Tôi Là Âm Dương Sư

Chương 16: C16: Gặp quỷ




Mắt thấy thi thể đang ở trước mắt, tiến tới gần hơn một chút, tôi mới vung sợi dây thừng trên đầu cây sào ra, cẩn nhận bao lấy đầu Lưu Hiểu Lệ.

Gió càng ngày càng lớn, trên bầu trời sấm sét bắt đầu nổi lên, mưa to nói đến là đến.

Tôi không lo được nhiều như vậy, ra sức kéo sào Muốn đem thi thể kéo gần lại. Bè gỗ cũng không lui về sau, vẫn hướng về phía trước như cũ.

“Gặp quỷ!" Tôi bực mình, tạm thời dừng việc kéo thĩ thể kia lại, trước hết muốn đem bè gỗ di chuyến ra xa thi thể một chút. Sau đó lại phát hiện sợi dây thừng trên đầu cây sào siết quá chặt, tôi nghĩ hết mọi biện pháp cũng không biết phải làm sao.

Bịch một tiếng, bè gỗ đụng phải thi thể, tôi không đứng vững. Ngã vào trên bè gỗ, suýt nữa rơi vào trong nước.

Dưới tình huống cấp bách, tôi túm vội thấy quần áo của thi thể, cây sào cứ như vậy chìm xuống dưới. Sau đó tôi mới nhìn rõ, xung quanh ngoại trừ mấy gương mặt quen thuộc kia, không nhìn thấy bất kỳ công trình kiến trúc nào nữa, ngay cả bể bơi cũng không còn thấy bờ. Mặt nước tĩnh lặng hảt lên bầu trời, giống như hang động đen ngòm không đáy.

“Đến cũng đã đến, bằng không ngồi xuống một chút?” Chỉ nghe một giọng nói kỳ lạ vang lên.


Trong khi tôi còn đang nhìn quay bốn phía, thì thi thể trước mặt lại động đậy, chìm xuống dưới.

“Ai!

Đang trong lúc tôi không biết phải làm sao, gió lớn gào thét, sau lưng xuất hiện một ngọn sóng cao hơn mấy mét, không chút do dự mà lao về phía tôi.

Tôi chỉ cảm thấy mình uống đầy bụng nước, thân thể không khống chế được mà trôi nổi, bên tai thi thoảng truyền tới giọng nói của Từ Phượng cùng Cát Uyển Nhị, giọng nói tràn đầy lo lắng.

Cát Uyển Nhĩ tuy nhỏ tuổi, nhưng cũng đã phát d*c đầy đủ. Từ Phượng lại càng không phải nói. Đương nhiên chính là hình thượng nữ thần mả trạch nam* mơ ước, cái gì mà theo đuổi, nẫm mơ tôi cũng không dám nghĩ tới

*Trạch nam: Con trai ở trong nhà, không muốn, không giỏi, ngại đi giao tiếp với bên ngoài

Hai người con gái như vậy thế mà lại cùng lo lầng cho tôi, tôi lập tức không kìm lòng được mà cảm thấy đắc ý.

“Đàn ông đều là kẻ xấu. Quả nhiên đều là chút suy nghĩ bẩn thỉu”

Lúc này, bên tai lại vang lên giọng nói của nữ, giống như thanh âm mời gọi tôi xuống khi nấy.

Nhưng dù thế nào tôi cũng không mở mắt ra nổi, thân thể trôi lơ lững. Không biế trôi tới nơi nào, bên tai truyền tới tiếng ồn ào.

Ngay sau đó trước mắt tôi là một mảng đỏ hồng, lan ra toàn bộ thế giới


Người ở nơi này rất kỳ lạ, mặc quần áo cổ đại có, dân quốc có, hiện đại có, linh tính lộn xộn. Tôi cũng không nhìn thấy thân thế của mình, đang lúc mơ màng, một đồ án quen thuộc hiện lên, là Huyết Ngư.

Nó đang sống thật, nhảy lên bơi ở trong đám người, càng hướng về phía trước, ánh sáng càng yếu.

Xung quanh giống như có thứ gì đó gào lên một tiếng, chính là cái loại mà chỉ nghe thôi cũng có thể khiến sau lưng người ta ứa mồ hôi lạnh, Huyết Ngư cũng không dừng lại, thế nhưng sau đó nó lại nổ nát vụn ngay trước mặt tôi.

“Cậu muốn đi đâu?"

Phía trước có người chặn đường của tôi, giọng nói cực kỳ ngọt ngào. Tôi dừng chân lại, lúc này có thế nhìn thấy thân thể của chính mình, đồng thời cũng nhìn thấy người đang đứng phía trước cản tôi chính là Từ Phượng.

“Chị Từ?"

“Cậu muốn đi đâu? Ở lại chỗ của chị không tốt sao?"

Tôi ngạc nhiên. Sao cô ấy lại ở chỗ này? Từ Phượng lại trực tiếp dựavào ngực tôi, rúc vào trong lồ ng ngực tôi, dùng ngón trở vẽ vài vòng ở trên lồ ng ngực của tôi.


Động tác này của Từ Phượng, lập tức làm máu toàn thân tôi sôi trào, thân thể cứng ngắc không có cách nào động đậy.

Tôi có hảo cảm với cô ấy, nhưng người ta là thiên kim tập đoàn, tôi đây không phải là cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga hay sao?

“Trần Tùng, cậu không cần chị đây nữa sao? Cậu đã quên lời hứa hẹn với chị rồi à”

Tôi vừa mới chuẩn bị đưa tay ôm cô ấy, lại nghe thấy có tiếng gọi ở sau lưng, xoay người nhìn lại, là Cát Uyển Nhi.

Cô ấy cũng nhào lên, ôm lấy tôi từ phía sau.

Nhưng Từ Phượng ở phía trước vẫn không thèm để ý, trên mặt vẫn giữ nguyên nụ cười như cũ.

“Uyển Nhi, anh không có, em đừng hiểu làm” Tôi ranh thủ thời gian giải thích, đồng thời muốn đem Từ Phượng từ trong ngực đấy ra, cô ấy lại sống chết không chịu, hai khối bánh bao đầy đặn trước ngực còn không ngừng cọ xát lại trước lồ ng ngực của tôi, k1ch thích tới bụng dưới của tôi nóng lên, một cảm giác mê hồn truyền tới.