Tối Cường Triệu Hoán Sư

Chương 133




Trang Dịch nhất thời không biết nên nói cái gì cho phải, nghĩ đến lúc mình giúp Bạch Hạc gãi cổ, Lôi Tu vậy mà lại hiểu lầm… Thế này bảo hắn ngày mai làm sao đối mặt Bạch Hạc, nhìn đến cổ nó đều sẽ…

Lôi Tu nhân lúc Trang Dịch thất thần, thuận thế nằm đến bên cạnh Trang Dịch, ôm lấy Trang Dịch giống như bạch tuộc tám chân, khi đầu gối hắn tách hai chân Trang Dịch ra, lại còn chạm đến bộ vị giữa hai chân Trang Dịch, Lôi Tu sửng sốt, tay lập tức sờ lên chỗ kia, sau đó trầm thấp cười nói: “Thì ra đã sớm cứng.”

“A…” Trang Dịch bất ngờ không kịp đề phòng, bị Lôi Tu nắm chặt, trong lúc kinh ngạc lại kêu ra tiếng, sau khi nghe tới thanh âm của mình, Trang Dịch lập tức ảo não ngậm miệng.

Lôi Tu không nghĩ tới Trang Dịch sẽ phản ứng mạnh như vậy, tiếng rên rỉ ngắn ngủi vừa rồi kia lại kích thích dục vọng của Lôi Tu căng lớn, hắn nhìn Trang Dịch toàn thân trần trụi nằm trên giường, ngực bởi vì thở mà phập phồng, bề mặt làn da vì nhiệt độ tăng lên mà phủ một tầng mồ hôi mỏng manh, da thịt vốn tinh tế nhìn qua càng thêm trơn bóng, mà hai điểm trước ngực càng bởi vì dục vọng mà dựng thẳng lên, đỏ bừng tôn lên làn da trắng nõn, khiến cho người nhìn mà muốn cắn lên mấy cái.

Trang Dịch là hồn sư, lại đã trải qua vài tháng liền chiến đấu, không chỉ không gầy yếu, ngược lại dáng người còn rất có vị, hắn vốn là tứ chi cao lớn, ngực cùng cánh tay vân vân mặc dù có cơ bắp, lại không khoa trương, thắt lưng vừa nhỏ lại mảnh, mông lại hết sức vểnh, lúc mặc quần áo còn không có cảm giác gì, sau khi cởi chính là đường cong mê người, nhìn mà khiến Lôi Tu huyết mạch phun trào.

Lôi Tu thuận theo dục vọng của mình, cúi đầu ngậm điểm đỏ trên ngực trái Trang Dịch, thấy Trang Dịch còn muốn giãy dụa, Lôi Tu không cho Trang Dịch cơ hội nói chuyện, hắn vừa ngậm lấy vừa đè lên thân thể Trang Dịch, đồng thời tay cũng không nhàn rỗi, năm ngón tay khép lại vòng quanh bộ vị cứng lên của Trang Dịch, từ gốc hướng lên trên, xoa nắn từng chút từng chút một, mỗi khi Trang Dịch muốn nói chuyện, Lôi Tu liền dùng ngón tay cái không nặng không nhẹ xoa nắn đỉnh dựng lên, lặp lại như thế, Trang Dịch nói đứt quãng, cuối cùng chỉ còn lại tiếng thở động tình.

Biết Trang Dịch đã hoàn toàn bị mình gợi lên dục vọng, Lôi Tu vừa qua lại liếm trước ngực Trang Dịch vừa hàm hồ trấn an Trang Dịch: “Chỉ một lát thôi… Ban ngày ngươi hầu hạ con hạc kia lâu như vậy… Buổi tối chúng ta liền trong chốc lát…”

Trang Dịch nghe Lôi Tu cứ mãi nhắc tới Bạch Hạc, chỉ cảm thấy vừa bực mình lại vừa buồn cười, hắn đã nói Lôi Tu làm sao lại càng lúc càng rộng rãi, thì ra trong lòng lại vẫn nghĩ đến thôi.

Biết Lôi Tu bụng dạ hẹp hòi, Trang Dịch không chỉ không chán ghét, ngược lại trong lòng tràn đầy, còn rất thích, lúc này dục vọng dâng lên, Trang Dịch cũng có chút động tình.

