Địa điểm tổ chức giải thi đấu hồn sư cùng chỗ ở của các hồn sư đều ở trung tâm thành Thái Khang, mà những nơi buôn bán ma thú, bảo vật cùng giải trí linh tinh chung quanh, tất cả đều vây quanh trung tâm mà mở ra, nơi buôn bán ma thú chủ yếu ở phía Đông quảng trường, liền với quán rượu, bên cạnh quán rượu là sòng bạc, cho nên phụ cận vô cùng náo nhiệt.
Trang Dịch đi trên đường, nhìn người đến người đi bốn phía, tốp năm tốp ba hồn sư không cùng tuổi không cùng cấp bậc đi lại, trò chuyện với nhau những chuyện gần đây nghe được, thần thái trên mặt có lẽ mỗi người mỗi vẻ, nhưng nhìn ra được tất cả mọi người là xuất phát từ trạng thái tương đối buông lỏng, hắn không khỏi có chút cảm khái ngàn vạn trong đầu. Cảnh tượng phồn hoa thái bình tụ tập nhiều hồn sư như vậy, cuộc đời này xem như lần đầu tiên hắn nhìn thấy, cũng không biết có phải lần cuối cùng hay không.
Phụ cận quán rượu bay tới từng đợt mùi rượu, hồn của Chu Vĩ đi ở cuối đội ngũ hồn cũng bị mùi thơm này câu đi, Lưu Đằng thấy thế, hung hăng vỗ Chu Vĩ một cái, nói: “Nhìn cái bộ dạng không có tiền đồ của ngươi.”
Chu Vĩ cười hắc hắc: “Thì ta thèm, ngươi không thèm? Rượu của thành Thái Khang này nhưng là thực nổi danh, đặc biệt là mấy loại rượu có tên, chỉ có thời gian giải thi đấu hồn sư mới mang ra bán, bình thường muốn uống cũng không được!”
“Vậy cũng đợi Trang Dịch thu phục hồn thú xong lại đi uống.” Lưu Đằng cũng có chút ý động, thấp giọng nói.
“Ta đương nhiên biết rõ.” Chu Vĩ nói xong, thấy Lâm Nguyệt mang theo mọi người rẽ vào một hẻm nhỏ, lập tức đi vào theo.
Trang Dịch đi phía trước nghe được đối thoại của bọn họ, mỉm cười, đi theo Lâm Nguyệt vào trong cửa hàng mặt tiền chật hẹp kia.
Sau khi đi vào mới phát hiện bên trong có càn khôn khác, càng vào bên trong không gian càng lớn, hơn nữa cũng ngày càng sáng, chỉ thấy hai bên hành lang dùng song sắt bảo vệ, bên trong truyền tới từng đợt chấn động hồn lực, hiển nhiên là trận pháp nhốt ma thú bên trong, bởi vì trận pháp cũng có tác dụng che chắn thị giác, cho nên Trang Dịch không nhìn thấy bên trong tột cùng có ma thú nào.
Một ông chủ béo khoảng 50 tuổi ngồi ở giữa hành lang, một bên đong đưa xích đu một bên ngủ gà ngủ gật, thẳng đến khi Lâm Nguyệt đi qua, ông chủ kia mới miễn cưỡng mở mắt ra, sau khi nhìn thấy Lâm Nguyệt, vừa ngáp một cái vừa nói: “Là ngươi? Có chuyện gì không?”
“Ta mang bằng hữu tới đây mua ma thú.” Lâm Nguyệt nói, quay đầu ý bảo Trang Dịch tiến lên.
Đây vẫn là lần đầu tiên Trang Dịch mua ma thú ở bên ngoài, thấy Lâm Nguyệt nhìn qua, hắn lập tức đi lên trước nói với ông chủ kia: “Xin chào, ta muốn mua ma thú cấp năm thuộc tính mộc.”
Lão bản nghe vậy, liếc nhìn Trang Dịch một cái, trong đôi mắt cụp xuống lóe tinh quang: “Ngươi muốn thu phục ma thú thực vật cấp năm?”
