Tôi Là Trùm Sau Màn

Chương 159: Dã tâm của Quỷ Vương Bàn Thạch




Translator: Nguyetmai

"Nhưng ta không cam đoan rằng các ngươi có thể học được đâu nhé!" Thấy hai người đồng ý, Đồng Quải lại nói thêm.

Tiểu Mặc và bé Bưởi lập tức gật đầu.

"Vâng, thưa đại sư Đồng Quải!"

"Vậy thì ta sẽ nói cho các ngươi biết về lai lịch của bộ tộc Nguyền Rủa trước đã."

"Vốn dĩ bộ tộc Nguyền Rủa không phải là chủng tộc được sinh ra trên vùng đất Bắc Kỳ của chúng ta, mà chuyển tới từ bên kia địa ngục. Hình như là do họ đã theo nhầm phe trong trận chiến tranh giành vị trí phủ quân nên sau khi vị phủ quân mới xuất hiện, để không bị diệt tộc, họ đành di chuyển tới Bắc Kỳ."

"Khi ấy thế cục của Bắc Kỳ cũng rất loạn lạc, cũng có hai thế lực lớn đang cạnh tranh vị trí phủ quân Bắc Kỳ."

"Nhưng phải nói rằng bộ tộc này cũng thật thảm. Để có thể đứng vững chân trên đất Bắc Kỳ, sau khi đánh giá thế lực của hai phe, họ cũng lựa chọn đầu quân cho một phe trong số đó, song vẫn nhầm phe. Thế lực mà họ đầu quân cuối cùng vẫn thua cuộc, hơn nữa gần như bị tiêu diệt sạch. Đúng rồi, thủ lĩnh của một thế lực khác tên là Lục Viêm, chính là Vua Bắc Kỳ đương nhiệm vừa chết."

Nhớ tới vị Vua Bắc Kỳ ngày xưa đối xử với mình không tệ chút nào, trong lòng Đồng Quải lại thổn thức.

"Thế có phải là bộ tộc Nguyền Rủa cũng bị tiêu diệt không?" Hai người hỏi như đứa trẻ tò mò.

"Ừ, theo lý mà nói thì hẳn là bị diệt sạch, nhưng cũng chưa chắc. Nghe nói có mấy người may mắn sống sót, chạy trốn tới Vực Sâu Lạnh Giá theo thế lực bại trận. Đương nhiên ta cũng không chắc điều này có thật hay không nữa, bởi vì khi đó ta đang tu luyện thần công nên bế quan từ rất lâu."

"Vực Sâu Lạnh Giá?" Hai người lập tức mở bản đồ ra, kéo về phía Nam.

Nhưng vì họ chưa từng đến đó nên trên bản đồ chỉ biểu hiện vùng sông ngòi dưới nơi mai táng mà thôi. Khu vực dưới đó nữa vẫn bị sương mù bao phủ.

"Cho nên mới nói nếu các ngươi thật sự muốn học được năng lực của bộ tộc Nguyền Rủa thì chỉ có thể xin thỉnh giáo bộ tộc Nguyền Rủa mà thôi. Nếu trong số họ có người may mắn sống sót thì chắc chắn là đã chạy tới Vực Sâu Lạnh Giá rồi. Chứ còn những khu vực khác ở Bắc Kỳ, họ căn bản là không thể sống được."

"Nhưng ta phải nhắc nhở các ngươi một điều rằng, Vực Sâu Lạnh Giá này được coi là đất cấm của Bắc Kỳ, bởi vì nơi này vô cùng kỳ lạ, nằm trên núi lửa địa nhiệt, lại có sông băng mấy trăm nghìn năm không tan chảy, ngược lại bị tuyết bao phủ quanh năm."

"Hơn nữa nghe nói Vực Sâu Lạnh Giá này có liên quan tới thế lực Băng Tuyết tộc dưới trướng của Vua Bắc Kỳ đời thứ nhất, tóm lại không phải là một nơi tốt lành gì đâu. Vả lại, cho dù những thế lực bại trận đó trốn tới Vực Sâu Lạnh Giá thì cũng có khả năng rất lớn là đã bị Băng Tuyết tộc tiêu diệt rồi."

