Tối Cường Triệu Hoán Sư

Chương 215




Nghe xong Ô thành chủ nói, người đội ngũ hồn sư đều lộ ra nụ cười, bất luận là Ngự Hồn điện cùng Chiến Hồn điện hợp nhất, hay là Lôi Tu trở về, đối với nhân loại mà nói, đều là tin tức tốt đáng giá phấn chấn.

Chỉ có Trang Dịch vẫn như trước duy trì biểu cảm ban đầu, hoàn toàn không nhìn ra hỉ giận.

Hiện giờ đang là kỳ nghỉ hè năm thứ ba của Trang Dịch, căn cứ ký ức kiếp trước của Trang Dịch, Lôi Tu là ở năm thứ tư mới trở về, nhưng mà, kiếp trước Trang Dịch là người Trang Dịch, khi đó Lôi Tu là đột nhiên xuất hiện trên chiến trường, xoay chuyển tình thế, cho nên Trang Dịch biết được đó là cường giả mạnh nhất vương giả trở về, mà đời này thân phận của Trang Dịch không giống, con đường biết được tin tức cũng khác, có lẽ lịch sử cũng không bị thay đổi.

Chỉ là, hơn mười ngày trước ma thú Lôi Tu của hắn mất tích, chẳng biết tại sao xuất hiện ở Chiến Hồn điện, mà cường giả đứng đầu Lôi Tu cũng nối gót xuất hiện… Trùng hợp như vậy, làm cho trong lòng Trang Dịch chợt tràn ngập phiền muộn.

“Trang Dịch?” Lục Duẫn Vi ở bên cạnh Trang Dịch thấp giọng nói.

Trang Dịch lập tức phục hồi tinh thần, ngẩng đầu phát hiện Ô thành chủ đang nhìn mình.

Ô thành chủ nói: “Trịnh Nam…”

“Yên tâm, hắn là hồn sư cấp tám, thế nào cũng không nên chết trong tay nhân loại, ta chỉ tạm thời phong ấn hồn lực của hắn, trong khoảng thời gian ngắn không thể tham gia chiến đấu, hy vọng hắn có thể bình tĩnh lại một chút. Bởi vì ta muốn mang theo mọi người nhanh chóng trở lại Bardon, cho nên Trịnh Nam có lẽ phải ở lại thành Bích Xuân một thời gian, phiền toái Ô thành chủ.”

Trịnh Nam không chết, Ô thành chủ lập tức yên tâm, tuy rằng ôn thần này ở lại thành Bích Xuân rất phiền phức, nhưng chung quy tốt hơn một hồn sư cấp tám chết trên địa bàn của hắn. Ô thành chủ gật gật đầu, đáp đồng ý.

Một trận chiến với hồn sư do Trịnh Nam dẫn đầu, nhóm người Trang Dịch tiêu hao không ít hồn lực, sau hai ngày nghỉ ngơi ở thành Bích Xuân, Trang Dịch mang theo mọi người tiếp tục bước lên đường trở về Bardon.

Lúc này đây, bọn họ vừa mới vượt qua trận pháp ngoài thành Bardon, còn chưa bước vào trong thành, liền gặp một người.

“Thượng Quan lão sư?” Xa xa nhìn thấy Thượng Quan Tịnh giống như đang chờ người nào, bước chân Trang Dịch dừng lại, sau đó mang theo mọi người đi đến trước mặt Thượng Quan Tịnh.

Thượng Quan Tịnh nhìn đoàn người Trang Dịch đi từ xa đến gần, ánh mắt nàng đảo qua mỗi một người, trong đó dừng lại trên người Lục Duẫn Vi lâu hơn một chút, cuối cùng nhìn về phía Trang Dịch, nói: “Đã về rồi, mọi người vất vả. Xuất phát trung đội ba trăm người, trở về chỉ còn tiểu đội một trăm người, trên đường gặp phải phiền phức?”

Lục Duẫn Vi cùng Ôn Bằng nhìn nhau một cái.