Lôi Tu cảm giác thân thể Trang Dịch càng ngày càng mềm, hắn càng thêm ra sức liếm mút, một tay xoa nắn bộ vị giữa hai chân Trang Dịch, tay kia không lại đè lên Trang Dịch, mà hướng lên trên theo thắt lưng hắn, ngón trỏ cùng ngón giữa kẹp lấy điểm đỏ bên kia, không ngừng ma xát, khiến cho đầu nhũ cứng rắn càng đỏ lên.

Ba nơi mẫn cảm trên thân thể đồng thời được âu yếm, Trang Dịch tuy cắn môi kiềm chế thanh âm, lại bất giác ngẩng cổ lên, mái tóc màu đen bị mồ hôi ướt nhẹp, hơi mất trật tự tán ở trên trán cùng cần cổ, tạo thành đối lập rõ ràng với làn da trắng nõn phiếm hồng của hắn, môi vì lúc trước bị răng cắn, đỏ tươi quả thực muốn nhỏ ra máu, cùng với tiếng thở dốc Trang Dịch cố gắng kiềm chế lại, lại làm người ta muốn hung hăng đùa bỡn.

Lôi Tu bất giác há miệng ngậm thật mạnh trước ngực Trang Dịch, dùng sức hút một cái, sau đó ngậm trong khoang miệng, không ngừng dùng đầu lưỡi liếm lên, đồng thời động tác trên tay cũng càng thêm nhanh hơn, không chỉ càng thêm ra sức xoa nắn, đầu ngón tay lại lúc có lúc không xẹt qua từ gốc cùng khe phía sau, tăng cường khoái cảm.

“Ah ưm…” Vài tiếng rên rỉ không kiềm chế được phát ra, đỉnh dưới thân Trang Dịch bất tri bất giác tiết ra chất lỏng trong suốt, bôi trơn lòng bàn tay Lôi Tu, dần dần, bàn tay cùng khí quan ma sát nhiều thêm tiếng nước dính đặc, giao hưởng cùng thanh âm Lôi Tu liếm lên thân thể Trang Dịch.

Dưới sự dẫn dắt của Lôi Tu, Trang Dịch đã sắp tới cao trào, lúc này hắn rơi vào trong dục vọng, cảm thấy tất cả khoái cảm đều tụ tập ở nửa người dưới, sau đó theo từng động tác của Lôi Tu mà khuếch tán dần theo cột sống thẳng lên ập vào trong đầu, một tay Trang Dịch hơi hơi chống thân thể, một tay kia nhịn không được nâng lên sờ ra phía sau lưng Lôi Tu, làm cho thân thể hai bên càng gần sát nhau hơn một chút.

Lôi Tu nhận thấy được Trang Dịch chủ động, hắn buông đầu nhũ không ngừng bị hắn liếm mút ra, thấy đầu nhũ lộ ra ở trong không khí, mũi nhọn bị hắn liếm sáng lấp lánh hiện lên quang mang dâm mỹ, Lôi Tu dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng khều một cái, sau đó ngẩng đầu nhìn Trang Dịch, nói: “Thoải mái không…”

Hắn vừa hỏi, động tác xoa nắn khí quan của Trang Dịch chậm lại, toàn thân cao thấp phối hợp với tay kia chậm rãi hướng lên trên, cùng hầu hạ hai điểm nhạy cảm trước ngực Trang Dịch.

Trang Dịch đang ở thời khắc động tình nhất, dục vọng dưới thân không được thỏa mãn, cho dù trước ngực có bị trêu đùa thoải mái nữa thì cũng làm hắn nghẹn càng thêm khó chịu, hắn đưa tay đẩy mái tóc bị mồ hôi làm ướt nhẹp dán trước trán ra, mở mắt nhìn về phía Lôi Tu, ngay sau đó liền thấy Lôi Tu mở đôi chân đã mềm nhũn của hắn ra rồi nâng lên, sau đó toàn thân chen vào giữa hai chân hắn, bộ vị thô dài dưới thân Lôi Tu kia cứng lên, cũng mặt đối mặt với khí quan của Trang Dịch.

