Tối Cường Triệu Hoán Sư

Chương 68




Cách càng gần, không chỉ có thể nghe được tiếng người, còn có thể nghe được đủ loại âm thanh do phóng thích hồn lực bùng nổ, bên ngoài Trung tâm Kiểm trắc Hồn sư không có ai trông coi, Trang Dịch mang theo Lôi Tu đi vào rất nhanh.

Trung tâm Kiểm trắc Hồn sư của Ellen mặc dù cùng tên với Bardon, nhưng là cấu tạo lại khác biệt rất nhiều, bố trí bên trong vô cùng bộc trực, rất trung tâm chính là đại sảnh chiến đấu, đi qua một cái hành lang thẳng tắp là có thể đến.

Nơi tụ tập hồn sư toàn trường, tự nhiên không nhỏ hẹp đi nơi nào, trung tâm đại sảnh đèn đuốc sáng trưng, ngọn đèn tụ tập ở bên trong, mọi người thì đứng bên cạnh, làm thành một vòng tròn thật lớn, trung tâm có hai vị hồn sư đang chiến đấu, tiếng nổ mà Trang Dịch nghe được ở bên ngoài chính là do hai người bọn họ tạo ra, mỗi người xem ở bên cạnh đều đang vỗ tay hoan hô, bầu không khí thoạt nhìn cực kỳ sôi động.

Theo Trang Dịch chậm rãi đến gần, cũng dần dần phát hiện mặc dù mọi người đều đứng bên cạnh xem cuộc chiến, nhưng vị trí lại ngay ngắn trật tự, bởi vì tân sinh năm nhất 16 tuổi, kém 4 tuổi so với năm năm, người ở giai đoạn này lại là thời kỳ phát triển thân thể quan trọng, hơn nữa theo tu vi càng cao, đặc biệt là chiến ngự hồn sư, hình thể đều sẽ phát sinh thay đổi cực lớn, bởi vậy cho dù là căn cứ vào ngoại hình cùng thân cao phổ biến, cũng có thể phân biệt được các niên cấp khác nhau.

Năm thứ năm phần lớn đều tụ tập ở ngay phía trước, vị trí này ngày thường hẳn là lão sư ngồi, không chỉ có địa thế cao hơn nơi khác một chút, đằng sau còn có ghế, có vài học trưởng không thích xem náo nhiệt, liền ngồi ở trên mấy cái ghế đằng sau không đếm xỉa tới nói chuyện phiếm, ngọn đèn trong góc u ám, chỉ nhìn thấy bóng người lờ mờ.

Năm thứ tư cùng năm thứ ba cách năm thứ năm một khoảng, tự phân tán ở phía bên trái cùng bên phải, mà năm nhất cùng năm hai phải dựa vào gần cửa, bởi vì số người tương đối nhiều, tuổi còn nhỏ thích xem náo nhiệt, bởi vậy chen lấn thành một đám, những âm thanh trầm trồ khen ngợi kia, phần lớn là do năm nhất năm hai phát ra.

Lúc Trang Dịch đi vào, nếu như chỉ có mình hắn, ngược lại cực kỳ không khiến người chú ý, nhưng là hắn còn mang theo một Lôi Tu, sau khi hắn đi tới, lập tức có không ít người đưa ánh mắt đặt lên trên người hắn, ánh mắt ý tứ hàm xúc không rõ, có ít người còn trực tiếp vừa nhìn hắn, vừa nói cái gì đó với bằng hữu bên cạnh.

Với loại ánh mắt dò xét này, Trang Dịch đã càng ngày càng thích ứng, hắn nhìn quét bốn phía một lần, cuối cùng xuyên qua năm nhất cùng năm hai, đi tới vị trí năm thứ ba.

Lương An đang cùng bằng hữu đứng ở phía trước nhất nhìn hai hồn sư đang đọ sức trên đài, thấy Trang Dịch tới đây, xa xa lên tiếng chào hắn.

Trang Dịch trở về cho hắn một nụ cười, sau đó mang theo Lôi Tu đi qua.

Hắn hết sức tò mò với hai hồn sư đang đọ sức kia, Bardon cấm lén luận bàn giữa các học viên, như vậy muốn chiến đấu ở ngoài lớp học, phải xin phép, thông qua quá trình phiền toái, cho nên trừ đệ tử trong lớp, Trang Dịch cơ bản không có cơ hội tận mắt nhìn thấy quá trình đệ tử khác chiến đấu.

