Tôi Là Cô Gái Trong Lòng Em

Chương 24: Đi ăn cũng không yên





"Yosh ~ chào mọi người !!!"

Cửa công ty xuất hiện hai con người quen thuộc, Nhã cùng Hoắc tổng. Họ vẫn giữ khí thế khi vào trong chào các nhân viên của công ty. Ai nấy đang ăn cơm trưa, thấy Hoắc tổng cùng Nhã đi đều gật đầu. Hai người này, vừa là bạn vừa thay chân giám đốc họ một thời gian đáng kể mà.

"Ủa.. Tư Tư, sao Uyển Chi vẫn chưa xuống đây?"

Nhã vào phía trong, phòng hành chánh, vẫn thói huyên thuyên vô độ xáp tới chỗ Tư trợ lý, thuận tay lấy miếng ổi trong dĩa chấm muối ăn ngon lành. 

Tư Tư nghe nhắc đến Uyển Chi liền do đang ăn, bị sặc vì cười mà ho khụ khụ, Nha Tâm kế bên vừa vỗ vỗ lưng chị ta vừa chỉ lên lầu.

"Hai người đó có dặn bọn này nếu thấy hai người tới thì bảo đợi mười phút a ~ "

Mà cả Nha Tâm cũng nhẫn lắm mới không cười khi đang uống nước trong lúc nhớ lại cảnh tượng kia, tiếc thật, biết vậy đem máy chụp lại.

"Hai người cơ à ~ "_Hạnh hào hứng cúi gần gần tai Nha Tâm hỏi nhỏ nhỏ_"Ê vậy là họ hòa rồi hả?"

"Còn hơn cả hòa ấy chứ ~"_Nha Tâm cũng nháy mắt đáp lại, khá vui vẻ nhai miếng ổi trong tay.

"U ha ha ha ~ Hạnh ta mà ra tay thì gì cũng xong !"_Hạnh vênh mặt giơ tay trước mặt Nha Tâm, cô nàng cao hứng đập tay lại cái 'chát'. Tư Tư và Nhã ở kế bên chỉ biết lắc đầu nhìn hai tên đen tối này trò chuyện. Riêng Tư Tư vẫn là không tin được.

"Này Nha Tâm, có thật là vậy không, chuyện em thấy đó...?!"

"Đương nhiên rồi, em thấy đó hả, Phong ôm giám đốc trong lòng nha, cọ cọ nha, nhìn ghê lắm nha ~"_Nha Tâm nói xong còn làm bộ ôm ôm Tư Tư cọ cọ tạo thế diễn tả lại cho hai người kia coi.

"Thiệt luôn !!??"_Nhã không tin 

"Cô nói đủ chưa."_Ngay lúc đang bàn tán cao trào thì mọi người nghe tiếng dậm gót giày đi xuống từ cầu thang, 'nhân vật chính' đã xuất hiện.

 Ánh mắt Chi quét qua một lượt khiến mọi người đều im lặng.

"...Lý.. họa sĩ."_Yên lặng nhất chắc hẳn là Nha Tâm rồi, thực sự không muốn dính đòn oan nữa đâu nha.

*cạch cạch*

"Uây Chi à, chờ tôi với chứ ~ "

Không khí đang còn căng như dây đàn thì lại có tiếng cửa trên lầu mở vội vàng, rồi *bịch bịch bịch bịch* một thân người do chạy vội vàng mà té cầu thang muốn vỡ cả cái bàn tọa. 

"Ui da..."_Phong mặc bộ áo khá ra dáng, có vẻ đã thay bộ áo rách mấy chỗ kia ra rồi, sau khi té bình bịch xuống thì đang ngồi xoa xoa cặp mông bé bỏng của hắn.

"...."_Nha Tâm há hốc khi thấy cảnh tượng. 

"...."_Tư Tư thì cười cười vì đã quen mắt cảnh vội vàng này

"...."_Nhã ngạc nhiên.

"...."_Hạnh nhún vai, tên này chuyên môn.

Bốn người ở đó đều bị cảnh này làm cho im bặt, chỉ có Uyển Chi di chuyển, tới chỗ Phong đưa tay đỡ dậy, còn phủi phủi cái mông cho hắn._"Chị thật là... không phải tôi đã nói cầu thang rất trơn sao.."

"Tại tôi lo em lại hiểu lầm hoặc bị người ta nói này nói nọ.."_Phong nói xong còn bắn tầm mắt tới Nha Tâm. Nha Tâm liền trừng lại 'đừng tưởng ta sợ a'.     

