Tôi Là Âm Dương Sư

Chương 71: C71: Khốn kiếp




Chu Tam cắm cái cây khoan thép xuống đất một cái, rồi sau đó nghiêm mặt phân phó.

Có thể nhìn ra tên Chu Tam này không giống lúc bình thường, có lẽ nguyên nhân là phải chuẩn bị xuống mộ.

Nhưng trừ nguyên nhân này ra, tôi còn nhìn thấy ngang hông Chu Tam, có đeo một cái túi vải bố không to không nhỏ, trực tiếp cố định lại bằng cái cài của dây nịt da ở hông.

Mục đích tên này xuống mộ, chỉ sợ không đơn thuần như vậy.

Cái gọi là cửa vào đạo động, kỳ thực chính là sau khi quan tài được phát hiện, tên đó lặng lẽ lấy đi ngọc bội Huyết Ngư ở dưới căn phòng nhỏ, ở phía sau căn phòng nhỏ có một cái hố thoát nước. Sợ là phải gần trăm mét vuông, mà chỗ đó, chính là nằm trên ống thoát nước phía bên trái của hố thoát nước.

Lúc trước nơi này cũng có lưới lọc, phòng ngừa bùn cát và mấy đồ lặt vặt quá nhiều sẽ làm tắc miệng thoát nước, khi Chu Tam vén một góc lưới lọc lên, ở bên cạnh ống thoát nước, lộ ra một cái cửa hang có đường kính chỉ hơn năm mươi cm.

Cửa hang đen thui, bên trong dường như bởi vì trống rỗng mà tràn vào không ít nước sông.


Bây giờ là ban ngày, nhưng tôi đã có thể cảm nhận được luồng không khí lạnh lẽo thổi vèo vèo từ trong đạo động kia tràn ra

Chu Tam dẫn đầu chen vào trước, sau khi tiến vào mới kéo con gà mẹ qua, còn những thứ đồ không thể dính nước khác, tên này sớm đã chuẩn bị xong túi ni lông gói kỹ rồi, tất cả buộc chặt lại ngang hông.

Tôi cầm mấy món đồ Chu Tam đưa cho tôi lúc trước bắt đầu đi vào, miệng đạo động kia đi vào thực sự rất khó khăn.

Đầu tiên tôi thò đầu nhìn một chút, sau đó mở đèn pin đeo trên đầu lên, trước mặt rồng nặc mùi cá tanh, Chu Tam thuận lợi theo đạo động trèo được ba bốn mét rồi, từ chỗ tôi nhìn sang, cái mông của Chu Tam vểnh lên thật cao, tôi và hẳn ta đều không cho phép ai mập, nếu như ai mập một chút, phỏng chừng sẽ lấp luôn cửa hang lại mất.

Không gian bên trong đạo động so với tôi tưởng tượng còn chật hẹp hơn nhiều, để tiến về phía trước tôi không thể không năm rạp xuống, hơn nữa đạo động này là từ trên đi xuống, cộng thêm bốn phía đều là nước và rêu xanh nhớp nhúa, tiến lên hay đứng dậy đều vô cùng khó khăn.

"Khốn kiếp, nếu biết sẽ ở trong tình huống này, để tôi thay bộ đồ khác rồi tới cũng được, bây giờ thì hay rồi, cả người đều bị dinh nhớp nhúa”

Từ miệng đạo động đi vào, cũng không biết bò bao lâu, tính toán sơ lược cũng hơn mười phút rồi, cái mông Chu Tam vẫn vểnh lên ở trước mặt tôi, tôi xem một chút hai vách tường trong đạo động, phía trên loáng thoáng còn có thể nhìn thấy một ít dấu vết đục đẽo, đất sét nơi này thuộc loại đất vàng tương đối cứng rắn, trong đó xen lẫn rất nhiều hòn đá nhỏ.


Có lẽ cũng chính bởi vì nguyên nhân này, cho nên cái đạo động vẫn có thể giữ gìn đến tận bây giờ mà không bị tổn hại.

Đột nhiên, đầu tôi bị thứ gì đụng một cái, đèn pin suýt nữa thì rơi.

Tôi hơi lui về phía sau một chút, nhìn về trước một cái mới phát hiện thì ra là mông của tên Chu Tam này, cũng không biết bởi vì nguyên nhân gì mà Chu Tam ngừng lại.

"Sao thế?”

Tôi nhìn nhìn cái mông Chu Tam. Không nhịn được kinh ngạc nói.

Tên này không phải là nói trước kia đã từng tới một lần sao, làm sao còn dừng lại, chẳng lẽ phía trước là đoạn cuối rồi?

Bò một đoạn đường này, tuy nói thời gian không dài, nhưng hẳn là được mấy chục mét rồi, góc độ của đạo động này so với mặt đất đại khái là hơn bốn mươi độ, như vậy một đường bò xuống, ít cũng phải năm sáu chục mét.

Tôi thấy Chu Tam không trả lời cũng không nhúc. nhích. Vì vậy tôi lấy cái xẻng bên tay phải, chọc vào mông hắn chút

"Anh mau thông báo một tiếng đi.”