Trang Dịch không kịp suy nghĩ xem Lôi Tu muốn làm cái gì, dục vọng dưới thân căng đến hắn phát đau, không đợi Lôi Tu có động tác Trang Dịch đã thẳng lưng chạm cùng một chỗ với khí quan của Lôi Tu, Trang Dịch thở hồng hộc thúc giục nói “Nhanh lên…”

“Vừa nãy đã nói rồi, phải giúp ra.” Lôi Tu cố gắng di chuyển thắt lưng làm cho khí quan giữa hai chân không ngừng chạm đến chạm đi với Trang Dịch, nhìn nơi đó của mình dính vào chất lỏng Trang Dịch tiết ra, Lôi Tu khàn giọng nói, sau đó chậm rãi cúi người, toàn thân đè lên Trang Dịch, thân thể hai người chồng cùng một chỗ, khí quan chống lên bụng đối phương, Lôi Tu hôn lên gò má Trang Dịch, nói, “Ngươi tới giúp ta làm.”

Nếu là ngày thường, hai người duy trì tư thế như vậy mà Lôi Tu còn đưa ra yêu cầu bảo Trang Dịch chủ động, Trang Dịch không chừng sẽ vì xấu hổ mà không muốn, nhưng mà lúc này được Lôi Tu hầu hạ kẹt ở cao trào, Trang Dịch cũng không để ý được nhiều như vậy, một tay hắn chống thân thể, làm cho ngực cùng Lôi Tu dính sát vào nhau, một tay kia sờ về phía thân dưới hai người.

Không so sánh còn không có cảm giác gì, lúc này khí quan của hai người dính cùng một chỗ, chỗ kia của Trang Dịch cho dù có cứng lên cũng trắng ngần mang theo chút phấn hồng, hắn kích thước cũng không ngắn, phẩm chất vừa phải, Trang Dịch còn rất vừa lòng với bản thân mình, thế nhưng lúc này ở cùng một chỗ với Lôi Tu, dưới sự phụ trợ của Lôi Tu, nhất thời Trang Dịch có vẻ nhỏ không ít.

Cũng không biết có liên quan gì đến việc Lôi Tu là thú hay không, sau khi khí quan kia hoàn toàn cứng rắn lên, dài hơn so với Trang Dịch tròn một đoạn, còn lớn hơn hai vòng, từ trong lông mu đen sẫm dày đặc lộ ra gân xanh tím đỏ vờn quanh, đỉnh thô to không ngừng chống vào bụng Trang Dịch, mãnh liệt giật giật, Trang Dịch nắm khí quan của Lôi Tu cùng của hắn cùng một chỗ, một tay Trang Dịch căn bản không cầm được hết, chỉ có thể cố sức mở lòng bàn tay vuốt ve qua lại hai bên.

Tuy rằng động tác của Trang Dịch không chỉ có trúc trắc mà còn không tìm được điểm nhạy cảm, nhưng mà vừa nghĩ đến Trang Dịch đang cố gắng vuốt ve nơi đó của hắn, Lôi Tu lập tức nóng bừng cả người, hắn gắt gao ôm chặt thân thể Trang Dịch, gặm cắn cổ cùng vành tai Trang Dịch, nghe tiếng rên rỉ trầm thấp theo cao trào mà Trang Dịch phát ra từ sâu trong cổ họng, Lôi Tu cũng thở hồng hộc, không ngừng đung đưa thắt lưng dùng thứ kia của mình ma sát khí quan của Trang Dịch, thậm chí còn vươn tay nâng một chân Trang Dịch lên, để nó vòng quanh thắt lưng mình, sau đó lòng bàn tay xoa nắn cái mông tròn vểnh của Trang Dịch, dùng xương hông ma sát phần thịt non trên gốc đùi Trang Dịch.

“A… Lôi Tu… Ưm a…” Hai người ôm lấy nhau không ngừng va chạm, Trang Dịch dẫn đầu đạt tới cao trào, trong một khắc phun ra kia, thân thể Trang Dịch nhẹ run lên, đầu ngón tay gắt gao bấm vào tấm lưng cường tráng của Lôi Tu.

