Tôi Ghét Thần Tượng

Chương 43: Chương 43





Thanh vẫn đều bước vì con nhỏ đang nghe nhạc nên không hay biết gì cả. Long bực cả mình, anh chàng lẩm bẩm.
_Con nhỏ khinh người kia, sao tôi bấm còi xe ô tô to như thế mà cô không thèm quay lại là thế nào. Không lẽ tôi cứ phải dùng vũ lực và ra lệnh cho cô thì cô mới làm theo lời của tôi….!!
Anh chàng nhìn vào cái dây đeo trong túi áo khoác của Thanh. Anh chàng gật gù nói.
_Ra là vậy, con nhỏ đang nghe nhạc như thế kia thì đúng là không thể nghe lời của mình nói….!!
Long đang phân vân là mình có nên chạy đến và bảo Thanh lên xe để mình chở đi hay là bỏ mặc con nhỏ luôn.
Thanh không hay biết là Long đang quan sát mình, con nhỏ vô tư vừa đi vừa đá mấy cái lá khô ở dưới đất. Thanh bực mình gắt.
_Mùa thu làm gì cơ chứ, lẽ ra phải là mùa đông hay mùa xuân có phải là hay hơn không. Người ta đang buồn và nhớ nhà muốn chết mà cứ ca mãi cái bài vọng cổ buồn này thì ai mà chịu nổi. Đúng là điên quá đi….!!
Thanh dừng lại rồi đá hai phát vào cái hàng rào màu trắng của nhà ai đó bên đường con nhỏ gồng cả mình lên vì tức, hai bàn tay nắm lại thành hình quả đấm, nhìn con nhỏ lúc nãy rất giống một con điên.
Long buồn cười quá, anh chàng cười thật to. Long thích thú nghĩ.
_Con nhỏ đúng là dễ thương, nó thể hiện tình cảm và suy nghĩ của mình một cách tự nhiên mà không cần phải che dấu bất cứ điều gì…!!
Một tay cầm vô lăng tay lại, một tay chống vào cằm, Long tự hỏi.

_Một con bé vô tư như trẻ con thế kia liệu có thể gây ra những chuyện xấu xa hay không. Mình cần phải đi theo nó đến cái khách sạn đó để tìm hiểu xem nó đã làm gì mà phải để lại tấm thẻ sinh viên của mình ở đấy….!!
Ý trí đã quyết, Long mở cửa rồi bước xuống xe. Anh chàng chỉ cần đi ba sải bước chân là tới chỗ của Thanh đứng.
Con nhỏ vẫn còn lẩm bẩm và bứt từng chiếc lá của cái cây mọc ở trên hàng rào.
Long khẽ vỗ vào vai của Thanh. Con nhỏ giật mình, theo phải xạ Thanh quay lại và dơ ngay nắm đấm vào mặt của Long. Anh chàng mà không nhanh thì thể nào cũng ăn một cú.
Long nắm chặt lấy tay của Thanh.Anh chàng cười khẩy hỏi.
_Cô định ám sát người khác hay sao mà hơi một tý là dơ tay dơ chân lên là thế nào. May mà người đó là tôi nhỡ đâu người đó là một cụ già hay là một đứa trẻ thì sao, cô có ý thức được hành động của mình hay không….??
Thanh không nghe tiếng Long nói gì cả, vì con nhỏ đang nghe nhạc. Thanh tuy có hơi giật mình vì người vỗ nhẹ vào người là Long nhưng con nhỏ không lấy thế làm sợ. Thanh gỡ tay của Long ra khỏi bàn tay phải của mình, rồi quay gót đi luôn.
Long thấy thái độ thờ ơ và vô tình của Thanh đối với mình, anh chàng bực mình liên dậm ngay lên bàn chân trái của Thanh. Con nhỏ đang đi vội khựng lại. Thanh nhăn mặt lên vì đau.
Con nhỏ tức quá liền quát Long.
_Anh làm gì thế hả, tôi có cãi nhau hay là gây sự với anh đâu mà anh lại đi kiếm chuyện với tôi là thế nào….??
Long nhếch mép bảo Thanh.
_Cô không cãi nhau hay gây sự với tôi nhưng thái độ vô phép của cô còn hơn thế nữa. Gặp mặt của tôi thì cô phải chào hỏi và mỉm cười lễ phép nói gì đi chứ….!!
Thanh há hốc mồm ra vì kinh ngạc, mặt của con nhỏ xìu xuống. Thanh chán nản bảo Long.
_Anh là thánh nên anh mới làm được điều đó còn tôi mỗi lần gặp anh chỉ muốn cho anh vài cú vào người thì vui vẻ cái nỗi gì, tôi không quát anh là may lắm rồi, anh nên cảm ơn tôi vì tôi đã không làm điều đó với anh. Anh lại còn đòi hỏi cao, đúng là đồ không biết điều….!!
Thanh vừa dứt lời con nhỏ được lĩnh ngay hai cái cốc thật đau vào đầu, chưa hết anh chàng còn quát Thanh thật to.
_Con nhỏ kia cô dám ăn nói với chủ nhân của mình như thế hả. Cô có biết là với cách ăn nói như vừa rồi thì chính cô biến thành chủ nhân còn tôi là nô lệ của cô. Cô có cần tôi xử cô ngay tại đây không hả…??
Thanh xoa xoa vào chỗ bị đau ở trên đỉnh đầu, mặt của con nhỏ mêu mếu. Thanh uất lắm vì ngày nào cũng bị cái tên độc ác này kiếm cớ hành hạ.
Long hất hàm bảo Thanh.

