Tôi Là Con Cưng Của Làng Giải Trí

Chương 22: 22: Thần Tượng Nông Thôn 2





Sau khi kết thúc công việc thì trời đã tối sầm lại.
Cả một ngày hái anh đào, hai người đều có chút đen, làn da bị phơi nắng tới ửng hồng.

Cái gì mà hình tượng của người nổi tiếng, một chút cũng không còn nữa.
Ông chủ vườn trái cây tới kiểm tra anh đào bọn họ đã hái, rất nể mặt mà khen một vài câu rồi phát tiền công ngày hôm nay cho bọn họ, nếu so với thù lao đóng phim thì số tiền này ít tới mức đáng thương, nhưng bởi vì tất cả đều được đổi bằng một ngày lao động mệt nhọc, nên bọn họ cảm thấy rất đáng quý.
Khi ông chủ phát tiền công còn kèm theo một thẻ nhiệm vụ, tấm thẻ này là do tổ tiết mục chuẩn bị, bên trên viết: Địa điểm dừng chân đêm nay tự giải quyết.
Trình Tuyết Ý xem xong, thật sự muốn ngất xỉu tại chỗ.

Chút tiền này căn bản không thể có tác dụng gì, bọn họ cần phải tiết kiệm thêm nữa.
Sau đó cô và Thi Nhất thương lượng với ông chủ vườn trái cây, đây là cách duy nhất để tiết kiệm tiền mà còn có chỗ ngủ.
Chủ nhân của vườn trái cây là một ông chú râu ria xồm xoàm, nghe thấy bọn họ muốn tá túc thì trực tiếp nói: “Một món đồ ăn Trung Quốc thì còn thể đổi được một đêm.”
Thi Nhất là thiếu gia mười ngón tay không dính nước, hắn bình tĩnh hỏi Trình Tuyết Ý: “Cô biết nấu cơm không?”
.................
Bên trong phòng bếp tại nhà ông chủ vườn trái cây.
Trình Tuyết Ý ngẩng đầu lên, nhanh tay cột gọn gàng mái tóc dài lại.
Tạp dề đã được buộc chặt lại.
Cô đứng ở trong phòng bếp nhìn máy quay nói: “Hôm nay tôi sẽ trổ tài nấu ăn cho mọi người xem!”
Thi Nhất đứng bên cạnh nhìn cô, hôm nay cô ở bên ngoài phơi nắng một ngày, tuy là đã che chắn rất kĩ, nhưng làn da mềm mại vẫn bị ửng hồng, chỉ là cô không hề cáu kỉnh, khi cười rộ lên vẫn tràn ngập năng lượng như cũ.
Bên ngoài có rất nhiều nữ minh tinh có vô số hình tượng khác nhau, nhưng đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy có nữ minh tinh thô và thật như vậy.
Trình Tuyết Ý nhìn thấy Thi Nhất vẫn đang nhìn chằm chằm mình, khó hiểu hỏi: “Sao lại nhìn tôi như vậy?”
Thi Nhất cười híp mắt lại, hắn rũ mắt xuống, lông mi che đi mí mắt dưới và nốt ruồi ngay khóe mắt, hắn nhẹ giọng nói: “Cô trông rất ngốc đấy, giữ hình tượng một chút đi”
“Hả?”
Trình Tuyết Ý cảm thấy không ổn tí nào, ba anh em nhà họ Từ này đúng là kỳ cục.
Thật là đám người nhà giàu kiêu ngạo!
Thi Nhất không biết nấu ăn, nhưng không thể để cho tổ tiết mục không biết quay gì, nên hắn chỉ có thể bắt tay vào giúp đỡ.
Nhưng hắn ở trong phòng bếp nói là giúp đỡ, nhưng càng giúp thì càng bày ra nhiều việc hơn.
Hắn nói muốn thử chặt sườn, nhưng Trình Tuyết Ý nhìn thấy tư thế hắn cầm dao thì rất sợ hãi.
“Tư thế này của anh không giống như là chặt sườn, mà giống như đi chém người hơn.”
“…”
Trình Tuyết Ý cẩn thận lấy dao từ trong tay hắn: “Anh giúp tôi rửa sạch cà chua đi, còn lại để tôi làm.”