"Được rồi."_Chi nắm tay Phong mười ngón đan nhau không rời. Vậy mà Phong lại nhanh nhảu chạy trước, lôi Chi theo sau.  

"Hạnh, Nhã đợi lâu không, mình đi nha ~ "

"Ờ ~ "_Hạnh hào hứng gõ đầu Phong_"Vui vẻ lại rồi ha ~"_nhưng khi nhìn tới CHi thì bị cái liếc mắt của Chi làm cho rét run.

"Tư Tư, Nha Tâm, bye bye ~"

Trở lại nhịp độ cắn phải thuốc hằng ngày, Phong đã đi cùng mọi người ra giữa hành lang mới nhớ ra mà chào tạm biệt Tư Tư cùng Nha Tâm trong phòng hành chánh. La lớn lam những nhân viên đang giờ ăn trưa ở lại trong công ty đều nhìn qua.


"Đi vui vẻ ~ "_Tư Tư bên trong vẫy vẫy tay chào lại. Mắt vẫn còn ý cười nhìn họ, vô ý nói ra suy nghĩ_"Họ trông hạnh phúc thật nhỉ..."

"Ừm. . ."_Nha Tâm cầm một miếng ổi lên chấm muối rồi bỏ miệng, nhìn theo cánh cửa kia vừa đóng lại._"Tư Tư này.."

"Gì em?"

"Chị đưa em một bản sao khác của đơn hàng mà Uyển Chi giao cho Phong hôm nay đi"_nhai hết miếng ổi trong miệng_"Để em giao luôn, công việc của em mà.Phiền người ta hoài không được."

"Ôi ? Muốn giúp đỡ học việc à ?"_nháy mắt tinh nghịch.

"Xì"_Nha Tâm liếc xéo Tư Tư, nghĩ lại cảnh Phong học việc hôm qua đi giao mà cứ gọi tới điện thoại của cô hỏi đường đi thấy tội nghiệp.

"Chẳng qua không muốn chị bị gọi điện tới trách móc nữa thôi, lúc nào cũng bị gọi ồn ào làm em phiền chết."

Công việc sổ sách nhiều, lại hay bị khách hàng gọi tới cằn nhằn dịch vụ, người thần kinh thép cỡ nào cũng sẽ stress chết mất, Tư Tư còn chịu được thật hay nha

"Hì ~"_ánh mắt Tư Tư kiểu như ' nếu em không nói chị cũng biết em có ý tốt mà ~'

"Oa ~ "_Phong ngồi xe hơi lúc nào cũng rất thích thú, nhất là những lúc được ngồi cho người ta chở đó nha. Ngồi kế bên Chi, tuy Chi chỉ chống cằm nhìn ra cửa sổ còn Phong rất hưng phấn cảm thụ sự mềm mại của cái ghế ngồi. Audi W7 có khác nha. Êm ru.

"Nha ~ "_Đến nơi. Hoắc tổng cho xe đỗ vào một góc rồi mở cửa cho Nhã bước ra, cùng lúc, phía sau Phong cùng Uyển Chi cũng đã ra khỏi xe.

Hai tốp người tiến vào quán ăn. Đà Nẵng có rất nhiều món ngon nha. Như quán ăn mà Hạnh chở mọi người tới. Tuy không cao sang như nhà hàng nhưng tuyệt phẩm đất Đà Nẵng hầu như đều tập trung tại nơi này a ~

"Chỗ này..."_Chi đánh giá một chút, quán ăn không quá xập xệ, nhưng cũng vừa tạm. Bàn ghế rất ngăn nắp, các poster hình đò ăn treo lên không quá chiếm chỗ, không gian thoáng đãng, từ quán nhìn ra ngoài vườn có nhiều cây xanh. Không tệ.

"Ai.. thật bất lịch sự, đưa mọi người đến đây mà không giới thiệu trước a ~"

Hạnh sau khi gọi món chỗ ông bà chủ xong cũng trở lại nhập hội với ba người. Trong khi đó Nhã đã vô trước, chỉ chỉ cho Phong tìm bàn ngồi. Phong gật gật đầu nhưng phải đợi Chi ngồi thì hắn mới phóng tới ngồi cạnh.

  "Không sao a ~ Dù gì tớ cũng không hợp khẩu vị nhà hàng cho mấy ~"_Chi lắc đầu cho qua. Đã bao lâu rồi cô không đi ăn lại tại những nơi xa hoa đó nhỉ? 

"Ủa bên kia không phải là.."_Nhã cũng vừa vào, đang mới nhìn xung quanh quán liền nhận ra người quen."Thanh tổng của TTA?!"