Lúc này, hai người đang chiến đấu ở trung tâm, một vị la ngự hồn sư, một vị là chiến hồn sư, bởi vì hai người đã đem hồn thú phụ thể, chiến đấu kịch liệt mỗi thời mỗi khắc, cho nên nhất thời Trang Dịch chưa phán đoán ra hồn thú của bọn họ là cái gì, nhưng mà hai người cũng đã là trình độ khoảng cấp bốn trung giai, chiến hồn sư am hiểu tấn công nhanh chóng mãnh liệt, công kích như vậy thì độ mạnh yếu trong thời gian ngắn là rất mạnh, nhưng sức lực còn lại không đủ, bởi vậy chỉ cần mấy phút đồng hồ này mà chiến hồn sư không phá vỡ được phòng ngự của ngự hồn sư, như vậy, thắng thua cơ bản đã định.

“Hai người này là hồn sư năm thứ ba. Năm nhất bởi vì vừa đến, không có gì phải chọn, năm năm trực tiếp chỉ định đệ tử cấp bậc cao nhất, năm thứ hai vừa mới chọn xong, bây giờ đang chọn năm thứ ba.” Thấy Trang Dịch tới đây, Lương An tới gần giải thích với Trang Dịch.

Mà ngay khi Trang Dịch cùng Lương An nói chuyện với nhau, chiến đấu bên kia đã đến giai đoạn cuối cùng, mặc dù chiến hồn sư tấn công cực kỳ mạnh mẽ, nhưng hồn lực dự trữ trong cơ thể cuối cùng vẫn kém hơn ngự hồn sư một chút, không thể tiếp tục chiến đấu với cường độ cao, cuối cùng không đột phá được phòng ngự của ngự hồn sư.

Hai người thở hồng hộc trừng mắt nhìn đối phương, chiến hồn sư nhìn đối phương thành thạo mà thu hồn lực lại, trừ có chút thở dốc ra, ngay cả mồ hôi cũng không có chảy mấy giọt, hắn lau mái tóc ẩm ướt do mồ hôi một cái, không cam lòng phát ra tiếng gầm giận giữ, sau đó bất đắc dĩ quay người lui về trong đám người.

Ngự hồn sư nhìn bóng lưng chiến hồn sư, chậm rãi nổi lên một nụ cười chiến thắng.

Người khiêu chiến kế tiếp rất nhanh đi ra, đúng lúc này, người ngự hồn sư này đưa tay ngăn trở hắn, sau đó quay đầu nhìn về phía Trang Dịch: “Mọi người xin chờ một chút, chúng ta hôm nay tới một vị khách nhân.”

Tầm mắt của hắn dừng lại trên người Trang Dịch, mọi người tự nhiên cùng nhau nhìn theo hắn cùng nhìn về phía Trang Dịch, có vài người lúc trước không phát hiện Trang Dịch, khi thấy khuôn mặt xa lạ của Trang Dịch đứng trong năm thứ ba, hơn nữa bên cạnh còn theo một con hổ lớn màu đen, lập tức nghĩ đến nghe đồn học sinh trao đổi từ Bardon năm nay sẽ tới.

Trang Dịch thấy không ít người vẻ mặt nghi ngờ nhìn hắn, sau đó sau khi nhìn thấy Lôi Tu thì bừng tỉnh đại ngộ, xác nhận thân phận của hắn, nhất thời không biết nên nói cái gì cho phải, xem ra Lôi Tu đã trở thành dấu hiệu của hắn rồi?

“Xin chào, vị học sinh trao đổi từ Bardon đường xa mà đến này.” Ngự hồn sư nhìn Trang Dịch, cao giọng nói, “Lần trao đổi học sinh với Bardon lần trước đã là 2 năm trước, lúc ấy ta còn là năm nhất, nghe nói học sinh trao đổi năm thứ ba vô cùng lợi hại, là một chiến hồn sư tính tình nóng nảy, trong vòng một tuần hắn tới Ellen, đã trực tiếp đánh ngã 5 trong 10 hồn sư thuộc 10 người đứng đầu trong năm thứ ba, Ellen là học viện cực kỳ tôn trọng kẻ mạnh, lúc ấy ta năm nhất, đối với hắn vô cùng ngưỡng mộ, đáng tiếc hắn khinh thường chiến đấu cùng ta.”

Vị ngự hồn sư này nhắc đến học sinh trao đổi lần trước, chung quanh lập tức có không ít người xì xào bàn tán, còn quăng ánh mắt lên người năm thứ năm dù sao bọn họ cùng một khóa với vị học sinh trao đổi lúc trước kia.

