Tối Cường Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 2290: Vô pháp vô thiên (1)




Bến bờ vũ trụ, một tử hà khí thế bàng bạc chảy về phía tinh không, bên cạnh lơ lửng một bậc thang hình quạt, từ dưới lên trên, càng ngày càng hẹp, phía trên đứng mấy chục bóng người.

Chính là Quỷ Thần Mưu!

So với trước kia, bóng người bên bậc thang ít đi rất nhiều, lộ ra vô cùng đìu hiu.

Quỷ Thần Sách đứng ở trên đỉnh, ngước nhìn phía trên, ánh mắt phảng phất như xuyên thấu không gian Nguyên Vị Diện thứ tám, nhìn ra tồn tại cao hơn.

Hắn thăm thẳm thở dài.

- Ta đến cùng tranh đấu với ai?

Quỷ Thần Sách mê mang, trước đó hắn cùng Thiên Nguyên đế tộc, Cụ Cửu Túc tranh, hiện tại đối thủ đều vẫn lạc, hắn bỗng nhiên đã mất đi mục tiêu.

Vĩnh Hằng Như Một còn hủy diệt Nguyên Vị Diện, hắn không có cảm giác được tuyệt vọng, chỉ có hoảng hốt vô tận.

Thủ hạ của hắn cũng trầm mặc, đối mặt Vĩnh Hằng Như Một thần bí mà vô địch, bọn hắn chỉ có thể trầm mặc.

- Chủ thượng, chẳng lẽ chúng ta chờ chết như vậy sao?

Một sinh linh mở miệng hỏi, lúc trước hắn chính là Thần Vực chi chủ, thần phục Quỷ Thần Sách đã mấy chục tỷ năm.

Quỷ Thần Sách cúi đầu nhìn về phía hắn nói:

- Làm sao?

Hôm nay hắn lâm vào chán chường trước nay chưa có.

- Chưa hẳn!

Đúng lúc này, một thanh âm truyền đến, chỉ thấy Cửu Cung Thủy Đế trống rỗng xuất hiện ở bên cạnh Quỷ Thần Sách, các sinh linh khẩn trương quay qua.

Quỷ Thần Sách nhíu mày nói:

- Ngươi có chuyện gì?

Hiển nhiên hắn không phải lần đầu tiên gặp được Cửu Cung Thủy Đế.

Cửu Cung Thủy Đế cười cười, lúc này phía sau hắn bỗng nhiên xuất hiện một đoàn hắc khí, phun trào ở phía sau hắn, giống như người giống như quỷ.

Quỷ Thần Sách trừng to mắt, lộ ra vẻ không thể tin được.



Nguyên Vị Diện thứ hai.

Khu vực trung ương, trên một ngọn núi, Nguyên Chủ thứ hai ngồi xuống tu luyện.

Đúng lúc này, Vĩnh Hằng Như Một bỗng nhiên xuất hiện ở trước mặt hắn, khí tức khủng bố để toàn thân hắn run rẩy, nhưng hắn không có mở mắt.

- Làm sao? Ngươi đã sớm đoán được ta sẽ đến?

Vĩnh Hằng Như Một đi vào trước mặt hắn, từ trên cao nhìn xuống nói, ngôn ngữ tràn ngập khinh miệt.

Dưới vị diện tối cao, hắn là tồn tại vô địch!

Nguyên Chủ thứ hai cũng không ngẩng đầu lên nói:

- Động thủ đi.

Khoảng cách Nguyên Vị Diện thứ nhất hủy diệt đã qua trăm năm, Thiên Nguyên vẫn chưa xuất hiện.

Vĩnh Hằng Như Một cười lạnh, tay phải ấn lên đầu Nguyên Chủ thứ hai, hắn thăm thẳm nói:

- Muốn trách thì trách Thiên Nguyên, mạnh nhất trong mắt các ngươi, Lúc trước hắn chém giết ta và bằng hữu tốt nhất, lúc đó ta nhìn thấy bạn thân bị giết, cũng bất lực như ngươi.

