Tối Cường Triệu Hoán Sư

Chương 209




Trang Dịch chăm chú nhìn mảnh vết máu màu đỏ kia, hắn vươn tay nhặt khuyên tai lên, nắm chặt trong lòng bàn tay, sau đó tiếp tục sử dụng hồn lực đào tìm bốn phía.

Đất đá trong trăm mét đều bị hắn đào ra, thế nhưng vẫn cứ không thấy bóng dáng Lôi Tu.

Hắn có thể tìm thấy khuyên tai này, là bởi vì đây là vật phẩm của triệu hoán sư, mà hiện giờ khế ước liên hệ giữa hắn và Lôi Tu biến mất, Trang Dịch không thể giống như tìm được khuyên tai này, tìm được Lôi Tu.

Rơi vào đường cùng, Trang Dịch không lại lãng phí thời gian, hắn đưa hồn lực vào khuyên tai, dùng tốc độ nhanh nhất chuyển đến hình ảnh sau khi hắn rời đi.

Liên tục đến khi Trang Dịch rời đi khoảng nửa giờ, tất cả vẫn còn bình thường. Hơn sáu mươi hồn sư nghe theo Lôi Tu chỉ huy, ngồi ở vị trí chỉ định tiến hành khôi phục hồn lực, vừa khôi phục vết thương, vừa mượn dùng những hồn lực này, tạo thành một lồng phòng ngự, Tưởng Tuyên ngồi ở trung tâm đội ngũ, Lôi Tu ngồi ở vòng ngoài cùng.

Đột nhiên, Lôi Tu đang tu luyện chợt nhận ra một luồng hồn lực xa lạ ẩn nấp ở phụ cận, hắn không dấu vết triệu hồi dây chuyền Long Nha ra, lặng yên bảo vệ mọi người dưới linh khí.

Người ẩn nấp ở một nơi bí ẩn gần đó thấy Lôi Tu nhìn thấu che giấu của hắn, không đợi dây chuyền Long Nha bao phủ mọi người, lập tức phát động tấn công.

Là một hồn sư cấp tám! Tuy khuôn mặt hắn bị ảnh tinh ghi lại, nhưng là trận pháp sư, Trang Dịch liếc mắt một cái là nhìn thấu trên mặt người này đã bị hồn lực thay đổi, Trang Dịch nhìn thấy lúc này, tất nhiên không phải là dung mạo chân thật của hắn!

Khi nhìn thấy đối phương ra tay, sắc mặt Trang Dịch nhất thời đặc biệt ngưng trọng, từ công kích của đối phương đến xem, hiển nhiên hắn vô cùng hiểu biết điểm yếu của đội ngũ hồn sư này, bởi vậy có thể thấy được, người này e là đã âm thầm đi theo nhóm Trang Dịch rất lâu, lúc trước vẫn luôn ẩn nấp ở bên cạnh, thẳng cho đến khi Trang Dịch mang theo đội ngũ chủ lực rời đi, lúc này mới ra tay!

Nếu là hồn sư bình thường, cho dù cấp vương, Trang Dịch cũng nhất định không thể bị theo dõi lâu như vậy mà vẫn hoàn toàn không biết gì cả, nhưng khi thấy hồn sư cấp Vương này phóng ra nửa lãnh vực, Trang Dịch rốt cuộc biết được đối thủ này có bao nhiêu khó giải quyết.

Đáng hận hơn là, Lôi Tu thật vất vả liều mạng mang theo đám hồn sư bị thương tàn phế này đánh ngang tay với đối phương, trận pháp do các hồn sư dựng nên lại đột nhiên xuất hiện vấn đề từ bên trong!

“Đang chết, Tưởng Tuyên ——!”

Vào thời khắc mấu chốt này, hồn lực trong cơ thể Tưởng Tuyên đột nhiên xảy ra vấn đề, không chỉ ảnh hưởng đến chính hắn, còn liên lụy hồn sư bên cạnh, hồn lực tán loạn, trận pháp tự động bị phá, hồn sư cấp Vương tự nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội tốt như vậy, chịu đựng bị Lôi Tu đánh trúng toàn thân tê liệt đau đớn, hồn sư cấp Vương lợi dụng ưu thế nửa lãnh vực, nhanh chóng thoát khỏi Lôi Tu, xông về phía các hồn sư.

