Tôi Là Con Gái Ruột Mất Tích Nhiều Năm Của Nhà Giàu Số Một

Chương 16: Phỏng vấn




Dịch: Dii

=====================

Kể từ đêm họp lớp, tập thể lớp bùng nổ rồi.

Các bạn cùng lớp tham gia buổi họp lớp tối hôm đó đã tiết lộ trong nhóm bạn trai của Quý Tinh Diêu là Hạ Kiêu, đã gây chấn động đến một lượng lớn sinh viên thích hóng drama.

- Vương Tử Nghiên: Trời ạ! Bạn trai của Quý Tinh Diêu vậy mà là Hạ Kiêu!

- Vương Tử Nghiên: Quý Tinh Diêu, cậu và Hạ Kiêu ở bên nhau từ khi nào vậy?

- Vệ Nhàn Tĩnh: Hạ Kiêu? Hạ Kiêu các cậu nói là Hạ Kiêu mà dạo gần đây cậu đang leo tường* đó à?

*墙头: là kiểu fan không có hình tượng idol cụ thể, dễ bị thay đổi, thích cái này lại thích cái kia

- Trương Bội: Nói ra mình cũng không tin, Hạ Kiêu này chính là Hạ Kiêu cậu nói đó.

- Trương Bội: Mình sắp phát điên lên rồi, Hạ Kiêu người thật còn đẹp trai hơn cả trên TV!!! Tinh Diêu, cậu là cái tên sát thủ nam thần gì vậy! Đến cả Hạ Kiêu cũng bị cậu thu vào tay!!! 

- Cúc Oanh Tâm: Hai người đang chơi cái trò gì vậy, định lừa bọn này à? Làm gì có ai mà tin cái chuyện không có thật này chứ?

- Diệp Đan Dương: Cười chết tôi rồi, cho dù là muốn đùa tụi này đi chăng nữa cũng tìm chuyện gì thực tế một chút đi. Hạ Kiêu là nghệ sĩ lại còn đang hot lên từng ngày, làm sao lại đi yêu đương vào lúc này được? Là anh ấy điên rồi hay công ty anh ấy điên rồi hay là các cậu mới là người điên rồi?

- Giải Bình Đồng: Aaaaaaa! Hạ Kiêu! Trời ơi cái mạng này của tôi! Ai dám bịa đặt chuyện này tôi liều mạng với người đó!

- Lâm Thuyên: Bọn họ không nói chơi, bạn trai của Quý Tinh Diêu thật sự là Hạ Kiêu. Vừa rồi bọn mình đều thấy hết.

- Vệ Nhàn Tĩnh: Đưa ảnh ra đây rồi tôi tin.

- Giải Bình Đồng: Đưa ảnh.

- Cúc Oanh Tâm: Đưa ảnh.

- Vương Tử Nghiên: Không có… Trợ lý của anh ấy không cho phép nên bọn mình đã xóa ảnh và video rồi.

- Tống Đình: Lần sau, muốn lừa tụi này thì nhớ chọn chuyện gì đó thực tế hơn nha.

- Diệp Đan Dương: Ban nãy mình lên weibo mới nhìn thấy có người bóc chuyện đó, sau đó bị fans của Hạ Kiêu xé mấy cái tài khoản liền, không biết họ làm mấy chuyện này là tốt hay xấu nữa?

……

Cả nhóm phấn khích gần như cả đêm, nhưng vì không có video và hình ảnh nên mọi người trong nhóm không tin vào bất cứ điều gì họ nói, một số người tung tin trên mạng, họ bị những fan nữ hung dữ của Hạ Kiêu mắng đến mức phải khoá tính năng bình luận, ý kiến. Để chứng minh những gì mình nói là đúng, một số người trong nhóm liên tục tag @Quý Tinh Diêu, buộc cô nói ra, thậm chí có người còn nhắn tin riêng cho Quý Tinh Diêu nhưng cô lại xem như không thấy.

Dương Nhân Nhân cũng gửi tin nhắn cho Quý Tinh Diêu nhưng mà ở trong nhóm nghe các bạn bát quái xong rồi lại nhìn không thấy đương nhiên là không rep rồi.

Ngày thứ hai Dương Nhân Nhân gọi điện thoại cho Quý Tinh Diêu, Quý Tinh Diêu có nhìn thấy nhưng không nghe, thật ra đối với Dương Nhân Nhân có chút thất vọng.

Khi còn học đại học, cô và Dương Nhân Nhân có mối quan hệ rất tốt, cô nghĩ họ là bạn thân của nhau, nhưng những gì Dương Nhân Nhân làm hôm đó thực sự khiến Quý Tinh Diêu thất vọng.