"Hử?"_nghe nói vậy, cả đám cùng nhìn lại theo tay chỉ của Nhã. Đúng thật, Thanh Trúc của TTA cũng ở đây?! Còn đi cùng với ai đó? Chi thì không lạ gì, hôm trước vừa gặp nhau mà. Hẳn là cô ta cũng ở lại đây mấy ngày.

Bên bàn của Trúc. Cô ấy đang đút cho vợ yêu ăn bánh xèo rất tình tứ nha. Nhiên với Linh tổng ngồi đối diện. Người đầu tiên bên đó nhận ra bên đây chính là Linh tổng, liền vẫy vẫy tay kêu họ.

"Agh ! Lý họa sĩ, Hoắc tổng!"

Giờ đến Hạnh với Chi cũng ngạc nhiên nhìn vào. Ngẫu nhiên gặp nhau nha.

"Nè ~ mọi người qua ngồi chung đi ~" 

"Ờ ~"_Rồi thế là tám người ngồi chung bốn cái bàn nhập lại.

"Giới thiệu sơ qua, tôi là Trúc, đây là Hạ Nhi, vợ tôi, Linh tổng, Tịch Nhiên, mọi người làm quen đi."_Trúc đang lau tay cũng lên tiếng sau khi bốn người kia ngồi cạnh. Đều là đối tác thương trường, quen biết nhau cả thôi.

"Đều đã quen mặt."_Chi thở dài cười mỉm_"Phong Phong học việc của tôi, đại diện Nhã, Hoắc tổng."

"Hân hạnh"_Nhi cúi đầu chào họ, đều lớn tuổi hơn cả. Hạnh với Nhã không quen kiểu chào này, cũng đành chào lại.

"Ohayo ~ Phong-kun !"_Linh nhận ra người quen rất vui vẻ bắt tay, liền bị Nhiên chặn lại.

"hm ~"_Phong gật đầu ừm ừm, ngoan nhất, không nói chuyện không nháo nhào, ngồi kế bên Chi y như cún con.

 Chi nhìn cũng nhìn cái thôi, rồi lấy chanh cùng khăn giấy lau muỗng đũa đưa cho Phong, sau đó cho bản thân, rồi phân phát luôn cho hai người kia. Bên kia có rồi, khỏi đưa.

Hạnh cùng Nhã chỉ có thở dài, không hổ danh coi Phong như bảo bối nha, riêng mấy người kia cũng lạ, Chi nổi tiếng lãnh mạc nay lại trở nên ...  

"Phần của các vị đây ~"

Ông chủ sau đó bưng một mâm các đồ ăn đến chỗ bọn họ. Một mâm các chén tròn nhỏ có bánh bèo được đúc sẵn bên trong, bên trên phủ nhân tôm, còn có các dĩa bánh bột lọc nhân tôm ngọt, chả bò cây, nem chua, ích trần... còn có sau đó là hai dĩa mít trộn, thêm cả hai dĩa mì quảng nữa.

 Rồi ông chủ để thêm bốn cái chén riêng cho mỗi người, cúi đầu chúc bốn à ..tám người ăn ngon miệng xong rời đi.

"Ực.."_Phong nhìn bàn ăn phong phú mà sáng rỡ ánh mắt. Tuy nhiên Chi ở kế bên thì hơi ngần ngừ nhìn Hạnh.

"Thế này có hơi... nhiều quá...?!"_Chi cảm thán, Trúc cũng gật đầu, nhiều thật, nhưng so với đống đồ ăn Nhi nhà cô xơi nãy giờ, còn hơi ít a ~

"Không sao  ~"_Hạnh phẩy phẩy tay xua đi ý nghĩ của Chi, một phần nhìn bên Trúc, mời họ ăn cùng_"Tôi và Nhã cũng hay ăn ở đây lắm, coi vầy chứ trước đây gọi còn nhiều món hơn, Nhã cũng thầu hết đó ~"

"Siêu ghê ta ~"_Phong, Nhiên ngồi nghe còn bồi thêm một câu.

"Bởi vậy, có mọi người cổ mới thu liễm lại thôi ~"_Hạnh được nước nói xấu, liền bị Nhã cốc đầu.

"Chị còn nói nữa, tối nay không cho lên giường à !!!"

"Ơ ơ ơ... !!!"

"Nhiên à, mày coi giống y như mày với Linh ấy"_Trúc nhìn Nhã với Hạnh rồi nhìn Linh với Nhiên trêu một câu.