"Cho nên các ngươi hãy suy nghĩ cho kĩ đi. Nhưng dù sao các ngươi cũng là bất tử bất diệt, đi lượn một vòng cũng chẳng sao. Chẳng qua nếu gặp phải Băng Tuyết tộc thì nhất thiết đừng chọc họ, bởi vì nếu tộc trưởng của họ mà còn sống thì rất có thể đã đạt tới cảnh giới Quỷ Hoàng rồi. Hắn ta mà thật sự nổi giận thì có khi cả Bắc Kỳ sẽ loạn lên đấy."

"Ta đã nói cho các ngươi tất cả những gì ta biết rồi. Có suy nghĩ gì không?" Đồng Quải hỏi hai người.

"Chúng tôi đi!"

Thấy thái độ cố chấp của hai người, Đồng Quải khoát tay. Dường như là sợ họ không tìm thấy bộ tộc Nguyền Rủa thì sẽ quay lại làm phiền mình nên nó nói: "Nếu các ngươi thật sự không tìm thấy thì cũng đừng nản chí. Chờ khi nào thực lực mạnh lên thì có thể tới khu vực Địa Ngục xem thử. Ở đó có rất nhiều chủng tộc nắm giữ lực lượng của Địa Ngục Đạo."

Hai người lại gật đầu, sau đó cung kính cúi người chào Đồng Quải rồi xoay người đi đến trước cửa, nhưng mà lại bò ra ngoài từ cửa sổ.

Đồng Quải: "…"

"Ủa chờ đã! Sao tụi nó biết mình biết lai lịch của bộ tộc Nguyền Rủa?" Đồng Quải che thân dưới, cảm thấy có gì đó sai sai.



Bên ngoài, sự kiện cuồng hoan của những người chơi vẫn đang tiếp tục.

Lúc này bên ngoài Bắc Vực Bàn Thạch, mấy triệu người chơi bỗng xuất hiện thông qua truyền tống trận, sau đó thẳng tiến vào trong Bắc Vực Bàn Thạch.

Đối mặt với đám người chơi điên cuồng xông tới, Quỷ Vương Bàn Thạch khẽ giật mình, vội ngăn cản đám cấp dưới đang định phát động tấn công.

"Bình tĩnh, cứ để chúng nổi điên một lát đi. Không lâu sau chúng sẽ bỏ đi thôi."

Đúng như lời của Quỷ Vương Bàn Thạch, những người chơi vây quanh một khu vực điên cuồng tấn công một lát rồi cười ngây ngô, bắt đầu rút lui.

"Bàn Thạch đại nhân, rốt cuộc thế lực này là chủng tộc nào vậy? Tại sao trước kia chưa từng thấy chúng bao giờ?" Thống lĩnh Thiết Thi bên dưới không nhịn được tò mò hỏi.

Ánh mắt Quỷ Vương Bàn Thạch cũng lóe lên nghi hoặc, sau đó quay đầu nhìn về phía sứ giả độ hồn Độ Duyên.

"Ngươi tiếp xúc với chúng từ sớm nhất, ngươi có biết lai lịch của chúng không?"

Nghe vậy, Độ Duyên cung kính nói với Quỷ Vương Bàn Thạch: "Bàn Thạch đại nhân, thế lực này tự dưng xuất hiện ở Minh Phủ sau khi Vua Bắc Kỳ đại nhân qua đời, thuộc hạ cũng không biết lai lịch của chúng ra sao nữa."

Nghe thấy Độ Duyên nói vậy, Quỷ Vương Bàn Thạch lại càng khó hiểu hơn.

Có một thế lực quy mô khổng lồ như thế ồ ạt tràn vào Bắc Kỳ, nhưng tại sao đám Quỷ Vương bọn họ lại không được biết tin từ sớm?

