Editor: Giừa
-
Giang Chu nhắn tin trả lời Trì Diễn, cầm túi đồ ăn vặt lên đi tiếp. Khi đi tới đầu ngõ, cậu có cảm giác như ai đó vẫn luôn bám theo sau lưng mình.
Cậu liếc một vòng xung quanh mình, nhưng vẫn không thấy có người nào kỳ lạ.
Cái ngõ này không nhỏ, xung quanh còn có vài người đi bộ, có lẽ chỉ là ảo giác thôi.
Nhưng cảm giác này giống hệt như cái hôm đi ăn đồ nướng...
Nghĩ vậy, Giang Chu nhận thấy có bước chân đang càng lúc càng gần mình.
Cậu đang định quay lại nhìn thì có một bóng người xuất hiện trước mặt cậu, "Hound, mới sáng sớm mà sao đã đi siêu thị mua nhiều đồ ăn vặt thế?"
Giang Chu ngẩng đầu nhìn, trước mặt là A Khắc đang tới gần cậu, "À vâng, vừa nãy đội trưởng lái xe về nhà nên tiện đường đưa em ra siêu thị."
A Khắc có hơi buồn lòng, "Á! Biết vậy anh đã bảo Trì Diễn đưa anh đi cùng rồi, anh cũng định ra đó, nghe bảo hôm nay siêu thị có chương trình giảm giá, có gì hay ho không?"
"Hả? Có ạ?" Lúc mua đồ Giang Chu vẫn mải nghĩ chuyện này chuyện kia nên không để ý vụ này.
A Khắc nhìn hai túi đồ ăn vặt to tổ bố trong tay cậu, "Cậu mua xong rồi mà vẫn không biết à?"
Giang Chu đành phải nói: "Em chỉ lựa mấy thứ em với Trì Diễn hay ăn thôi, không để ý giảm giá lắm."
"Được rồi, để anh tự đi xem sao." A Khắc xua xua tay với Giang Chu, "Anh đi trước đây."
"Vâng." Giang Chu tạm biệt A Khắc xong, cậu mới nhận ra tiếng bước chân của người vốn như đang đi theo sau cậu đã biến mất từ bao giờ.
Đúng là kỳ quái mà...
—
Buổi chiều, Giang Chu đi gặp Hoắc Minh và Trình Doãn, sau khi trở về thì mở livestream.
Các fan đã lâu chưa gặp đều rất nhớ cậu, hơn nữa ST đã giành được vị trí nhất bảng vòng loại thường, phòng livestream vừa mới mở đã có rất đông người vào xem, cực kỳ nhộn nhịp.
Có người chúc mừng Giang Chu và ST, cũng có người bày tỏ tình cảm với cậu, rồi có cả những lời thăm hỏi tình hình của ST.
Không ít fan của Whale cũng vào hỏi Giang Chu về tình hình chấn thương tay của anh.
Giang Chu hiện giờ vẫn còn đang xếp hàng tìm trận, nên cậu dùng thời gian này để trả lời một số câu hỏi về thông tin có thể tiết lộ, cũng bảo mọi người rằng tay của Whale đang hồi phục rất tốt để họ an tâm.
Fan của Whale giờ đã nhẹ nhõm hơn nhiều, tất cả đều nói rằng họ sẽ chờ đợi Whale trở lại thi đấu.
Đúng lúc này, có người hỏi Giang Chu: [Sao hôm nay Hound đi rank một mình thế? Không đi cùng Vũ Thần à?]
Ngay lập tức có nhiều người hùa theo.
[Phải đó, không phải lúc trước toàn là đánh đôi với Rain sao?]
[Hai người không có cãi nhau đó chứ? Tự nhiên lại đi solo.]
[Muốn xem rank đôi muốn xem rank đôi.]
Giang Chu đành phải giải thích: "Đội trưởng hôm nay có việc rồi."