Một vị học trưởng năm thứ năm khẽ cười nói: “Vị hồn sư kia xác thực vô cùng mạnh, hắn dùng thực lực thắng được tôn trọng của chúng ta.”

Ngự hồn sư thấy học trưởng năm thứ năm nói chuyện giúp hắn, nụ cười trên mặt cũng sáng lạn hơn: “Như vậy, vị học sinh trao đổi năm nay này, ta hiện tại có thể đề xuất khiêu chiến với ngươi sao, cho ta nhìn xem, đệ tử Bardon các ngươi rốt cuộc có bao nhiêu lợi hại.”

Đối phương mời cực kỳ quang minh chính đại, Trang Dịch thấy tất cả mọi người theo dõi mà nhìn hắn, hiển nhiên vô cùng chờ mong chiến đấu kế tiếp, hắn có chút bất đắc dĩ nói: “Thật có lỗi, ta là một phụ hồn sư, cũng không thích hợp chiến đấu chính diện với người khác.”

“Phụ hồn sư?” Ngự hồn sư kia hiển nhiên không tin, “Nghe nói ngươi đánh bại Triệu Vĩnh…”

Trang Dịch không nghĩ tới chuyện chiến đấu giữa hắn cùng Triệu Vĩnh lại có thể truyền bá nhanh như vậy, nhìn phản ứng của người chung quanh, giống như không ít người cũng biết chuyện này rồi.

“Ma thú của ta là ma thú hổ giỏi chiến đấu, là do nó trợ giúp ta mới may mắn không thua.” Trang Dịch nói.

Ngự hồn sư nghe vậy, tựa hồ nghe ra Trang Dịch từ chối, lập tức có chút bất mãn: “Như vậy đi, ngươi cùng ma thú của ngươi cùng lên.”

“Ta và ngươi cùng là cấp bốn, hai chúng ta cùng chống lại một mình ngươi, không công bằng.” Trang Dịch bình tĩnh nói.

“Vậy nếu tăng thêm ta thì sao.” Một người khác nghe vậy, lập tức đi ra, Trang Dịch thấy thế, nhất thời sửng sốt, hai người trước mắt này vậy mà lớn lên giống như đúc, là một đôi song sinh.

“Xin chào, tên ta gọi Lâm Lưu, hắn gọi Lâm Khê, là em trai ta, hai người chúng ta là một đôi song sinh, đều là hồn sư cấp bốn, ta là phụ hồn sư, hắn là ngự hồn sư.” Lâm Lưu nói, “Như vậy hai người chúng ta chiến đấu cùng các ngươi, như thế nào?”

Những người chung quanh nghe được lời Lâm Lưu nói, lập tức hưng phấn lên, không ít người huýt sáo, một vài hồn sư tuổi còn nhỏ lập tức hét lớn lên: “Chiến đấu, chiến đấu!!”

“Mau đáp ứng a, ngươi còn có phải là nam nhân hay không!”

“Cũng đừng ném mặt mũi của học viện các ngươi đi a, ha ha…”

Trang Dịch xem như sâu sắc cảm nhận được chênh lệch cực lớn giữa học viện Ellen cùng học viện Bardon, bầu không khí chiến đấu ở nơi này cực kỳ nồng đậm, hơn nữa con người thường thường sẽ phải chịu bầu không khí ảnh hưởng. Nếu đối phương đã nói như thế, Trang Dịch ngẩng đầu lên, ánh mắt trở nên nghiêm túc: “Vậy được rồi.”

Trang Dịch vừa đáp ứng, tiếng huýt sáo bốn phía cùng tiếng hoan hô càng vang lên, bốn hồn sư chiến đấu, không chỉ có những đệ tử niên cấp thấp sôi trào, những niên cấp cao năm tư năm năm vốn ngồi trên ghế kia cũng nhao nhao đứng lên, có chút hăng hái mà nhìn ba người một thú ở đây.

Người xem đứng ở trước nhất có ăn ý lùi về sau khoảng cách gần 50m, khiến phạm vi chiến đấu vốn đã rộng khoảng 100m càng thêm mở rộng, khi mọi người đang lui về phía sau, cúi xuống nói nhỏ với Lôi Tu vài câu, bảo Lôi Tu phát huy thực lực cấp bốn, phối hợp hắn.

