Hồng Mông Ma Giáo?
Đó là đồ chơi gì?
Biểu lộ của Tần Quân cổ quái, quay người nhìn lại, chỉ gặp ở bên ngoài mấy ngàn thước, trên một ngọn núi đứng một thân ảnh khủng bố cao năm trượng, hắn ở trần, da thịt hiện lên màu mực, phía dưới mặc da thú chế thành quần cũ nát, trong miệng mọc ra hai răng nanh, tóc dài kết thành từng bím tóc, còn dính lấy máu tươi, khí thế như Hồng Hoang Hung Thú
Dưới đêm tối, trong sương mù dày đặc, thân ảnh của hắn để cho trong lòng người ta run sợ, tê cả da đầu.
Nam yêu đuôi hổ bị Thanh Đồng Cự Chuy nện ở trên vách núi đá hai mắt trừng lên, hoảng sợ nói:
- Làm sao có thể, sinh linh của Hồng Mông Ma Giáo tại sao lại xuất hiện ở đây?
Nhiễm Mẫn may mắn chạy trốn rơi vào ngoài mấy chục thước, quay người đề phòng nhìn Ma đồ ở phương xa.
- Sợ rồi sao?
Ma đồ nhếch miệng cười nói, đôi mắt ở trong sương mù dày đặc, bắn ra sát ý tinh hồng.
Oanh một tiếng, hắn nhảy lên thật cao, cấp tốc rơi vào giữa Nhiễm Mẫn cùng nam yêu đuôi hổ, ngạo nghễ mà đừng, tay phải khẽ vẫy, Thanh Đồng Cự Chuy đè ép nam yêu đuôi hổ liền bay trở về trong tay hắn.
- Thánh Nhân cảnh viên mãn.
Tần Quân nhìn chằm chằm Ma đồ thì thào nói, Nữ Oa nghe xong, trong lòng nổi sóng, nhưng nàng không có kinh hoảng
Lúc trước hung thú Thánh Nhân cảnh cũng bị Tần Quân lật tay diệt sát, Thánh Nhân cảnh viên mãn đoán chừng cũng không địch lại Tần Quân
- Ta ăn trước ai đây.
Ma đồ hung ác liếc nhìn nam yêu đuôi hổ, Nhiễm Mẫn, Tần Quân, Nữ Oa, như lựa chọn mỹ thực.
Sau đó ánh mắt của hắn rơi vào trên người Tần Quân, nói:
- Tiểu tử ngươi da mịn thịt mềm, trước ăn ngươi a!
Hoắc...
Lúc này, một đạo hỏa quang từ trên trời giáng xuống, giống như một hỏa tuyến thẳng tắp rơi xuống, nhanh như luồng ánh sáng thứ nhất khi Hỗn Độn sơ khai, chiếu rọi màn đêm, rơi vào trên người Ma đồ, trong nháy mắt đánh sập hắn, cả ngọn núi bị tạc mở, nam yêu đuôi hổ cùng Nhiễm Mẫn cũng bị đánh bay.
- Thiên Hỏa, làm sao có thể.
Nam yêu đuôi hổ trừng to mắt, vẻ mặt như gặp phải quỷ.
Thiên Hỏa, chính là một loại Thiên Tai ở Vạn Đạo Sát Lộ, sẽ rất ít rơi xuống, thương tổn cực lớn, nếu bất hạnh bị oanh trúng, mạnh như Thánh Nhân, cũng rất có thể hóa thành tro bụi.
Nhiễm Mẫn lăn trên mặt đất mấy chục vòng mới đứng vững thân ảnh, hắn ngẩng đầu nhìn lại, trong mắt tràn đầy vẻ sợ hãi, vừa rồi Thiên Hỏa giáng lâm, hắn rùng mình, kém chút cho là mình phải bỏ mạng
Tần Quân cười lạnh một tiếng, nâng tay phải lên nhắm ngay Ma đồ, Liệt Diễm Đại Đạo hóa thành Hỏa Long, xông ra lòng bàn tay, Ma đồ còn chưa chết thấu bị diệt sát
Nam yêu đuôi hổ thấy nghẹn họng nhìn trân trối, hoàn toàn không thể tin được một màn mình thấy.
Lúc trước Tần Quân còn bị hắn xem là kiến hôi vậy mà mạnh như thế?
Dọa đến hắn vội vàng đứng dậy, chuẩn bị thoát đi.
- Ngươi muốn đi chỗ nào?
Thanh âm của Tần Quân vang vọng bên tai hắn, hắn ngẩng đầu nhìn lên, kém chút dọa đến hồn phi phách tán, chỉ thấy Tần Quân đứng ở trước mặt hắn, mặt không thay đổi nhìn hắn.
- Ngươi…
Còn chưa chờ hắn nói một câu đầy đủ, Tần Quân giẫm ở trên mặt hắn, huyết thuỷ bay tứ tung, đạp bay đến trước người Nhiễm Mẫn.
Một cước này trực tiếp đạp nát Thánh Cốt toàn thân của nam yêu đuôi hổ, như một bãi thịt nát nằm trên mặt đất.
Nhiễm Mẫn giật nảy mình, trừng to mắt, ánh mắt hết nhìn nam yêu đuôi hổ lại nhìn Tần Quân.
Hắn không ngốc, rất nhanh liền hiểu ý tứ của Tần Quân, nâng lên nắm tay phải đập tới nam yêu đuôi hổ, một quyền này dùng hết khí lực, đủ để diệt sát nam yêu đuôi hổ
Nữ Oa thì nhìn chằm chằm Tần Quân, tâm lý không ngừng suy đoán thực lực chân chính của Tần Quân
Thánh Nhân cảnh viên mãn ở trước mặt hắn vẫn như cũ không chịu được một kích như thế, rất khó tưởng tượng, Tần Quân rốt cuộc mạnh cỡ nào.
- Đi thôi!
Nhìn thấy Nhiễm Mẫn giải quyết nam yêu đuôi hổ, Tần Quân mở miệng.