Căn cứ kinh nghiệm trước đây, bọn họ trở về trường chuẩn bị một lượt, cùng lão sư đến phòng họp, có ảnh tinh ghi lại, mới trình bày ra đầy đủ toàn bộ quá trình hoàn thành nhiệm vụ, hôm nay còn chưa bước vào cổng trường, Thượng Quan Tịnh đã lập tức hỏi thăm đến nhiệm vụ, điều này không hợp với quy định.

Toàn đội ngũ rơi vào yên lặng, Trang Dịch cùng Thượng Quan Tịnh nhìn nhau một lát, hắn dường như hiểu được cái gì, ngắn gọn rõ ràng nói ra những chuyện bọn họ gặp được trên đường đi, chỉ là, lướt qua ân oán chết người giữa hắn, Lôi Tu cùng Tưởng Tuyên.

Khi biết được Trang Dịch bước vào cấp tám, mà trong thành Vũ Càn lại cất giấu đất ấm nuôi dưỡng dị ma, dù là Thượng Quan Tịnh trên mặt cũng lộ ra vẻ ngạc nhiên, nàng thật sâu thở ra một hơi, ánh mắt nhìn mọi người nhu hòa không ít: “Dưới tình huống như thế còn có thể có hơn một trăm người trở về, vạn hạnh trong bất hạnh. Lặn lội đường xa lâu như vậy, nói vậy đều vất vả. Duẫn Vi, ngươi mang theo mọi người quay về thành Bardon nghỉ ngơi, lão sư trong học viện sẽ tìm thời gian nói chuyện với các ngươi. Trang Dịch, ngươi cùng lão sư đi một chỗ.”

Thượng Quan Tịnh nói xong, mấy người Lục Duẫn Vi không những không yên tĩnh lại, ngược lại lập tức lộ ra vẻ cảnh giác, Ôn Bằng nháy mắt với Lục Duẫn Vi, Lục Duẫn Vi mở miệng nói: “Lão sư, những người chúng ta này có thể về đây, Trang Dịch đứng công đầu, không có hắn, cho dù toàn quân bị diệt, chúng ta cũng không thể nào kiểm tra ra bí mật trong thành Vũ Càn, ma thú thực vật cấp tám là một mình Trang Dịch thu phục, đám dị ma kia, tất cả cũng đều là nhờ Trang Dịch mới tiêu hủy được, hắn mệt mỏi hơn so với bất cứ người nào trong chúng ta, không bằng trước hết để cho hắn nghỉ ngơi cho tốt một lát, sau lại làm chuyện khác, được không?”

Thượng Quan Tịnh nhìn dáng vẻ cẩn thận của Lục Duẫn Vi, lắc lắc đầu: “Lục Duẫn Vi, ngươi là đại đội trưởng của Bardon, cấp dưới nhất định phải phục tùng mệnh lệnh của cấp trên vô điều kiện, không được kéo dài, không được đưa ra nghi ngờ, điểm này… Ở trong thành Vũ Càn mấy tháng, ngươi quên hết rồi?”

Lục Duẫn Vi bị Thượng Quan Tịnh nói như thế, máu lập tức xông lên mặt, nàng cúi đầu lặng lẽ hai giây, ngẩng đầu nói với Thượng Quan Tịnh: “Nhiệm vụ lần này là Trang Dịch dẫn mọi người đến cứu viện ta, trong thời gian làm nhiệm vụ, Trang Dịch là đội trưởng, hắn chính là cấp trên của ta, nếu lão sư muốn mang Trang Dịch đi, vậy xin cũng mang tất cả chúng ta đi đi.”

Lục Duẫn Vi nói xong, toàn bộ đội ngũ hồn sư, đều dùng cùng một ánh mắt kiên quyết nhìn Thượng Quan Tịnh.

Thượng Quan Tịnh ngẩn ra, không nghĩ đến thời gian hơn mười ngày ngắn ngủi, đám người kia cũng đã như thiên lôi mặc Trang Dịch sai đâu đánh đó.

Bắt đầu từ lúc chú ý Trang Dịch này trở đi, Thượng Quan Tịnh đã có ý định bồi dưỡng hắn, mặc dù Trang Dịch rời trường một năm, khi hắn trở lại Bardon, Thượng Quan Tịnh vẫn như trước ủng hộ. Vốn tưởng rằng nàng đã vô cùng coi trọng Trang Dịch, kết quả không ngờ đến, Trang Dịch còn xuất sắc hơn so với tưởng tượng của nàng.