Lôi Tu phát ra một tiếng gầm nhẹ, hung hăng hôn môi Trang Dịch, đồng thời tay kia cùng Trang Dịch xoa nắn lẫn nhau, trong khoảng khắc Trang Dịch phát tiết ra kia, bởi vì hai người dựa quá gần, bàn tay đang xoa nắn mông Trang Dịch của Lôi Tu không cẩn thận trượt một cái, lại đụng đến khe giữa hai gò mông kia, ngón tay hắn còn dính chất lỏng Trang Dịch tiết ra lúc trước, trơn trượt ướt át, khi vuốt đến da thịt ở cửa huyệt kia, Lôi Tu cả kinh.

Đúng lúc Lôi Tu theo bản năng muốn càng thăm dò vào sâu hơn, mông Trang Dịch lại vặn vẹo tránh được động tác của hắn.

Lôi Tu lập tức phục hồi tinh thần, ngẩng đầu nhìn về phía Trang Dịch.

Hậu huyệt Trang Dịch bị Lôi Tu đụng đến, thậm chí còn đưa vào một chút, cái này so với lúc trước được Lôi Tu hầu hạ đạt tới cao trào làm hắn càng cảm thấy quẫn bách, hắn thu chân đang treo trên người Lôi Tu lại, thấy Lôi Tu nhìn mình, trên mặt viết rõ rành rành muốn cái gì, Trang Dịch vì làm cho hắn dời lực chú ý đi nơi khác, dứt khoát quyết định, học dáng vẻ Lôi Tu lúc trước, vừa chủ động liếm khóe miệng Lôi Tu, vừa đưa tay vuốt ve hạ thể hắn, mượn dùng chất lỏng chính mình vừa mới phun ra bôi trơn lòng bàn tay, cầm lấy thứ thô dài kia của Lôi Tu, chơi đùa trên dưới.

Khoái cảm hội tụ trong nửa người dưới, Lôi Tu thấy ngón tay thon dài thanh mảnh của Trang Dịch không chỉ bao vây lấy hắn, lúc lại đi xuống âu yếm viên cầu, Lôi Tu phát ra tiếng trầm thấp sung sướng từ sâu trong cổ họng, vươn đầu lưỡi quấn quýt với Trang Dịch, đồng thời di chuyển thắt lưng phối hợp động tác của Trang Dịch, không ngừng rút động trong tay Trang Dịch, đỉnh màu tím đỏ lúc có lúc không lộ ra khỏi bàn tay Trang Dịch. Cắm rút kịch liệt làm cho tiếng nước dính đặc quanh quẩn trong đêm, cùng với tiếng thở dốc của hai người, làm cho người nghe phải mặt đỏ tim đập.

Đến khi khoái cảm tích lũy đến trình độ nhất định, Lôi Tu phát ra một tiếng gầm nhẹ, tinh hoa bắn ra đột nhiên phun tung tóe ở trên người Trang Dịch.

Trang Dịch chỉ cảm thấy một luồng chất lỏng nóng rực bắn đầy người, ngay sau đó hắn cúi đầu nhìn, thấy từ bụng đến ngực mình đều một mảng lộn xộn, thậm chí cả cằm cũng bị Lôi Tu phun tới một chút!

Lôi Tu nhìn dáng vẻ Trang Dịch trợn mắt há mồm, đặc biệt thỏa mãn, hắn tiếp tục chuyển động thân thể, chơi đùa cùng khí quan đã mềm đi một nửa của Trang Dịch, tăng thêm dư vị cao trào, đồng thời cúi đầu hôn Trang Dịch thật sâu.

Trang Dịch mở miệng tùy ý Lôi Tu đánh thẳng một mạch, mãi cho đến khi Lôi Tu hôn hắn sắp không thở nổi, nước miếng từ trong đầu lưỡi quấn quýt nhau tràn ra theo khóe môi, Trang Dịch đưa tay dùng lòng bàn tay chống lên ngực Lôi Tu, thấp giọng nói: “Được rồi đừng… Ưh… Đi tắm đi… A!”

Lôi Tu không đợi Trang Dịch nói hết lời, cúi đầu không ngừng liếm mút từ cổ Trang Dịch đi xuống, không chỉ lại một lần hung hăng mút vào đầu nhũ đã sưng đỏ, còn liếm sạch sẽ đống lộn xộn trên bụng Trang Dịch.

