Tôi Không Phải Là Vampire, Tôi Còn Hơn Vậy Nữa

Chương 38: Dã ngoại 3





-Kami à! Lại đây tự sướng đi-Aya gọi, tay cầm sì mát phôn.
-Ờ-nó đi lại, mặt mày nhăn nhó, nó cảm thấy khó chịu vì cứ bị dòm ngó. Quay sang hắn, mặt mày cũng y chang, mấy cái trái tim cứ bắn về phía hắn làm hắn muốn ngạt thở. Đi về hướng Aya hơi nhíu mày, nói hai đứa tự sướng chứ có mình Aya là sướng còn nó thì nhân cơ hội núp mặt sau áo cô nàng.
-Sao vậy Kami?-Aya hỏi. Nó chỉ tay về phía xung quanh.
-Ohhh...-cô nàng có vẻ hiểu ra. Xung quanh đây con người là nhiều, không chỉ nó mà chính Aya cũng bị dòm ngó vì Vam là loài có được sắc đẹp trời phú nên đây là chuyện thường. Tụi nó tham quan xong thì tới giờ cơm trưa, nhà trường đã chuẩn bị thức ăn, thịt bò tái, chưa chín vẫn còn dính máu và những lon máu động vật. Đương nhiên thì thưc uống cũng chia cấp bậc. Cao thì máu hổ máu báo, thấp hơn thì máu trâu máu bò, còn thấp nhất là máu chó máu heo(có khi cả máu cá tanh hôi.) nhưng duy chỉ có nó là không ăn những thứ như vậy, nó ăn...mì gói. Loại mì nó ăn cũng không phải của Nhật nên đối với những Vam ở đây như là vật thể lạ vậy. Tiếp theo sau đó thì là giờ tự do, nhóm nó chỉ có một nửa dân số là hăng hái còn nửa còn lại là mức độ lười nhác cao ngất ngưỡng.(au: chắc ai cũng biết hen) Đương nhiên sự hăng hái không bao giờ cãi lại lười nhác nên cả nhóm đã chọn quay về phòng mà nghỉ ngơi. Từ trưa tới giờ chả có đứa nào đổ mồ hôi nên tất cả đều ko muốn tắm, chỉ thay đồ cho thoải mái thôi. Aya bắt đầu đi lòng vòng, phòng đẹp quá, cô mở từng phòng từng phòng một, và cuối cùng cô dừng lại tại một căn phòng có cánh cửa gổ lớn màu nâu trông là lạ. Bước vào phòng, cô bất ngờ trước căn phòng khá lớn nhưng chỉ có một bộ bàn ghế, nhạc cụ và dàn âm ly hiện đại. Aya mắt sáng rỡ chạy vào phòng, cô rất thích âm nhạc, cô có thể chơi Bass khá hay nhưng không ai biết.
-Aya thích hả?-Tiếng Na Hee làm Aya giật mình
-Uhm-cô cười tươi làm ai đó loạn nhịp.
-Vậy chơi thử một bài nhé!-Na Hee nói.
-Thiệt hả!!?-cô mừng rỡ.
-Uhm! Vậy thì...
-Nè! Định cho tụi này ra rìa hả?-tiếng Ken nói làm cả hai giật mình, quay lại thì thấy nó và hắn đã đứng đó, cho dù vẫn ngáp ngắn ngáp dài nhưng vẫn cười cười.

