Tôi Không Làm Nũng Đâu! - Icemoon

Chương 47: Áo sơ mi hồng




Editor: Hế lu again!

-

Giang Chu nhìn lướt một vòng quanh phòng, thấy cũng gọn gàng ngăn nắp, "Không có gì bất tiện, anh cứ để họ qua đây đi."

"Được, thế thì cậu dậy dọn dẹp giường chiếu tí đi, họ ăn cơm xong sẽ qua đó."

"Được."

Cúp điện thoại của A Khắc, Giang Chu lại ngáp thêm một cái, sau đó mới liếc nhìn xung quanh, Trì Diễn không có ở trong phòng.

Trước đó đội trưởng có bảo là sáng nay có việc bận, hình như là có việc gì đó bên phía tài trợ.

Giang Chu mở WeChat lên kiểm tra, quả nhiên là có tin nhắn Trì Diễn gửi cho cậu.

[Rain: Tôi đi chụp poster quảng cáo cho bên nhà tài trợ, chắc là sau bữa trưa mới quay lại. Em dậy xong nhớ đi ăn cơm, khi nào tôi về sẽ mua bánh kem cho em.]

Giang Chu nhìn thời gian nhận tin nhắn, từ lúc hơn 7 giờ sáng, sớm vậy mà Trì Diễn đã ra ngoài rồi.

Trả lời tin nhắn của Trì Diễn xong, cậu bỏ điện thoại xuống, vào phòng tắm đánh răng rửa mặt.

Trong lúc Giang Chu đang thong thả đánh răng, cậu nhìn thấy cái cốc súc miệng có hoa văn đám mây màu hồng ở trên bồn rửa mặt.

Đây là cốc súc miệng của Trì Diễn, cậu nhìn qua giá để đồ dùng tắm gội, chai sữa tắm dâu tây be bé hồi trước lúc này đã được thay bằng chai to tướng.

Giang Chu chợt ngừng động tác đánh răng, cậu đột nhiên nghĩ tới một vấn đề nghiêm trọng. Hình như Trì Diễn không muốn để người ngoài biết chuyện anh thích đồ đạc màu hồng, đến cái charm điện thoại gấu hồng anh cũng không muốn để người khác nhìn thấy mà.

Nhưng mà những món đồ màu hồng trong phòng...

Giang Chu lập tức nhổ kem đánh răng trong miệng, phóng vọt tới cạnh giường cầm điện thoại gọi cho Trì Diễn, ekip truyền hình trực tiếp sắp đến rồi, cậu phải hỏi Trì Diễn xem nên xử lý những món đồ kia như thế nào.

Thế nhưng Trì Diễn có vẻ vẫn còn đang bận, chuông điện thoại reo mấy lần rồi mà vẫn chưa ai nhấc máy.

Giang Chu hết cách, đành phải cất bớt đồ giúp anh.

Cậu nhét quả dâu tây màu hồng khổng lồ của Trì Diễn xuống cái thùng dưới gầm giường, sau đó lại cất hết mấy món đồ nhỏ nhỏ lặt vặt màu hồng vào ngăn kéo.

Còn có cả đôi dép đầu thỏ màu hồng kia nữa, Giang Chu cũng tìm chỗ giấu nó đi.

Giang Chu tất bật dọn dẹp mọi thứ xong thì Mộc Tâm và ekip của cô cũng đã đi đến tới cửa ký túc xá.

Nghe tiếng gõ cửa, Giang Chu vội vàng chạy ra mở.

Mộc Tâm mỉm cười chào hỏi cậu, "Hound! Chào bạn, tôi là Mộc Tâm, chúng tôi tới tham quan phòng của cậu và Rain ạ!"

Giang Chu mỉm cười, đứng cạnh cửa mời nhóm người Mộc Tâm vào, "Chào cô, mời mọi người vào."

"Chúng ta vào thôi nào," Mộc Tâm hướng camera phát sóng trực tiếp vào thẳng phòng ngủ, sau đó nói với các khán giả đang xem, "Đây chính là phòng ngủ của Hound và Rain đó ạ."

Phần bình luận trong phòng phát sóng trực tiếp tức thì trở nên sôi động.

[Đậu xanh! Cuối cùng cũng được thấy phòng của Hound với Rain rồi!]

[Rau má! Đây là phòng tân hôn của Phong Vũ Đồng Chu sao!]