Nếu để Thi Nhất nấu ăn thì hôm nay chắc chắn sẽ có máu đổ như thác.

Đến lúc đó đám fans Thi Nhất của hắn sẽ xé nát cô mất.
Trình Tuyết Ý lấy đồ ăn trong túi ra, thuần thục xử lý chúng.
Cà chua và thịt bò nạm đều cắt thành từng khối bằng nhau, lấy sốt cà chua đã có sẵn, xào chung với cà chua rồi mới cho thịt bò vào để hầm chung.
Sườn heo chặt thành từng khúc, sau khi đun nóng dầu trong chảo, cô cho sườn heo vào chiên vàng đều rồi vớt ra, rồi lần lượt cho các nguyên liệu vào xào sơ, sau đó cho sườn heo vừa nãy vào om đến khi màu trở nên đẹp hơn, thì mới chắt nước ra.
Cứ như vậy, món sườn xào chua ngọt và thịt bò hầm cà chua vô cùng ngon miệng xuất hiện.

Người quay phim rất ngạc nhiên, không nghĩ tới cô còn biết nấu ăn, vì vậy ngay lập tức cầm máy quay đi tới quay cận cảnh.
Trình Tuyết Ý cầm đĩa lên cười nói: “Khi biên tập lại nhớ thêm bling bling vào cho tôi nhé!”
Đêm nay có rất nhiều người đến từ các nước khác nhau, mọi người đều vui vẻ thể hiện tay nghề nấu nướng của mình, trên bàn đều có rất nhiều món ngon khác nhau từ các nơi trên thế giới.
Mấy người trẻ tuổi của các nước quây quần bên nhau, các ngôn ngữ đều khác nhau, mọi người chỉ có thể ông nói gà bà nói vịt, múa tay múa chân để giao tiếp với nhau.

Cảnh tượng như vậy thật sự rất ấm áp, dường như có cảm giác như cả thế giới đều hòa hợp lại.
Sau đó ánh đèn được tắt đi, ồn ào náo nhiệt trong phòng cũng dần biến mất.

Kết thúc một ngày ghi hình, cuối cùng Trình Tuyết Ý cũng có thể yên ổn chui vào chăn ấm.
Bên ngoài cửa sổ, mặt trăng đã lên cao cùng với vô số vì sao.
Trình Tuyết Ý nhìn chằm chằm suy nghĩ, dường như đã rất lâu trong thành phố chưa từng được nhìn thấy nhiều sao như vậy.

Từ khi xuyên tới đây, cô vẫn luôn rất bất rộn, vội vàng tìm kiếm sự nghiệp ổn định, cũng vội vàng đuổi theo danh lợi.
Cô thường xuyên nghĩ, nếu một ngày nào đó cô có tiền, cô nhất định sẽ hưởng thụ cuộc sống này thật tốt.

Dù sao đó cũng là ước nguyện hai đời của cô, cô muốn trải qua cảm giác thoải mái như trong mơ, không cần lúc nào cũng phải căng thẳng như vậy.
Khi chuẩn bị ngủ thì Tô Ngu gọi điện thoại tới hỏi hôm nay cô thế nào.

Sau khi xảy ra sự việc kia, hiện tại tâm tư của Tô Ngu đều đặt lên người cô, mỗi bước đi đều nhớ đến cô.
Trình Tuyết Ý nói lại toàn bộ những gì đã xảy ra hôm nay với chị ta.
Cuối cùng cô còn nói với Tô Ngu: “Thật ra như vậy cũng rất thú vị, những trải nghiệm như vậy không phải lúc nào cũng cảm nhận được.”
Nghe thấy cô nói chuyện thoải mái như vậy, Tô Ngu thở phào nhẹ nhõm: “Hiện tại những show như vậy rất thích hành hạ khách mời, nếu không hành hạ thì sẽ không có ai xem, chị nghe nói hôm nay khi Trình Nhiên ghi hình đã bị thương, chị rất lo lắng, sợ em ở bên đây cũng không thuận lợi.”

