Tôi Không Làm Nũng Đâu! - Icemoon

Chương 20: Tặng quà




Editor: Giừa

-

Trên đường về nhà, đầu Giang Chu có hơi choáng váng.

Cái charm của Trì Diễn không phải là để tặng bạn gái anh sao?

Tại sao anh lại mang ra dùng luôn cho điện thoại của mình vậy?

Không thể nào có chuyện dùng trước một thời gian xong mới đưa cho bạn gái, đúng không?

Giang Chu luôn cảm thấy có gì đó sai sai mà không biết sai cụ thể ở chỗ nào.

Trở về phòng ngủ, Giang Chu mới phát hiện ra mình đã vô tình mua rất nhiều quần áo dễ thương, tuy rằng chúng rất hợp với cậu, nhưng lại cách rất xa cái hình tượng oai phong mà cậu mong muốn.

Nhất định là do cô nhân viên bán hàng kia quá nhiệt tình!

Nhìn đống quần áo mới mua rồi lại nhìn quả tạ tay bên cạnh, Giang Chu thở dài thườn thượt, lẽ nào cậu thật sự không thể đợi được đến ngày mình trở thành một anh giai lạnh lùng sao?

Ổn định lại tâm trạng xong cậu mới sắp xếp lại đồ mua được hôm nay, Giang Chu quay đầu lại thì thấy Trì Diễn đang ngồi ở cạnh giường nhìn chằm chằm charm gấu hồng nhỏ trên điện thoại mình với vẻ mặt rất thỏa mãn.

Thấy tâm trạng Trì Diễn không tệ, Giang Chu nhân cơ hội lấy cặp kính râm vừa nãy ra đưa cho Trì Diễn.

"Nè, tặng anh nè."

Trì Diễn nhìn hộp quà trước mắt, hơi bất ngờ, "Sao đột nhiên lại tặng tôi quà?"

Giang Chu mím mím môi, "Tôi muốn cảm ơn anh đã chăm sóc tôi trong suốt thời gian qua, hơn nữa, không phải lần trước anh tặng rất nhiều quà trên livestream cho tôi sao....."

Trì Diễn đẩy lại hộp quà về phía Giang Chu, "Tôi tặng quà cho cậu không phải là để chờ cậu đáp lễ."

"Tôi biết mà," thấy Trì Diễn có vẻ không vui, Giang Chu vội vàng nói ra suy nghĩ của mình, "Trong khoảng thời gian này anh đã giúp đỡ tôi rất nhiều, nói thật là rất ít ai lại chăm sóc rồi nhiều đến vậy, nên là tôi muốn tặng anh một thứ gì đó, hơn nữa đây cũng không phải đồ gì quá quý giá."

Trì Diễn nhìn logo in trên chiếc hộp, là logo gấu hồng, hẳn là Giang Chu đã nhìn ra được anh rất thích con gấu hồng này nên đã cố ý mua.

Thậm chí cậu còn muốn tạo ra bất ngờ cho anh nên đã bí mật mua.

Lúc này Trì Diễn mới ý thức được tại sao một người ngày thường chẳng bao giờ mua đồ đắt tiền như Giang Chu hôm nay lại bỗng dưng kéo anh đi xem nhiều cửa hàng xa xỉ như vậy, hẳn là cũng để chọn quà cho anh.

Trì Diễn rất cảm động, nhất thời không biết nên nói gì.

"Cảm ơn, lần này tôi sẽ nhận." Trì Diễn không từ chối nữa, xong lại nhìn thấy sâu vào trong ánh mắt Giang Chu, "Lần sau đừng khách sáo như vậy nữa, tôi chăm sóc cậu bởi vì tôi là đội trưởng, và cũng là bạn của cậu."

Hơn nữa còn có cả tâm tư của riêng anh nữa.

Bên cạnh trách nhiệm của đội trưởng, anh còn có cả tâm tư với cậu.

Nhìn thấy ánh mắt chân thành của Giang Chu, anh không dám nói những lời sau đó.

Anh sợ Giang Chu sẽ khiếp hãi, sẽ ghét bỏ, sẽ không thể chấp nhận được, có lẽ còn hối hận vì đã quá thân mật với anh.

Giang Chu không nhận ra Trì Diễn đang có suy nghĩ sâu xa, cậu vỗ vỗ vai Trì Diễn như một người anh em, "Vậy không có lần sau nữa, tôi biết là bạn bè thì không cần phải so đo nhiều như vậy, sau này cần giúp đỡ thì tôi cũng không khách khí với anh nữa, mà anh muốn tôi giúp gì thì cũng cứ nói nha."