“Phải.” Trang Dịch nói. Bởi vì trí lực cùng thuộc tính, trước cấp năm ma thú thực vật đều cực kỳ dịu dàng ngoan ngoãn, quá trình thu phục phần lớn đều cực kỳ thuận lợi, nhưng mà sau cấp năm, trí lực của ma thú thực vật có chỗ tăng trưởng, tính cách khác nhau cũng lộ rõ ra, bởi vì ma thú thực vật có sức sống ương ngạnh cùng sức chịu đựng vô cùng, cho nên ma thú thực vật sau cấp năm phần lớn tương đối quý giá, giá bán rất cao, cửa hàng ma thú bình thường không nhất định sẽ có.
“Coi như tiểu tử ngươi may mắn, bên trong có mấy đám ma thú thực vật vừa vặn cấp năm, chỉ xem ngươi có trả được nổi tiền hay không.” Ông chủ nói.
“Giá tiền dễ thương lượng, ta nhìn một cái xem chúng nó có thích hợp ta không trước.” Trang Dịch nói.
Ông chủ khẽ hừ một tiếng, chậm rì rì đứng lên, thịt mỡ toàn thân run lên: “Ngươi tiến vào cấp năm cũng có một thời gian a, có thể nhịn đến bây giờ mi đến thu phục ma thú, tính tình ngược lại trầm ổn.”
Trang Dịch nghe vậy, có chút kinh ngạc nhìn thoáng qua bóng lưng ông chủ béo này, tỉ mỉ cảm giác, ánh mắt Trang Dịch nhìn ông chủ béo này lập tức phát sinh biến hóa. Bởi vì bốn phía đều là trận pháp nhốt ma thú, chấn động hồn lực tương đối lộn xộn, cho nên mới vừa rồi Trang Dịch không có đặc biệt xem xét thực lực của ông chủ này, hiện giờ hắn tỉ mỉ cảm ứng, vậy mà không mảy may phát hiện được khí thế cùng chấn động hồn lực trên người ông chủ béo này, mà đối phương có thể liếc mắt một cái đã xem thấu thực lực của hắn, có thể thấy được ông chủ này nhất định có cấp bậc cao hơn hắn không ít.
Thành Thái Khang này quả nhiên là đầm rồng hang hổ, ông chủ cửa hàng ma thú trong một ngóc ngách mà cũng thâm tàng bất lộ như thế này.
Ông chủ chậm rì rì đi phía trước, Trang Dịch ở phía sau từng bước từng bước theo, mà Lôi Tu cũng theo sát bước chân Trang Dịch, về phần đám người Đường Việt thì ở lại tại chỗ, chờ Trang Dịch đi ra.
Trang Dịch đi theo bước chân ông chủ qua mấy cái góc, chậm rãi không nghe được tiếng của Lưu Đằng Chu Vĩ ở sau lưng. Bốn phía hoàn toàn yên tĩnh, chỉ có tiếng bước chân của hắn cùng ông chủ, bởi vì khắp nơi đều là trận pháp, năng lực cảm ứng của Trang Dịch có chút không nhạy, hắn vừa đi, vừa cảm thấy có vài phần không đúng, giống như có thứ gì đó đang ở bên cạnh theo dõi hắn vậy.
Nhưng hắn tỉ mỉ lưu ý bốn phía một chút, lại không phát hiện chút dị thường nào.
Thấy Lôi Tu đi sát ở phía sau hắn không có một tia lười biếng, mà ông chủ đằng trước thì đang mở một trận pháp trong đó, ý bảo Trang Dịch đi vào, Trang Dịch đè một tia không ổn trong lòng kia xuống, mang theo Lôi Tu rất nhanh đi vào.
Đập vào mắt chính là mấy bụi thực vật cực lớn xen kẽ quấn quýt vào nhau, cây lá lớn thuộc các giống khác nhau ở mọi nơi, giống như là đang đánh nhau vậy, theo Trang Dịch tiến đến, chấn động hồn lực quanh thân mấy bụi thực vật lớn kia lập tức xảy ra thay đổi, sau đó dùng tốc độ vô cùng chậm, tự thu lá cùng rễ trở về, mỗi cây đều có vị trí đứng riêng, thoạt nhìn giống như cái gì cũng chưa từng xảy ra.
“Ma thú thực vật phù hợp yêu cầu của ngươi đều ở nơi này, ngươi chậm rãi chọn đi.” Thanh âm của ông chủ truyền đến từ phía sau, một giây sau đó, trận pháp đã bị khép lại, ngay cả cho Trang Dịch cơ hội nói một câu cũng không có.