Những thi thể sắc mặt xám xanh lúc trước Trang Dịch nhìn thấy kia đến đây rốt cuộc có lời giải thích, sau khi hồn sư cấp Vương này xông vào trong đội ngũ, vậy mà lại bắt đám hồn sư bị thương nhưng trong cơ thể còn hồn lực này, ngay tại chỗ hấp thu hồn lực trong cơ thể bọn họ để bổ sung cho bản thân!

Trang Dịch chú ý đến, sau khi hồn sư cấp Vương này xông vào đội ngũ, Tưởng Tuyên giống như biết hắn muốn làm cái gì vậy, trước tiên tự phong tỏa hồn lực của bản thân, từ đó rơi vào hôn mê!

Toàn bộ đội ngũ rơi vào một mảnh hỗn loạn, Lôi Tu vì ngăn cản hồn sư cấp Vương, bất đắc dĩ thăng cấp tại chỗ, phá tan xiềng xích giữa cấp bảy cùng cấp tám, hồn lực trực tiếp tăng vọt đến cấp tám, sau đó dẫn dắt hồn sư cấp Vương rời khỏi đội ngũ.

Sau khi hai người bọn họ rời xa đội ngũ hồn sư, hồn sư cấp Vương thần bí này đột nhiên cũng lấy ra linh khí cấp chín, càng không thể tin nổi là, linh khí cấp chín này lại có thuộc tính vừa vặn tương khắc với lực lôi điện của Lôi Tu!

Tuy rằng Lôi Tu bước vào cấp tám, cùng cấp với người cấp Vương thần bí, thế nhưng dù sao hắn cũng là vội vàng thăng từ cấp sáu, dưới tình huống hai bên đều giữ linh khí, Lôi Tu lại một lần nữa rơi vào hạ phong.

“Mục tiêu của ngươi là ta.” Lôi Tu nhìn đối phương, thấp giọng nói.

“Không sai.” Nhìn dây chuyền Long Nha lúc sáng lúc tối trước mắt Lôi Tu, biết được hồn lực trong cơ thể Lôi Tu không còn lại bao nhiêu, người cấp Vương thần bí âm u mở miệng: “Chẳng qua, vừa rồi lúc ngươi thăng cấp, trên người có dao động khế ước… Ngươi là không có khả năng ký kết khế ước với ma thú, như vậy, trong đội hồn sư rời đi lúc trước kia…”

Lôi Tu nghe vậy, biến sắc, ánh mắt nhìn chằm chằm người cấp Vương thần bí sắc bén như đao.

Dây chuyền Long Nha vốn chỉ tranh đấu không phân thắng bại với linh khí của đối phương, sau khi nghe xong lời người cấp vương thần bí nói, Lôi Tu giống như hạ quyết tâm, phong cách chiến đấu của dây chuyền Long Nha chợt thay đổi, không tiếp tục tấn công cường độ cao, mà là không ngừng dẫn dắt linh khí của đối phương, dây dưa giữa không trung, giữa một mảnh hồn lực hỗn độn, toàn bộ hồn lực còn dư trong cơ thể Lôi Tu phóng ra, triệt để điểm nổ dây chuyền Long Nha!

“Ngươi! Đáng chết ngươi điên rồi!” Tuy rằng Lôi Tu rơi vào hạ phong, nhưng nếu như một lòng chạy trốn, người cấp Vương thần bí muốn đuổi theo cũng vô cùng phiền toái, bởi vậy để làm Lôi Tu tê liệt, người thần bí cấp Vương cố ý thả chậm tốc độ tấn công, không nhanh không chậm chờ Lôi Tu cạn hồn lực, cứ như vậy, cho dù trước khi chết Lôi Tu có muốn tự bạo, cũng không có đủ sức.

Hắn nào nghĩ đến, Lôi Tu lúc này còn chưa đến lúc sơn cùng thủy tận, lại đột nhiên lựa chọn tự bạo linh khí!

Một cái dây chuyền Long Nha tự bạo đã đầy đủ đáng sợ, lại thêm linh khí của hắn, hai linh khí cấp chính cùng hủy diệt trong cùng một thời điểm, tạo thành hiệu ứng đáng sợ, người ở trong trung tâm chiến trường, tuyệt không thể may mắn thoát khỏi!

Nhìn gương mặt lạnh lùng của Lôi Tu, người cấp Vương thần bí vừa sợ vừa giận, sống chết trước mắt, vì mạng sống, người cấp Vương thần bí lập tức quay người muốn chạy, nhưng mà —— chậm.