Dương Nhân Nhân tuy trong lời nói luôn bảo vệ Quý Tinh Diêu, nhưng tận đáy lòng cô ấy không phải cố ý bảo vệ Quý Tinh Diêu, cô ấy chỉ coi Quý Tinh Diêu như một vũ khí để tấn công Tô Tiểu Tiểu. Cô ấy cố ý từ Thiên Tân chạy đến đây tham gia buổi họp lớp này để ép Quý Tinh Diêu xuất hiện, chuyện này đã khiến cho Quý Tinh Diêu bị tổn thương sâu sắc.

Quý Tinh Diêu rất thất vọng với Dương Nhân Nhân, cô không muốn trả lời cuộc gọi của Dương Nhân Nhân.

Không gọi điện thoại được, Dương Nhân Nhân cũng không từ bỏ, ngày hôm sau cô ấy gửi tin nhắn cho Quý Tinh Diêu, xin lỗi cô chuyện xảy ra tối hôm qua, nói là hai ngày tới phải ở lại thành phố Yến, mong được ra ngoài ăn một bữa.

Quý Tinh Diêu rep lại tin nhắn rồi từ chối lời mời ăn cơm của Dương Nhân Nhân.

Lúc đó Quý Tinh Diêu đang tập các bài tập phục hồi chức năng đơn giản trên thảm tập yoga theo hướng dẫn của bác sĩ, sau khi nhắn lại, cô đặt điện thoại di động sang một bên tiếp tục tập các bài tập phục hồi chức năng, một lúc sau, điện thoại di động lại phát ra tiếng bíp, Quý Tinh Diêu cho là tin nhắn của Dương Nhân Nhân gửi cho cô.

Quý Tinh Diêu không định xem tin nhắn nhưng lại nghĩ, có lẽ là tin nhắn của Hạ Kiêu, thế là cô cầm điện thoại xem một lát, mới phát hiện mình nhận được một email.

Quý Tinh Diêu mở email ra xem, có chút ngoài ý muốn, là thư trả lời mà bên hôm qua cô gửi CV. Quý Tinh Diêu có tất cả 3 phần CV, cô tưởng dù thế nào cũng cần tới tuần nữa, ai dè hiệu suất trả lời của đối phương lại nhanh tới vậy, không ngờ tới ngày thứ hai đã nhận được câu trả lời rồi.

Quý Tinh Diêu hơi lo lắng, cô hít thở sâu làm tốt bước chuẩn bị tâm lý, sau đó mở email ra.

【Cảm ơn bạn đã ứng tuyển giáo viên dạy múa của công ty, chúng tôi vô cùng có hứng thú với học thức, kinh nghiệm của bạn, để hai bên cùng hiểu lẫn nhau, mong bạn tới công ty tham gia phỏng vấn ở công ty vào trước lúc 10h sáng ngày thứ tư. Bạn hãy mang theo CV, chứng minh học lực… của bạn theo. 】

Quý Tinh Diêu kinh ngạc kêu lên, có chút không dám tin, bởi vì công ty trả lời email của cô – Vũ đạo Tư Hàm, là nơi có quy mô lớn nhất trong ba nơi cô gửi CV, đãi ngộ tốt nhất, đương nhiên cũng là nơi có yêu cầu cao nhất.

Trước khi Quý Tinh Diêu nộp CV có tìm hiểu qua kết cấu công ty này, đây là nơi có quy mô lớn nhất và cũng là nơi đứng đầu ở thành phố Yến này. Thầy cô trong đó hầu như đều có học lực rất là kinh người, mà công ty này không chỉ dạy vũ đạo mà còn có cả kịch viện và đoàn múa của riêng mình, thực lực vô cùng sâu, mà công ty này còn thường tài trợ cho các trận thi đấu vũ đạo, ở trong giới này vô cùng nổi tiếng.

Quý Tinh Diêu đã từng đạt giải nhất và giải đặc biệt ở cuộc thi có sự tài trợ của công ty này.

Mắt Quý Tinh Diêu tràn đầy kinh ngạc, vậy là thành công rồi à? Cô đã thuận lợi qua vòng đầu rồi à?

Cô cong mắt cười, chỉ thấy lâu rồi không được vui như thế, bởi vì tin tức này tới nói cho cô biết một điều, tuy Quý Tinh Diêu chân bị thương, nhưng cô không phải là phế vật, cô có thể dựa vào thực lực của chính mình sống tiếp ở thành phố này. Nghe nói công ty này có mức lương và đãi ngộ rất rất cao, giáo viên qua được vòng thực tập có thể nhận mức lương hơn 8000 NDT (~28tr), mà theo mức tăng của thâm niên làm việc, tiền lương cũng không ngừng được nâng lên.