“Từ từ, Lôi Tu… A, buồn…” Cảm giác Lôi Tu theo ngực hắn đi xuống, thậm chí ý xấu mà đưa lưỡi vào rốn xoay một vòng, Trang Dịch vội vàng cuộn người lại, dùng đôi chân đỡ Lôi Tu.

Lôi Tu nhìn Trang Dịch gập chân lại, nơi riêng cùng hậu huyệt tư ẩn giấu sau hai bên mông như ẩn như hiện ra, màu phấn hồng làm người ta muốn mở ra hung hăng âu yếm một phen.

Con mắt Lôi Tu sáng lên, lòng bàn tay phủ lên cái mông no đủ của Trang Dịch giống như bị mê hoặc, ngón tay càng là muốn đẩy hai bên mông kia ra, đưa vào bộ vị bí ẩn kia.

Trang Dịch nhận thấy được động tác của Lôi Tu, hắn vặn vẹo mông muốn né tránh, ai ngờ Lôi Tu dường như đã đoán trước được động tác của hắn, lòng bàn tay cũng chưa từ bỏ ý định mà theo sát lại.

Trang Dịch rơi vào đường cùng, nâng gót chân chống lên vai Lôi Tu, mượn lực đạp một cái, động tác nhanh nhẹn xoay người, đợi khi Lôi Tu nhào tới một lần nữa, Trang Dịch đã quỳ một gối xuống ngồi ở trên giường, cả người bày ra trạng thái phòng ngự, ngăn cản ý đồ của Lôi Tu.

Lúc này Lôi Tu mới nhớ đến chuyện Trang Dịch còn rất giỏi đánh cận chiến, cùng với nói lúc trước là thật sự bị hắn đánh gục, chẳng bằng nói là hắn đang dung túng hành vi của mình.

Lôi Tu thấy đánh gục không thành, lập tức thay đổi một dạng biểu cảm, hắn nằm sấp ở trên giường ngẩng đầu nhìn Trang Dịch.

Dục vọng hai người đã phát tiết qua, Trang Dịch không nhìn ánh mắt cầu dục mà không được của Lôi Tu, đưa tay vỗ vỗ cái đầu lớn của hắn: “Ngủ.”

Lôi Tu biết Trang Dịch đã đến giới hạn, hắn có chút lưu luyến không rời nhìn chằm chằm mông Trang Dịch vài lần, cuối cùng bất đắc dĩ nằm xuống cùng Trang Dịch.

Hồi tưởng cảm giác va chạm kịch liệt với Trang Dịch vừa rồi, còn có khoái cảm nơi đầu ngón tay bị bao bọc xiết chặt khi đưa vào mật huyệt, là dã thú dục vọng mạnh mẽ, phát tiết một lần căn bản không đủ, cảm giác bộ vị dưới thân lại một lần nữa sung huyết dựng lên, kêu gào muốn đi vào nơi càng ngọt ngào hơn, Lôi Tu đè nén dục vọng, hắn nhắm mắt lại, ai cũng không nhìn thấu hắn đang nghĩ cái gì…

Ngày kế tiếp, Trang Dịch mở mắt, cảm giác được bên ngoài thân thể có chút dính dớp, hắn giật giật người, khi cảm giác mấy chỗ khuỷu tay có chút sưng ê ẩm, Trang Dịch sững sờ hai giây, sau đó mới kịp phản ứng hôm qua đã xảy ra chuyện gì.

Lôi Tu còn nằm ở bên cạnh Trang Dịch, hai mắt nhắm nghiền, khóe môi hơi cong lên, tựa như còn đắm chìm ở trong giấc mộng ngọt ngào.

Trang Dịch nhìn vẻ mặt ngủ say của Lôi Tu vài giây, cuối cùng đứng dậy, lấy một thùng nước lớn đặt trong phòng tắm, sau đó vận dụng hồn lực chuẩn bị thả Tử Tinh Hoàng Điểu ra.

Khi hồn lực vận chuyển cấp tốc ở trong cơ thể, triệu hồi Tử Tinh Hoàng Điểu ra càng nhanh hơn so với dự đoán của Trang Dịch, hắn nhất thời sửng sốt.

