Tôi lại tiếp tục nhảy lên toan chém thẳng xuống đầu ả ma cà rồng, nhưng ả lại né người sang một bên rồi bay lượn trên không trung như có ý trêu ngươi tôi, tôi nhăn mặt toan lao lên một lần nữa nhưng bỗng dưng đứng khựng lại. Cơ thể tôi bỗng nhiên tê liệt không còn cảm giác nữa, dường như tôi đã đến giới hạn của bản thân.
- Sao vậy...? Ngươi vừa bảo đơn giản lắm cơ mà...?
- Đừng xàm ngôn...! Có giỏi thì bước xuống đây cho ta chém một nhát rồi muốn nói gì thì nói...! Ỷ vào trò bay lượn tránh né thì đừng có lên giọng với ta...!
Ả ma ca rồng khẽ mỉm cười rồi từ từ hạ cánh xuống mặt đất, Ả chậm rãi đi từng bước lại gần về phía tôi rồi đưa bàn tay trái vuốt lấy má tôi.
- Ngươi đã kiệt sức rồi...! Bằng chứng là hai thanh kiếm ánh sáng đang dần biến mất trên tay ngươi đấy...! Giờ ta còn phải sợ ngươi sao...?
Đúng thật là vậy, giờ đây tôi chẳng còn chút sức lực nào trong cơ thể nữa, đôi mắt lờ đờ hoa lên như chuẩn bị ngất đến nơi rồi. Ả ma cà rồng nắm chặt tóc tôi rồi từ từ cắm thẳng hai chiếc răng nhanh sắc nhọn về phía bên phải cổ, khuôn mặt ả đờ ra vì hưng phấn như cảm nhận từng giọt máu đang từ từ chảy xuống cuống họng ả.
Nhưng bỗng nhiên đôi mắt ả mở to ra lộ rõ vẻ kinh hoàng, hàm răng của ả nhả khỏi cổ tôi giọng run run tức giận...:
- Máu ngươi có độc....!
Tâm trí tôi như bừng tỉnh lại, cơ thể gồng xuống dồn hết sức vào hai cánh tay rồi đẩy mạnh ả ma cà rồng ra phía sau:
- Long Trảo Thủ....!
Hai bàn tay tôi bỗng nhiên mấp máy liên hồi, mặt tôi đỏ sượng đi vì biết chuyện gì vừa xảy ra, hình như vừa rồi tôi chạm vào hai quả đồi của ả ma cà rồng thì phải. Cảm giác hơi tê dại lạ thường cùng với tinh thần hưng phấn rõ rệt làm tôi không biết phải xử trí ra sao, đang loay hoay với những cảm xúc tuổi vào đời thì một tiềng hét xé tan những hỗn độn trong tôi:
- Thằng khốn...! Mày dám... Mày dám.... làm ô uế phẩm hạnh quý tộc của tao....! Hôm nay tao quyết băm vằm mày ra làm trăm mảnh... để xóa đi nỗi ô nhục này...!
Cơ thể của ả bỗng nhiên từ từ biến đổi, khuôn mặt từ từ lỗ rõ vẻ xương xẩu hốc hác, cơ thể cũng phình to ra dàn biến đổi thành một con quái vật kì dị nửa người nửa đơi. Từ trên mái nhà, hàng trăm con dơi sà xuống bay xung quanh con quái vật tạo thành một cảnh tưởng vô cùng kinh dị.
Tôi có thể cảm nhận rõ, mình đang trong tình cảnh thập tử nhất sinh đến mức nào.
Lời kết: Chap này coi như quà xin lỗi bù cho mọi người chờ đợi chap mới hơi lâu trong thời gian qua.
Cám ơn vì đã ủng hộ bộ truyện này