Cùng lúc Trang Dịch tiếp thu khiêu chiến, Lôi Tu tự nhiên cũng rõ ràng, phải cùng Trang Dịch cùng nhau chiến đấu.

Một người một thú ở chung lâu như vậy, cùng nhau chiến đấu vô số lần, nhưng phần lớn thời gian đều là tự mình chiến đấu của mình, thậm chí Lôi Tu chủ chiến để bảo vệ Trang Dịch, lần đầu tiên phối hợp cùng Trang Dịch, Lôi Tu ngược lại có mười phần hào hứng, một đôi mắt màu đỏ sậm hiện ra ánh sáng màu đỏ thẫm dưới ánh đèn, làm nổi bật một thân da lông màu đen mềm mại của nó, thoạt nhìn khí phách lăng lệ ác liệt lại nguy hiểm.

Thấy hai bên đã chuẩn bị tốt, một vị năm thứ năm đứng lên nói: “Bắt đầu.”

Thanh âm của học trưởng kia vừa hạ xuống, ba người một thú lập tức nhanh chóng phóng xuất hồn lực, lúc này Trang Dịch cũng thấy rõ hồn thú của Lâm Lưu cùng Lâm Khê, vậy mà đều là con sứa, chỉ có điều một con là sứa phòng ngự dạng phồng, một con là sứa phụ trợ, sứa đốm vàng có chứa độc tố.

Sứa là động vật ruột khoang, năng lực tái sinh cực kỳ mạnh, loài vật này làm hồn thú, vô hình chung sẽ tăng sức chịu đựng cho hồn sư, khó trách vừa rồi chiến hồn sư kia công kích mạnh mẽ như thế, cuối cũng lại vẫn tiếc nuối mà bại trận.

Chẳng qua hôm nay bọn họ gặp được là Trang Dịch có hồn lực gấp ba hồn sư bình thường, mặc dù hắn không thể phát huy hai hệ khác, nhưng nếu là so sức chịu đựng, cho tới bây giờ không có người cùng cấp có thể vượt qua hắn.

Trong khi Lâm Lưu cùng Lâm Khê cùng nhau phóng thích hồn thú, bồ công anh của Trang Dịch cũng ra hiện trước mặt hắn, ở dưới ánh đèn, bồ công anh bay múa có vẻ có phần giống như mộng ảo, bao quanh lấy thân thể Trang Dịch cùng Lôi Tu ở trong đó, Trang Dịch không chỉ có mượn cái này bố trí xong ảo trận, còn che dấu cảnh Lôi Tu phóng thích hồn lực.

Lâm Lưu cùng Lâm Khê hiển nhiên xem thấu mục đích của Trang Dịch, hồn thú của Trang Dịch phụ trách tấn công chủ yếu, ngay cả Lôi Tu dùng phương thức gì tấn công bọn họ cũng không biết, sẽ vô cùng bất lợi cho bọn họ, Lâm Lưu cùng Lâm Khê liếc mắt nhìn nhau, Lâm Lưu tiên phong phái hồn thú của hắn, con sứa hơi mờ bay về phía Trang Dịch, trong nháy mắt bám vào trên những cánh hoa bồ công anh kia, sau đó dùng hồn lực của Trang Dịch làm môi giới, nhanh chóng phóng thích độc tố, đảo mắt, bồ công anh màu trắng giữa không trung bị nhuộm lên màu đen, trận pháp của Trang Dịch bắt đầu bị phá hỏng tới trình độ nhất định.

Trang Dịch ngược lại không nghĩ tới con sứa này lại có thể dùng hồn lực của đối phương làm môi giới để phóng thích độc tố, mặc dù Lâm Lưu là phụ hồn sư, nhưng chỉ riêng lực công kích của một chiêu này, quả thực sánh ngang với chiến hồn sư bình thường, Trang Dịch nhanh chóng phóng xuất ra càng nhiều hồn lực để ngăn cản, hắn cũng không tin tất cả hồn lực của mình đều có thể trở thành môi giới cho Lâm Lưu!

Quả nhiên, khi Trang Dịch tăng cường khống chế bồ công anh, hơn nữa bắt đầu thử đem đóa hoa bồ công trở nên sắc nhọn, tấn công ngược lại sứa đốm vàng, sứa đốm vàng bị hồn lực của Trang Dịch bài xích ra ngoài, Lâm Lưu nhanh chóng lựa chọn lui lại.

Cùng lúc đó, Trang Dịch chú ý tới, Lâm Khê đang bất tri bất giác nhích tới gần.

