Tối Cường Triệu Hoán Sư

Chương 226




Tuy rằng người truy tung vô cùng thận trọng cẩn thận, nhưng chênh lệch thực lực giữa đối phương cùng Trang Dịch Lôi Tu quá lớn, cho dù thủ đoạn truy tung có khéo léo, cũng lập tức bị Trang Dịch cùng Lôi Tu phát hiện.

Sau khi xác nhận hồn lực này là do hồn sư thả ra, Trang Dịch cùng Lôi Tu cũng không ra tay với luồng hồn lực này, đơn giản mặc nó theo dõi, sau đó yên lặng nhìn động tĩnh.

Tuy rằng truy tung người phi thường tiểu tâm cẩn thận, bất quá đối phương thực lực cùng Trang Dịch Lôi Tu ở giữa sai khác quá lớn, chẳng sợ truy tung thủ đoạn tái xảo diệu, cũng lập tức bị Trang Dịch cùng Lôi Tu phát hiện.

Người truy tung bắt đầu theo hồn lực dần dần đến gần bọn họ, Trang Dịch cùng Lôi Tu không phản ứng chút nào.

Thôn Vân Tuyết Âu đã nướng xong, là hồn sư thuộc tính hỏa, khống chế sức nóng tự nhiên thích hợp, cho dù không có cho gia vị, thịt Thôn Vân Tuyết Âu xốp giòn thơm mềm vẫn tỏa ra hương thịt nướng thơm ngon.

Trang Dịch lấy ra một tấm vải khoác lên hai đầu gối, sau đó bắt đầu sử dụng hồn lực tạo thành lưỡi dao, bắt đầu cắt lát thịt nướng.

Mùi thịt bốn phía, bồng bềnh gió biển, đưa tới không ít kẻ săn mồi trên không.

Lúc đầu Lôi Tu còn có thể bình tĩnh ngồi bên cạnh Trang Dịch bình tĩnh kiên nhẫn đợi, nhưng sau khi nhìn thấy không ít ma thú đều bắt đầu mơ ước đồ ăn của nó, Lôi Tu rốt cuộc nhịn không được, đứng lên, đi đến cạnh Trang Dịch, sau đó vờ như vô tình quay đầu ngắm phong cảnh bốn phía, cuối cùng để đầu dừng hình ở hướng quay mặt về Trang Dịch, đôi mắt lúc có lúc không nhìn về phía thịt nướng kia.

Trang Dịch nhìn dáng vẻ này của Lôi Tu, gần như giống trong trí nhớ như đúc, hắn đem thịt đã cắt vừa vặn thích hợp Lôi Tu ăn bỏ vào miệng nó, sau đó cùng Lôi Tu cùng nhau nhanh chóng động đũa.

Ngon lành thưởng thức xong một bữa cơm, Trang Dịch dùng hồn lực sử dụng lửa đốt bỏ cặn đồ ăn cùng khăn trải bàn bẩn, triệt để sạch sẽ, đợi lúc hắn hoàn thành tất cả, đúng lúc này, hồn sư vừa rồi vẫn luôn truy tung bọn họ cũng rốt cuộc khoan thai đến chậm.

Một con thuyền nhỏ màu tím từ xa đến gần, bốn phía thuyền được khảm không ít bảo thạch màu tím, trong bảo thạch có khắc họa trận pháp, một khi người điều khiển thuyền nhỏ sử dụng hồn lực thôi động thuyền, những trận pháp này lập tức có thể tiến hành gia tăng hồn lực, phụ trợ hồn sư phát huy ra uy lực của chiếc thuyền nhỏ này càng tốt hơn.

“Bảo khí.” Chỉ liếc mắt một cái, Trang Dịch lập tức đoán ra được thuộc tính của thuyền nhỏ này.

Mặc dù cách bọn họ còn có một khoảng, nhưng chỉ dựa vào cảm ứng với trận pháp, Trang Dịch cũng lập tức đoán được năng lực của bảo khí này, hẳn là bảo khí gần cấp bảy, tính công kích không mạnh, nhưng lực phòng ngự không kém, hơn nữa đặc biệt thích hợp điều khiển đi trên biển, nhìn từ thiết kế thuyền, là tạo ra riêng cho phái nữ, người ngồi trên thuyền phải không vượt quá mười người.