Quý Tinh Diêu nghe trên mạng nói có người chia sẻ giáo viên mới vào làm một năm là đã có thể nhận được mức lương cơ bản tầm 1 vạn 3 (~36tr), nếu có thành tích tốt, thì 1 vạn 5 (~37tr) cũng có thể đạt được. Nghe nói những giáo viên làm khoảng 5 năm, thì mức lương cơ bản đều trên 3 vạn (~105tr). Tự nhiên Quý Tinh Diêu cảm thấy, dù mình không thể nhảy múa, thì cũng có con đường toả sáng theo cách của riêng mình. Cuộc sống về sau dường như đã có điểm bắt đầu rồi.

Quý Tinh Diêu dường như không đợi được mà muốn chia sẻ tin này cho Hạ Kiêu, nhưng đột nhiên, nụ cười trên mặt Quý Tinh Diêu chợt tắt ngúm, khi cô nghĩ tới việc chia sẻ tin này cho Hạ Kiêu, não tự động hiện lên một hình ảnh.

Trong trí nhớ, dường như là giọng nói của cô, cô đang vui vẻ nói chuyện với ai đó.

【Ngày mai em đi phỏng vấn rồi! Em nhận được lời mời phỏng vấn của Vũ đoàn thành phố Yến rồi!】

Giọng người đàn ông có vẻ không vui lắm.

【Tinh Diêu, anh không muốn em đi làm ở những nơi như vậy.】

Cô không thể hiểu được và cũng cảm thấy rất buồn【Cái gì gọi là những nơi như vậy?】

Giọng nói rất nhẹ nhàng bình tĩnh, giọng điệu của anh ta dường như đang kiên nhẫn dỗ dành một đứa trẻ không hiểu chuyện 【Em biết mà, ba mẹ anh không thích em tiếp tục khiêu vũ.】

【Anh sẽ nuôi em mà, sau này chúng ta kết hôn rồi, em làm vợ anh không cần ra ngoài làm việc cho vất vả. Anh sẽ để em sống một cuộc sống giàu sang phú quý, cho em địa vị, cho em vào cái vòng thượng lưu này. Cho dù em có muốn những chiếc túi sang trọng đắt tiền như thế nào cũng có thể mua được một cách thật dễ dàng, em chỉ cần ngoan ngoãn ở nhà giúp anh chăm sóc gia đình thật tốt là được rồi.】

Lời hứa kiểu này nghe có vẻ vô cùng ngọt ngào, dường như phù hợp với kiểu nói “Em chỉ cần đẹp như hoa, còn lại mọi thứ cứ để anh lo” của tiểu thuyết trên mạng, nhưng Quý Tinh Diêu không hề thấy cảm động, cô chỉ thấy có chút thất vọng. Cho dù bản thân mình trong quá khứ hay hiện tại đều cảm thấy rất thất vọng, nghe có vẻ rất hay, nhưng đó không phải là cuộc sống mà cô muốn có.

Quý Tinh Diêu không biết mảnh ký ức này xảy ra khi nào. Người đàn ông trong ký ức không thích cô ra ngoài làm việc là ai, đó là bạn trai cũ của cô hay Hạ Kiêu?

Quý Tinh Diêu cảm thấy Hạ Kiêu không nên là người như thế, nhưng lại thấy thời gian có vẻ không đúng, nếu như là muốn tìm công việc, vậy đó là chuyện không lâu trước kia, nhưng theo cách nói của Hạ Kiêu, thì hình như bọn bọ đã ở bên nhau rất lâu rồi.

Quý Tinh Diêu cảm thấy rất lạ, cảm giác này đã xuất hiện kể từ buổi họp lớp hôm đó.

Nhưng không để Quý Tinh Diêu tiếp tục suy nghĩ nhiều hơn, cửa nhà được mở từ bên ngoài, là Hạ Kiêu trở về.

Trái tim Quý Tinh Diêu đột nhiên rung lên, cô ngồi tại chỗ không nhúc nhích mắt nhìn chằm chằm Hạ Kiêu, điều duy nhất còn lại trong đầu cô là làm thế nào để nói với Hạ Kiêu là cô đã nhận được lời mời phỏng vấn.

Quý Tinh Diêu một mặt cảm thấy Hạ Kiêu trong quá khứ sẽ không phải người như thế, một mặt lại lo lắng mình không bàn bạc với Hạ Kiêu sẽ khiến anh phản đối, đúng lúc đang nghĩ ngợi, thì Hạ Kiêu đã xuất hiện ngay trước mắt, anh xoa đầu Quý Tinh Diêu, “Thấy anh về nên vui tới độ ngốc luôn à?”