- Tâm tình của ta cũng không tệ lắm, ngươi động thủ đi, đừng nói nhảm.

Nguyên Chủ thứ hai nhẹ giọng trả lời, nghe mà sắc mặt của Vĩnh Hằng Như Một cứng đờ.

Oanh!

Nguyên Chủ thứ hai bị Thần lực của Vĩnh Hằng Như Một chấn thành bụi tản ra, hồn phi phách tán, chết đến không thể chết thêm.

- Hừ! Chó của Thiên Nguyên cũng chán ghét như vậy.

Vĩnh Hằng Như Một hừ lạnh nói, sau đó hắn nâng tay lên, Thần lực gào thét mà ra.

Ngay sau đó, mắt thường có thể đụng hết thảy hóa thành hư vô hắc ám, ngay cả không gian cũng vỡ vụn, vô số dòng điện thời không như bầy rồng tứ ngược tinh không.

Không đến hai cái hô hấp.

Nguyên Vị Diện thứ hai, hủy diệt.

Tuyệt đại đa số sinh linh thậm chí không kịp phản ứng, ý thức liền lâm vào trong bóng đêm vô tận, vĩnh viễn ngủ say.

Diệt tuyệt hết thảy!

Giờ khắc này, quanh thân Vĩnh Hằng Như Một quấn quanh lấy từng tia huyết khí, chính là nghiệp lực biến thành.

Hắn đồ sát sinh linh thật sự quá nhiều, khiến cho nghiệp lực của hắn ngưng thành hữu hình.

Hắn lắc lắc tay, vẫn không cách nào đánh tan nghiệp lực, không khỏi khẽ gắt một tiếng, giễu cợt nói:

- Nghiệp lực lại như thế nào? Chúng Thần đã mất đi đấu chí, ai có thể làm gì được ta?

Sau đó thanh âm của hắn vang vọng các Nguyên Vị Diện còn lại.

- Nguyên Vị Diện thứ hai đã phá diệt, mạnh nhất của các ngươi vẫn chưa từng xuất hiện, hắn đã vứt bỏ các ngươi, Sáng Tạo Thần của các ngươi từ bỏ các ngươi, các ngươi còn có tất yếu gì tồn tại.

Ngữ khí của hắn tràn đầy trêu tức, bức bách chúng sinh cừu hận Thiên Nguyên.

Từng Nguyên Vị Diện đều lâm vào trong trầm mặc, trong lòng chúng sinh chỉ còn lại có sợ hãi cùng tuyệt vọng.

Sau đó hai trăm năm.

Nguyên Vị Diện thứ ba, Nguyên Vị Diện thứ tư liên tiếp bị hủy diệt, nhưng Thiên Nguyên vẫn chưa từng xuất hiện, phảng phất như đã vẫn lạc.

Vĩnh Hằng Như Một trở nên càng táo bạo, hoành hành các Nguyên Vị Diện khác, các sinh linh thường xuyên có thể nhìn thấy thân ảnh của hắn, nhưng không nhận ra hắn là Sáng Tạo Thần hủy diệt Nguyên Vị Diện.

Một ngày này, hắn đi vào Nguyên Vị Diện thứ tám.

Hắn phi hành ở trong tinh không, mưu toan tìm kiếm Thiên Nguyên chuyển thế thân.

Phía trước bỗng nhiên bay tới một bóng người, chính là Tô Đế.

Ánh mắt của Vĩnh Hằng Như Một rơi ở trên người hắn, hai mắt ngưng tụ, lúc này tiến lên, ngăn Tô Đế lại.

Tô Đế bị tốc độ của hắn dọa sợ, vội vàng dừng lại.

- Vì sao ngươi có khí tức của Sáng Tạo Thần?

Vĩnh Hằng Như Một trầm giọng hỏi, trong lòng của hắn nhấc lên kinh đào hải lãng.

Khí tức của Hủy Diệt Nguyên Thần!

