Tôn Mệnh Vận!
Đọa Lạc!
Đấu Chiến Thắng Phật!
Vũ Văn Thành Đô!
Nạp Lan Tôn Vương!
Trong cung điện, Tần Quân nhìn lấy các cái tên trong đầu, không còn gì để nói.
Sắp xếp ở phía trước không phải là Hồng Mông Thần linh sao?
Nhưng cái tên còn lại có chút khác biệt, không phải là phân thân chứ?
Tên của hắn xếp ở vị trí mười lăm, Tô Đế thứ 14, cao hơn Cực Đế năm vị trí, Lăng Đế xếp thứ 16, Chu Ma đại đế xếp 17!
Đáng nhắc tới chính là, Xa Hoàng vậy mà xếp ở thứ hai mươi!
Giờ khắc này, không chỉ hắn, Tô Đế, Cực Đế, Đông Đế cũng nhắm mắt xem bài danh trong đầu
- Cái Hồng Mông này sẽ triệt để đãi loạn.
Tần Quân lẩm bẩm, nếu như bài danh này thật xuất hiện ở trong đầu toàn bộ sinh linh, như vậy Hồng Mông chắc chắn nghênh đón gió tanh mưa máu
Vô số cường giả vì tên tuổi của mình khiêu chiến tồn tại càng cao hơn!
Cường giả không có nhập bảng danh sách khẳng định phải không tiếc bất cứ giá nào xông vào, cho nên các sinh linh ở cuối cùng là nguy hiểm nhất
- Bài danh này bị chúng ta gọi là Thành Thần bảng! Chỉ cần đánh bại sinh linh thứ tự cao hơn, thứ tự sẽ thay thế, Thần linh chúng ta một mực nhìn chăm chú các ngươi!
- Vạn năm Thành Thần chiến, hiện tại bắt đầu!
Thanh âm của Âm Dương Nguyên Đế dừng ở đây.
Cùng lúc đó, một vệt quang ảnh rơi đến trước mặt Tần Quân, chính là Âm Dương Nguyên Đế.
- Phụ Thần
Âm Dương Nguyên Đế thận trọng nói, Tần Quân mở mắt, mặt không thay đổi theo dõi hắn, để hắn xấu hổ.
Hắn khục khục một tiếng, vội vàng nói:
- Thời gian của ta không nhiều, chỉ có thể giải thích một lần.
- Sáu vị xếp ở trước Thành Thần bảng chính là phân thân của chúng ta, bản tôn của Nhậm Ngã Tiếu đã bị bức về Nguyên Sơ không gian, chỉ có thể lưu lại một phân thân, những phân thân này sẽ nghiêm ngặt thủ hộ thứ tự, Phụ Thần tốt nhất cũng tham dự, nếu như Phụ Thần cuối cùng là đệ nhất danh, cũng sẽ được chúng ta đề bạt làm Hồng Mông Thần linh
- Hồng Mông Hỗn Độn đang không ngừng diễn hóa, chúng ta cần Thần linh mới đi mở mang, mong Phụ Thần hỗ trợ, giúp chúng ta tuyển ra người mạnh nhất.
Âm Dương Nguyên Đế nói một hơi, thân hình liền trở nên như ẩn như hiện, phảng phất như sắp biến mất.
- Các ngươi đến cùng đang làm cái gì?
Tần Quân trầm giọng hỏi, chẳng lẽ là Hồng Mông Thần linh ở giữa đánh bạc?
- Thủy Nguyên khí, Tạo Hóa Đại Đạo, nó vốn là có ý thức.
Âm Dương Nguyên Đế nói đến chỗ này, bỗng nhiên biến mất, phảng phất như bị một cỗ lực lượng thần bí rút đi.
Tần Quân nhíu mày, trong lòng kinh hãi, Thủy Nguyên khí có ý thức?
Cùng lúc đó, Hồng Mông, Hỗn Độn, Cổ Thánh Đế Đạo đã náo lật trời.
Phàm là địa phương có sinh linh, đều đang nhiệt nghị.
- Ti... Thái Dịch Trường Sinh là ai?
- Thành Thần chiến! Không khỏi quá kích thích đi! Nguyên lai Hồng Mông Thần linh thật tồn tại?
- Những tên này đến cùng có lai lịch gì?
- Trời ạ, lấy thực lực của ta sắp xếp không tiến một ngàn vị trí đầu?
- Âm Dương Nguyên Đế? Làm sao chưa nghe nói qua? Cái gì Thần linh? Ta là Thần Chủ a!
Trên một đại lục hoang vu, một ngọn núi khổng lồ cao trăm vạn trượng, Cửu Cung Vô Thượng, Cửu Cung Linh cùng Đọa Thiên Kiếm Đế đứng đối mặt nhau, bọn hắn đều nhắm mắt lại, xem xét Thành Thần bảng trong đầu
Oanh một tiếng!
Ngọn núi khổng lồ bỗng nhiên nổ nát vụn, nhấc lên bụi đất cuồn cuộn, thiên băng địa liệt, đám người Cửu Cung Vô Thượng cả kinh vội vàng mở mắt, sau đó quỳ xuống, hô to:
- Tham kiến Thần linh!
- Thần linh không có ở đây, ta chính là Cửu Cung Bá Thượng!
Một âm thanh bá đạo vang vọng tinh không, Cửu Cung Vô Thượng cùng Cửu Cung Linh cả kinh ngẩng đầu, trên mặt hai người tràn đầy vẻ kinh ngạc.
Cửu Cung Bá Thượng, thứ tư trên Thành Thần bảng!