Tối Cường Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 1653: Đi chết đi, hiệp sĩ bàn phím! (2)




Một chiêu diệt đi năm Vô Cực Đại Chúa Tể, hơn hai mươi Vô Cực Chí Cao Đại Đế, còn có ngàn vạn sinh linh Minh Trùng tộc!

Hồng Mông Dung Đạo cảnh oai, khủng bố tuyệt luân!

Lý Bạch, Cơ Hạo Dạ, Huyền Đương, Tôn Ngộ Không, Cơ Càn Khôn, Quách Gia, Quản Trọng, Đế Tuấn, Đông Hoàng Thái Nhất, Đế Giang, Chúc Cửu Âm… không khỏi há to mồm, thân thể phát run, nửa ngày chưa có lấy lại tinh thần.

Nhất là Lý Bạch, hắn tự tin vô cùng, đối mặt Sở Minh Hoàng cũng cảm thấy kiêng kị, nhưng không nghĩ tới Triệu Vân vừa ra tay, Thủy chi đại quân của Minh Trùng tộc trong nháy mắt tan tành mây khói, loại rung động này để linh hồn của hắn run rẩy

Đám người Cổ Hi Bạch càng hóa đá, tê liệt ngã xuống ở trong phế tích, biểu lộ cực kỳ khoa trương, tròng mắt muốn trừng ra ngoài

Phương xa, Đọa Thiên Kiếm Đế đang ở trung tâm chiến trường, bỗng nhiên dừng lại, kiếm khí hộ thể, để địch nhân ở chung quanh không cách nào nhích lại gần mình

- Cỗ khí tức này là Đại Đạo, Đại Đạo thật bén nhọn.

Biểu lộ của Đọa Thiên Kiếm Đế ngưng trọng, hắn bỗng nhiên nghĩ đến trước đó không lâu cảm nhận được Đại Đạo mới, chẳng lẽ đúng là Đại Đạo này?

Khí tức của Đại Đạo thật sự là quá mạnh, cho dù hắn cảm thấy hứng thú, cũng không dám tùy tiện tới gần.

- Đó chính là lãnh địa của Huyền Đương Nhân tộc, thật đáng thương.

Đọa Thiên Kiếm Đế lắc đầu, chợt thu hồi lực chú ý, tiếp tục chiến đấu.

Địch nhân thật sự là quá nhiều, phảng phất như liên tục không ngừng, giết cũng giết không hết.

Lục Đế thành.

Hoàn toàn tĩnh mịch, vô số tu sĩ lơ lửng giữa không trung, run rẩy, không một người nói chuyện.

Trên bầu trời mây mù nổ tung còn chưa tan đi, không có huyết nhục rơi xuống, tất cả Minh Trùng tộc tan tành mây khói, ngay cả một tế bào cũng không có để lại.

Triệu Vân thu tay, bay trở về trước người Tần Quân, ôm quyền cười nói:

- Bệ Hạ, các hiệp sĩ bàn phím chết hết.

Tần Quân bị chọc cười, Triệu Vân ngày bình thường xem như nghiêm túc, rất ít nói đùa giống như vậy

Xem ra sau khi thành đạo, tính cách của Triệu Vân cũng phát sinh cải biến.

- Huyền Đương, còn không an bài trẫm ở lại!

Tần Quân nhìn Huyền Đương vẫn ở vào trong rung động phân phó nói, tiếp xuống một đoạn thời gian, hắn sẽ dung hợp Nhân Vương Đỉnh, trợ giúp tu vi của mình bay lên.

Thoại âm rơi xuống, Huyền Đương giật mình tỉnh lại, lúc này phất tay, tái tạo Đại Đế cung.

Rất nhanh, phế tích đoàn tụ thành Đại Đế cung, đối với Vô Cực Đại Chúa Tể mà nói, đây chỉ là thủ đoạn nhỏ.

Đợi đám người Tần Quân vào cung, Lục Đế thành sôi trào.

- Ti... ta nằm mộng sao? Vừa rồi phát sinh hết thảy là thật sao?

- Người kia là ai, thật là khủng khiếp!

- Khí tức của đại quân Minh Trùng tộc lợi hại như thế nào, lại bị người phất tay diệt đi?

- Chẳng phải nói người kia có được lực lượng tiêu diệt Nhân tộc?

- Nghĩ gì thế, loại người này quyết không thể cùng Nhân tộc là địch!

Các tu sĩ hưng phấn châu đầu ghé tai, nhớ kỹ thân ảnh khuôn mặt của Triệu Vân vào đầu, nếu không có bọn người Triệu Vân, sợ rằng đại quân Minh Trùng tộc sẽ ra tay với Nhân tộc bọn hắn.

Một trận nguy cơ diệt tộc cứ như vậy đi qua, gió êm sóng lặng.

Sư Ngụy Đại Đế chết cũng dần dần bị người quên lãng.

Có Huyền Đương chỉ huy đám người Tần Quân, các tu sĩ đương nhiên sẽ không xem đám người Tần Quân là địch nhân.

Trong lúc nhất thời, các tu sĩ bắt đầu thi triển pháp thuật miêu tả ra hình ảnh Triệu Vân diệt Thủy chi đại quân của Minh Trùng tộc, truyền ra Lục Đế thành.

Tiến vào Đại Đế cung, Tần Quân đi ở trước nhất.

- Bệ Hạ, mấy người bọn hắn xử lý như thế nào?

Quách Gia nhìn Tần Quân hỏi, chỉ tự nhiên là Tứ Đế khác

- Giao ra Nhân Vương Đỉnh là được, không cần khó xử, vẫn như cũ là Nhân tộc Đại Đế.

Tần Quân cũng không quay đầu lại nói, nghe mà đám người Cổ Hi Bạch ngạc nhiên ngẩng đầu, quét qua tinh thần suy sụp.