Sát hạch đại đội trưởng xếp hạng trước mười, đi ra ngoài làm nhiệm vụ một chuyến, hơn mười ngày ngắn ngủi, không chỉ trở thành hồn sư cấp Vương mười chín tuổi, còn hoàn toàn thu phục đội ngũ hồn sư xa lạ này, kể cả đại đội trưởng ưu tú như Lục Duẫn Vi cũng có thể vì Trang Dịch mà chống đối lão sư.

Đáng tiếc…

Bạn đang �

“Trang Dịch, lão sư muốn biết suy nghĩ của ngươi.” Thượng Quan Tịnh nhìn về phía Trang Dịch nói.

Trang Dịch quay người đối mặt mọi người: “Mọi người về thành Bardon nghỉ ngơi trước, cùng Thượng Quan lão sư đi một chuyến.”

Ôn Bằng lo lắng nhìn hắn: “Trang Dịch ——”

“Yên tâm, ta sẽ không có việc gì.” Trang Dịch nhìn bọn họ cười trấn an, “Tin tưởng ta.”

Thấy Trang Dịch tâm ý đã quyết, mọi người không lại nhiều lời, nhưng bọn họ cũng không muốn rời đi trước, mà là kiên quyết muốn đứng tại chỗ nhìn Trang Dịch cùng Thượng Quan Tịnh đi, cho đến khi bóng dáng hai người biến mất trên con đường đi đến Chiến Hồn điện phía trước, nhóm người Ôn Bằng Lục Duẫn Vi mới mất mát quay lưng, trở về thành Bardon.

“Nếu như ngươi không giết chết Tưởng Tuyên, không ra tay phong ấn Trịnh Nam, cho dù ngươi là triệu hoán sư, lão sư cũng có thể nghĩ cách thay ngươi kéo dài thời gian. Dị ma cùng nhân loại gần đây đều yên tĩnh đã lâu, sớm hay muộn cũng sẽ bùng nổ một trận chiến lớn, đến lúc đó chính là thời điểm Hồn điện cần ngươi nhất… Vốn tất cả còn có thể cứu lại!” Đi xa, xác định bốn phía chỉ còn hai người nàng cùng Trang Dịch, Thượng Quan Tịnh nói.

Xem ra tin tức từ thành Bích Xuân đã truyền về Bardon cùng Chiến Hồn điện. Trang Dịch nói: “Lão sư, lại cho ta một lần cơ hội làm lại, ta cũng vẫn sẽ làm như vậy… Nếu như có thể trở lại sớm hơn nữa, đầu tiên ta sẽ giết Tưởng Tuyên.”

Sau khi Lôi Tu gặp chuyện, Trang Dịch mới sâu sắc nhận thấy được mình không quả quyết, kết quả của do dự lưỡng lự chính là mất đi người quan trọng nhất của mình, cho dù hiện tại đã có manh mối của Lôi Tu, nhưng cảm giác cho rằng mình đã mất đi Lôi Tu lúc trước, Trang Dịch cũng không muốn trải qua một lần nữa.

Thượng Quan Tịnh nghe vậy, im lặng thật lâu: “Chuyện Phụ Hồn điện ngươi cũng đã biết, căn cơ của Trịnh gia ở trung bộ đại lục còn dày một chút, mà Thượng Quan gia, nếu như không có Lâu gia giúp đỡ, tình huống sẽ càng hỏng bét, chuyện lần này đã vỡ lở, chúng ta muốn giữ được ngươi cũng khó. Nhưng mà Trang Dịch, cho dù ngươi là triệu hoán sư, lão sư cũng tin tưởng thái độ làm người của ngươi, lão sư trong trường, người đã từng tận mắt nhìn ngươi trưởng thành, đều bằng lòng tin tưởng ngươi, ngươi cũng sẽ không làm cho lão sư thất vọng, đúng không?”