Tuy rằng tình huống trong cơ thể lúc này không thể so sánh với thời kỳ mạnh nhất, nhưng so với cái cảm giác tắc nghẽn bế tắc hôm qua kia, đã là hoàn toàn khác biệt.

Sau khi Tử Tinh Hoàng Điểu ra ngoài, nó quét mắt liếc nhìn bốn phía một cái, lười biếng hỏi thăm: “Làm gì?”

“Đun nước.” Trang Dịch như trước có chút không thể tin, không đợi Tử Tinh Hoàng Điểu kịp phản ứng, Trang Dịch lập tức nối tiếp tinh thần lực với nó, trực tiếp sử dụng hồn lực bắt đầu phóng ra ngọn lửa.

Tử Tinh Hoàng Điểu cũng nhận thấy được tốc độ khôi phục hồn lực trong cơ thể Trang Dịch tăng nhanh không ít, lập tức cười xấu xa nói: “Tối qua… Ừ…”

Trang Dịch không thèm nghe lời Tử Tinh Hoàng Điểu nói. Khi hắn cùng Lôi Tu làm việc kia thì không dùng hồn lực cùng tinh thần lực, tự nhiên là che chắn không gian tinh thần trong đầu, nếu không cho nhiều hồn thú trong đầu như vậy vây xem, cho dù phần lớn hồn thú đều không có thần trí rất rõ ràng, Trang Dịch cũng không thể chịu đựng được.

Sau khi đun nước xong, Trang Dịch thu Tử Tinh Hoàng Điểu lại, bắt đầu cởi quần áo tắm rửa.

Vừa dùng nước rửa trôi, Trang Dịch vừa cúi đầu nhìn thân thể mình, thấy mấy chỗ cánh tay vì tối hôm qua bị Lôi Tu đè rất mạnh mà xuất hiện dấu vết xanh tím, còn có điểm đỏ trước ngực càng sưng lên, không biết là nước nóng xông hay do nhớ lại một số đoạn ngắn tối qua, khuôn mặt Trang Dịch nóng lên: hẳn là không có quan hệ gì tới tối qua đúng không… Nam nhân thư hoãn một chút tinh lực dư thừa mà thôi, hồn lực có thể khôi phục nhanh như vậy, có lẽ chỉ là trùng hợp mà thôi.

Tắm rửa xong, Trang Dịch đến phòng nghỉ của đội săn ma một chuyến, lúc trở về thì Lôi Tu đã tỉnh lại rồi.

Giữa Lôi Tu cùng Trang Dịch cũng không phải lần đầu tiên thay nhau làm loại chuyện thân mật này, thế nên sau đó gặp mặt nhau, mặc dù Trang Dịch còn có chút lúng túng, nhưng miễn cưỡng có thể kiềm chế không để cho mình đỏ mặt, còn Lôi Tu, hoàn toàn không hiểu da mặt là cái thứ gì, không chỉ sẽ không xấu hổ, ngược lại còn giống như chưa hết vị, đến đêm còn công khai ám chỉ Trang Dịch cùng hắn tiếp tục làm chuyện tối qua còn chưa làm tận hứng.

Trang Dịch tự nhiên là giả vờ nghe không hiểu.

Đồng thời, Bạch Hạc cũng kỳ quái không lại yêu cầu ngủ cùng một phòng với Trang Dịch cùng Lôi Tu nữa, mà bằng lòng chủ động chạy tới phòng ngủ cách vách, đối với việc này Trang Dịch cũng không có dị nghị gì, tất cả mặc cho Bạch Hạc tự do.

Vài ngày sau, Trang Dịch hoàn toàn rơi vào bận rộn.

Lôi Tu là đội trưởng đội săn ma, trong lúc dưỡng thương không tiện xử lý công việc, Trang Dịch trừ trở thành người đưa tin ra thì còn cùng Mạc Vi An tiếp nhận xử lý công việc tương quan, đồng thời Ngự Hồn điện khắc phục hậu quả đại trận phòng ngự cũng cần Trang Dịch tham dự.