Ma thú thực vật cấp năm đã có được trí tuệ sơ bộ, Trang Dịch xâm nhập lập tức khiến mấy ma thú thực vật này đặt tiêu điểm lên người hắn, mặc dù chúng đều không có mắt, cũng không thể làm ra biểu tình gì, nhưng chấn động hồn lực khiến Trang Dịch cảm giác được, chúng nó cũng có tâm tình của mình.
May mà hôm nay Lôi Tu đi theo bên cạnh Trang Dịch, thấy bốn phía không có người, khí thế ma thú cấp sáu của Lôi Tu lập tức thả ra không chút khách khí, dọa sợ đám thực vật đừng nghĩ ôm đoàn tiến hành chủ động tấn công.
Thấy nhóm thực vật tạm thời bị Lôi Tu áp chế, không có ý muốn tấn công, Trang Dịch chậm rãi phóng xuất tinh thần lực đi giao thiệp cùng từng thực vật một, sau khi tinh thần lực của Trang Dịch đụng vào một cây trúc đào nở hoa màu trắng trong đó, Trang Dịch lập tức biết, đây chính là ma thú thích hợp hắn nhất!
Cửa hàng đầu tiên đã tìm được ma thú thích hợp mình, Trang Dịch nhất thời mừng rỡ. Trị số tinh thần lực của Trang Dịch cực cao, hồn lực lại cao hơn hồn sư cấp năm bình thường rất nhiều, cây trúc đào cảm thấy Trang Dịch mạnh mẽ, đại khái dùng hồn lực thăm dò Trang Dịch mấy lần, thấy đều bị Trang Dịch nhẹ nhàng tiếp được, nó cũng không chống đối, theo tinh thần lực của Trang Dịch cùng nó chậm rãi hòa làm một thể, cây trúc đào hóa thành hồn thú, bay về phía Trang Dịch.
Trang Dịch nhìn cây trúc đào hóa thành một luồng sáng xanh bay về phía mình, hắn lập tức vươn tay nghênh đón ma thú cấp năm cuối cùng của mình. Thấy cây trúc đào đã sắp tan vào ngón tay Trang Dịch, Lôi Tu đứng bên cạnh Trang Dịch lại chợt nhảy dựng lên, sau đó nhanh chóng đụng ngã Trang Dịch!
Bởi vì hồn thú cùng tinh thần lực của Trang Dịch liên thông lẫn nhau, cho nên trong tích tắc Trang Dịch ngã xuống kia, hồn thú nhanh chóng chui vào trong cơ thể Trang Dịch, cảm thấy trúc đào đã vọt vào không gian tinh thần của hắn, tinh thần lực Trang Dịch đang ở trạng thái dung hợp nhất thời có chút hoảng hốt, hắn ngã trên mặt đất, miễn cưỡng tập trung lực chú ý ngẩng đầu nhìn lên, khi nhìn thấy một thứ gì đó màu đen bay qua đỉnh đầu mình, Trang Dịch sửng sốt, thiếu chút nữa cho là mình hoa mắt, song khi nhìn thấy dị ma nằm rạp thành một bãi ngọ nguậy trên mặt đất, giống như lại chuẩn bị nhào tới một lần nữa, đồng tử Trang Dịch co rụt lại, thần sắc trong mắt hoảng hốt ——
Dị ma!
Lại có thể nhìn thấy dị ma một lần nữa dưới tình huống như vậy, là điều Trang Dịch tuyệt đối không ngờ, cây trúc đào đang tiến hành dung hợp cùng cột sáng tinh thần của Trang Dịch, vì tiến hành trong không gian tinh thần, Trang Dịch phải hết sức chăm chú, ở loại thời khắc mấu chốt này, vậy mà dị ma lại lao tới, muốn đánh chủ ý gì không cần nói cũng biết —— chút bất tri bất giác, Trang Dịch vậy mà bị dị ma theo dõi!
Trang Dịch lập tức nhớ tới cảm giác bị người nhìn chăm chú lúc đi trên hành lang, chẳng lẽ lúc đó dị ma cũng đã đi theo dõi hắn rồi? Như vậy dị ma này rốt cuộc là tồn tại trong cửa tiệm này, hay là đi theo hắn một đường tiến vào?