Quý Tinh Diêu hít một hơi thật sâu quyết định nói cho Hạ Kiêu những gì cô nghĩ, “Em nhận được email mời phỏng vấn.”

Hạ Kiêu nghe không hiểu lắm, “Ừm?”

Một tiếng trống làm tinh thần hăng hái thêm, cơn giận dần nguôi xuống, nỗi tức giận của Quý Tinh Diêu cũng tan biến, cô nhìn Hạ Kiêu, rồi lại dời tầm mắt đi, “Thì, hôm, hôm qua em thử nộp vài cái CV.”

Quý Tinh Diêu kể lại những gì xảy ra ngày hôm qua sau đó lo lắng siết chặt các ngón tay của mình, không biết Hạ Kiêu sẽ trả lời cô thế nào.

“Chân của em…” Ánh mắt Hạ Kiêu rơi vào chân của Quý Tinh Diêu.

Quý Tinh Diêu vội vàng xua tay, “Em đã có thể đi được rồi hơn nữa em là dạy cho trẻ con nhảy, không phải em nhảy, trẻ con thì sẽ không làm được những động tác quá khó em sẽ không làm bị thương chính mình đâu.”

Quý Tinh Diêu thấy lông mày của Hạ Kiêu dần cau lại, ánh sáng trong mắt Quý Tinh Diêu cũng dần mờ đi, có vẻ như Hạ Kiêu đang phản đối việc cô đi làm.

Hạ Kiêu lấy điện thoại ra, “Em nói công ty này tên là Tư Hàm?”

Quý Tinh Diêu cuối đầu suy nghĩ gật đầu.

Hạ Kiêu nói: “Công ty Tư Hàm này anh biết, do người nhà của một người bạn họ Chu của anh mở, nói ra thì hôm qua anh còn vừa đi gặp cậu ấy. Mẹ cậu ấy năm đó là một diễn viên múa, sau này qua đời ba cậu ấy vì luôn nhớ mong mẹ cậu ấy mới mở công ty này, hôm nào anh dẫn em đi gặp người bạn này.”

Quý Tinh Diêu nhìn chằm chằm vào anh, học viện này hóa ra là do người nhà bạn của Hạ Kiêu mở? Vậy sẽ để cho cô ở công ty của bạn anh làm việc không, sao lại cảm thấy hy vọng càng mong manh hơn vậy nè, ánh mắt Quý Tinh Diêu càng ảm đạm.

Hạ Kiêu như cười mà không phải cười nhìn cô, “Em chọn đi chọn lại vậy mà lại chọn công ty này.”

Quý Tinh Diêu đầu rủ xuống càng thấp hơn.

“Nhưng mà cũng tốt,” Hạ Kiêu nói: “Em đi làm ở Tư Hàm sẽ không bị ức hiếp nhưng mà chuyện em tới Tư Hàm phỏng vấn anh sẽ không đi chào hỏi trước giúp em. Nếu em muốn làm công việc này thì phải tự mình cố gắng vượt qua phỏng vấn, nếu em không làm được thì phải ngoan ngoãn về nhà dưỡng thương.”

Quý Tinh Diêu đột nhiên ngẩng đầu đầy ngạc nhiên, “Anh không phản đối à?”

Hạ Kiêu: “Tại sao lại phải phản đối?”

Quý Tinh Diêu vẻ mặt đầy kinh ngạc, đột nhiên nhào vào trong vòng tay Hạ Kiêu cười tươi như mùa xuân, rực rỡ đẹp đến nao lòng, “Hạ Kiêu anh thật tốt.”

Hạ Kiêu giật mình nhanh chóng đưa tay đỡ lấy Quý Tinh Diêu đang lao tới, ôm chặt cô bằng cả hai tay, “Tổ tông à, chân của em cẩn thận một chút đi.”

Quý Tinh Diêu nằm trong vòng tay Hạ Kiêu cười khúc khích giơ chân lên, “Chân em khỏe lắm.”

Hạ Kiêu hôn một cái vào trán Quý Tinh Diêu cô cười khúc khích, “Thời gian phỏng vấn là lúc nào, anh đưa em đi.”

Quý Tinh Diêu dùng cả hai tay ôm lấy cổ Hạ Kiêu, giọng nói nhẹ nhàng cô không nhận ra giọng điệu của mình như đang làm nũng, “Thứ 4 10h sáng anh có thời gian không?”

Hạ Kiêu ôm cô dậy, “Không có cũng sẽ có.”