“Tại sao Trình Nhiên lại bị thương?”
“Anh ta là nghệ sĩ lão làng của show giải trí, không phải bọn họ đã tổ chức đi nhà ma sao, sau đó anh ta diễn quá nhập tâm, khiến cho một du khách bị dọa sợ, khi hai người xô đẩy, không cẩn thận đã khiến Trình Nhiên bị thương.”
“Một chút nữa em lướt Weibo một chút, trên mạng đã đăng video lên, haizz, đúng là vừa đau lòng vừa buồn cười, người nước ngoài kia sợ tới mức luôn miệng chửi thề…”
Trình Tuyết Ý tự tưởng tượng ra cảnh tượng kia cũng cảm thấy buồn cười: “Chị Tô, vậy chúng ta phải đồng tình sao?”
Tô Ngu chuyển đề tài rất nhanh, cố gắng duy trì khí thế của mình: “Chị nói nhiều như vậy, là hy vọng em chú ý an toàn.”
“Dạ dạ dạ, em hiểu rồi.” Trình Tuyết Ý cực kỳ nghe lời.
“Đúng rồi, chị Tô, nghe chị nói tới Weibo thì em mới nhớ, bên này là nông thôn nên tín hiệu mạng không được tốt, mấy ngày tiếp theo chị chú ý Weibo giúp em.”
Những nghệ sĩ vừa mới nổi tiếng được một chút thì luôn phải tạo cảm giác tồn tại.

Chuyện này Tô Ngu càng hiểu rõ hơn Trình Tuyết Ý.
“Yên tâm đi, chị sẽ xử lý, em nghỉ ngơi sớm một chút, ngày mai vẫn còn phải ghi hình tiếp.”
Sau khi cúp điện thoại, cuối cùng trái tim căng thẳng cả ngày hôm nay của Tô Ngu cũng đã được thả lỏng, đột nhiên hiện tại chị ta cảm thấy bản thân giống như là một người mẹ già, lúc nào cũng không yên tâm về nghệ sĩ của mình, chỉ sợ con bé xảy ra chuyện gì đó.
Chị ta vội vàng dùng điện thoại đăng nhập Weibo của Trình Tuyết Ý, giúp cô chia sẻ bài đăng của «Thách thức không thể tưởng tượng nổi».
Vừa mới làm xong thì nhìn thấy trang chủ của Thịnh Gia đăng một bài viết mới.

Tháng cuối năm này của Thịnh Gia cực kỳ thành công, có thể nói là nở hoa khắp muôn nơi.
Trong đó Thịnh Gia còn đầu tư một bộ phim điện ảnh được coi là chiến mã của năm nay, nhờ vào danh tiếng nên được sánh ngang với các bộ phim bom tấn của Âu Mĩ.
Mấy ngày hôm trước doanh thu của phòng vé đã đột phá 3 tỷ, vì vậy Thịnh Gia đăng Weibo cảm ơn mọi người vì đã ủng hộ bộ phim, hơn nữa còn tổ chức một cuộc rút thăm trúng thưởng.
Đây là việc vui, Tô Ngu tiện tay chia sẻ hộ Trình Tuyết Ý.
Khi Trình Tuyết Ý về nước thì đã là một tuần sau.
Lúc này kỳ nghỉ đông đã đến gần, «Kỷ niệm ngây ngô» cũng được lên sóng.
Trình Tuyết Ý đã ra xuất hiện trong «Thành thị x hồ sơ» rồi, nên việc tuyên truyền «Kỷ niệm ngây ngô» rất quan trọng.
Hoắc Tư Viễn và Vu Đồng Đồng là bạn thân của cô nên chia sẻ thì không nói đi, nhưng ngay cả Thi Nhất, Hứa Tự Nghi và Thịnh Gia Offical cũng chia sẻ cho cô.
Thịnh Gia Offical V: Chị gái nhỏ có phim mới, thật mong chờ!
Phía bên dưới có rất nhiều người bình luận.
[Trình Tuyết Ý là con gái cưng của Thịnh Gia phải không? Tại sao tài nguyên tốt gì cũng cho người này vậy?]
[Tài nguyên tốt? Lầu trên nói chuyện thật tấu hài, lúc trước là nữ phụ thứ n, lần này là nữ chính của bộ phim chiếu mạng, mi nói chuyện nghiêm túc thật sao?]
[Tôi cực kỳ chờ mong, dù sao cũng quá là thích Tạ Oản Tâm!]
[Poster cũng khá là đẹp, thật mong chờ.]