-Đâu có đâu. Vào đây cũng chơi đi!-Aya lôi cả hai, tay đóng cửa.
-Thế hai mọi người chơi được nhạc cụ gì?-Na Hee hỏi.
-Gì cũng được!-nó trả lời. Mọi người không mấy ngạc nhiên.
-Guitar, trống, kèn trumpet, pinano, harmonica-Ken liệt kê.
-Mình thì chơi được Bass thôi!-Aya nói.
-Thôi được rồi, em sẽ là người chơi keyboard, Aya chơi Bass, chị sẽ chơi Guitar và anh Ken chơi trống nhé!-Na Hee nói.
-Ok! Na Hee ra dáng chỉ huy quá ha nhóc!-Ken đùa.
-Hì!-cậu gãi đầu
-Thế mình chơi bài gì vậy?-Aya hỏi.
-Uhm...A, U&I được hông? Bản Ins. Ok?!-(au:U&I có lời nhưng mà add chỉ cho mấy bạn nghe bản Instrument thui hen)
-Ok!-nó nói, đứng dậy đi tới cây guitar màu trắng đỏ.
-Uhm!-Aya cũng lấy cây Bass màu xanh nâu. Ken đi lôi bộ trống ra còn Na Hee thì chuẩn bị Keyboard. Nó vs Aya thù ngồi chỉnh dây đàn, kết nối với âm ly.
-OK!-Ken nói lớn, tay đưa hai cây gõ trống lên.
-One two three one two three four!!!-mỗi câu anh đều gõ hai cây vào nhau, vừa dứt thì nhạc nổi lên. Cho dù chả tập vơi nhau bao giờ nhưng tụi nó vẫn ăn ý với nhau như K-on CLB vậy! Tiếng nhạc sôi động vang lên nghe rất vui và hay. Cả nhóm chơi rất vui, nó cũng vui nữa, hầu như chưa bao giờ nó vui được như vậy. Cuối cùng thì cả đám mệt lử mà nằm dài xuống sàn, đứa nào mồ hôi cũng lấm tấm.(au:lạ đời! Đi chơi thì chả đổ một giọt còn lúc thế này thì lại lấm tấm mồ hôi. Ken bật dậy.
-Đi ăn thôi!-anh nói.
-Uhm, em cũng đói quá!-Nó nói.
Cả đám đi lấy áo khoác và quần dài của trường mặc vào và leo xuống cầu thanh. Cả đám đi như mấy cái xác chết, mặt mày bơ phờ.

-OH! Ken! Mày chết đói tới nơi rồi mới mò xuống đúng hok!?-Niran đá đểu, một phần vì bục mình phải ở chung nhóm vs Mộc Kim và những đứa con gái khác. Toàn một đám hám trai, còn nhóm hắn thì toàn mỹ nam mỹ nữ, cho dù cô nàng Aya không bằng nhưng vẫn rất trong sáng hồn nhiên và dễ thương hơn những mụ sói già nhóm anh.
Cả bọn nó kiếm một góc khuất ngồi, Na Hee có nhiệm vụ đi lấy đồ ăn cho vả nhóm, cuối cùng thì anh lấy 3 ba dĩa thức ăn đầy ắp. Nhưng ngặt ở chỗ toàn là thịt tái còn dính máu, thế làm sao mà nó ăn được. Cuối cùng thì nó cũng phải ăn mỳ gói, nhưng mà nó ăn tới tận ba tô mới ớn. Khi tất cả đã no căn, cả nhóm lên lầu bàn kế hoạch tác chiến.
------------------------------quay ngược thời gian cách đây 4h------------------------
-Nào các em, ngày mai chúng ta có tổ chức một trò chơi, các đội sẽ chia như cũ, phạm vi là toàn thành phố Kyoto này vì các em đều là vam, các đội sẽ chia nhau ra, nếu tìm được đội đối phương sẽ phải tấn công cho tơi khi không còn khả năng chiến đấu nhưng chỉ với hình thức không được chết. Đôi còn lại cuối cùng sẽ thắng.-Cô giáo thông báo.
------------------------------ trở về hiện tại--------------------------------------
-Thế chúng ta sẽ tính sao đây?-Aya hỏi.
-Đánh nhanh thắng nhanh-Ken lên tiếng.
-Nhưng mà cách này sẽc có khá nhiều rủi ro.
-Ngư ông đắc lợi-nó lên tiếng khiến cho chả ai hiểu.
-Trốn!-câu nói này phát ra nhưng Na Hee lại hiểu.
-Ý Chị là chúng ta sẽ cho các nhóm khác đấu nhau còn mình là người hưởng lợi cuối đó!-Na Hee giải thích.
-Nhưng mà cách bày chán vơi lại hèn quá-Ken hơi khó chịu, tay lắc lắc ly trà.

-Nhưng lại hiệu quả nhất!-Aya cũng nói.
-Thôi được rồi!-Ken cuối cùng cũng chịu thua.
-Thế còn tên nhóm thì sao?-Aya hỏi.
-Tôi thấy nên đặt là...
-NEET(Vô công rỗi nghề vô tích sự)-N.E.E.T. có nghĩa là No Enployment, Education, Training.
-Trời sao lại là cái tên đó chứ!-Na Hee vuốt mặt.
-Thấy đúng mà!-Nó nói. Đúng là cả nhóm nó, không việc làm, đôi lúc chả học hành và cũng chẳng làm gì nên hồn.
-Tớ muốn nhóm mình là nhóm Bốn bình thường thôi!-Aya nói. Mọi người nhìn nhau. Gật đầu.
-Uhm!Từ giờ nhóm Bốn sẽ chính thức thành lập!