Cậu vừa nói câu này xong, phòng livestream bất chợt vang lên tiếng thông báo hệ thống: [Hệ thống thông báo: Streamer ST_Rain đã vào phòng livestream.]
Phần bình luận càng trở nên sôi động hơn.
[Vũ Thần, tưởng anh có việc mà? Sao lại còn vào xem livestream thế?]
[Phải đấy Vũ Thần, nếu đã vào xem livestream rồi, sao còn không đánh rank với Hound?]
[Vũ Thần đi rank đôi đi ạ!]
[ST_Rain: Đúng là có việc thật, giờ tôi đang ở ngoài không dùng được máy tính, chỉ dùng được điện thoại xem livestream thôi.]
[Làm đội trưởng vất vả vậy sao? Dù đang có việc bận vẫn phải vào xem đồng đội livestream?]
[Đội trưởng Vũ, Chanh Tử nhà mình cũng đang stream đó, sao anh không qua đó xem?]
[Hai người ở chung một đội, muốn xem Hound chơi thì ngày nào xem chẳng được, sao còn phải vào livestream ngồi?]
[Có khi là vì Hound đánh tốt quá, xem mỗi ngày thôi vẫn chưa đủ ha. /cười hề hề/]
Bị phần bình luận trêu ghẹo như vậy, mặt Giang Chu có hơi nóng lên, nhưng Trì Diễn dường như lại chẳng thấy có vấn đề gì, lại còn đáp lại phần bình luận.
[ST_Rain: Đúng là xem mỗi ngày vẫn chưa đủ.]
Thấy Trì Diễn trả lời, fan CP đều phát rồ, phần bình luận cũng ngày càng hăng máu.
[Hiểu rùi, Vũ Thần nhà mình thương cục cưng Hound quá mà.]
[Rain chắc một ngày không nhìn thấy Hound là thấy khó chịu ha.]
[Vũ Thần, anh không thấy anh dính người quá hả?]
[ST_Rain: Ừ, đúng là rất dính người, nhưng mà tôi cảm thấy Hound hẳn là cũng thích tôi dính người như vậy.]
"Đội trưởng..." Giang Chu rất muốn bảo anh đừng nói nữa, nếu nói tiếp thì không phanh lại được mất!
Trì Diễn lại không hề để ý.
[ST_Rain: Chẳng lẽ em không thích?]
Giang Chu tất nhiên là thích, nhưng mà cậu đâu thể nói ra trước mặt nhiều người như vậy được.
Fan trong phòng livestream thấy Giang Chu bỗng dưng im bặt, lại đùa càng hăng hơn.
[Hound hình như không thích đâu, ầy, có vẻ là Rain phải yêu đơn phương rồi.]
[Song bài yêu đương khổ hạnh rồi!]
[Đau lòng cho Vũ Thần.]
[Anh ngày nào cũng muốn gặp em, mà em lại nhắm mắt làm ngơ anh.]
[Thương thương mid laner tan nát con tim.]
Giang Chu có hơi hoảng khi thấy phần bình luận như vậy, cậu không muốn làm Trì Diễn hiểu lầm rằng cậu không thích anh, vội vàng nói: "Không đâu mà, đương nhiên là em... thích."
Mấy từ cuối cùng Giang Chu nói nhỏ đi, nhưng mọi người đều nghe thấy.
Một màn này đã tạo ra một trận phong ba trong phần bình luận, có người chúc phúc 99, có người gào thét họ yêu nhau đi, spam nhanh đến mức Giang Chu không đọc kịp.
Cũng may là đã tìm được trận rank, Giang Chu bấm vào game nhanh như thể đang trốn tránh, không nhìn bình luận nữa.
Nhưng đúng lúc này điện thoại cậu lại sáng lên tin nhắn tới của Trì Diễn.
[Rain: Em không giận chứ?]
[Sinh ra đã đẹp trai: Không đâu, chỉ là... lần sau có thể khiêm tốn chút không.]
[Rain: Rồi rồi, biết em ngượng mà, lần sau anh sẽ khiêm tốn hơn.]