Bất luận là loại kết quả nào, đều làm Trang Dịch không rét mà run. Thân thể dị ma này có vòng ngoài màu đen, trung tâm có một khoảng lớn chừng bàn tay là màu đỏ, màu sắc còn rất tươi, hẳn là trong khoảng thời gian này có ăn cơm, đồng thời thân thể của nó lớn hơn so với dị ma Trang Dịch gặp phải kia rất nhiều, năng lực ẩn nấp cũng càng tốt, có thể thấy được đẳng cấp dị ma này không thấp, ít nhất cao hơn Trang Dịch!
Biết Trang Dịch đang đứng ở thời khắc mấu chốt, Lôi Tu lập tức che chở Trang Dịch ở phía sau, sau đó hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm nhất cử nhất động của dị ma.
Lôi Tu đã không phải lần đầu tiên chạm mặt dị ma, lần trước khi gặp được dị ma, Lôi Tu vẫn còn là một con hổ nhỏ non nớt, may mà dị ma kia bởi vì bị giam giữ trong thời gian dài, thực lực cũng cực kỳ kém, đấu ngang sức Lôi Tu. Lần đó Lôi Tu đuổi theo bước chân dị ma đến cửa học viện Bardon, kết quả cuối cùng bị Dương chủ nhiệm lấy đi, mặc dù Lôi Tu không biểu hiện ra ngoài, trong lòng lại cực kỳ bất mãn với mình, hôm nay lại gặp dị ma một lần nữa, trong mắt Lôi Tu lóe ra ánh sáng sắc bén, hồn lực toàn thân phóng thích ra không hề giữ lại, nó một bên giằng co cùng dị ma, một bên dùng hồn lực của mình dệt ra quả cầu lôi điện thật lớn, bao phủ Trang Dịch ở bên trong, bảo vệ Trang Dịch an toàn.
Trang Dịch được che ở sau lưng, thấy Lôi Tu chống lại dị ma, hắn lập tức nhân cơ hội này nhắm mắt lại, chuyên tâm dung nhập cây trúc đào vào trong cột sáng tinh thần.
Dị ma giống như cảm ứng được Trang Dịch bắt đầu thu phục hồn thú, nó vốn nằm rạp trên mặt đất không nhúc nhích bắt đầu chậm rãi ngọ nguậy thân thể, nhúc nhích theo biên độ nhỏ vòng quanh Trang Dịch cùng Lôi Tu.
Lôi Tu thấy thế, lôi điện quanh thân bỗng nhiên hội tụ cùng một chỗ, ánh sáng lôi điện màu trắng lóng lánh, giao ở giữa không trung tạo thành vài thanh kiếm sét, ánh chớp nguy hiểm không ngừng đùng đùng vang lên trên không trung, Lôi Tu lập tức khống chế kiếm sét đâm về phía dị ma không chút khách khí, tốc độ lôi điện cực nhanh, gần như chỉ trong nháy mắt đã ghim dị ma trên mặt đất!
Sàn nhà phát ra tiếng động bị lôi điện cắm xuyên qua, thân thể dị ma phát ra tiếng phốc phốc như dầu nổ trong nước sôi, quanh thân nó bị lôi điện xuyên qua, lôi quang màu trắng tuần hoàn hiện lên một vòng lại một vòng trên người nó, toàn thân dị ma co quắp, lay động một bãi thân thể kia, một giây sau, chấn động hồn lực quanh thân dị ma chợt trở nên mạnh mẽ, thân thể nó quỷ dị co rụt lại, nơi bị lôi điện cắm vào nhanh chóng bị xé nứt, dị ma phát ra tiếng gào im ắng, vật chất vốn có hình dáng một vũng nước màu đen, trong nháy mắt bị áp súc thành một quả cầu, sau đó nhanh chóng đào thoát khỏi trói buộc của Lôi Tu.
Lôi Tu nhìn dị ma này biến hình, giống như đã sớm ngờ tới vậy, khi dị ma giống như một quả cầu bật lên muốn chuyển đổi vị trí, lôi quang của Lôi Tu lại ngưng tụ một lần nữa, thanh thế lần này càng lớn so với lần trước, lôi điện tràn ngập trong không gian, bao trùm từng góc nhỏ giống như mạng nhện, những ma thú thực vật kia thấy thế, chúng phản ứng tương đối chậm, cho tới bây giờ mới ý thức được không ổn, nhao nhao co lại thành một đống nằm rạp trên mặt đất làm yếu đi cảm giác tồn tại của mình, dị ma đang nhảy tới nhảy lui trong không trung cố gắng tránh Lôi Tu công kích thấy thế, thân thể chợt run lên, sau đó dùng tốc độ không thể tin được, đánh về phía một thực vật trong số đó!