Lôi Tu đứng ở bên cạnh đã sớm chuẩn bị tốt, lập tức không chút do dự xông ra ngoài, thuộc tính của Lôi Tu là lôi điện, không chỉ bản thân có thể phóng ra điện cao áp công kích người khác, hơn nữa tốc độ cũng nhanh hơn trước nhiều, nhưng mà hiện tại nó áp chế thực lực, không phát huy toàn lực, cho nên luôn luôn đợi đến lúc Lâm Khê đi vào phạm vi tấn công của nó, mới bắt đầu động thủ.

Khi Lâm Khê phát hiện Lôi Tu lại là công kích bằng lôi điện, lập tức cả kinh.

Hắn cùng Lâm Lưu đều là hồn sư thuộc tính thủy, sợ nhất là gặp đối thủ giống Lôi Tu, áp chế về thuộc tính khiến bọn họ vô cùng phiền toái. Vốn định lấy Lâm Lưu kiềm chế Trang Dịch, sau đó khiến Lôi Tu bó tay bó chân chiến đấu với hai huynh đệ song sinh, nhanh chóng thay đổi phương châm, hồn thú của Lâm Lưu lập tức bay đến bên cạnh Lâm Khê, hai con sứa giao điệp giữa không trung, cuối cùng chẳng biết như thế nào, những cái xúc tua lại có thể dung hợp lại với nhau, hai cái đầu giống như ô xòe ra bay múa giữa không trung, nhanh chóng đánh úp lại phía Lôi Tu, đồng thời quanh thân chúng phóng ra từng đợt huỳnh quang, bay tới bay lui giống như bồ công anh của Trang Dịch.

Trang Dịch nhanh chóng chỉ huy đóa hoa ngăn cản huỳnh quang giữa không trung, khi đóa hoa đụng tới huỳnh quang, trong nháy mắt lại bị ăn mòn mất!

Đồng thời, phụ ngự hồn thú kết hợp của Lâm Khê Lâm Lưu tấn công về phía Lôi Tu, bên ngoài sứa có ngự hồn sư phòng ngự, miễn cưỡng ngăn cản công kích của Lôi Tu, sau đó cố gắng tới gần Lôi Tu, phóng thích độc tố muốn đánh ngã nó.

Lôi Tu nhìn đám huỳnh quang bay tới bay lui cùng con sứa ở giữa không trung, không kiên nhẫn nổi giận gầm lên một tiếng, ánh sáng màu tím quanh thân lập tức biến thành lưỡi đao hình tia chớp, dưới sự điều khiển của Lôi Tu, không chỉ không ngừng công kích con sứa giữa không trung, còn thay Trang Dịch chém rơi một ít huỳnh quang đáng ghét.

Công kích lôi điện của Lôi Tu không ngừng rơi vào phòng ngự bên ngoài của con sứa, có mấy lần đều bổ nó cháy đen, nhưng không tới vài phút, con sứa lại một lần khôi phục trạng thái ban đầu, Lôi Tu công kích mấy lần, từ từ mất kiên nhẫn, dứt khoát dừng lại, thu hồi tất cả hồn lực vào trong cơ thể, sau đó chăm chú nhìn con sứa bay lượn giữa không trung.

Trang Dịch biết Lôi Tu muốn tăng cường công kích, nhưng vì che dấu thực lực, giả bộ đang tụ lực, hắn nhanh chóng rút lui đến bên người Lôi Tu bên, thu hồi đóa hoa Bồ Công Anh Ảo Giác, để Bồ Công Anh Ảo Giác trôi lơ lửng trước người hắn cùng Lôi Tu, đóa bồ công anh cực lớn lung lay giữa không trung, xây nên một mặt tường có thể phòng ngự bằng hồn lực.

Lâm Lưu Lâm Khê thấy Lôi Tu đột nhiên ngừng công kích, cũng biết tấn công kế tiếp của Lôi Tu càng thêm hung mãnh, bọn họ lập tức gia tăng độ mạnh, tranh thủ trước khi Lôi Tu phát ra công kích, bắt lấy Trang Dịch trước!