[Tôi cược cô ấy sẽ sớm nổi tiếng.]
Sau khi ghi hình show giải trí xong, Trình Tuyết Ý quay về thì phát hiện lịch trình sắp tới của cô đã được sắp xếp xong từ hai tháng trước, tuy rằng lịch trình nhiều thì rất tốt đối với diễn viên, nhưng khi nhìn thấy lịch trình dày đặc như vậy, cô thật sự muốn biểu diễn cảnh dùng đá đập vỡ ngực!
Trước khi công việc bắt đầu bận rộn, Tô Ngu đã cho cô hai ngày nghỉ ngơi.
Trình Tuyết Ý quyết định dùng hai ngày nghỉ này để giải quyết vụ phòng ở của mình.
Bởi vì khi «Thách thức không thể tưởng tượng nổi» đăng teaser, phòng ở của cô bị mọi người trêu chọc liên tục.
Ngày hôm đó cô ấn vào teaser thì phát hiện tổ tiết mục cũng cắt đoạn phim của rời khỏi nhà của cô, nên cô cũng nhìn thấy rất nhiều bình luận đang hiện lên.
[Chuyện gì đã xảy ra với nhà của Trình Tuyết Ý vậy? Tiên nữ bình dân, cầu xin chị đừng lừa tôi.]
[Nhớ lại lần trước Vu Đồng Đồng nói Trình Tuyết Ý tới nhà cô ấy ké TV, thì tôi đã biết cô ấy nghèo rồi, nhưng không ngờ là nghèo tới mức như vậy.]
[Tôi đã xem nhiều show giải trí như vậy, nhưng show này là show chân thật nhất!]
[Tôi cược tiền thuê nhà không tới 3 triệu, Thịnh Gia không phát tiền lương cho cô ấy sao, tại sao lại thảm như vậy?]
Mọi việc là như vậy đấy.
Tô Ngu còn khá thích những chủ đề này.
Chị ta nói với Trình Tuyết Ý: “Oscar Wilde từng nói trên đời này có một việc còn tệ hơn bị bàn tán, đó chính là không được chú ý tới.”
Còn đưa thêm cả minh chứng tới.
“Những lời này dùng trong giới giải trí cực kỳ thích hợp, em nhìn đi hiện tại có nhiều minh tinh như vậy, thà muốn hack hot search còn hơn là bị lu mờ.
“Đương nhiên cũng không thể đề tài này cứ tiếp diễn được, nếu không mọi người sẽ tưởng em đang bán thảm.”
Trình Tuyết Ý gật đầu: “Vậy thì phải làm gì?”
“Cho nên em mau đổi phòng ở đi.”
Nói nhiều như vậy mà cứ như là chị ta chưa nói gì hết.
Trước khi xuất ngoại Trình Tuyết Ý có nhờ Bội Ni tìm phòng ở cho cô.
Bội Ni làm việc rất đáng tin.
Hai người ngồi ở trong phòng làm việc của Tô Ngu, sau đó Bội Ni mở ảnh chụp trong điện thoại ra, bắt đầu giới thiệu với cô:
“Chị Tuyết Ý, chị xem nè, căn hộ hai phòng ngủ này rất là sáng, hơn nữa bảo mật của tiểu khu này cũng không tệ, ra vào đều rất an toàn, chị nhìn cái này xem, trang trí rất tuyệt vời, rất có cảm giác hường phấn phải không?”
Trình Tuyết Ý cười nói: “Chị cảm thấy nếu em không làm trợ lý thì có thể đi làm người mua bán bất động sản.”
Phản ứng của Bội Ni cực kỳ đáng yêu, cô bé chu môi, nét mặt dường như đang tủi thân: “Em nghiêm túc như vậy mà chị Tuyết Ý còn trêu chọc em, em cảm thấy thật sự rất đau lòng đó.”
“Đau lòng cái gì, ngoan, chị là đang khen em biết xem xét toàn diện, rất hiểu như cầu của khách hàng.”
Trình Tuyết Ý cẩn thận xem lại đống hình chụp, lựa hai căn hộ nhìn tương đối thuận mắt, lên tiếng nói: “Vậy hẹn hai chủ nhà này đi, nếu thích hợp thì chúng ta sẽ dọn qua sớm một chút.”
Lần này tiền để cho việc thuê nhà đã nhiều hơn, nếu đã có tiền thì không cần phải lo về vấn đề không tìm được phòng, Trình Tuyết Ý và Bội Ni đi xem không tới hai ngày thì đã quyết định chọn căn hộ hai phòng ngủ trong khu thương mại bình dân của thành phố B.
Căn hộ rộng 90 mét vuông, vị trí rất tốt, lái xe tới công ty chỉ tốn khoảng mười phút, ban công và phòng ngủ đều có cửa sổ sát đất, vừa vào cửa đã có thể nhìn thấy ánh mắt trời ấm áp chiếu vào.
Sau khi ký hợp đồng xong, chuyện đầu tiên Trình Tuyết Ý làm là lấy điện thoại ra chụp hình căn hộ rồi đăng lên Weibo.
Trình Tuyết Ý V: Mọi người không cần quyên tiền cho tôi đâu, về sau tôi cũng không cần tới nhà Vu Đồng Đồng ké TV nữa rồi!
Ngay lập tức phía dưới có rất nhiều người bình luận.
[Wow! Đổi rồi, rốt cuộc cũng đổi rồi!]
[Đây mới là phòng mà tiên nữ nên ở chứ!]
[Tại sao tôi lại có cảm giác muốn khóc vậy nè?]