Lôi Tu thấy thế, biết rằng một khi để cho dị ma phụ thể thực vật, sẽ trở nên càng thêm phiền toái, trong mắt nó hiện lên một chút do dự, nghĩ đến cái tốc độ không thể tin nổi kia của dị ma, cuối cùng Lôi Tu vẫn lựa chọn canh giữ ở tại chỗ, thà rằng chiến đấu kế tiếp trở nên càng thêm phiền toái, cũng không hy vọng đặt Trang Dịch vào trong nguy hiểm.
Mặc dù thực vật cấp năm có trí tuệ, nhưng lại rất thấp, tinh thần lực cũng không mạnh, rất dễ dàng đã bị dị ma phụ thể, theo dị ma triệt để khống chế thực vật, Lục La cấp năm vốn màu xanh lá, quanh thân chậm rãi biến thành màu đen, phiến lá màu xanh lá xinh đẹp dày lên sau đó hư thối đi như bị mục, quanh lá cây đều là màu đen, chỉ có ở giữa lóe ra một chút lấm tấm màu đỏ, từng mảnh phiến lá, nghiễm nhiên đã trở thành hóa thân của dị ma!
Trong mắt Lôi Tu hiện lên một tia thần sắc ngưng trọng, lực lôi điện ngưng tụ quanh thân nó, thấy dị ma lại tấn công tới lần nữa, hơn nữa phân lá cây ra muốn một bên cuốn lấy Lôi Tu, một bên dò xét phía Trang Dịch, Lôi Tu lập tức ngưng tụ lôi điện thành hình mấy cái roi, linh hoạt vung vẩy trong không trung, triệt để quấn lên cùng phiến lá của Lục La.
Lực lôi điện là vô hình, cố tình lực tấn công lại cao, mà trong lá Lục La lại tràn đầy là nước, sau mấy lần đọ sức, lá dị ma bị nướng cháy phần lớn, lộ ra xu hướng suy tàn.
Dị ma thấy thế, lập tức thao túng rễ cây quấn lên, Lôi Tu thấy dị ma tử triền lạn đả như vậy, hoàn toàn bị chọc giận, nó gầm nhẹ một tiếng, thấy rễ dị ma tiến đến trước mắt, Lôi Tu trực tiếp hung hăng cào một vuốt qua, hổ trảo sắc bén trực tiếp phá vỡ hồn lực lộn xộn bốn phía, một tay của Lôi Tu đặt ở trên rễ dị ma, trong đó một móng vuốt trực tiếp đâm vào trung tâm rễ cây, sau đó hung hăng xé một cái, đồng thời một luồng lực lôi điện mạnh mẽ xuyên thấu qua móng vuốt của nó lan tràn qua ——
Lục La co quắp ở giữa không trung, cuối cùng bị điện cao thế bổ cháy, triệt để héo rũ xuống.
Trang Dịch mở to mắt, liền nhìn thấy Lôi Tu không nháy mắt nhìn chằm chằm một cây Lục La chết đã lâu, hắn nhìn vài bụi thực vật khác trốn trong góc lạnh run, mặc dù không rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nhưng ít ra đoán một chút cũng rất nhanh biết được dị ma bám vào trên người Lục La.
Thấy cứ chờ như vậy không phải biện pháp, Trang Dịch khẽ nói với Lôi Tu: “Dị ma này nhất định không chết dễ dàng như vậy, ta đi qua dẫn nó xuất hiện, ngươi làm tốt chuẩn bị tùy thời vây nó lại một lần nữa.” Trang Dịch nói xong, lấy từ trong không gian cái hộp giam giữ dị ma lúc trước, giao cho Lôi Tu.
Thấy Lôi Tu có chút bận tâm nhìn mình, Trang Dịch cười cười với nó, sau đó quay đầu đi về phía dị ma.
Mặc dù thực lực của kém hơn dị ma một chút, nhưng tốt xấu ba hệ của hắn đã thu đủ, mặc dù dị ma phụ thể rất đáng sợ, thế nhưng dưới tình huống không hề đề phòng, phòng ngự hồn lực của Trang Dịch cũng không phải dễ đột phá như vậy. Đồng thời, hắn đã hai lần liên tục không bị dị ma nhập vào, Trang Dịch tin tưởng tuyệt đối không phải trùng hợp, mặc dù không rõ kiếp trước rốt cuộc là nguyên nhân gì, nhưng cả đời này, linh hồn Lôi Tu giấu trong không gian tinh thần xác thực là che chắn mạnh nhất của hắn.