Trang Dịch nghẹn khuất dùng sức mạnh phụ hồn sư chống lại bọn họ, thấy Lôi Tu không sai biệt lắm, trong cơ thể bỗng nhiên bộc phát ra một luồng hồn lực cực kỳ lăng lệ ác liệt, lôi điện màu tím hóa thành ánh sáng tím, lấy Lôi Tu làm trung tâm, hiện lên hình bán nguyệt khuếch tán ra bốn phía, những chỗ mà nó chạm đến, lôi quang màu tím trắng lóe ra tia điện cực kỳ nguy hiểm, hai con sứa kia không kịp trở tay, bị ánh sáng tím bao phủ, tại chỗ bị chém cho khô giòn, co lại thành một quả cầu rơi xuống mặt đất, đồng thời tia điện màu tím lan tràn đến 50m, chớp mắt đã tới trước mặt Lâm Khê cùng Lâm Lưu.

Tốc độ của lôi điện thật sự là quá nhanh, bọn họ ngay cả phản ứng cũng không kịp, thấy lôi điện cực kỳ khủng bố kia sắp bổ lên trên người bọn họ, sắc mặt Lâm Khê cùng Lâm Lưu có hơi trắng bệch, tim cũng sắp nhảy lên đến cổ họng, trong giây lát nghìn cân treo sợi tóc này, ánh sáng tím trắng đột nhiên ngừng, sau đó chậm rãi tiêu tán trước mặt bọn họ, cuối cùng một chút dấu vết cũng không có.

Bởi vì hào quang kia quá mức chói mắt, dù là lôi điện biến mất, người ở chỗ này vẫn còn hơi hoa mắt, tổng cảm thấy lôi điện kia vẫn còn.

Chỉ có Lâm Khê cùng Lâm Lưu cảm thấy uy hiếp đáng sợ biến mất, thở ra một hơi thật dài.

“Bà mẹ nó, ma thú này quá biến thái a, ma thú cấp bốn có mạnh như vậy sao?” Nửa ngày sau, một người lớn tiếng hét lên.

“Đại khái là vì hồn lực đầy đủ, ta thấy học sinh trao đổi này luôn luôn giúp nó bổ sung hồn lực!”

“Có con ma thú này, tương đương với nhiều hơn một bảo tiêu chiến hồn sư mang theo người, khó trách một phụ hồn sư như hắn lại dám đến Ellen.”

Cùng lúc đó, Lâm Khê Lâm Lưu ở trên đài lập tức thống khoái chịu thua, bọn họ ngược lại cũng cực kỳ dứt khoát, tài nghệ không bằng người cũng không có câu oán hận nào, bởi vì Lôi Tu nương tay, hồn thú của bọn họ cũng chưa chết, chẳng qua là trọng thương mà thôi, cho nên bọn họ rất nhanh xuống sân đi bổ sung hồn lực.

Trang Dịch thấy chiến đấu chấm dứt, đang định cùng Lôi Tu trở lại chỗ của năm thứ ba, lúc này, lại một hồn sư đứng dậy, cất giọng nói: “Học sinh trao đổi, đánh với ta một trận đi, ngươi vừa mới chiến đấu cùng hai người bọn họ xong, hồn lực có lẽ tiêu hao một nửa, hiện tại hai người các ngươi cùng tấn công một mình ta, chiến đấu như vậy cũng là công bằng, để cho ta mở mang kiến thức về lôi điện của ngươi một chút!”

Người kia vừa nói, vừa liếm liếm đầu lưỡi, nhìn chằm chằm Lôi Tu, tựa hồ bị lôi điện lúc nãy của Lôi Tu khơi dậy hào hứng, vô cùng hưng phấn.

Trang Dịch chú ý tới bởi vì tâm tình của hắn rất cao, bất tri bất giác đã phóng xuất hồn thú ra, vậy mà lại là một hồn thú thuộc tính điện, khó trách sẽ sinh ra hứng thú với Lôi Tu.

Nhưng Trang Dịch đã không muốn tiếp tục chiến đấu, một trận cùng cặp song sinh kia là không thể tránh được, hắn cũng cần chứng minh thực lực của mình, kế tiếp mới có thể đặt chân ở học viện Ellen thực lực vi tôn, nhưng lại cùng người này chiến đấu một trận nữa, chẳng qua là lãng phí sức lực mà thôi.

Trang Dịch đang muốn cự tuyệt, đúng lúc này, một người ngồi ở phía sau năm thứ tư đứng lên nói: “Tiết Kiệt, xuống dưới! Hắn vừa mới chiến đấu hoàn tất, bây giờ ngươi đề xuất khiêu chiến, là lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn sao?”

Tiết Kiệt lập tức phản bác: “Ta để cả hai người bọn họ cùng một mình ta chiến đấu!”