Giang Chu mím môi, mặc dù Trì Diễn đồng ý, nhưng cậu có cảm giác lần sau Trì Diễn vẫn sẽ không kiềm chế được mà thể hiện công khai.
Thôi kệ đi, bạn trai mình mà, còn có thể làm gì được nữa, chiều theo anh ấy thôi.
[Sinh ra đã đẹp trai: Em đi đánh rank đây.]
[Rain: Được, bé cưng cố lên! /trái tim/]
Nhìn hai chữ bé cưng, mặt mũi Giang Chu nóng bừng lên. Thật sự quá may mắn vì cậu livestream không mở camera, nếu không người ta sẽ thấy gương mặt đỏ bừng cả cậu mất.
— Lâu lâu không chạy credit, mọi người nhớ đọc truyện trên wpad @caphecot_giua nha:>
Ngày hôm sau, Giang Chu đi cùng Chanh Tử đến bệnh viện thăm Whale.
Hai người ở bệnh viện rất lâu, mãi đến khi ăn xong cơm tối với Whale mới rời đi.
Trên chuyến taxi trở về, Giang Chu và Chanh Tử cùng thảo luận về tình hình của Whale.
Giang Chu nói: "Với tình hình này, nếu mọi chuyện suôn sẻ thì tầm hơn nửa tháng nữa Whale có thể xuất viện, tôi thấy anh ấy chắc chắn có thể theo kịp vòng loại trực tiếp."
Tay của Whale hiện giờ đã không còn xuất hiện tình trạng thỉnh thoảng bị tê liệt nữa, nhưng nếu muốn hoàn toàn bình phục thì vẫn cần thêm một chút thời gian.
"Ừ! Tui cũng nghĩ là sẽ không có vấn đề gì đâu, hơn nữa chúng ta còn có thêm hai tuần nữa, tới lúc đó Whale sẽ có thêm thời gian để luyện tập với mọi người!" Chanh Tử rất tin tưởng Whale.
Giang Chu cũng rất vui vẻ, khi Whale trở lại ST sẽ lại mạnh mẽ thêm vài phần.
Phải biết một điều, đội chiến thắng giải đấu mùa hè có thể trực tiếp tham gia giải đấu năm với tư cách là hạt giống số một.
Và vô địch giải thế giới, trở thành nhà vô địch thế giới chính là mục tiêu mà Giang Chu muốn đạt được nhất trong sự nghiệp thi đấu chuyên nghiệp của mình.
Cùng với Trì Diễn, cùng với đồng đội giành được chức vô địch, không còn điều gì tuyệt vời hơn.
Giang Chu siết chặt nắm đấm, âm thầm hạ quyết tâm, nhất định phải cố gắng ở vòng loại trực tiếp, phải giành được vị trí thứ nhất.
Chanh Tử tiếp tục bàn về kế hoạch sau khi Whale quay lại, "Chờ Whale về, cậu có muốn thử đánh tập trung ở khu vực đường dưới không? Lúc trước có thảo luận về chiến thuật này rồi mà nhỉ? Tui nghĩ mình có thể tiếp tục thử."
Thấy Chanh Tử háo hức muốn thử chiến thuật, Giang Chu cũng trở nên hứng thú, "Khi nào về chúng ta có thể bàn bạc thêm với huấn luyện viên một chút, phải chọn được tướng mạnh cho đường dưới."
Có điều nói tới đây, Giang Chu lại không khỏi nghĩ tới một chuyện khác.
Whale trở lại, đội hình trở về như lúc trước, vậy Vạn Vạn sẽ đi đâu?
Tuy rằng không nên nhắc đến việc này trong khi Chanh Tử còn đang hưng phấn, nhưng Giang Chu vẫn không nhịn được mà lên tiếng hỏi về vấn đề này.