Trang Dịch đi đến trước mặt Lục La, đang lúc Trang Dịch muốn sử dụng Tử Tinh Hoàng Điểu có lực công kích mạnh nhất một phát đốt cháy dị ma, có thể gây tổn thương cho nó bao nhiêu thì tốt bấy nhiêu, một vệt màu đen chợt chui ra từ dưới thân thể héo rũ của Lục La, sau đó muốn tiến hành phụ thể với Trang Dịch, kết quả bị hồn lực của Trang Dịch hung hăng bắn ngược trở lại, dị ma nặng nề ngã ở trên tường, phát ra một tiếng “đông”, nhưng mà âm thanh còn chưa khuếch tán ra, thân thể dị ma đã mãnh liệt ngọ nguậy, vậy mà nhanh như chớp vòng qua thân thể Trang Dịch, dùng tốc độ cực nhanh bỏ chạy về một phương hướng khác!
“Lôi Tu!” Trang Dịch hét lớn, đồng thời Lôi Tu lập tức nhào về phía dị ma, tốc độ của nó cũng nhanh không kém dị ma, thấy đã sắp giam được dị ma lại ——
Ngay tại thời khắc quan trọng này, trận pháp chợt bị mở ra, thân ảnh ông chủ béo xuất hiện ở bên ngoài!
Dị ma hóa thành một quả cầu đen nhỏ, vèo một cái chạy qua đỉnh đầu ông chủ trốn ra ngoài không thấy bóng dáng, mà hình thể Lôi Tu lớn hơn, nên một cái nhào lên người ông chủ béo!
Lôi Tu phản ứng cực nhanh, trong tích tắc nhìn thấy ông chủ béo, nó lập tức thu hồn lực cùng móng vuốt lại, mặc dù ông chủ béo bị Lôi Tu bổ nhào vào, nhưng lại không bị thương.
Ở giây phút quan trọng này lại xảy ra ngoài ý muốn như vậy, sắc mặt Trang Dịch trở nên cực kỳ khó coi, hắn đi ra bên ngoài trận pháp nhìn chằm chằm ông chủ béo: “Tại sao ngươi lại mở trận pháp vào lúc này?!”
Khó khăn lắm mới gặp được dị ma lần nữa, lập tức có thể bắt được nó, lại bởi vì một cử động của ông chủ béo mà triệt để thất bại trong gang tấc, Trang Dịch chưa từng có tức giận như vậy, hắn nhìn chằm chằm ông chủ béo, khuôn mặt căng thật chặt, cũng mất đi ôn hòa cùng khách khí thường ngày.
Sau khi Lôi Tu hạ xuống, lập tức nhảy xuống khỏi người ông chủ béo đến đứng bên cạnh Trang Dịch, ông chủ béo chậm rãi đứng dậy, híp mắt nhìn Trang Dịch nói: “Ngươi ở bên trong làm ra động tĩnh lớn như vậy, còn có mặt mũi đi chất vấn ta?”
Trang Dịch sững sờ.
Ông chủ béo chỉ vào thực vật bên trong: “Bốn ma thú thực vật cấp năm, một cây bị ngươi thu, một cây tử vong tại chỗ, hai cây khác sợ tới mức cuộn thành một đống, xem ra cũng bị thương không nhỏ, ngươi xác định ngươi không phải đến đập trận? Ngươi biết ma thú cấp năm có bao nhiêu quý giá sao?!”
“Cũng không phải ta cố ý làm chúng nó bị thương, sở dĩ có thể như vậy là vì ta ở bên trong bị sinh vật không rõ tấn công!” Trang Dịch nói.
“Tấn công? Cái gì tấn công, trừ vài cây ma thú thực vật này ra, còn có cái gì sẽ tấn công ngươi?” Ông chủ béo cười lạnh, “Nơi này là có trận pháp che chắn, nếu có cái gì chạy vào, ta sẽ không nhìn ra?”
Trang Dịch nghe vậy, lập tức nhìn chằm chằm ông chủ béo.