"Được, quyết định vậy đi." Trì Diễn cười cười, có thể trở thành bạn thân của Giang Chu đã là rất tốt rồi, cho nên trước hết cứ buông bỏ những suy nghĩ không thực tế đó đi.

Thấy Trì Diễn nhận quà, Giang Chu thúc giục, "Anh mau mở hộp ra xem đi, tôi nghĩ chắc là anh sẽ thích cái này."

Trì Diễn mở hộp quà ra, thấy bên trong là một cặp kính râm thì hơi bất ngờ.

Tuy rằng kính râm này cũng là goods gấu hồng, nhưng vì không in hình ảnh gấu hồng quá rõ ràng nên ngày thường đeo lên cũng sẽ không quá gây chú ý.

Rất là phù hợp với anh.

Trì Diễn đeo kính lên, quay sang hỏi Giang Chu, "Có ổn không?"

Giang Chu giơ ngón cái, "Đẹp trai lắm!"

Có lẽ do Trì Diễn trông rất lạnh lùng nên khi đeo kính râm bình thường sẽ khiến anh nhìn rất hung dữ, cặp kính râm này lại vừa hay lại đối lập với khí chất của anh, trông lại càng đẹp mắt.

Được Giang Chu khen ngợi, Trì Diễn rất vui vẻ, anh cẩn thận cất cặp kính râm đi, anh biết rằng đây sẽ là món quà mà mình đặc biệt trân trọng.

Có lẽ vì mua sắm tiêu hao rất nhiều thể lực, đêm nay Giang Chu và Trì Diễn ngủ đặc biệt ngon.

Có điều đồng hồ sinh học của Giang Chu tương đối ổn định, cậu dậy còn sớm hơn Trì Diễn.

Buổi sáng, khi cậu rời giường đi vào WC thì thoáng thấy Trì Diễn còn đang nằm trên giường, ôm quả dâu tây nhồi bông ngủ say.

Đây không phải lần đầu Giang Chu nhìn thấy cảnh tượng này, nhưng khác với những lần trước, cậu có một cảm giác mãnh liệt rằng Trì Diễn cực kỳ thích quả dâu nhồi bông này.

Bởi vì biểu cảm của anh khi ôm quả dâu trông thực sự bình yên.

Có phải vì nó là đồ của bạn gái hoặc do bạn gái tặng không?

Giang Chu không rõ lắm.

Cậu bỗng cảm thấy Trì Diễn thích ôm quả dâu nhồi bông này không hề liên quan tới bạn gái, mà là vì.... chính anh muốn ôm.

Giang Chu không hiểu sao mình lại có cái cảm giác này, tuy nhiên cậu không có thời gian để suy nghĩ về mấy vấn đề nhỏ này, bởi vì kỳ nghỉ đã đi đến hồi kết.

Ba ngày trước khi kết thúc thời hạn kỳ chuyển nhượng, Weibo bộ phận Bí Cảnh Vĩnh Hằng của câu lạc bộ ST đăng tải danh sách thành viên chính thức.

Top laner: Chỉ Sơn

Mid laner: Rain

Jungler: Hound

ADC: Chanh Tử

Support: Whale

Ngay khi danh sách được đăng tải, dư luận lập tức náo loạn.

[WTF? Jungler là Hound á?]

[Hound? Hound nào cơ?]

[Còn có thể là Hound nào nữa, streamer trên Moon Cake TV đó, vua đi rừng cực kỳ trâu bò đó, thời gian trước vừa mới lên top 1 game đó.]

[Hound thật sự đi đánh chuyên nghiệp sao?!]

[Không tệ không tệ nha! Quả nhiên là thiên tài vẫn nên tỏa sáng ở nơi cậu ta thuộc về.]

[Thiên tài cái quái gì, bảo Hound đánh rank thì còn được, chứ mà đi đánh chuyên nghiệp thì còn khướt mới được, tôi xem livestream thấy cậu ta toàn thích đánh mấy tướng sát thủ, đến lúc thi đấu bị ban sạch thì chắc nghỉ khỏe.]

[Hound của tụi này chơi được rất nhiều kiểu tướng, chẳng qua là thích chơi sát thủ nhất thôi.]

[Sao lại đi tuyển streamer vậy trời, ST bị sao thế hả?]

[Trước tôi có xem video trận Hound đánh với Root rồi, đúng là mạnh thật, đến Cá Hề cũng bảo cậu ấy rất giỏi.]

......