Vu Đồng Đồng cũng bình luận: “Có phải nên làm một bữa cơm tân gia không?”
Hoắc Tư Viễn: “Tán thành!”
Trình Tuyết Ý vẫy tay: “Duyệt!”
.....................
Khi Từ Gia Ninh lướt Weibo, thì cô ấy đang ngồi ăn cơm với hai anh trai.
Cô ấy ấn mở hình ảnh, lại kéo xuống xem bình luận, không nhịn được nói: “Cuối cùng chị Tuyết Ý cũng chuyển nhà rồi!”
Từ Gia Ninh mỉm cười nhìn Từ Kỳ Ngôn: “Anh còn nhớ rõ lần trước đi bắt em không? Lúc đó em bước vào nhà chị ấy thật sự rất kinh ngạc, em còn hỏi chị Tuyết Ý, có phải Thịnh Gia đối xử rất tệ với chị ấy không, nhưng ai biết được mặt chị ấy lại tái đi.”
Từ Kỳ Ngôn gật đầu, sao hắn có thể không nhớ rõ được chứ.
Lần đó hắn đi tìm Từ Gia Ninh, đã cho người mở camera giám sát lên, phát hiện con bé đi cùng với Trình Tuyết Ý, vì vậy đã lấy địa chỉ nhà của cô từ bên phía công ty.
Hắn không nghĩ tới cô lại ở trong một căn nhà tồi tàn như vậy, buổi tối hôm đó dường như là cô vừa mới tắm xong, mái tóc dài vẫn còn ướt thả sau lưng, trên người mặc chiếc áo thun trắng đã bạc màu, nhưng khuôn mặt kia vẫn xinh đẹp chói mắt, cho dù hoàn cảnh có tồi tàn, cho quần áo có bạc màu, đều không thể ảnh hưởng gì tới vẻ đẹp của cô.