Nơi này có trận pháp hay không, dị ma sẽ chạy vào, nếu không phải chính là người này cố ý dẫn vào, thì chính là lúc nãy mở trận pháp ra cùng đi vào.
Bất luận như thế nào, nhất định hắn phải đuổi được dị ma kia trước rồi nói, bỏ lần trước Trang Dịch thả dị ma không tính, đây đúng là dị ma tự do đầu tiên mà Trang Dịch thấy ở thế giới này, nếu có thể bắt được nó, để cho lão sư học viện thấy được bộ mặt thật của dị ma, sẽ có thể tránh cho vô số thảm kịch phát sinh!
Nghĩ đến cái này, Trang Dịch chẳng muốn cãi cọ với ông chủ béo, hắn nói: “Cái thứ tấn công ta kia đã chạy, ta muốn đi đuổi nó.”
Trang Dịch nói xong, liền muốn mang theo Lôi Tu rời đi.
“Ngươi dám đi?!” Ông chủ béo lập tức ngăn Trang Dịch lại, “Làm hỏng đồ của ta, ở cái thành Thái Khang này, còn chưa có người không trả giá mảy may cái gì, có thể nhẹ nhàng rời khỏi đây!”
Ngay lúc này, đám người Đường Việt đã nghe được tranh chấp bên trong, cũng nhao nhao chạy vào, hỏi thăm Trang Dịch rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Sắc mặt Trang Dịch cực kỳ khó coi, dị ma chạy mất coi như xong, lại còn bị ép ở lại, nhưng mà xác thực hắn đã thu phục ma thú của người ta, một bụi Lục La khác sợ rằng không phải Lôi Tu cố ý giết chết, nhưng không thoát được quan hệ. Hơn nữa thực lực của ông chủ béo này sâu không lường được, dù là hắn thật sự có vấn đề, hiện tại Trang Dịch cũng tuyệt đối sẽ không tự chuốc lấy khổ, chống lại hắn.
Trang Dịch nghĩ nghĩ, cúi đầu kề sát vào tai Lôi Tu dặn dò: “Ngươi đuổi theo dị ma kia, dùng bông tai tìm nó, nhớ rõ ngàn vạn đừng để cho nó tới gần thân thể ngươi, một khi nó tiếp cận, ngươi phải dùng hồn lực bao bọc toàn thân, ngăn cản nó phụ thể...”
Lôi Tu nhẹ gật đầu, Trang Dịch nhìn bộ dạng Lôi Tu nhu thuận, không yên tâm dặn dò vài câu, sau đó để Lôi Tu rời đi trước.
Dưới sự yêu cầu của ông chủ béo, Trang Dịch bồi thường một số tiền lớn, cơ bản ép khô toàn bộ tiền trong tinh tạp của hắn, lúc đó ông chủ béo mới bằng lòng thả người.
Sau khi giao hết tiền, đám người Đường Việt rời khỏi cửa hàng này, thấy tất cả mọi người nghi ngờ nhìn mình, Trang Dịch đành đơn giản hóa chuyện mình gặp dị ma tấn công nói một lần.
“Tính nguy hại của cái thứ này thật lớn, nó lại có thể sẽ tùy thời bám vào trên người ma thú, sau đó điều khiển ma thú tiến hành tấn công, cùng một nguyên lý, nếu mà nó có thể bám vào trên người nhân loại, như vậy sẽ phát sinh chuyện gì, quả thực không thể nào tưởng tượng.” Nói xong kinh nghiệm của mình, Trang Dịch nói với mọi người, “Các ngươi có từng thấy cái thứ quỷ dị kia sao?”
Đám người Lưu Đằng Chu Vĩ nhao nhao lắc đầu, Diệp Duy còn tỏ ra hứng thú: “Cái thứ này nếu như có thể thu phục thành hồn thú thì còn được, sức sống ương ngạnh như vậy, một khi thu phục nó, ở thời điểm chiến đấu để cho nó bám vào trên người hồn thú của đối phương, sau đó thao túng hồn thú kia tấn công lại chủ nhân… ha ha, nghĩ một chút đã thấy vui vẻ a.”