[Fan CP tém tém lại đi được không, Hound của mấy người có bạn gái rồi đó, tôi nhớ đợt trước bạn gái cậu ấy có xuất hiện lúc cậu ấy đang livestream mà.]

[Hahaha, Hound có cọng tóc vểnh trên đỉnh đầu kìa.]

[Đù! Bé đáng yêu có cọng tóc ngốc, lại càng đáng yêu chứ!]

Mộc Tâm thấy được bình luận về tóc của Giang Chu, nhịn không được mà bật cười khẽ, "Hound, cậu mới ngủ dậy sao?"

"À phải."

Mộc Tâm chỉ chỉ đỉnh đầu cậu để nhắc nhở: "Tóc cậu còn vểnh lên kìa."

"À, cái này, tí nữa chắc là hết ấy mà." Giang Chu hơi ngượng ngùng ấn ấn nhúm tóc trên đỉnh đầu xuống, vừa rồi vội vội vàng vàng dọn dẹp đồ của Trì Diễn, cậu chưa kịp chỉnh lại đầu tóc.

Mộc Tâm trấn an Giang Chu: "Không sao đâu, mọi người đều bảo cọng tóc ngốc của cậu dễ thương lắm đó."

Nghe cô nói vậy, Giang Chu ngược lại càng thêm sầu, cọng tóc ngốc gì kia thực sự làm tổn hại đến hình tượng đẹp trai ngầu lòi của cậu.

Giang Chu còn đang băn khoăn không biết nên cứu vãn hình tượng như thế nào, Mộc Tâm đã đưa ekip quay phim của mình đi vào phòng, "Ồ, phòng của các cậu rộng ghê, còn có cả dụng cụ tập thể hình nữa kìa!"

Giang Chu đi theo giới thiệu: "Đúng rồi, thỉnh thoảng sẽ sử dụng tạ tay để tập thể dục."

[Hound mà cũng dùng cái này để tập thể dục hả?]

[Ỏ? Thế cơ bắp đâu?]

[Hahaha, cái tạ tay này chắc chắn là của Vũ Thần rồi! Hound chân tay gầy gò thế này làm sao mà nhấc nổi!]

"Tôi cũng dùng tạ này mà." Giang Chu nhìn được mấy bình luận qua điện thoại đang mở phát sóng trực tiếp của Mộc Tâm, vỗ vỗ cánh tay mình không phục, "Mặc dù chưa rõ ràng, nhưng ở đây cũng có cơ bắp mà, cơ mà bây giờ không tiện khoe ra, lần sau tôi nhất định sẽ cho mọi người xem bắp tay!"

[Hahaha, cứu với, đáng yêu chết tau!]

[Không cần lần sau đâu, lần này khoe luôn đi!]

[Nói rồi nhá, lần sau nhớ phải cho tụi tôi xem cơ bắp của cậu đó!]

[Hound, tui còn muốn thấy cơ ngực với cơ bụng của cậu nữa!]

[Tui thì khác, cậu không có cơ bắp tui cũng muốn coi!]

[Này này đủ rồi đó mấy mẹ!]

[Nam với nam xem cơ bắp của nhau không phải chuyện bình thường hở /đầu chó/.]

Mộc Tâm tằng hắng nhẹ hai cái, nhắc nhở: "Khụ khụ, mọi người chú ý, xem phát sóng trực tiếp một cách văn mình, đừng để livestream của chúng tôi bay màu nha."

Sau đó cô lại kéo cameraman tới gần giường Giang Chu, "Đây là giường của Hound à?"

Giang Chu gật đầu, chăn ga gối đệm trên giường Giang Chu có màu xanh nhạt, còn của Trì Diễn là màu xám đậm.

Camera quay giường của Giang Chu một lượt, tình cờ bắt được cái điện thoại lúc này Giang Chu ném ở trên giường, trên đó treo một cái charm điện thoại hình gấu hồng.

[Úi! Charm điện thoại cưng quá đi, là gấu hồng nhỏ đó!]

[Em bé Hound đáng yêu còn dùng charm điện thoại cute thế này, quá hợp rồi!]

[Ê ê, mấy cô không để ý à, cái áo thun Hound đang mặc cùng là của gấu hồng nhỏ kìa.]

[Thấy rồi, áo thun trắng thêu hình gấu hồng to đùng luôn!]

[Chắc là Hound thích brand này lắm! Gấu hồng là brand thuộc quyền sở hữu của CN, haha thế quái nào lại đúng công ty của Yolk luôn, đúng là người một nhà.]

