Tối Cường Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 1746: Vũ Điệu Thiên Vương đại chiến Cực Đế (1)




- Vì sao ngươi ở chỗ này?

Tần Quân nhìn Cực Đế hỏi, lấy tu vi của Cực Đế, hẳn là sẽ không bị vây ở Vạn Đạo Sát Lộ mới đúng.

Cực Đế mặt không biểu tình nói:

- Vạn Đạo Sát Lộ, chính là ta sáng tạo!

Lời vừa nói ra, mọi người đều kinh.

Vạn Đạo Sát Lộ không phải Sát Lục Đại Đạo sáng tạo sao?

Sao lại biến thành hắn?

Chờ chút!

Mọi người tựa hồ nghĩ tới điều gì, miệng há lớn, Hiên Viên Vô Cực kinh thanh nói:

- Ngươi là Sát Lục Đại Đạo?

Cực Đế không để ý đến hắn, mà nhìn Tần Quân chăm chú, trầm giọng nói:

- Vì sao ngươi yếu như thế?

Tất cả mọi người đưa mắt nhìn Tần Quân, mà khóe miệng của Tần Quân thì co giật, cái trán bạo gân xanh.

Ngươi con mẹ nó cần trực tiếp như vậy sao?

Tần Quân im lặng, không biết nên trả lời như thế nào.

- Làm càn!

Nhiễm Mẫn gầm thét nói, Cực Đế đã là Sát Lục Đại Đạo, vậy hắn cũng không cần áp chế tu vi.

Khí thế của Hồng Mông Đại Tự Tại đột nhiên bạo phát, đánh gãy hoang mạc, cát đá chui vào vô số khe, trong lúc dao động, bọn người Hiên Viên Vô Cực ngã trái ngã phải, sợ mất mật, hoảng sợ nhìn về phía Nhiễm Mẫn.

- Thật mạnh.

Ly Võ Ma Tôn cũng bị thực lực chân thật của Nhiễm Mẫn hù sợ, vừa nghĩ tới lúc trước mình âm thầm cùng Nhiễm Mẫn phân cao thấp, hắn liền hoảng sợ

- Thế nào, ngươi muốn ngăn trẫm sao?

Tần Quân lạnh giọng hỏi, tuy hắn rất thưởng thức Cực Đế, nhưng Cực Đế như dám ngăn trở hắn, hắn cũng sẽ không khách khí.

Thời kỳ Hỗn Độn sơ khai, hắn có thể bóp chết Cực Đế, nhưng không, chỉ vì nhân quả của Đại Chu Thiên chưởng, Đại Đạo Sinh Thiên Hoàn.

Lần này, hắn sẽ không thu tay lại.

- Ỷ vào hắn, ngươi là đánh không lại ta.

Cực Đế đứng ngạo nghễ dưới tinh không, âm thanh chắc chắn, không thể nghi ngờ.

Nhiễm Mẫn chỗ nào nhịn được, lúc này bắn ra, như là tật lôi, cấp tốc giết tới trước mặt Cực Đế

Hai cường giả cái thế tranh phong tương đối, khí thế vặn vẹo tinh không

Hai tay Nhiễm Mẫn biến thành sắt, song quyền đồng thời oanh ra, Cực Đế mặt không đổi sắc, hai tay nâng lên, nhẹ nhõm tiếp được nấm đấm, không gian phía sau phá vỡ ra, liên miên mấy ức dặm.

Bọn người Hiên Viên Vô Cực nhìn trợn mắt hốc mồm, trong mắt bọn hắn, phảng phất như tinh không bị chấn nát, cực kỳ rung động nhãn cầu.

- Hừ!

Cực Đế hừ lạnh một tiếng, thuấn di đến phía sau Nhiễm Mẫn, tay phải vỗ nhè nhẹ lên ót Nhiễm Mẫn, trong chốc lát, Nhiễm Mẫn chỉ cảm thấy não hải sắp vỡ, ý thức lâm vào trong hôn mê ngắn ngủi

Oanh...

Nhiễm Mẫn tựa như Khai Thiên Thần Phủ đánh xuống, nện hoang mạc thành hai nửa, bão cát khắp trời, rất có vĩ thế che vũ trụ

Tần Quân, Ly Võ Ma Tôn, Nữ Oa, Hiên Viên Vô Cực… đều bị chấn bay ra ngoài, như là hạt bụi, tung bay đến cuối cùng hoang mạc

Cũng may cửa ải cuối cùng Thiên Địa vô cùng bao la, bằng không nếu bọn hắn đâm vào cấm chế, sẽ trong nháy mắt thịt nát xương tan, thành cái xác không hồn.

- Đáng giận!

Nhiễm Mẫn tức giận quát vang vọng đất trời, hắn cấp tốc từ lòng đất bay ra, thẳng hướng Cực Đế

Hai người như Sao Chổi va chạm, trong tinh không cao tốc vọt đi, phạm vi trăm ức dặm không gian thành chiến trường của bọn họ.

Chín Đại Đạo Sinh Thiên Hoàn hiện lên ở quanh thân Cực Đế, để Nhiễm Mẫn không cách nào công phá phòng ngự của hắn, đồng thời, Cực Đế huy động Đại Chu Thiên chưởng, hấp thu pháp lực cùng lực lượng của Nhiễm Mẫn.

- Đây là thần thông gì.

Trong điện quang hỏa thạch, trong lòng Nhiễm Mẫn chấn động, sợ hãi đến cực điểm.