"Mày nói kì quá, nhìn đi nha, vợ tao bây giờ hiền lắm rồi... ựa.. á óa..óa....."

Nhiên còn chưa nói xong, da bên hông đã bị Linh nhéo cho đỏ loét.

"Thôi ăn ngon miệng !"_Chi biết lại sắp có chiến tranh, liền cúi đầu coi như không liên quan đến mình, chọc đũa vào chén bánh bèo gắp lên ăn.

 Ưm.. ngon lắm nha. Nhân bánh làm từ tôm, cá bào ướp gia vị và sấy khô trên than hồng để loại đi mùi tanh, cũng có vài cái bánh khác có nhân làm từ thịt nạc, nấm mèo...tất cả đều cấu thành một loại hỗn hợp đặc quánh có màu cam tươi rất đẹp mắt. 

 Tuy nhiên, nói qua nói lại, món bánh bèo ngon hay không được quyết định bởi nước mắm ăn kèm. Chỉ là mắm ớt tỏi bằm nhuyễn được pha loãng với nước sôi nguội thêm ít chanh và đường nhưng lại khéo hợp với thứ bánh trắng mềm ấy.

 Phong nhìn cái bánh lấp lửng lềnh bềnh trên chén nước mắm, chịu không được đem húp hết, rồi mới lè lưỡi vì vừa mặn vừa cay. Chi ngồi kế thấy vậy vội đưa cho ly nước uống. Nhìn cảnh hắn mà Chi chỉ biết lắc đầu cái tên ngốc này. 

Nhã, Linh, Nhi thì chia nhau dĩa mít trộn. Ực ực.. Xin thêm bánh tráng mè nữa.  Ăn mít trộn cùng bánh tráng mè là "đúng sách".

 Bẻ một miếng bánh tráng, xúc một miếng mít trộn, cái giòn rụm của bánh tráng, vị bùi và ngọt của mít non, chút giòn sựt sựt của da heo, thêm vị thơm của đậu phộng, hành phi và chút cay cay của ớt, rau thơm... tất cả tạo nên vị ngon khó cưỡng dù đó chỉ là mít non luộc chín tới rồi xé gỏi. ~ 

Nói tới Đà Nẵng thì mì Quảng là không thể cưỡng lại, ừm ừm, mì Quảng mà Hạnh với Trúc đang thay nhau ăn ấy. Chỉ cần trộn đều tất cả nguyên liệu vào một tô, bên cạnh là tô nước lèo được ninh từ xương heo ngon cùng phần tôm giã lấy nước, thêm hạt điều tạo nên chất nước sánh và lên màu đẹp mắt.

 Mì Quảng ăn kèm với rau sống như cải, xà lách tươi, húng quế, giá đỗ, rau răm, ngò rí, bắp chuối sắt mỏng... tất cả trộn lẫn tạo nên mùi vị đậm đà khó quên.

"Ặc... ngon mà no chết mất...."_Phong xử xong đống đồ ăn Chi gắp vào chén cô rồi mới ngã lưng ra ghế xoa xoa bụng. Chi thì lấy khăn giấy lau lau miệng. Phong cũng thật tốt với Chi, biết cô không thích ăn nấm nên chỉ cần thấy chén bánh có nấm là giành nuốt hết à. 

"Ua.. coi như bữa nay tui bao nha ~"_Hạnh cười cười lấy lộc còn Chi, vẫn chưa tha cho cái tội dạy hư Phong Phong của nàng, liếc nhìn Hạnh kiểu 'biết điều thì vậy đi ah ~'

"Ầy không được, bọn này cũng góp nữa chứ ~"_Nhiên cùng Trúc lên tiếng, Nhi với Linh gật gật đầu. Dù gì họ tới trước nhưng gọi món ít ít, chứ ai đâu gọi tập thể như Hạnh, đã vậy còn được mời ăn, phải cùng hùn tiền chứ a ~

Phong nhìn mọi người vui vẻ vậy, cũng vui lây. Đem máy ảnh ra check-in một tấm cùng đồng bọn. Phà ~ 

Ăn uống xong, cả bọn tám người cùng nhau ra chỗ để xe. Đi đường còn nói chuyện rất vui vẻ. Cứ như quen thân nhau từ lâu rồi vậy. Phong với Chi đi trước, rồi là Hạnh Nhã, Trúc Nhi, xong đi cuối thì Nhiên Linh.