“Nói nhảm nhiều như vậy!” Người kia nói xong, đưa tay chính là một lưỡi đao gió bay tới, vô thanh vô tức vượt qua mấy người, thoáng cái đã đánh Tiết Kiệt lui ra phía sau vài bước.

Trang Dịch hoảng sợ quay đầu nhìn người rat ay kia, tác phong không nói hai lời lập tức ra tay làm việc của đối phương làm hắn kinh ngạc, nhưng càng làm hắn kinh hãi chính là, thực lực này…

Công kích như vậy, Lôi Tu đồng dạng cũng có thể làm được, nhưng hiện tại Lôi Tu đã là cấp sáu, chẳng lẽ năm thứ tư học viện Ellen vậy mà xuất hiện hồn sư cấp sáu?

Chỗ người kia ngồi tương đối tối, cho nên hoàn toàn không chỉ không thấy rõ khuôn mặt, ngay cả dáng người thế nào cũng không thấy rõ, trong lòng Trang Dịch ngạc nhiên, nhưng trên mặt lại không toát ra bao nhiêu tâm tình, miễn cho bị người chê cười. Hắn trở lại vị trí năm thứ ba, liền thấy không ít ánh mắt người khác nhìn bọn họ đều mang theo vài phần kính sợ, đặc biệt người lúc trước từng muốn ăn thịt Lôi Tu kia, càng là vẻ mặt hoảng sợ lại thêm lúng túng.

Ngược lại Lương An đại khái đã biết Lôi Tu kinh khủng, bình tĩnh hơn người khác nhiều, vỗ vai Trang Dịch nói câu: “Chúc mừng.”

“Vận khí tốt mà thôi, đối phương là thuộc tính thủy, Lôi Tu vừa vặn khắc chế bọn họ.” Trang Dịch khiêm tốn nói.

Người xung quanh thấy Trang Dịch thoạt nhìn rất dễ thân cận, chậm rãi cũng kéo tới, thử nói chuyện cùng Trang Dịch. Trang Dịch nói chuyện cùng mọi người, phát hiện những người này thoạt nhìn rất thô lỗ, nhưng kỳ thật cũng rất tốt ở chung, nguyên tắc của bọn họ rất đơn giản, sùng bái kẻ mạnh, muốn được mọi người tôn kính, phải dùng thực lực đạt được tán thành mới được.

Đứng đầu năm ba năm tư còn chưa chọn ra, một trận đánh của Trang Dịch cùng Lôi Tu vừa rồi kia mặc dù đặc sắc rung động lòng người, nhưng chiến đấu trên đài vẫn còn tiếp tục, ánh mắt của mọi người chậm rãi bị hình ảnh hồn sư khác giao chiến hấp dẫn, Trang Dịch cũng dần ngừng nói chuyện với người khác, đặt ánh mắt trên chiến đấu.

Đứng đầu năm thứ ba rất nhanh đã chọn được, người chiến thắng chính là chiến hồn sư tên Tiết Kiệt vừa muốn tìm Trang Dịch khiêu chiến kia, thực lực của hắn vậy mà đã đạt tới cấp bốn thượng giai, thực lực này dù là ở trong năm thứ tư cũng coi như là cực kỳ không kém, tu vi của hắn đại khái là cao nhất trong năm thứ ba.

Lấy tu này của hắn, sau khi Trang Dịch chiến đấu xong mà còn đề xuất khiêu chiến lần nữa, quả thực có chút làm cho người ta khinh bỉ, khó trách học trưởng cấp cao kia vừa rồi không khách khí ngăn lại hắn như vậy.

Ngay khi Trang Dịch nghĩ đến người niên cấp cao phát ra lưỡi đao gió tấn công kia, một hồn sư đi tới sau lưng Trang Dịch, vỗ vỗ vai hắn: “Trang Dịch, có người tìm ngươi.”

“Tìm ta?” Trang Dịch sửng sốt.

Người kia chỉ chỉ vị trí năm thứ tư: “Đường Việt học trưởng.”

Trang Dịch cảm thấy tên này có chút quen tai, nhướng mày nói: “Người vừa thay ta ra tay kia?”

“Không sai.” Đối phương trả lời lấy, trên mặt hiện lên một tia tự hào.

Đồng thời Trang Dịch cũng phát hiện, sau khi người xung quanh nghe nói Đường Việt tìm Trang Dịch, thần sắc trên mặt đều vô cùng giật mình, đồng thời cũng vô cùng hâm mộ.

Xem ra uy tín của Đường Việt học trưởng này ở trong học viện không thấp a.

