Tối Cường Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 2344: Tà vật làm Thiên Đế sợ hãi (2)




- Bọn hắn vẫn lạc.

Thiên Đế bình tĩnh nói, phảng phất như nói một việc nhỏ.

Tần Quân nheo mắt lại, theo dõi hắn, Thiên Đế bình thản ung dung.

Bốn mắt nhìn nhau, bầu không khí trở nên ngưng trọng.

Ba vị Hồng Mông Thần linh cũng nghe ra không thích hợp, Phân Thân của phụ Thần rất cổ quái, ngữ khí làm sao có loại âm dương quái khí nhỉ?

Chẳng lẽ hắn che giấu cái gì?

Bỗng nhiên ánh mắt của Tần Quân ngưng tụ, trong chốc lát, sắc mặt Thiên Đế kịch biến, hai tay ý thức ôm bụng cười, toàn thân run rẩy lên.

Hắn khó có thể tin nhìn về phía Tần Quân, hỏi:

- Ngươi làm cái gì?

Tần Quân hỏi:

- Đừng muốn ra vẻ, ngươi lại không thành tḥật khai báo, trẫm sẽ để cho ngươi hối hận.

Trước đó hắn liên hệ Thiên Đế, nhưng Thiên Đế không có nói Bất Hủ, Vĩnh Hằng đã vẫn lạc.

Hoặc là lừa gạt hắn, hoặc là dấu hắn làm sự tình gì.

Vô luận là loại tình huống nào, đều sẽ để Tần Quân tức giận.

Thiên Đế cảm giác linh hồn thống khổ, tựa hồ lúc nào cũng có thể bạo diệt, hắn vội vàng nói:

- Ta không có lừa ngươi bọn hắn muốn diệt trừ Thủy Ác, liên thủ tiến đến hư vô, một đi không trở lại!

- Chuyện xảy ra khi nào?

Tần Quân hỏi, hắn không tin Thiên Đế.

Chuyện đột nhiên xảy ra, không hợp lý!

Nhưng trận đạo chữ bí của hắn lại không cách nào nhìn trộm tâm lý hoạt động của Thiên Đế, cho nên chỉ có thể hỏi tiếp.

- Ngay ở trước đó không lâu, sau khi Cực Đế tới!

Thiên Đế đau đến xoay người, sắp co lại thành một đoàn.

Tần Quân không còn tra tấn hắn, hắn ở trong cơ thể Thiên Đế lưu lại một đạo Chí Cao Thần Lực, vô luận trải qua bao lâu, chỉ cần hắn muốn, liền có thể để Thiên Đế sống không bằng chết.

- Muốn báo thù cho bọn họ, ngài phải mạnh lên, ta hiểu rõ một chỗ, có thể để ngài trở nên càng mạnh.

Thiên Đế chậm rãi nói.

Gia hỏa này không mang thù?

Hay là sợ?

Nhậm Ngã Tiếu nhìn chằm chằm Thiên Đế, trong mắt tất cả đều là vẻ cảnh giác.

Vừa rồi Thiên Đế biểu hiện để bọn hắn nghi vấn.

Tần Quân cũng không ngốc, hắn lật tay, đoạn xương ngón tay kia bỗng nhiên xuất hiện, đầu ngón tay chỉ về phía Thiên Đế.

Thấy cảnh này, sắc mặt Thiên Đế đại biến, vội vàng lui nhanh, rời xa Tần Quân.

- Bản tôn ngài muốn làm gì?

Thiên Đế cùng Tần Quân cách xa nhau mấy ngàn dặm, cắn răng hỏi.

Tần Quân cười lạnh nói:

- Hình như ngươi rất sợ nó?

Sắc mặt Thiên Đế khó coi, không biết nên trả lời như thế nào.

- Nếu như ngươi không giao ra Bất Hủ, Vĩnh Hằng, trẫm sẽ nó thả, nó giống như cảm thấy rất hứng thú với ngươi.

Tần Quân đạm mạc nói, hắn có thể cảm giác được xương ngón tay rất muốn lao tới Thiên Đế.

Thiên Đế trầm mặc, không biết nên trả lời như thế nào.

- Cho ta một đoạn thời gian, ta giúp ngài tìm ra bọn hắn!

Cuối cùng, Thiên Đế vẫn cúi đầu, làm trong mắt Tần Quân lấp lóe hàn quang.

Quả nhiên đang gạt hắn!

Bất Hủ cùng Vĩnh Hằng căn bản không chết!

Còn chưa chờ hắn phân phó, Thiên Đế xoay người bỏ chạy.

Vì an nguy của Bất Hủ, Vĩnh Hằng, Tần Quân tạm thời không giết hắn, bỏ mặc hắn rời đi.

Hắn thu ngón tay vào trong vũ trụ.

- Phụ Thần, vì sao hắn lừa gạt ngươi?

Thái Dịch Hỗn Độn nhịn không được hỏi.

Phân Thân dám làm như thế?

Tần Quân trả lời nói:

- Vì thời gian quá dài, ở trước Nguyên Vị Diện, hắn đã được trẫm sáng tạo, thời gian có thể san bằng hết thảy.

Lời vừa nói ra, trong lòng ba vị Hồng Mông Thần linh giật mình.

Mặc dù biết Tần Quân là Tổ Thần của các Sáng Tạo thần, nhưng bọn hắn vẫn không nhịn được hiếu kỳ.

Tần Quân đến cùng sống bao lâu?

- Trước ở lại nơi này, các ngươi cẩn thận một chút, để tránh lại có tà vật xuất hiện.

Tần Quân phân phó nói, hắn muốn nghiên cứu xương ngón tay một chút, tìm tòi nghiên cứu ra lai lịch của nó.