Hồn sư bình thường, cho dù là hồn sư quý tộc bình thường, cũng tuyệt đối không ngồi nổi bảo khí như vậy, cho nên chỉ đơn thuần nhìn bảo khí này, cơ bản có thể xác định người đến có thân phận không đơn giản, có khả năng là hồn sư đặc biệt ưu tú của học viện Hải Lam, hoặc trực tiếp là sinh ra trong Phụ Hồn điện.

Khi Trang Dịch cùng Lôi Tu đã đoán được bảy tám phần thân phận người đến, đối phương cũng đi tới trước mặt hai người Trang Dịch, tất cả đều là nữ hồn sư, các nàng đứng trên boong tàu, trên cao nhìn xuống nhìn Trang Dịch cùng Lôi Tu.

“Ngươi là hồn sư học viện nào? Khu vực này hôm nay do nhóm chúng ta phụ trách thăm dò, người ngoài không được tùy ý xâm nhập, ngươi không biết sao?!” Một hồn sư trẻ tuổi trong đó nói với Trang Dịch.

Trang Dịch nghe lời nói không chút khách khí của nàng, nhất thời sửng sốt, tuy rằng hắn cùng Lôi Tu không cố ý phóng ra tinh thần lực, nhưng chỉ cần cảm ứng hơi thở của hai người, hồn sư đối diện hẳn là cũng có thể nhận thấy được bọn họ không đơn giản, nếu thật sự không ăn thua gì, lúc này Trang Dịch còn mặc trang phục triệu hoán sư, có thế nào cũng không đến mức bị coi thường như vậy.

Trang Dịch cúi đầu nhìn con cá dưới chân mình, lập tức hiểu được vì sao đối phương vừa đến đã coi thường bọn họ.

Con cá Lôi Tu khống chế này tính cách dịu ngoan, kích thước lớn, cưỡi vô cùng thoải mái, nhưng nó chỉ là một con cá biển cấp năm, lại nhìn thuyền nhỏ hoa lệ kia của đối phương, chợt vừa nhìn qua, quả thực chính là cách biệt một trời, có lẽ bởi vì như vậy, đối phương cũng tự nhiên mà vậy coi hắn cùng Lôi Tu là hồn sư cùng ma thú cấp năm?

Suy nghĩ lạ lùng như vậy, Trang Dịch ngẩng đầu đang định mở miệng nói rõ hắn cùng Lôi Tu đến từ Rừng rậm Ma thú, nhưng đúng lúc này, một tiếng thét chói tay ngăn Trang Dịch mở miệng, một nữ hồn sư dáng người cao gầy đột nhiên xông lên chỉ vào Trang Dịch nói: “Dấu truy tung ở trên người hắn, tiểu Tuyết là bị hắn bắt! Nói, các ngươi bắt tiểu Tuyết đi đâu rồi!”

Vài hồn sư trẻ tuổi kia ngạc nhiên, một người nói: “Không thể nào đâu, cá biển hắn cưỡi mới cấp năm, tiểu Tuyết là cấp sáu, nói không chừng là La ——”

“Khoan đã!” Một hồn sư trẻ tuổi trong nhóm thả tinh thần lực, còn chưa kịp phát hiện đẳng cấp của Trang Dịch, đã bị Trang Dịch trực tiếp đá trở về, nàng hừ một tiếng khó chịu, lui về phía sau một bước, sau đó mở to mắt nhìn Trang Dịch nói: “Các ngươi là hồn sư trường học nào, dám bắt giữ hồn thú của chúng ta, lại còn tấn công chúng ta!”

“Làm sao vậy, bị hắn tấn công?” Một hồn sư khác ngạc nhiên hỏi.

“Người này không đơn giản như nhìn bề ngoài, tuy rằng cưỡi là cá biển cấp năm, thực lực thực tế có lẽ phải cấp sáu trở lên…”

“Chẳng trách có gan bắt tiểu Tuyết của ta!” Sắc mặt nữ hồn sư dáng người cao gầy trầm xuống, nhìn chằm chằm Trang Dịch nói.

“Sợ cái gì, hắn chỉ có một người, nhìn qua cũng xấp xỉ tuổi chúng ta, chúng ta nhiều người như vậy còn không bắt được hắn?!”

Vài hồn sư tự biên tự diễn nói, giống như hoàn toàn không coi Trang Dịch ra gì.