Bữa ăn này rất vui nha, cải thiện rất nhiều hiềm khích, ví dụ TTA của Thanh tổng với Á Phi của Hoắc tổng vừa bàn được cơ hội làm ăn nà. Nhã cũng hỏi xin được một hai bé Alaska từ cửa hàng thú kiểng của Nhi, định sẽ tặng bên nhà Chi một em luôn cho Mun có bạn.

Linh với Chi thì bàn bạc thêm về những hợp đồng truyện tranh, vì Linh giao kết tập đoàn Shinji với bên Shogakukan của Nhật, là một nhà xuất bản có tiếng, từ đó mua bản quyền các bộ truyện mới cho ý định của CHi trong việc mở rộng công ty sẽ dễ dàng hơn. 

Chi cũng đã chấp nhận hợp đồng dài hạn cùng bên TTA, điều đó làm Trúc khá mừng.

"Chi à, cảm ơn cô ~"

"Không có gì."_Chi mỉm cười, điều đó khiến Phong rất khó chịu, cảm giác như ăn trúng vị gì chua chua, tuy Phong biết Trúc thậm chí có vợ rồi, nhưng cái cách hắn gần gần Chi của Phong làm Phong chịu không được khó chịu.

"À.. tôi xin lỗi.."_Thấy Phong liếc mình hậm hực ra mặt, Trúc cũng ngạc nhiên lùi lùi bước ra sau. Cho đến khi Chi nhắc nhở. Phong mới thôi không lườm nữa, nhưng vẫn chắn chắn giữa Trúc với Chi. Thử mà nhào tới coi. Cho ăn đập à.   

"Phong Phong.. sao vậy?"

Chi biết rõ hơn ai hết cảm giác của Phong, mắc cười lắm mà cố nhịn xuống khi thấy mặt ai kia đã thừ ra một cục. Phong đi cũng chậm chậm hơn Chi, so ra, giờ Chi đang đi đầu tiên, phải hơi ngoảnh lại nhìn Phong.

"Không có g...."_Phong dẩu miệng nói chưa hết câu thì từ đằng xa vang lại trên tuyến đường cả bọn đang tới gara giữ xe một tiếng hô.

"Tránh raaaaa !!!!!! "

Nói không xa, một tên ăn mặc y phục tù nhân từ đâu chạy lại, hai tay bị còng, chân đất chạy ào ào tới, mặt mũi lấm lét gào lên_"Tất cả bọn mày tránh ra.. tránh ra cho tao !!!!!"

Đang quay ra sau mà tốc độ của mọi chuyện xảy ra quá nhanh, nên khi Chi kịp ngoảnh lại nhìn thì một dao đã vụt qua đâm vào bụng cô rồi rút mạnh dao ra.

Máu bắn lên tung tóe, cầm con dao ngập máu, hắn tự dưng khựng lại điên cuồng rồi quăng luôn con dao xuống đất. Chi cũng là người ngạc nhiên không kém, chuyện gì vậy. Cơn đau không dưng truyền tới khiến cô nhăn mặt, ôm bụng. Mọi người cũng bất ngờ đến mức bàng hoàng, la lên.

"Chi!!!"_Tiếng la đấy thất thanh, trên đường có nhiều người lái xe nhìn thấy đều nhìn cảnh đó mà kinh hãi. Nhiên bình tĩnh quan sát tên này, mặc đồng phục tù nhân kẻ sọc đen, tay cầm con dao chỉ vừa mới dính máu của Chi, là vừa cướp được từ nhà dân, mắt hắn láo liên dợn lên hơi hướm sợ hãi. Hẳn là tù nhân loạn trí vừa trốn khỏi cảnh sát và đang tẩu thoát. 

"Đã bảo tránh ra!!!!"

Tên tù nhân còn lớn tiếng, biết là mình bị chặn bởi một đám người nhưng mặc kệ là nữ hay ai khác, điên tiết, hắn lấy tay đẩy đầu Chi khiến cô vô lực ngã dúi xuống đất.

"Agh"_ Lại bị thêm một bất ngờ không kịp chống đỡ khiến cả thân thể đã gầy lại còn yếu của Chi ngã thẳng xuống đất. Vết đâm kia khá sâu nên cô không thể gượng dậy nổi. Trúc cùng mọi người xô lại coi vết thương của Chi trong lúc Nhiên đang thọc tay vào túi rút ra cây súng_"thằng này..."

"Thôi thôi..."_Hạnh bỗng dưng đưa tay cản Nhiên cảnh sát. Làm cô ta trợn mắt_"Sao chứ?"

"Quan sát kìa..."

Ngay lúc Hạnh vừa nói câu đó, Nhiên vừa nhìn