Mộc Tâm cũng hùa theo mọi người: "Mọi người đều đang bảo là charm điện thoại của cậu đáng yêu lắm đó! Hound thích kiểu phụ kiện nho nhỏ đáng yêu thế này sao?"

"Tôi, cũng bình thường thôi." Giang Chu cầm chiếc điện thoại đang nằm trên giường, quả thực cậu cảm thấy mấy món đồ gấu hồng rất hợp với mình, tuy nhiên thì nếu bảo thích thì Trì Diễn còn thích nó hơn cậu nhiều.

Lúc này, camera lại chĩa vào giường của Trì Diễn.

"Giường bên này chắc hẳn là của Rain rồi." Mộc Tâm tỏ ra tiếc nuối nói với người xem, "Hôm nay thật sự rất đáng tiếc, tôi vừa nghe quản lý đội nói rằng hôm nay Rain lại có việc bận phải ra ngoài, không biết cậu ấy có quay về kịp trước khi chúng tôi rời đi hay không."

Giang Chu nói: "Đội trưởng bảo là sau bữa trưa sẽ quay về, có khi vẫn gặp được đấy."

Mộc Tâm vui vẻ nói: "Thật sao? Vậy thì chúng ta nán lại đấy thêm một lát đi, tôi nghĩ là trong phòng livestream đang có rất nhiều fan muốn gặp Vũ Thần."

Trong phòng phát sóng có rất nhiều tiếng hò reo phụ họa.

[Đúng đúng đúng! Chúng tôi muốn gặp Vũ Thần!]

[Mộc Tâm ráng chờ thêm chút nha! Nhất định phải gặp được Rain nha!]

[Tui muốn thấy Rain và Hound đứng chung khung hình!]

Đúng lúc này, có một bình luận đột ngột nảy ra, lạc lõng hoàn toàn so với một loạt [Muốn gặp Rain].

[Á, sao trên giường Vũ Thần cũng có đồ màu hồng vậy?]

Mộc Tâm cũng thấy bình luận này, cô nhìn về phía giường Trì Diễn, đúng là ở gần tủ đầu giường có một món đồ gì đó màu hồng.

Cô kéo theo cameraman qua đó, phát hiện ra đây là một chiếc charm điện thoại gấu hồng nhỏ.

Nhìn chằm chằm chiếc charm một hồi, Mộc Tâm lại nhìn qua điện thoại trong tay Giang Chu, "Hình như cái charm điện thoại này giống y hệt cái ở trên điện thoại Hound nhỉ?"

Giang Chu cảm thấy có giọt mồ hôi lạnh đang chảy dọc sống lưng mình, vừa rồi vì quá vội vàng dọn dẹp nên cậu không để ý tới con gấu nhỏ này.

Nhưng mà tại sao Trì Diễn lại cứ làm rơi gấu nhỏ ở cái chỗ đó vậy, lần trước cũng thế lần này cũng vậy! Cậu phải giải thích kiểu gì bây giờ?!

"À cái này.... cái này là đồ của tôi," Giang Chu bịa chuyện một cách khó nhọc, "Chắc là lúc trước tôi làm rơi ở đâu đó xong đội trưởng nhặt được, anh ấy nhặt được nên tiện tay thảy ra cạnh giường."

[??? Đây là đồ của Rain hở, lùm mía, Rain cũng dùng charm điện thoại đáng yêu vậy sao?]

[Đù, Hound bảo là của cậu ấy, hahahaha, cứu tui với, sao cậu phải bao che cho đội trưởng như vậy hở, nó nằm ở giường của Rain mà còn là của cậu được hỏ?]

[Nếu em nhặt được đồ của bạn cùng phòng thì chắc chắn em sẽ trả người ta luôn chứ còn để lên giường mình làm cái gì chứ?]

[Mọe ơi! Sao mọi người không ngạc nhiên gì hết vậy! Hai người họ dùng cùng một cái charm điện thoại kìa! Đồ đôi đó!]

[Cái gì mà đồ đội, trường hợp này phải gọi là đồ tình nhân.]

[Cái đậu má! Chẳng lẽ tôi vừa cắn trúng cơm tró à?!]

Giờ phút này, phần bình luận đã gần như phát rồ rồi.

Mộc Tâm đỡ lời, "À, Hound mua hai cái charm giống nhau để dùng thay đổi đúng không?"