Lúc đó hắn còn nghĩ, có phải cô bé lọ lem ở trên gác mái cũng có dáng vẻ như vậy?
Nhưng khi đó hắn vẫn còn ôm thành kiến với cô, nên đã nói ra vài lời khó nghe.
Từ Gia Ninh vẫn còn lẩm bẩm nói: “Em cảm thấy chị Tuyết Ý thật sự rất cực khổ, cảm thấy chị ấy lúc trước rất thảm, hiện tại cuối cùng cũng đã khổ tận cam lai, em thật sự vui mừng thay cho chị ấy.”
“Cho nên, Từ Trí Nhất!” Đột nhiên Từ Gia Ninh chỉ vào Thi Nhất nói: “Nói cho em biết, khi ghi hình show kia, anh có bắt nạt chị ấy không đấy?”
Tên thật của Thi Nhất là Từ Trí Nhất.
Đột nhiên bị gọi tên, hắn cười khẽ nói: “Ức hiếp sao, rõ ràng Từ tổng của chúng ta giỏi làm việc này hơn.”
Từ Gia Ninh gắp một miếng thịt bò: “Anh ấy đã nói gì vậy?”
“Em có biết lần đầu tiên anh gặp Trình Tuyết Ý là trong hoàn cảnh gì không?”
Em gái của hắn nói với nét mặt chờ mong: “Sao sao?”
“Là ở trong phòng tiếp khách của Từ tổng.” Hắn liếc mắt nhìn Từ Kỳ Ngôn.
Ngoài mặt Từ Kỳ Ngôn thì rất bình tĩnh, nhưng trong lòng lại dự cảm được điều gì đó không may.
Quả nhiên, Thi Nhất đặt đũa trên bàn, bắt đầu bày trò.
Thi Nhất nhớ lại cảnh tượng ngày hôm đó, hắn hắng giọng, sau đó bắt chước theo khí chất kiêu ngạo của Từ Kỳ Ngôn lên tiếng nói:
“Cô Trình, thứ lỗi cho Từ Kỳ Ngôn tôi nói một câu, thay vì nghĩ cách đi con đường không ngay thẳng thì cô nên quan tâm cho việc diễn xuất hơn.”
Hai anh em bọn họ lớn lên có chút giống nhau, hơn nữa Thi Nhất còn là diễn viễn, cho nên vẻ ngoài và khí chất đều giống y như đúc Từ Kỳ Ngôn.
Từ Gia Ninh cười đập bàn nói: “Ha ha ha ha ha, em đã tưởng tượng ra được cảnh tượng này rồi!”
“Em cho cảnh diễn này của anh max điểm! Không sợ anh kiêu ngạo!”
Thi Nhất chớp mắt: “Thật là vinh hạnh cho anh.”
Từ Kỳ Ngôn u ám nhìn về phía hai người bọn họ: “Từ Trí Nhất!”
Hắn vẫn không quan tâm đến, mỉm cười nói: “Không phải, em nói thật, anh thật sự đã rất quá đáng với người ta.”
Từ Gia Ninh giơ tay đồng ý: “Em cũng cảm thấy vậy!”
Từ Kỳ Ngôn thật sự muốn đá hai đứa này ra ngoài…
Nhưng hắn cẩn thận nhớ lại những lúc hắn và cô gặp nhau, hình như hắn thật sự quá đáng rồi phải không?