Vùng đất Bắc Kỳ này chỉ có thể tiến vào thông qua bốn khu vực, Bắc Vực Bàn Thạch của mình, Lưu Ly phía Đông, Thảo Nguyên Hoang Vu phía Tây, Vực Sâu Lạnh Giá phía Nam.

Đầu tiên, chắc chắn là có thể loại bỏ Vực Sâu Lạnh Giá. Dù sao thì khu vực đó hoàn toàn chưa từng có người nào xuất hiện cả. Còn Bắc Vực Bàn Thạch của mình mà có số lượng sinh vật khổng lồ như thế xuất hiện thì sao có thể không phát hiện ra được, cho nên đương nhiên cũng phải loại bỏ.

Tiếp đó là Lưu Ly phía Đông, cũng chính là khu vực mà Sát Na đóng quân. Nếu thật sự đến từ vùng biển phía Đông thì đầu tiên sẽ chống lại Sát Na, sao có thể chiếm cứ Minh Phủ trước rồi mới tiêu diệt Sát Na chứ?

Nghĩ vậy, thế lực này rất có thể đến từ chỗ Thảo Nguyên Hoang Vu bên kia.

Nhưng nếu là thế… Quỷ Vương Bàn Thạch vẫn cảm thấy không đúng lắm.

Bởi vì y đã từng tiếp xúc với những sinh vật này rồi, phát hiện năng lực mà chúng nắm giữ rõ ràng là đến từ Bắc Kỳ.

Chiến Binh Phù Văn, Trục Nhật Xạ Thủ, Địa Ngục Đạo của bộ tộc Nguyền Rủa vân vân… Đó đều là những năng lực thuộc về các thế lực đã từng tồn tại trên đất Bắc Kỳ này. Nếu nói những sinh vật đó đến từ bên ngoài thì không khỏi quá mức trùng hợp.

Quỷ Vương Bàn Thạch suy nghĩ một lát, bỗng dưng sắc mặt thay đổi.

"Độ Duyên, ngươi có nhớ rằng ngày trước Vua Bắc Kỳ từng nói là, sẽ có một ngày hắn quân lâm cả âm phủ không?"

Nghe vậy, Độ Duyên lập tức chắp tay: "Bàn Thạch đại nhân, đúng là thuộc hạ đã từng nghe Vua Bắc Kỳ nói lời này."

"Thế ngươi có còn nhớ lúc trước tất cả anh linh chết trận của các chiến binh từ Quỷ Tướng trở lên của quân Bắc Kỳ cùng với linh hồn của tướng địch bị giết chết đều được Vua Bắc Kỳ đại nhân thu vào trong Anh Linh Điện để thờ cúng không?"

"Thuộc hạ nhớ rõ. Vua Bắc Kỳ nói đây là để khiến người đời sau nhớ ơn những cường giả đó."

Giờ khắc này, sắc mặt của Quỷ Vương Bàn Thạch bỗng trở nên trắng bệch.

Bởi vì y nghĩ tới một chuyện rất quan trọng.

Hình như năng lực mà những người chơi nắm giữ đều liên quan tới những chiến binh bị thu vào Anh Linh Điện kia.

Nếu nghĩ theo hướng này thì Quỷ Vương Bàn Thạch bỗng có một suy đoán.

Đó chính là thế lực mới xuất hiện ở Bắc Kỳ này rất có khả năng liên quan tới Vua Bắc Kỳ đã chết. Có lẽ đây chính là thế lực bí mật mà Vua Bắc Kỳ đã gây dựng để thực hiện dã tâm quân lâm cả âm phủ.

Nghĩ đến đây, Quỷ Vương Bàn Thạch bỗng hiện lên một suy nghĩ.

Đó chính là nếu thế lực này thật sự là vũ khí bí mật của Vua Bắc Kỳ thì mình có thể khống chế chúng được không? Hoặc là có cách nào để khống chế chúng không?

Bởi vì y không tin rằng Vua Bắc Kỳ sẽ tạo ra một thế lực mà mình không thể thao túng, cho nên nhất định sẽ có vũ khí bí mật để cam đoan rằng chúng sẽ không phản bội lại mình.