Hai linh khí cấp chín dây dưa cùng một chỗ, sau đó thân linh khí bắt đầu nổ mạnh, tiếp theo linh hồn bị phong ấn ở bên trong theo lực lượng mạnh mẽ lao ra, dưới dòng sức mạnh này, người cấp Vương thần bí ở đối diện hoàn toàn bị đè ép thành thịt nát, hình ảnh cuối cùng ảnh tinh chiếu ra, chính là cảnh tượng lúc trước Trang Dịch ở trên trời cao nhìn thấy, ngay sau đó, ảnh tinh tối sầm, tất cả đều biến mất.

Sau lại thế này, ảnh tinh bị hỏng sao?

Tận mắt nhìn thấy người cấp Vương thần bí chết thảm, trái tim Trang Dịch quả thật muốn ngừng đập, nhưng mà vì sao vào thời điểm cuối cùng ảnh tinh lại mất tác dụng, Lôi Tu đâu, Lôi Tu thế nào?!

Trang Dịch không ngừng đưa hồn lực vào trong ảnh tinh, chiếu lại hết lần này đến lần khác, ý đồ bắt giữ dấu vết để lại tìm ra ảnh hưởng có liên quan đến Lôi Tu, nhưng bất luận hắn xem bao nhiêu lần, ảnh tinh đều là một mảnh đen nhánh, mà Lôi Tu… không rõ tung tích.

Nguồn:

Trời dần dần tối, Trang Dịch dùng hết mọi biện pháp không ngừng tra tim bóng dáng Lôi Tu ở bốn phía, nhưng trừ cái khuyên tai này ra, Trang Dịch không thu hoạch được gì.

Hắn cứng ngắc đứng, sững sờ nhìn bốn phía, vài giờ cường độ cao phóng ra hồn lực tìm kiếm, làm cho đầu Trang Dịch vốn đã bị chấn động lại càng thêm đau đớn, nhưng so với đầu đau, càng làm cho Trang Dịch khó chịu là cảm giác mờ mịt trống trải trong lòng kia, trái tim giống như bóp nghẹt, co rút, đầu óc trống rỗng, trừ máy móc tìm người ra, dường như ngay cả suy nghĩ cũng không biết.

Đúng lúc này, một tiếng gầm rú từ phương xa truyền đến, trong rừng rậm sương trắng xa xa, một cái cây cực lớn đột nhiên nhô ra khỏi đất bằng, cành cây thô to múa may trên không trung, dữ tợn giống như quái vật biển to lớn.

Trang Dịch chậm rãi quay đầu, nhìn về phía cự quái(1) thực vật trong không trung, không phải thứ khác, chính là bản thể trí tuệ thực vật, mà phương hướng nó đánh vào, rõ ràng là nơi đội ngũ hồn sư hạ trại.

Trang Dịch nhìn nó hai giây, cuối cùng chết lặng quay đầu, tiếp tục tìm kiếm bốn phía.

Vì cứu bọn họ, Trang Dịch mang theo Lôi Tu đến nơi này mạo hiểm.

Ngay cả Lôi Tu hắn cũng không tìm thấy, sống chết của người khác, liên quan gì đến hắn…

Cành cây thô to vặn vẹo quét ngang không trung, đâm đến bốn phía, sương trắng bị hồn lực chấn động tách ra, một phần diện mạo của rừng rậm lộ ra, thực vật trước kia thống nhất sinh trưởng về một phương hướng, lúc này theo bản thể trí tuệ thực vật tấn công, cũng tỉnh lại toàn bộ, vặn vẹo thân thể giống như đang vui mừng khôn xiết, cùng ra trận với bản thể trí tuệ thực vật.

Không biết có phải ảo giác hay không, Trang Dịch giống như nghe được tiếng kêu thảm thiết của các hồn sư. Khuôn mặt nhóm Lục Duẫn Vi Ôn Bằng thoáng hiện ra trong đầu.

Trang Dịch nắm chặt khuyên tai trong tay, tùy ý góc cạnh sắc bén của khuyên tai chui vào trong máu thịt.

Ít nhất… phải giúp Lôi Tu báo thù, kẻ kiếp trước hại hắn, kiếp này hại Lôi Tu, tuyệt đối không thể để hắn nhẹ nhàng tránh thoát như vậy!

(1) Quái vật khổng lồ