_Cô định đi đâu bây giờ….??
Thanh vẫn còn tức vì bị đánh đau nên con nhỏ ương bướng nói.
_Đi đâu là việc của tôi. Anh quan tâm làm gì…??
Long trừng mắt lên, anh chàng dơ bàn tay phải của mình trước mặt của Thanh rồi nhìn Thanh một cái còn sắc hơn cả con dao cạo, anh chàng đe dọa.
_Nếu cô mà không khai thật và không trả lời tôi ngay lập tức là cô sẽ bị đánh cho sưng cái đầu ương bướng và ngốc nghếch của cô. Thế nào cô có chịu nói hay không….??
Thanh nhìn bàn tay phải của Long đang dứ dứ trước mặt của mình, con nhỏ hãi quá vội lí nhí đáp.
_Tôi đang trên đường đến khách sạn….!!
Long trừng mắt bảo Thanh.
_Lên xe đi vì tôi muốn chở cô đến đó….!!
Con nhỏ kinh ngạc hỏi vặn lại Long.
_Anh cùng tôi đến đó làm gì, không lẽ anh có việc ở quanh đấy nên tiện đường chở tôi đi luôn…..??
Long gắt Thanh.
_Tôi bảo cô lên xe thì cô lên đi sao còn đứng đó nói lảm nhảm là thế nào, cô có tin là tôi sẽ đánh cô ngay bây giờ không hả…??

Thanh phồng mồm vì tức. Con nhỏ rủa thầm trong bụng.
_Nếu muốn trở người ta đi thì cũng đâu cần phải ra lệnh và quát nạt người ta như thế. Hắn đúng là một kẻ khó ưa. Lên thì lên, anh tưởng đây sợ à, anh mà còn quát tôi nữa thì đừng hòng tôi nói câu cám ơn anh….!!
Thanh tự mở cửa xe, rồi bước vào trong. Con nhỏ cũng rất tự nhiên tự thắt dây an toàn của mình nhưng con nhỏ nhất quyết không chịu ngồi cùng hàng ghế với Long mà chui xuống hàng ghế ở đằng sau xe.
Long mai mỉa hỏi Thanh.
_Cô sợ ngồi cùng tôi sẽ bị bệnh hay nhiễm trùng hay sao mà phải cẩn thận như thế….!!
Thanh chỉ muốn xông lại cho tên kia vài cú đá vào người nhưng con nhỏ cố nhịn để cho yên chuyện. Long thấy Thanh không thèm bảo mình thế nào, anh chàng bực tức hỏi Thanh.
_Cô bị làm sao thế, tại sao cô lại không thèm bảo tôi thế nào là sao…??
Thanh uất ức đá cái ghế đằng trước của mình, con nhỏ trả treo Long.
_Anh quá đáng vừa thôi. Tôi đáp lại lời của anh thì anh bảo tôi là vô phép, lúc tôi không nói gì thì anh lại bảo là tôi khinh anh. Vậy anh nói tôi phải làm gì mới vừa lòng anh đây hả…??
Long phì cười nhưng cố nhịn, anh chàng mở máy rồi lái xe đi. Trên đường tới khách sạn hai người không ai bảo ai câu nào. Long có hỏi gì, Thanh đáp lời của anh chàng bằng sự im lặng, nên anh chàng cũng không có hứng thú hỏi con nhỏ nữa.