Khiến Trang Dịch cảm thấy có chút kinh ngạc chính là, Lôi Tu cùng Bạch Hạc nhìn nhau không vừa mắt ngay từ lần gặp mặt đầu tiên, trong mấy ngày nay không biết đã xảy ra chuyện gì mà chung sống càng ngày càng thêm hòa hợp, trong đó biểu hiện rõ ràng nhất chính là Bạch Hạc, khi nhìn thấy Lôi Tu, cái bộ dạng nịnh nọt kia quả thực khiến Trang Dịch nghi ngờ lúc trước đồng ý thu lưu Bạch Hạc rốt cuộc là hắn hay là Lôi Tu. Vì sao hắn lại cảm thấy Bạch Hạc đối Lôi Tu, còn tốt hơn so với hắn?

Bất luận thế nào, hai ma thú có thể chung sống thật tốt với nhau, đối với Trang Dịch mà nói, là chuyện cực kỳ bớt lo, mỗi ngày hắn đều rút ra thời gian nhất định tiến hành tu luyện, muốn khôi phục hồn lực hoàn toàn.

Cuối cùng, một tuần sau, hồn lực của Trang Dịch rốt cuộc khôi phục lại hoàn toàn, đạt tới trình độ cấp bảy.

Lúc này trong vòng tay không gian của hắn đã có một hồn thú thực vật cấp bảy là Hướng Âm Quỳ, nhưng mà một khi hồn sư thu phục hồn thú, khí tức sẽ sinh ra biến hóa rất nhỏ so với lúc chưa thu phục hồn thú. Ngự Hồn điện cường giả như rừng, vì mục đích an toàn, Trang Dịch quyết định tạm thời giữ lại Hướng Âm Quỳ, đợi thu phục hai hồn thú chiến ngự sau đó mới hấp thu.

Sau khi nói với Lôi Tu cùng Bạch Hạc một tiếng, Trang Dịch liền cầm lệnh bài lúc trước Ngự Hồn điện cho hắn đi đến bãi nuôi nhốt ma thú của Ngự Hồn điện.

Loại nơi nhân loại nuôi nhốt ma thú này Trang Dịch mới chỉ thấy một cái ở Bardon cùng Ellen, tuy rằng cảnh tượng bên ngoài không giống nhau, nhưng tác dụng tổng thể cũng là giống nhiều mà khác ít.

Ngự Hồn điện là tồn tại nối tiếp đại trận phòng ngự cùng Thần tích chi tường, trận pháp bãi nuôi thú tự nhiên nhiều không đếm xuể, Trang Dịch nắm giữ lệnh bài trưởng lão, nhân viên trông coi Ngự Hồn điện không chần chờ chút nào, lập tức cung kính đón Trang Dịch đi vào.

Bãi nuôi thú của Ngự Hồn điện có chút tương tự với học viên Bardon, căn cứ cấp bậc ma thú tiến hành phân loại đại khái, lại căn cứ thuộc tính cùng chủng loại ma thú cùng cấp bậc mà chăn nuôi đan xen, bởi vì có trận pháp đầy đủ, tuy nơi chăn nuôi ma thú của Ngự Hồn điện không chiếm diện tích rất lớn, thế nhưng trận pháp mê huyễn lại có thể biến ảo ra không gian siêu cấp lớn cùng với các loại cảnh tượng rất thật, khiến cho cuộc sống của ma thú vô cùng thoải mái.

Hiện giờ Trang Dịch là hồn sư cấp bảy, dưới sự dẫn dắt của nhân viên bãi nuôi thú, từ ngoài vào trong, ma thú từng khu vực đi ngang qua càng ngày càng nguy hiểm cùng hung dữ, cuối cùng dừng lại ở khu vực ma thú cấp bảy.

“Các hạ là hồn sư hai hệ chiến ngự, hiện tại ở phía bên trái ngài là chiến hồn thú, bên phải là ngự hồn thú, các hạ có thể tùy ý lựa chọn chọn hồn thú thuộc tính nào trước.” Nhân viên bãi nuôi thú Ngự Hồn điện cung kính nói, “Nhưng mà trước khi chọn trưởng lão có cho biết một lời, không biết các hạ có muốn nghe một chút không?”

“Trưởng lão có chuyện nói với ta?” Trang Dịch hơi hơi nâng mi, “Xin nói đi.”