Nguồn:

Trang Dịch thầm nghĩ trong lòng, lập tức nhẹ gật đầu, mang theo Lôi Tu đi theo sau người kia.

Mới đi theo người kia được vài bước, Trang Dịch lập tức nhớ ra cái gì đó, cả kinh trong lòng.

Trước khi hắn đến Ellen, khi ở Bardon đã xem qua đại khái tài liệu của Ellen, trong đó bao gồm những nhân vật phong vân trong học viện Ellen.

Vừa nghe hai chữ Đường Việt này có chút quen thuộc, một lúc còn chưa đối ứng được với nhân vật trong trí nhớ, hiện giờ Trang Dịch suy nghĩ vài giây, lập tức nhớ lại, hắn đã từng xem qua tư liệu của Đường Việt.

Trong tư liệu Trang Dịch thấy mấy tháng trước, Đường Việt còn đang học năm thứ ba, đã đạt tới cấp năm đỉnh phong. Hơn nữa cực kỳ khó được chính là, Đường Việt là một hồn sư có chiến ngự hai thuộc tính. Một hồn sư, muốn chỉ tu luyện một thuộc tính, bản thân đã là càng về sau càng khó khăn, huống chi là hai thuộc tính, cơ bản rất khó đến trên cấp ba, nhưng Đường Việt lại phá vỡ quy tắc thông thường này.

Đường Việt vốn sinh hoạt ở trung tâm đại lục, lúc hắn 16 tuổi tự mình đi khảo nghiệm tinh thần lực, chỉ số tinh thần lực là 89, mặc dù vẻn vẹn cách 90 chỉ kém một đường, nhưng đã vô cùng cao. Thiên tài như vậy, mỗi một học viện đạt được tin tức đều sẽ không bỏ qua, ba học viện lớn trên đại lục đều ném ra cành oliu về phía Đường Việt, nhưng cuối cùng hắn lại lựa chọn học viện Ellen, bên ngoài có truyền lưu, Đường Việt thẳng thắn nói sở dĩ lựa chọn Ellen, bởi vì Bardon quý tộc quá nhiều, Hải Lam quá ẻo lả, chỉ có Ellen mới là nơi thích hợp hắn nhất.

Lúc hắn 16 tuổi tiến vào Ellen, vẫn là một người bình thường, trên đầu treo hào quang thiên tài, bị không ít người đố kị, không giống với Trang Dịch oanh động lúc nhập học sau đó lại chậm rãi bình thường, Đường Việt ở trong vòng 3 năm ngắn ngủi, đã đạt tới cấp năm đỉnh phong, hơn nữa là cả hai thuộc tính cùng nhau tiến bộ, Đường Việt ở trong trường học không chỉ đánh khắp đệ tử cùng cấp không có địch thủ, thậm chí còn thường thường vượt cấp khiêu chiến đệ tử cấp cao, người như vậy, ở Ellen không thể nghi ngờ đã được coi như anh hùng mà sùng bái, bởi vậy Đường Việt không chỉ là đứng đầu niên cấp của hắn, còn là đối tượng mà toàn trường chú ý.

Ở dưới cùng trong tư liệu của học viện Bardon cho đánh giá về thực lực của hắn, là dự đoán thực lực thật sự của hắn vô cùng gần với cấp sáu hạ giai.

Lúc trước sau khi Trang Dịch nhìn thấy tư liệu về Đường Việt, đã nghĩ sau khi đi vào học viện Ellen, nếu có cơ hội, muốn hỏi một câu Đường Việt tu luyện như thế nào. Làm triệu hoán sư ba hệ, tốc độ tu luyện của Trang Dịch luôn luôn không nhanh, dưới tình huống không có người chỉ dẫn, Trang Dịch luôn phải đau khổ tự mình tìm tòi, nếu Đường Việt nguyện ý chia sẻ kinh nghiệm tu luyện với hắn mà nói, Trang Dịch nhất định có thể tham khảo đến không ít từ trong quá trình tu luyện của hắn.

Nhưng mà điều đó chẳng qua là Trang Dịch nghĩ vậy mà thôi, đừng nói kinh nghiệm tu luyện là riêng tư cá nhân, chỉ là năm thứ ba cùng năm thứ tư cơ bản sẽ không có quá lớn đụng chạm, huống chi một nhân vật cấp học viện như Đường Việt, kết quả không ngờ, hắn mới đến Ellen ngày thứ ba, đã có cơ hội chạm mặt Đường Việt.