Giang Chu vội vàng gật đầu, "À phải, để thay đổi ấy mà."

Phần bình luận hoàn toàn không tin lời cậu.

[Cái quần què gì mà dùng thay đổi cơ, cậu càng giải thích tui càng nghi ngờ quan hệ giữa cậu và Rain đó.]

[Hound à, cậu với Rain rốt cuộc là như nào thế hả?]

[Đấy, lại nói, dạo này lúc chơi game Rain chăm sóc Hound dữ lắm, đảm bảo hai người này có cái gì đó!]

[CP Diễn Chu thắng to rồi! Tôi xin tuyên bố hôm nay chính là đêm tân hôn của họ!]

[Cái gì mà tân hôn cơ, hai vị này là vợ chồng già rồi, ở chung với nhau từ hồi nảo hồi nào rồi.]

[Tới hít OTP lẹ lẹ! Lọt hố không lỗ đâu! OTP ở chung với nhau đảm bảo ngọt thôi rồi!]

[Mấy người gặm OTP có thể nào bình tĩnh tí đi được không, biết đâu đấy có khi là charm điện thoại của Hound thật thì sao, người ta mua hai cái để dùng không được hả?]

[Mặc dù mị cũng rất muốn hít OTP, nhưng mà mị nhớ là Hound có bạn gái rồi mà nhỉ?]

Mộc Tâm thấy bình luận bắt đầu mất kiểm soát, vội vàng lái sang chuyện khác: "Vậy tiếp theo chúng ta chuyển qua xem chỗ khác trong phòng nhỉ? Ô, đây là tủ quần áo của các cậu phải không? Trông to thật đó, có thể mở ra xem một tí không?"

Giang Chu nghĩ ngợi một chút, hình như trong tủ quần áo không có gì kỳ lạ, gật đầu: "Có thể."

Tủ quần áo ở ký túc xá của ST được thiết kế đối xứng, ở hai bên trái phải là mỗi người một nửa, nhưng ở giữa lại có một phần không gian để treo quần áo hai người dùng chung.

Giang Chu và Trì Diễn mỗi người dùng một nửa, bên trái treo quần áo của Giang Chu, trắng hồng xanh đủ màu đủ sắc, còn bên phải là quần áo của Trì Diễn, chủ yếu là màu đen và màu xám, có thể phân biệt rất rõ ràng.

[Phong cách quần áo này rất đúng với ấn tượng của tôi về họ.]

[Hound là một bé đáng yêu, còn Rain thì hơi lạnh lùng.]

[Rất là thích cái sự tương phản này ạ, càng lúc càng thơm!]

"Phong cách ăn mặc của hai người đúng là đơn giản dễ hiểu thật đó," Mộc Tâm cười nói, "Ngoại trừ đồng phục đội giống nhau ra thì nhìn quần áo là biết ngay của ai."

"Đúng vậy, quần áo của đội trưởng tối màu hơn một tí."

Giang Chu vừa nói xong câu đó, Mộc Tâm lại phát hiện ra một chỗ đặc biệt, ở giữa đống quần áo tối màu của Trì Diễn kia lại có một cái sơ mi màu hồng, cô chỉ vào nó: "Đây cũng là quần áo của Rain sao?"

Giang Chu hít một hơi lạnh trong lòng, cậu nhớ rằng cái áo sơ mi này là sản phẩm mới mà Trì Diễn mua khi cậu và anh đi ngang qua tiệm gấu hồng nhỏ hôm nọ.

Bởi vì từ lúc mua về, Trì Diễn chưa mặc nó lần nào nên cậu cũng quên béng vụ này.

Giang Chu ngay lập tức lôi cái áo sơ mi kia nhét sang phần tủ bên mình, "Đây là của tôi, chắc là treo nhầm bên rồi."

Thế nhưng vừa mới treo sang bên này, Giang Chu hối hận ngay tức thì, bởi vì dáng người của cậu và Trì Diễn không giống nhau, cái áo sơ mi này rõ ràng là dài hơn hẳn quần áo khác của cậu, nhìn một cái đã biết không phải áo của cậu rồi.

-

Hết chương 47.

Quào, mình ổn định ở bên này lẹ hơn mình nghĩ, thế nên là quay lại update tiếp luôn =))))) TMI là múi giờ ở đây chạy nhanh hơn VN 3 tiếng:))))