Làm streamer thì vẫn là một người mới trong giới esports, chủ đề trước đó về Jungler của ST vẫn còn tiếp tục, những cuộc thảo luận về Hound trên mạng đã được đẩy lên hẳn hotsearch.

Có người nghi ngờ, tất nhiên cũng có những người ủng hộ và cổ vũ.

Đối với fan của Hound và ST, có rất nhiều người nhớ lại ngày hôm đó Thất Dạ và Rain đã vào phòng livestream của Hound để tặng quà, cũng nhớ tới việc Thất Dạ để lại trong livestream của Hound một câu [Tôi cũng tin là như vậy, cố lên.]

[Thế có nghĩa là lúc Thất Dạ nói ra câu đó, hẳn là lời giao phó của tiền bối dành cho hậu bối.]

[Quào, tui vừa là fan Thất Dạ vừa là fan ST, chuyện Thất Dạ rời ST tui rất khó chấp nhận, nhưng khi Thất Dạ nói câu đó hẳn là đã đặt tương lai của ST vào tay Hound rồi, Hound ơi cậu phải cố lên đó!]

[Chẳng trách lúc trước Vũ Thần vào livestream của Hound tặng một đống quà rồi còn khen Hound giỏi, lúc mọi người còn nghi ngờ Jungler mới của ST cũng lên khen một lần, Rain thực sự rất coi trọng người mới này nhỉ.]

[Là một fan của ST, tớ thấy các tiền bối quan tâm đến Hound nhiều như vậy, cậu ấy ắt hẳn phải là một đồng đội rất tốt, hi vọng giải mùa hè này ST sẽ có một bước đột phá.]

[Tự nhiên cháu thấy cảm động là sao nhỉ?]

[Hound nhà mình là một hậu bối được đặt nhiều kỳ vọng lắm á, cố lên nào cố lên nào.]

[Hound, sao cậu giấu giếm vụ này ghê thế, cậu lẳng lặng meo meo đi đánh chuyên nghiệp rồi về sau chắc là có ít thời gian livestream lắm đúng hông? QAQ cơ mà cho dù thế nào thì với tư cách một fan hâm mộ, tôi sẽ cổ vũ cho cậu!]

[Hound, cậu nhất định không thể để tụi Thất Dạ thất vọng đâu đó, chúng tôi đều đã nghe cậu nói sẽ trở thành một Jungler mạnh hơn anh ấy rồi đó!]

Với sự ủng hộ của các fan, những cuộc thảo luận về Jungler mới của ST dần trở nên ấm áp hơn, những cuộc cãi vã và tranh chấp quy mô lớn như An Thành dự đoán trước đó đã không xảy ra, khiến anh nhẹ nhõm thở phào ra một hơi, đồng thời rất vui mừng.

Cho dù ST sau này có thể đi xa đến đâu, tình cảm giữa tuyển thủ và các fan vẫn sẽ luôn là một điều quý giá.

Kỳ nghỉ kết thúc, mọi người trở lại huấn luyện với cường độ cao.

Tuy rằng mới kết thúc kỳ nghỉ, nhưng tất cả mọi người đều đã hoàn thành huấn luyện một loạt chiến thuật mà Kha Viễn đã chuẩn bị, Giang Chu phối hợp với các thành viên khác càng ngày càng nhịp nhàng, đặc biệt là cặp duo của cậu và Trì Diễn, đến An Thành cũng phải kinh ngạc trước sự ăn ý của hai người.

Trong giờ giải lao, Chanh Tử phát biểu ý kiến của mình trước, "Không biết có phải ảo giác của em không, có phải quan hệ giữa đội trưởng và Hound tốt hơn hẳn lúc trước đúng không?"

"Không phải ảo giác đâu, anh cũng thấy vậy." Whale lập tức bổ sung: "Nhìn xem, hiện tại bọn họ còn có thể giao tiếp bằng ánh mắt rồi, Hound muốn uống nước chỉ cần nhìn Vũ Thần một cái là ảnh đã mang một cốc nước qua cho cậu ấy rồi, không phải sao?"

Giang Chu vừa mới nhận cốc nước từ tay Trì Diễn, cậu quay sang nhìn Whale, rất chi là tự hào nói: "Thế mới gọi là ăn ý chứ, không cần phải ghen tị đâu."

Chanh Tử cũng không chịu thua kém, "Tui đâu có ghen tị, đường dưới tụi tui cũng ăn ý lắm chứ bộ, đúng hông A Diệu?"

"Đúng vậy." Whale lập tức đưa cho Chanh Tử một lon nước.