Trang Dịch nghe vậy, trong lòng rùng mình. Hắn biết rõ đại khái thời gian dị ma xuất hiện, đối với lúc đầu dị ma làm như thế nào để có thể điều khiển một nhóm lớn hồn sư, quá trình cụ thể Trang Dịch cũng không biết, hiện tại suy nghĩ một chút, chỉ sợ hồn sư có loại ý nghĩ như dị Diệp Duy này là không ít…
�
Trong giây lát Trang Dịch nhớ tới hồi năm nhất, khi Dương chủ nhiệm thu phục dị ma suy yếu đã từng nói, hình như lờ mờ có dùng loại ma thú mới xuất hiện đến gọi dị ma!
Chu Vĩ thấy sắc mặt Trang Dịch khó coi, còn tưởng rằng hắn còn canh cánh trong lòng chuyện bị ông chủ béo kia bắt chẹt một khoản, hắn an ủi Trang Dịch nói: “Mặc kệ như thế nào, cái thứ đánh lén ngươi đánh không lại ma thú của ngươi, hôm nay tốt xấu vẫn có thu hoạch, có thể thu phục hồn thú cấp năm nhanh như vậy… Đây đúng là việc vui a, đừng có vẻ mặt đưa đám nữa, ta mời ngươi đi uống rượu!”
Hiện tại Trang Dịch nào có tâm tư gì mà uống rượu, đang muốn nhẹ nhàng từ chối, sau đó trở lại nơi ở chờ Lôi Tu trở về, kết quả liền nghe Đường Việt nói: “Nghe ngươi nói như vậy, hình như ta đã từng thấy ở nơi nào thứ giống như vậy…”
Trang Dịch lập tức nhìn về phía Đường Việt.
Đường Việt thấy ánh mắt Trang Dịch sáng rực nhìn mình, Đường Việt nghĩ nghĩ, quay đầu hỏi Lâm Nguyệt: “Hình như là lần trước uống rượu ở quán rượu dưới lòng đất từng có nghe người nhắc tới, Lâm Nguyệt, ngươi có ấn tượng gì không?”
“Không có.” Lâm Nguyệt mặt không biểu tình nói.
Đường Việt lập tức có chút bất đắc dĩ nhìn Trang Dịch: “Mặc dù ma thú kia đánh lén ngươi rất đáng giận, nhưng mà cùng lắm thì về sau chúng ta không đến cửa hàng kia thu phục ma thú, Trang Dịch, nghĩ nhiều chuyện vui vẻ một chút, phải biết chúng ta bây giờ đã tiến vào top 50, một khi vào top 30, chúng ta sẽ có cơ hội tham gia đại đoàn chiến, đến phụ cận Liệt cốc tiến hành chiến đấu dã ngoại, hiện tại thực lực của ngươi tăng lên, ta cảm thấy hy vọng đội chúng ta tiến vào top 30 là cực kỳ lớn!”
Nói đến giải thi đấu hồn sư, lực chú ý của mọi người đều bị hấp dẫn, Trang Dịch nghe Đường Việt nói chuyện, cố gắng giả vờ đang nghe hắn nói, nhưng là vừa nghĩ tới dị ma kia, còn có Lôi Tu tạm thời rời khỏi hắn, Trang Dịch liền không tĩnh nổi tâm.
Đường Việt trò chuyện cùng mọi người trong chốc lát, thấy Trang Dịch vẫn là bộ dáng tâm thần không yên, liền vỗ vỗ bả vai hắn, nói: “Xem ra ngươi vẫn canh cánh trong lòng cái thứ đánh lén ngươi a, hay ngươi cũng cùng đi uống rượu với mọi người a, chính là quán rượu dưới lòng đất mà ta vừa nói, ta giúp ngươi nghe ngóng một chút, nhìn xem có thể tra ra tin tức gì hay không… Có lẽ ma thú này còn có chủ nhân đâu.”
“Nếu không có chủ sẽ bắt nó về cho người trong đội chúng ta dùng, nếu có chủ, sẽ giống như chủ tiệm ma thú kia làm thịt chúng ta vậy, hung hăng làm thịt người chủ nhân kia một trận, cho Trang Dịch hả giận!” Chu Vĩ lớn tiếng nói.
Lưu Đằng cùng Diệp Duy nhẹ gật đầu, Lâm Nguyệt từ sau khi ra khỏi cửa hàng ma thú kia thì mặt liền không có biểu tình gì, cũng không biết nàng suy nghĩ cái gì.
Trang Dịch nghĩ nghĩ, nhẹ gật đầu, cuối cùng cùng mọi người đi đến quán rượu dưới lòng đất.