Tuổi sấp xỉ các nàng, tuy thực lực mạnh, nhưng mặt lại rất xa lạ, hiển nhiên không phải hồn sư có danh tiếng gì. Đồng thời, quần áo Trang Dịch mặc trên người có kiểu dáng nhìn vô cùng cổ xưa, bên cạnh mang theo một con hổ nhìn qua cũng rất cường tráng, chẳng qua dưới chân lại đạp lên cá biển cấp năm, nhất thời đều sụt giá.

Quần áo phong cách cổ xưa có thể là mô phỏng, lão hổ nhìn bề ngoài là cường tráng, chẳng qua đối với hồn sư mà nói, cơ bắp đơn thuần cũng không có tác dụng gì, hơn nữa các nàng ngồi bảo khí cấp bảy, mà Trang Dịch một thân một mình xâm nhập địa bàn của các nàng, nhìn thế nào cũng không phải các nàng chịu thiệt.

Sau khi xác định không có bất cứ vấn đề gì, nữ hồn sư dáng người cao gầy kia đi lên trước nhất, nói với Trang Dịch cùng Lôi Tu: “Ma thú của ta mất tích, dấu vết cuối cùng dừng lại trên người ngươi, điểm quý giá của ma thú cấp sáu ngươi hẳn là hiểu được, ta khuyên ngươi hiện tại lập tức nguyên vẹn giao tiểu Tuyết ra đây, sau đó tự khóa hồn lực nhận lỗi với ta, nếu không hôm nay ngươi cũng đừng nghĩ đầy đủ rời khỏi nơi này!”

Trang Dịch nghe vậy, hơi hơi nhíu mày. Từ trước đến giờ hắn luôn tôn trọng nữ hồn sư, thế nhưng thái độ của vài hồn sư trước mắt này lại làm Trang Dịch có chút không kiên nhẫn, không phân tốt xấu sử dụng dấu truy tung hồn lực trên người bọn họ, vốn đã là hành vi cực kỳ không lễ phép, hiện tại lại dùng khẩu khí uy hiếp như vậy nói chuyện, quả thật chính là không biết trời cao đất rộng.

Chẳng qua thực lực của Trang Dịch cùng Lôi Tu cao hơn bọn họ nhiều lắm, hơn nữa đối diện đều là nữ hồn sư, Trang Dịch chịu đựng không kiên nhẫn trong lòng, nói: “Tiểu Tuyết là cái gì?”

Ma thú cấp sáu, ma thú của ta!” Nữ hồn sư dáng người cao gầy nghe vậy, còn tưởng rằng Trang Dịch đang giả vờ, cười lạnh nói với Trang Dịch, “Dấu ấn của ta nếu đã tập trung ngươi, nói rõ ngươi nhất định từng thấy tiểu Tuyết, thậm chí từng giao thủ với nó! Ta đã cho ngươi cơ hội, còn không nói mà nói, đừng trách chúng ta không khách khí!”

Trang Dịch nghe vậy, nhịn không được quay đầu cùng Lôi Tu nhìn nhau một cái.

Ma thú cấp sáu, vừa rồi từng giao thủ với hắn… Kia chẳng phải là Thôn Vân Tuyết Âu vừa mới bị hắn cùng Lôi Tu ăn vào bụng sao?

Nhưng vấn đề là, vừa rồi khi giết chết con hải âu kia, bất luận Lôi Tu hay Trang Dịch, đều không cảm ứng được khế ước trong người nó, bọn họ còn tưởng rằng ma thú kia là hoang dã chứ.

Chỉ là bất luận có chủ hay không, Trang Dịch thật vất vả phá giải trận pháp, con chim kia liền tấn công hắn, loại hành vi này cho dù trên người nó thật sự có khế ước ký kết với nhân loại, đánh chết ngay tại chỗ cũng không đủ. Phụ Hồn điện cùng Chiến Hồn điện mất liên lạc lâu như vậy, vất vả lắm mới có người từ Rừng rậm Ma thú đến đây, mở trận pháp đi vào Phụ Hồn điện, chạm mặt liền bị tập kích.