“Trong quá trình hồn sư tiến hóa, quan trọng nhất không gì khác ngoài mỗi lần nhảy cấp, trong đó cấp thấp đến cấp trung, cấp trung đến cấp cao, cấp cao tới Vương hồn sư vân vân, mỗi một lần thăng cấp đều là một lần nhảy vọt về chất. Mà muốn thể hiện ra thực lực đã tăng mạnh, nhất định phải làm, chính là lựa chọn hồn thú.

Mọi người đều biết tầm quan trọng của hồn thú đối với hồn sư, không chỉ tượng trưng cho sự củng cố cấp bậc của hồn sư, hồn thú thuộc tính phù hợp còn có thể mang đến cho hồn sư đủ loại sức mạnh mạnh mẽ cùng kỹ năng, hồn sư bình thường còn như thế, hồn sư hai hệ như các hạ càng phải cân nhắc thận trọng.

Bình thường mà nói, xuất thân học viên như các hạ, trong lúc lựa chọn hồn thú ở học viên thì lão sư đều sẽ chỉ điểm phải cân nhắc đến thực lực tổng hợp, nhưng mà trưởng lão căn dặn, trước cấp tám, khi lựa chọn hồn thú phải cân nhắc cân bằng thực lực tổng hợp, mà sau cấp tám thì theo đuổi cực hạn.

Những kẻ kinh tài tuyệt diễm có thể lĩnh ngộ lãnh vực từ cấp tám trong những năm qua, không có ai mà không phải đi con đường cực hạn, các hạ là hồn sư hai hệ, hồn sư hai hệ bình thường, thường thường là ngay cả cấp năm cũng không bước vào được, các hạ có thể đi đến một bước hôm nay, như vậy cấp bảy nhất định không phải là bình cảnh của ngài, mà một khi bước vào cấp tám, cũng đạt tiêu chuẩn có thể thu phục hai hồn thú, nếu là kết hợp mạnh mạnh, ắt hẳn sẽ không thuộc về tầm thường.”

Trang Dịch nghe vậy, lập tức cảm kích nói với nhân viên bãi nuôi thú kia: “Đa tạ chỉ điểm.”

Đối phương thấy thế, vội vàng xua tay: “Là trưởng lão dặn dò, không cần cám ơn ta.”

“Xin thay tay biểu đạt lòng biết ơn đến trưởng lão.” Trang Dịch cười nói, “Trưởng lão kỳ vọng ta cao như vậy, Lôi Y xấu hổ, nhất định sẽ cố gắng tu luyện, không cô phụ hôm nay trưởng lão hậu đãi.”

Theo như lời trưởng lão nói, tuy rằng tất cả đều liên quan đến cấp tám, nhưng đối với Trang Dịch mà nói, xác thực cực kỳ quan trọng.

Lúc trước khi Trang Dịch rời khỏi học viên là cấp năm, mấy tháng trôi qua trực tiếp bước vào cấp bảy, trong giai đoạn này Trang Dịch đều lựa chọn ma thú phù hợp với mình, cũng giống như lời trưởng lão nói, mỗi lần Trang Dịch lựa chọn ma thú, cơ bản đều là suy xét thực lực tổng hợp, chưa từng có nghĩ đến theo đuổi sức mạnh cực hạn, dù sao trong mắt hắn trước kia, hắn có ba hệ, nhiều hơn người khác hai cơ hội lựa chọn, tự nhiên càng toàn năng càng ổn thỏa.

Mà hôm nay trưởng lão chỉ điểm lại cho Trang Dịch một phương hướng suy nghĩ hoàn toàn mới, nhiều mà không tinh, chính là tối kỵ.

Đồng thời, báo cho Trang Dịch về chuyện cấp tám cùng cấp chín, cũng đại biểu trưởng lão Ngự Hồn điện kỳ vọng cùng mong ước với tương lai của hắn, đối phương biểu đạt thiện ý như vậy, Trang Dịch tự nhiên sẽ không không biết phân biệt.

Nhưng mà, trước khi đến đây Trang Dịch đã có kế hoạch, lời khuyên của trưởng lão cũng liên quan đến cấp tám, hiện tại Trang Dịch có thể không cần làm xáo trộn ý tưởng của bản thân, hắn nói với nhân viên bãi nuôi thú: “Ta lựa chọn xem ngự hồn thú trước một chút.”

.