Tôi Không Phải Fan Của Cậu

Chương 6: Bất ngờ ở trường mới




-Triệu Băng Di, cô có định dậy ko đấy?Chị giúp việc đang làm một công việc hết sức cao cả là đánh thức nàng tiểu thư mê ngủ này dậy.

-Chị à, 5 phút nữa thôi!

-Vậy thì tôi thong báo cho tiểu thư biết, còn đúng 2 phut nữa là cổng trường sẽ đóng. Chắc hẳn cô ko muốn đi học muộn vào………………….Chưa kịp nói hết câu thì chị giúp việc đã đứng tim khi thấy một bóng người vừa chạy qua mặt mình.

Cố gắng chuẩn bị mọi thứ nhanh nhất có thể. Băng Di lao xuống nhà với tốc độ ánh sáng, giọng ý ới “Chào mọi người, con đi học”

Mẹ và ngoại đều rất ngạc nhiên: sao hôm nay nó dậy sớm thế nhỉ?

Chị giúp việc đắc ý: Tiểu thư ơi là tiểu thư, cô bị lừa rồi. Còn tận 30phut nua moi vào học mà.

Cô chạy một mạch đến trường Bát Trung, đứng ngoài cổng trường mà thở dốc. Ơ, vẫn chưa đóng cổng trường à?Tưởng 7h vào học rồi, nãy giờ mình chạy chỉ mất 2phut thoi sao.

-Bạn ko vào trường còn đứng đây làm gì vậy?Một cô bạn thấy Di Di hơi lạ nên hỏi thăm.

-À, bây giờ to vào.

“Chị giúp việc chị lừa tôi sao. Làm tôi bỏ cả bữa sáng mà chạy như điên tới đây. Phen này chị chết chắc rồi” Lúc này, cô mới nhận ra mình bị chị giúp việc cho ăn một đống “thịt lừa”.

Vào trường, cô còn phải tới phòng giám hiệu để hoàn tất thủ tục nhập học. Cô đk chuyển vào lớp 11A5.

…Reng…reng…(bắt đầu tới giờ học)

-Các em trật tự, chúng ta có bạn mới. Thấy tiếng cô chủ nhiệm nhắc, cả lớp im lặng ánh mắt đổ dồn về phía “ học sinh mới”

-Em hãy tự giới thiệu về mình. Cô giáo yêu cầu.

-Xin chào, tớ tên là Triệu Băng Di. Rất vui dk là thành viên của lớp, mong rằng các bạn sẽ đối xử tốt với tớ. Cách chào hỏi này của cô làm cho cô giáo và tất cả h/s tại đấy thấy khó hiểu. Duy nhất chỉ có một người ko thèm để ý tới, tâm hồn ko biết đang ở nơi chốn nào.

-Em sẽ ngồi cạnh bạn nam bàn số 4 dãy trong cùng nhé. Chỉ nghe có thế, toàn bộ số nữ sinh trong lớp đều nhìn cô bằng ánh mắt ghen tị. Mới chuyển đến đây mà đã dk ngồi cạnh Nam thần rồi sao, số cô ta cũng đỏ thật. (T/g: ko ngồi ở đấy thì ngồi ở đâu?Cả cái lớp có mỗi chỗ đó là còn trống, ko cho người ta ngồi đấy chẳng lẽ bắt người ta đứng ngoài hành lang để học). Ổn định lại lớp, cô Phương bắt đầu bài giảng.

Vui vẻ bước lại chỗ ngồi dk sắp xếp, Băng Di cảm thấy ngôi trường này có nhiều điều thật thú vị. Và cái thú vị đầu tiên chính là đây…….

-Chúng ta kết bạn nhé. Cô quay sang cậu bạn cùng bàn, tỏ ý muốn làm quen.

Cậu ta rời mắt khỏi quyển sách, ngước lên nhìn cô và trên môi vẽ một đường cong tuyệt mỹ làm cho biết bao trái tim thổn thức.

-Vương Tuấn Khải! Cô khẽ kêu lên.

-Chào cậu.

Cả giờ học, cô ko thể tập trung vào bài giảng dk. Lý do thì rất đơn giản,vì đói. Cô mong đến giờ nghỉ trưa thật nhanh để còn đưa cái gì vào bụng, cô đang đói gần chết rồi đây.

Bên cạnh, hắn tuy có chăm chú vào quyển sách nhưng cứ một lúc lại liếc sang nhìn cô. Trông cô thật dễ thương, đôi mắt lấp láy, cái mũi thanh tú, cặp môi hình trái tim đỏ mọng. Những lúc như thế này, cô giống hệt một thiên thần