Cũng may mà Trang Dịch cùng Lôi Tu cấp bậc cao, hồn lực khôi phục nhanh, gặp phải con chim cấp sáu này có thể ứng đối nhanh chóng, nếu đổi hồn sư kém một chút, có lẽ không chết trong tay dị ma, không chết trong trận pháp trùng điệp, cuối cùng lại chết dưới vuốt của con chim cấp sáu này!

Đối phương thấy Trang Dịch không trả lời ngay, nhịn không được biến sắc: “Không phải ngươi làm gì tiểu Tuyết rồi đấy chứ?!”

“Con chim kia muốn tấn công ta, ta thấy trên người nó không có khế ước, cho nên liền giết.” Trang Dịch nói thẳng.

“Cái gì, ngươi giết tiểu Tuyết?” Nữ hồn sư dáng người cao gầy nghe vậy, tại chỗ tức giận máu xông lên đầu, hồn lực trong cơ thể nhanh chóng phát ta, nối liền với thuyền nhỏ màu tím, ngay sau đó, một luồng hồn lực tấn công lập tức đánh úp về phía Trang Dịch!

Nữ hồn sư khác thấy thế, cũng không chút do dự, phát ra sát chiêu lớn nhất, đánh về phía Trang Dịch.

Mới vừa bước vào Phụ Hồn điện liền gặp phải chuyện đáng ghét như vậy, đòn tấn công của đối phương nhìn qua rất mạnh mẽ, nhưng trong mắt Trang Dịch cùng Lôi Tu, chậm rì như ốc sên, Lôi Tu thậm chí ngay cả thân thể cũng không động, chỉ lắc lắc cái đuôi, định dùng hồn lực trực tiếp quạt bay đám hồn sư không biết trời cao đất rộng này rồi nói.

Nhưng mà lúc này, một dòng hồn lực tấn công khác, đúng lúc chen vào giữa Trang Dịch cùng vài nữ hồn sư này.

Lôi Tu thấy có người nhúng tay, tùy tay đem phản kích thu về, ngay sau đó, đòn tấn công chen vào giữa này va chạm cùng một chỗ với công kích nữ hồn sư đối diện phát ra, vài tiếng hồn lực va chạm “bùm bùm” nổ tung trên không trung, thuyền nhỏ màu tím đối diện lay động, mà con cá Trang Dịch cùng Lôi Tu đang cưỡi, lập tức thức thời bơi xa một chút, tránh xa chiến trường.

Sau khi năng lượng sinh ra do hồn lực phát nổ tán đi, giữa những nữ hồn sư trên thuyền nhỏ màu tím đối diện Trang Dịch, xuất hiện một nhóm người khác, cầm đầu nhóm người này, cũng là một nữ hồn sư, nàng quay lưng về phía Trang Dịch, mặt hướng về người trên thuyền nhỏ, không nhanh không chậm nói: “Sớm nói con chim này của ngươi không sớm thì muộn cũng sẽ gây chuyện cho ngươi, ra ngoài làm nhiệm vụ không đàng hoàng chấp hành, tự tiện chạy ra ngoài chơi, cũng may chết trong tay nhân loại, nếu rơi vào trong tay dị ma, không biết sẽ bị ép đi bao nhiêu tình báo!”

Nữ hồn sư dáng người cao gầy trên thuyền nhỏ màu tím nghe vậy thét chói tai: “Đó có thể nào cũng là ma thú của ta! Chỉ có ta có quyền xử lý, cứ như vậy không rõ chết trong tay một dân đen không biết nhảy ra từ chỗ nào, hôm nay không trừng phạt nghiêm khắc, người không biết còn tưởng rằng Âu gia chúng ta dễ bắt nạt! Ngươi hôm nay là đối đầu với ta sao?”

“Ai còn không biết bản tính của con ma thú kia của ngươi, chỉ có nó chủ động tấn công nhân loại, chết cũng là xứng đáng, công tác của ta là giám sát tất cả học sinh ra ngoài làm nhiệm vụ, việc hôm nay đến đây ngừng lại mọi người đều tốt, Âu Linh, nếu như ngươi cố ý muốn ra tay mà nói, đừng trách ta xử lý theo lẽ công bằng.”

“Tốt, rất tốt… Vừa vặn hôm nay ta cũng dạy dỗ ngươi luôn một thể!” Âu Linh chằm chằm mấy người Trang Dịch, hung tợn nói.