Chanh Tử không hề khách khí bật nắp lon uống ừng ực, sau đó lại đắc ý khịt mũi hai cái về phía Giang Chu.

Giang Chu không thèm so đo với hai tên đường dưới này, uống nước xong bèn tiếp tục thảo luận chiến thuật trận vừa rồi với Trì Diễn.

Chỉ Sơn ngồi một bên chứng kiến một màn này, mỉm cười thổi thổi cốc trà nóng trong tay, chỉ cảm thấy sau một kỳ nghỉ thì phòng huấn luyện...

Thú vị hơn hẳn.

Mọi thứ dường như đều đang phát triển theo hướng tốt, hiệu quả huấn luyện của mọi người cũng đều tốt, Giang Chu rất hòa hợp với mọi người, rất nhiều người cho rằng đưa Giang Chu về gia nhập ST là quyết định đúng đắn.

Thế nhưng cũng có người không cho là như vậy.

Trên hành lang lối vào căng tin, Giang Chu nhìn cậu nhóc có vóc dáng thấp bé trước mặt với nghi hoặc, cậu không biết tại sao đối phương lại nhìn mình với vẻ mặt không vui.

"Anh chính là Hound hả? Cũng chả có gì ghê gớm, trông chẳng có gì hay."

Nghe thấy lời nói không hay ho gì của đối phương, Giang Chu cũng chẳng thèm tỏ vẻ thân thiện, "Cậu là ai? Anh có ghê gớm hay không cũng chẳng liên quan gì đến cậu."

Cậu nhóc kia còn chưa nói gì thì thanh niên cao ráo bên cạnh cậu ta đã tiến lên một bước, vẻ mặt hung hãn nói: "Bọn này chơi chuyên nghiệp được ba năm rồi đấy, là tiến bối của anh, anh nói chuyện cho đàng hoàng vào."

Thì ra đây là Jungler đội hai không vượt qua được huấn luyện thí nghiệm của đội một - Dish, do thời gian trước đội hai vẫn luôn đánh ở giải hạng hai nên đây là lần đầu tiên Giang Chu nhìn thấy cậu ta.

Giang Chu ngoáy ngoáy lỗ tai, "Ồ, đánh rừng ở giải hạng hai ba năm mà cũng chưa có được thành tích gì luôn hả? Chắc cũng có nghe nói rồi."

"Anh!" Dish nghe thấy lời này của Giang Chu, vô cùng tức giận, "Anh đừng có tưởng anh được làm Jungler đội một rồi là có thể ngồi chơi xơi nước, với cái trình độ của anh thì có mười anh cũng chẳng theo kịp tôi, tôi cũng chả hiểu anh dùng quan hệ gì mà vào được ST nữa."

"Dùng quan hệ gì á hả? Vấn đề này cậu nên đi hỏi giám đốc An chứ, tôi cũng chẳng biết quan hệ gì." Giang Chu cười lạnh một tiếng, "Nếu không còn việc gì thì phiền các cậu nhường đường một chút, chó ngoan không cản đường, đừng làm chậm trễ thời gian ăn trưa của tôi."

Giang Chu có thể nhìn ra được, hai người này đến đây là để gây áp lực cho cậu.

Trên thế giới này vẫn luôn có một số người chẳng có năng lực nhưng lại luôn cho mình là đúng, không chịu tin vào khả năng của người khác, cứ thấy người ta hơn mình là lại nghĩ người ta dựa vào quan hệ.

Dish hung dữ trừng mắt nhìn Giang Chu, "Có dám solo với tôi một ván không? Thua thì nhả ngày vị trí Jungler đội một cho tôi!"

Thằng nhóc bên cạnh Dish cũng hung hăng nói: "Đúng vậy, có dám solo một ván với bọn này không? Có giỏi thì solo thử xem, chắc anh không từ chối đâu nhỉ?"

Giang Chu nheo mắt lại, "Solo hả? Được....."

Giang Chu còn chưa kịp nói xong thì giọng nói của Trì Diễn đã vang lên từ phía sau lưng.

"Giang Chu, Dish, mấy cậu đứng đây làm gì vậy?"

-

Hết chương 20.

Tui đã edit xong 20 chương free trên Tấn Giang, chương 21 bắt đầu tính phí nên tác giả nổ hẳn 11k từ  ;v; Bình thường mỗi chương chỉ tầm khoảng 3k-3k5 từ thôi thì tui có thể edit được trong một ngày, cơ mà chương 21 thì chắc là sẽ nất khoảng 2-3 ngày nha quý vị ;v;