“Phỏng vấn của em là chuyện lớn, anh phải tự mình đưa em đi.”

Quý Tinh Diêu cười càng ngọt ngào nhìn Hạ Kiêu, nghe Hạ Kiêu nói: “Sợ em phỏng vấn thất bại rồi khóc không ai dỗ.”

Quý Tinh Diêu khịt mũi, “Em mới không thất bại đâu anh chờ mà xem.”

Giọng của cô nhỏ xuống, “Từ nhỏ tới lớn mấy danh hiệu mà em có được có thể chất đầy cả một phòng, ai sẽ bỏ qua một giáo viên ưu tú như em?”

Tiếng cười của Hạ Kiêu làm lồng ngực anh rung động, “Vậy nếu mà em phỏng vấn thất bại anh có cười em, em cũng không được khóc nha.”

Quý Tinh Diêu chộp bả vai anh, một bàn tay không chộp hết được, cô vỗ vai Hạ Kiêu, không nỡ dùng lực, “Không cho phép nhắc tới hai chữ thất bại.”



Sáng thứ 4, Hạ Kiêu dành ra một buổi sáng không sắp xếp lịch trình, đích thân đưa Quý Tinh Diêu tới Tư Hàm phỏng vấn.

Hạ Kiêu đậu xe trong ga ra dưới tầng hầm, muốn đưa Quý Tinh Diêu đi.

Quý Tinh Diêu đẩy Hạ Kiêu để anh trở lại xe, lo lắng nhìn xung quanh, “Anh, anh trở về đi, nếu như bị người khác chụp lại thì phải làm sao đây.”

Hạ Kiêu nắm tay Quý Tinh Diêu, “Chụp được thì cứ chụp đi, anh hận không thể nói cho thiên hạ biết đây này.”

Quý Tinh Diêu không di chuyển cố gắng rút tay ra, “Anh muốn fan của anh xé xác em à.”

Hạ Kiêu nghe thấy lời cô nói, gãi mũi, “Nếu không phải vì cái này sao anh lại có thể chịu uất ức sống trong bóng tối không danh không phận chứ.”

Mặt Quý Tinh Diêu đỏ lên, “Sao lại, lại là không danh không phận chứ.”

Hạ Kiêu nhíu mày thở dài trông rất đau khổ, “Em xem đi, đưa em đi cũng không được còn nói là không phải không danh không phận.”

Quý Tinh Diêu thật khó rút tay ra, “Vậy đó cũng là vấn đề của anh.”

“Anh mau vào xe đi, em tự vào.”

Hạ Kiêu nhắm mắt theo đuôi, nói thêm, “Anh đưa em tới cửa.”

Quý Tinh Diêu có chút xấu hổ đẩy Hạ Kiêu lại, “Làm gì có ai đi phỏng vấn mà lại để cho bạn trai đưa tới tận cửa, em cũng không phải là trẻ mẫu giáo.”

Hai tay Hạ Kiêu đút túi quần, Quý Tinh Diêu có đẩy thể nào cũng không đẩy được, “Em phải.”

Quý Tinh Diêu tức giận chống nạnh, “Anh ấu trĩ.”

Hạ Kiêu đầu hàng không dám thực sự làm cho cô tức giận, “Anh ở trong xe chờ em.”

Quý Tinh Diêu gật đầu, Hạ Kiêu lại nói, “Trong xe lạnh quá.”

Quý Tinh Diêu trong lòng dịu lại, mùa đông như vậy một mình anh ở trong xe đợi cô đúng là rất lạnh, “Vậy, vậy anh theo em vào trong? Nhưng mà anh sẽ bị người ta nhận ra.. đều tại anh hot quá làm gì.”

Hạ Kiêu cười mỉm, “Phải, sớm biết có ngày này đã không cố làm cho hot, anh lại không thiếu chút tiền này, tại như vậy mà không thể quang minh chính đại show ân ái được, anh quá hối hận rồi.”

Tai Quý Tinh Diêu nóng lên thật sự, nghe không nổi nữa, may mà Hạ Kiêu thu tay, anh nhẹ giúp cô chỉnh lại đầu tóc, “Đi thôi, anh đợi em.”

Quý Tinh Diêu chậm rì rì di chuyển bước chân, “Nếu anh lạnh thì đi vào quán cà phê bên cạnh…”

Hạ Kiêu cười, “Không lạnh, đùa em đó, mau vào đi.”

Quý Tinh Diêu liếc nhìn anh một cái đi vào thang máy 

Hạ Kiêu một mình trở lại xe vui vẻ chờ bạn gái.

——————–

Tác giả có lời muốn nói: 

Không sai công ty này là do người ba nhà giàu mở.