“Bất luận giữa tổ tiên có thù hận như thế nào, ta lớn lên trong thế giới hồn sư, được hồn sư chỉ điểm trưởng thành, huynh đệ của ta, bằng hữu của ta, đều là hồn sư… Trong mắt ta, triệu hoán sư cùng hồn sư đều là giống nhau.”

“Vậy lão sư yên tâm.” Thượng Quan Tịnh nhẹ giọng nói, “Lần này đến Chiến Hồn điện, ai cũng không biết sẽ xảy ra chuyện gì, ưu thế của ngươi có ba điểm: thứ nhất, từ sau khi biết ngươi là triệu hoán sư, Bardon lập tức tiến hành điều tra, không có phát hiện bất cứ chứng cứ gì bất lợi cho ngươi; thứ hai, Lôi Tu trở về, sau khi hắn trở về, vẫn luôn chỉ truyền tin liên lạc với mọi người, cũng chưa từng chân chính ra mặt. Lúc trước khi ngươi vào Bardon có từng lộ ra ngươi cùng Lôi Tu là người quen, nếu như lần này có thể mời Lôi Tu ra, hẳn là sẽ có trợ giúp với tình huống của ngươi; thứ ba, Lâu gia vẫn luôn rất coi trọng ngươi, khi ngươi nhập học, Lôi Tu mất tích, ai cũng không thể chứng minh thân phận của ngươi, là Lâu gia bảo đảm, ngươi mới có thể bước vào Bardon, lần này đến Chiến Hồn điện, ngươi cũng có thể thử nhờ Lâu gia giúp đỡ…”

“Ta…” Trang Dịch nghe được điểm thứ hai, tâm cũng có chút rối loạn, câu nói kế tiếp của Thượng Quan Tịnh Trang Dịch thậm chí cũng không nghe rõ.

Lúc đó hắn ỷ vào trí nhớ kiếp trước, xác nhận Lôi Tu mất tích, cho nên mới nói dối lung tinh, chỉ nghỉ vào được Bardon đi học là tốt rồi, thời gian cách ba năm, Trang Dịch đã sớm ném việc nhỏ này ra sau đầu, không nghĩ đến hôm nay lại…

Khoảng cách từ thành Bardon đến Chiến Hồn điện cũng không xa, Trang Dịch cùng Thượng Quan Tịnh là hai hồn sư cấp cao, sử dụng hồn lực gấp rút lên đường, không đến ba ngày đã đến ngoài Chiến Hồn điện.

So sánh với khí phách hào hùng quyết đoán của Ngự Hồn điện cùng Tưởng Tuyênct, kiến trúc của Chiến Hồn điện trong cao quý mang theo vài phần túc sát làm người ta không thể xem thường, Hắc tháp ở trung tâm Hồn điện cao ngất trong mây, làm người sợ hãi, mà mười hai Ô điện ở bốn phía Hắc tháp, giống như kỵ sĩ trung hành mà ngạo nghễ, canh giữ cung điện này trăm nghìn vạn năm, tang thương không ngã.

Còn chưa đi vào Hồn điện, Trang Dịch đã cảm ứng được trận pháp bốn phía Chiến Hồn điện, cùng là đại trận khéo léo tinh xảo, trận pháp Chiến Hồn điện tuân theo ý chí của chiến hồn sư, tràn đầy tính xâm lược, mà tâm điểm của toàn bộ đại trận, không thể nghi ngờ chính là kiến trúc biểu tượng của Chiến Hồn điện, Hắc tháp.

Lần đầu tiên nhìn thấy Chiến Hồn điện, Trang Dịch không khỏi bị cung điện tối cao của chiến hồn sư trước mắt này làm kinh ngạc, nhưng cảm ứng khế ước giữa hắn cùng Lôi Tu càng ngày càng rõ ràng, nghĩ đến cường giả mạnh nhất đại lục cùng Lôi Tu đều ở bên trong, nghĩ đến lời nói bừa ba năm trước của mình, Trang Dịch lại không nhịn được tâm tư rối loạn, không còn tâm tư đi cẩn thận quan sát nghiên cứu Chiến Hồn điện, sau khi thông qua kiểm tra đối chiếu, Trang Dịch cùng Thượng Quan Tịnh trực tiếp đi vào.