Trong Sáng Tạo Thần, mặc dù Hủy Diệt Nguyên Thần không thuộc về sơ đại, nhưng thực lực cường đại, gần với Vĩnh Hằng Thần Mệnh.

Tô Đế nhíu mày hỏi:

- Ngươi là ai?

Sáng Tạo Thần…

Chẳng lẽ hắn là …

Tô Đế nheo mắt lại, nhìn chằm chằm Vĩnh Hằng Như Một, tùy thời chuẩn bị chiến đấu.

Vĩnh Hằng Như Một đánh giá Tô Đế, biểu lộ càng cổ quái.

Rất nhanh, hắn liền nhận ra thân phận của Tô Đế.

- Thì ra là thế.

Vĩnh Hằng Như Một cười, Hủy Diệt Nguyên Thần nhìn như ngoan cố lại cũng hiểu được lưu lại cho mình chuẩn bị ở sau.

Tô Đế hít sâu một hơi, hỏi:

- Ngươi muốn làm gì?

Cho dù đối phương là Vĩnh Hằng Như Một hủy diệt Nguyên Vị Diện, nếu muốn xuất thủ với hắn hoặc là Nguyên Vị Diện thứ tám, hắn cũng đến chiến một trận.

- Không có gì, ngươi tự giải quyết cho tốt đi.

Vĩnh Hằng Như Một vứt xuống câu nói này, liền biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.

Tô Đế quay người nhìn lại, chân mày nhíu chặt hơn.

Vì sao Vĩnh Hằng Như Một buông tha hắn?

Còn có câu nói kia, cái gì gọi là trên người hắn có khí tức của Sáng Tạo Thần?

Tô Đế tâm tư phun trào, bắt đầu suy nghĩ lung tung.

Chí Cao Thần giới.

Oanh!

Toàn bộ Thiên Đế Thần cung bỗng nhiên rung động kịch liệt, Bàn Cổ cùng Tần Nô cả kinh, trong nháy mắt xuất hiện ở trước Thiên Đế Thần cung.

Cảm nhận được cỗ khí tức kinh khủng tuyệt luân kia, hai người đều trừng to mắt.

- Đây là bệ hạ đột phá?

Tần Nô thận trọng hỏi, ở trước mặt cỗ khí tức này, hắn cảm giác mình là nhỏ bé như vậy.

Bàn Cổ tràn đầy ngưng trọng, chậm rãi gật đầu.

Cảm thụ của hắn cùng Tần Nô không kém bao nhiêu, nên biết hắn là Siêu Thoát Thần Nguyên tứ cảnh.

- Bệ hạ đến cùng là Thần thánh phương nào, vì sao mỗi một lần đột phá đều không hợp thói thường như thế...

Bàn Cổ mồ hôi lạnh lâm ly nghĩ, Vạn Sinh Sáng Tạo Công cường đại không phải hắn có thể tưởng tượng.

Rất nhanh, cỗ khí tức vô biên kia cấp tốc biến mất.

Ở trong Thiên Đế Thần cung, Tần Quân chậm rãi mở mắt, khóe môi vểnh lên.

Hắn rốt cục đột phá.

Vạn Sinh Sáng Tạo tứ cảnh!

So với trước khi đột phá, hắn mạnh hơn không chỉ vạn lần!

Tạo Hóa Vạn Sinh Sáng Tạo Công tiềm lực vô hạn, cho dù Tần Quân là người sáng tạo cũng không thể đánh giá.

- Cũng không biết hai gia hỏa kia tu luyện đến loại tình trạng nào.

Tần Quân không khỏi liên tưởng đến Bất Hủ cùng Vĩnh Hằng, Lúc trước, hắn truyền Vạn Sinh Sáng Tạo Công cho bọn hắn.

Chính vì như vậy, bọn hắn mới có thể thay đổi nhân quả, để Nguyên Kỷ Nguyên vĩnh viễn hãm nhập trong luân hồi.