Sắc mặt vài nữ hồn sư bên cạnh Âu Linh hơi thay đổi: “Âu Linh, đối phó tên tiểu tử kia không có việc gì, đắc tội đội giám sát…”

“Hơn nữa người đội giám sát khó đối phó, chỉ bằng vài người chúng ta có thể quá nguy hiểm không?”

“Câm miệng, hiện tại chính là lúc muốn dùng đến các ngươi, hôm nay ai không ra tay, sau này chấp hành nhiệm vụ cứ tự đi mình cá cưỡi, không bao giờ được lên thuyền của ta!” Âu Linh hừ lạnh nói.

Vài nữ hồn sư kia lập tức ngậm miệng, thấy Âu Linh dùng hồn lực mượn dùng bảo khí ra tay, các nàng cũng hét lớn một tiếng, phối hợp Âu Linh đánh về phía nhóm người kia.

Hồn sư hai bên nhất thời đánh loạn lên, mà cá biển Trang Dịch cùng Lôi Tu cưỡi mặc dù cách rất xa, nhưng Trang Dịch tựa vào trên người Lôi Tu, lúc có lúc không thả ra một chút hồn lực bí mật, mỗi khi người đội giám sát sắp bị người bên Âu Linh đả thương, Trang Dịch lập tức lặng lẽ ra tay, phát ra một chút hồn lực, làm lệch đi tấn công của nhóm Âu Linh.

Dưới sự giúp đỡ âm thầm của Trang Dịch, đội giám sát thực lực vốn là mạnh hơn so với bên Âu Linh, thời gian không đến nửa giờ, đã đánh mấy người Âu Linh xám xịt chạy đi.

Trước khi đi, Âu Linh còn hét chói tai uy hiếp người đội giám sát vài câu: “Ta sẽ trở về nói rõ ràng chuyện này cho ông nội ta, các ngươi chờ!”

Nhìn bóng dáng Âu Linh điều khiển thuyền nhỏ đi xa, người đội giám sát đều lo lắng nhìn về phía thủ lĩnh của bọn họ.

“Tuy rằng đắc tội đại tiểu thư này, nhưng mà giải quyết con chim kia, cũng coi như giúp đỡ vô số hồn sư nghèo khổ.” Nữ hồn sư cầm đầu nói xong, hừ lạnh quay lưng, nhìn về phía hai người Trang Dịch: “Hôm nay là ngươi may mắn, lần sau có chút ánh mắt, Thôn Vân Tuyết Âu là loài nổi tiếng đắt, cho dù con chim đó tấn công ngươi trước, ngươi cũng không cần phải giết nó, đắc tội đại tiểu thư Âu gia, hôm nay đội giám sát giúp ngươi một lần, lần sau…”

La Đình Ân lạnh mặt nói, nhưng sau khi nhìn rõ khuôn mặt Trang Dịch, câu nói kế tiếp của nàng liền vô thức tiêu âm, nàng mở to mắt nhìn Trang Dịch, đầy mắt là không thể tin: “Là, là ngươi…”

Phản ứng của La Đình Ân nhất thời dọa tới đội viên đội giám sát của học viện Hải Lam bên cạnh, nữ nhân tuổi tác lớn hơn bọn họ, tinh thần lực biến dị, thiên phú cực mạnh này, vĩnh viễn đều là mặt lạnh, cho dù được hiệu trưởng chỉ tên khen ngợi, cũng không thấy trên mặt có biểu cảm dư thừa gì, nhưng lúc này lại ngạc nhiên cực kỳ nhìn một hồn sư trẻ chưa đầy hai mươi tuổi, thậm chí kinh ngạc đến giọng nói đều run rẩy.

Mọi người thấy La Đình Ân như vậy, nhịn không được quay đầu cao thấp đánh giá Trang Dịch, nhìn xem thanh niên này có điểm gì đặc biệt.

Cẩn thận nhìn một chút, một số hồn sư biết hàng ở đây lập tức thay đổi sắc mặt, quần áo kia, khí thế kia, thậm chí con hổ lớn đứng bên cạnh kia, có lẽ đều không đơn giản.

Trang Dịch cũng không nghĩ tới sẽ gặp phải La Đình Ân ở nơi này, hơn nữa rõ ràng, đời này La Đình Ân sống tốt hơn đời trước nhiều, Trang Dịch nhịn không được mỉm cười với nàng, nói: “Đã lâu không gặp.”