Giọng của Chanh Tử lại bình tĩnh hơn Giang Chu nghĩ rất nhiều, "Thật ra hai hôm trước giám đốc cũng đã nói qua cho tui với Vạn Vạn nghe rồi, Vạn Vạn chắc là sẽ ở lại đội làm dự bị, một mặt là do Vạn Vạn hiện tại đã có thể phối hợp tương đối ổn với chúng ta rồi, mặt khác cũng là để bảo đảm."
Gọi là bảo đảm, thực chất là sợ rằng tay của Whale sẽ lại gặp vấn đề.
Giang Chu hiểu được điều này, gật đầu, đây là một kết quả tốt cho cả Whale lẫn Vạn Vạn.
Khi xe taxi sắp về tới căn cứ, Giang Chu một mình xuống xe trước, lát nữa Trì Diễn cũng sẽ trở về, Giang Chu muốn đi mua cho anh một ít hoa quả.
Tới cửa hàng bán hoa quả, Giang Chu nhìn thấy một loạt dâu tây to mới được nhập về. Nghĩ Trì Diễn chắc sẽ thích, cậu mua liền hai hộp, có điều chỉ mua mỗi dâu tây thì sợ không đủ ăn, cậu lại mua thêm một ít táo rồi mới quay về.
Vừa mới rời khỏi cửa hàng hoa quả chưa được bao lâu, cái cảm giác có người bám theo lại xộc tới.
Lần này Giang Chu có thể chắc chắn đây không phải ảo giác, thật sự có người đi theo sau lưng cậu.
Là fan à?
Nhưng fan nào mà lại lén lút như thế?
Nghĩ vậy nhưng Giang Chu cũng không quay đầu lại, cậu cố ý đi chậm lại, hướng về phía cửa hàng bên cạnh.
Khi đi ngang một tiệm bánh, thông qua tủ kính của tiệm, cậu thấy được người bám theo mình.
Đó là một nam thanh niên, nhưng đối phương lại đeo khẩu trang và đội mũ áo hoodie nên Giang Chu không nhìn được rõ gương mặt của đối phương.
Nhưng Giang Chu có cảm giác người này có hơi quen.
Giang Chu lẳng lặng đi về phía trước, cậu muốn xem xem người này rốt cuộc là muốn làm gì.
Đi được một lúc, người phía sau chỉ bám theo ở khoảng cách xa mà không có bất kỳ động thái nào khác.
Chỉ khi đi đến đầu ngõ, người đó mới tăng tốc bước tới gần cậu.
Cái ngõ này cũng không phải một nơi quá khuất tầm nhìn, thường ngày có rất nhiều người đi qua đi lại, nhưng hiện tại trờ đã tối hẳn nên không có mấy người đi bộ.
Cảm thấy đối phương có khả năng sẽ làm gì đó, Giang Chu càng thêm cảnh giác.
Đúng lúc này, tiếng bước chân của người đó càng lúc càng gần.
Khoảnh khắc cậu cảm thấy đối phương đã đứng ngay sau lưng mình, Giang Chu đột ngột xoay người, nhanh nhẹn tóm lấy bàn tay đang vươn ra của hắn.
"Ai?"
Người kia bị động tác này của Giang Chu làm giật mình, hắn dồn sức kéo mạnh lại cổ tay đang bị Giang Chu nắm lấy, nhưng không kéo được, "Mày, mày buông tao ra!"
"Buông mày ra? Mày lén lút bám theo tao mà còn mặt dày bảo tao buông ra?" Giang Chu cười lạnh một tiếng, "Nói mau, đi theo tao làm gì?"
"Tao không đi theo mày, mày đừng có mà nghĩ vớ vẩn!" Mắt của đối phương hỗn loạn nhìn láo liên, bộ dáng lo lắng này chứng tỏ hắn nói dối.
"Thôi bớt giùm, có bám theo tao hay không thì tự bản thân mày biết." Giang Chu nheo mắt, nhìn chằm chằm khuôn mặt đeo khẩu trang của hắn nửa ngày, đột nhiên nhớ ra một cái tên, "Mày là Dish?"
-
Hết chương 69.