xuống nước bắt đầu triển khai đợt chiến đấu cuối cùng.
Nhưng tình thế bất lợi đã hình thành, sự chống cự cuối cùng chẳng qua chỉ là vùng vẫy trước khi chết mà thôi. Cuối cùng những người chơi đó vẫn bị quân Búa Sắt bao vây giết chết.
"Đại ca, có mấy chiếc thuyền muốn bỏ chạy kìa!" Một chiến sĩ quân Búa Sắt chỉ vào người chơi đang chạy trốn nói với Búa Sắt.
Búa Sắt đang ra sức lắc đầu, hoàn toàn không nghe thấy cấp dưới nói gì cả. Bây giờ hắn ta chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, toàn thân như đang lơ lửng trên trời mà thôi.