Tối Cường Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 1652: Đi chết đi, hiệp sĩ bàn phím! (1)




- Tuân lệnh.

Triệu Vân gật đầu nói, nói xong cũng ngẩng đầu nhìn về phía đại quân Minh Trùng tộc, một mảnh đen kịt, bao trùm thiên không, cho các tu sĩ ở nội thành áp lực vô tận

- Ngươi là ai?

Sở Minh Hoàng nhìn chằm chằm Triệu Vân hỏi, tuy nhìn không thấu tu vi của Triệu Vân, nhưng có thể cảm giác được Triệu Vân rất mạnh.

Triệu Vân không có trả lời hắn, mà ánh mắt liếc nhìn toàn bộ đại quân Minh Trùng tộc, phảng phất như kiểm kê nhân số.

- Minh Hoàng, nhanh hạ lệnh đi, để đại quân diệt bọn hắn, lại thay thế Nhân tộc.

Một tên Vô Cực Đại Chúa Tể nhịn không được nhìn Sở Minh Hoàng nói, thay thế Nhân tộc là một trong các kế hoạch của Minh Trùng tộc bọn hắn.

Trăm tỷ năm trước, Nhân tộc ở mỗi Đại Đạo Vị Diện đều không có địa vị như bây giờ, sau khi Minh Trùng tộc bị Thánh Tôn đánh lui, một mực kế hoạch ngóc đầu trở lại, thế là để mắt tới Nhân tộc

- Đúng rồi! Minh Hoàng còn chờ cái gì!

- Những con kiến hôi này quá phách lối!

- Chúng ta đến báo thù cho Sở Minh Thần tướng quân!

- Nếu như Nhân tộc đã phát hiện Sở minh Thần đại tướng quân, chúng ta không cần thiết đợi thêm đợi, trước hết để cho Thủy chi đại quân xé loài bò sát phía dưới đã!

Các Vô Cực Chí Cao Đại Đế của Minh Trùng tộc bắt đầu kêu gào, chỉ cần Sở Minh Hoàng ra lệnh một tiếng, bọn hắn sẽ chen chúc xuống, diệt đi đám người Tần Quân

- Thủy chi đại quân? Giống như hiệp sĩ bàn phím a.

Tần Quân bĩu môi, khinh thường.

- Hiệp sĩ bàn phím? Đó là cái gì?

Cơ Càn Khôn nghi hoặc hỏi.

- Ta biết, Bệ Hạ nói qua, là kẻ yếu chỉ biết chửi bới, miệt thị người khác.

Tôn Ngộ Không mở miệng cười nói, đồng thời tâm lý vô cùng hiếu kỳ thực lực của Triệu Vân

Thực lực chỉnh thể của Thủy chi đại quân của Minh Trùng tộc vẫn là rất mạnh, nhưng ở trong mắt Tần Quân như hiệp sĩ bàn phím, khó có thể tưởng tượng nhãn giới của Tần Quân đã đạt tới độ cao như thế nào

Tự tin của hắn chín phần mười đến từ Triệu Vân.

- Hiệp sĩ bàn phím? Có ý tứ.

Cơ Càn Khôn nghe được thú vị, không khỏi nở nụ cười.

Cùng lúc đó, Triệu Vân chậm rãi bay lên, hắn cũng không vội xuất thủ, dù sao Thủy chi đại quân của Minh Trùng tộc ở trong mắt hắn, căn bản không đáng giá được nhắc tới

- Ngươi rất mạnh, sao không đầu nhập vào ta, ta chính là lãnh tụ Thủy chi đại quân của Minh Trùng tộc, nếu như ngươi nương tựa ta, ta tuyệt không để ngươi hối hận!

Sở Minh Hoàng nhìn Triệu Vân ném ra cành oliu, bởi vì nhìn không thấu Triệu Vân, khiến cho hắn không dám mạo hiểm khai chiến

Triệu Vân nghe xong, cười lạnh, trong mắt lộ ra vẻ khinh thường

- Đi chết đi, các hiệp sĩ bàn phím!

Triệu Vân quát một tiếng, nghe mà Tần Quân kém chút phun nước miếng, tiểu tử này vậy mà nghe được hắn nói chuyện.

Thoại âm rơi xuống, hai tay Triệu Vân nâng lên, ngân quang tóe hiện, chiếu sáng cả Lục Đế thành, uy áp không có gì sánh kịp bỗng nhiên bạo phát, để tất cả sinh linh Minh Trùng tộc kể cả Sở Minh Hoàng ở bên trong không thể động đậy

- Đây là lực lượng gì.

Sở Minh Hoàng hoảng sợ nói, hắn chưa bao giờ gặp phải tình hình như thế, thân là Vô Cực Đại Chúa Tể viên mãn hắn, đã thật lâu không có cảm nhận được tình cảnh thân bất do kỷ.

Ngay sau đó, hai tay Triệu Vân bỗng nhiên giao nhau vung vẩy, vù vù xé gió.

Oanh! Oanh! Oanh.

Thủy chi đại quân của Minh Trùng tộc trong nháy mắt nổ tung, liên tiếp, từ hai bên bắt đầu, hướng trung gian tập trung, tựa như pháo hoa, để tất cả tu sĩ ở trong Lục Đế thành trợn mắt hốc mồm

Mạnh như Sở Minh Hoàng, cũng ở trong khoảnh khắc hóa thành tro bụi.

Uy áp vô thượng chấn động đến Lục Đế thành lay động kịch liệt, như đại địa chấn diệt thế, nhưng không có người nào sợ hãi, tất cả đều ngước cổ, nhìn Thủy chi đại quân của Minh Trùng tộc bị tiêu diệt

- Đinh! Hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến... Minh Trùng tộc âm mưu bắt đầu! Thu hoạch được một cơ hội Đại Đạo Truyền Thừa, một lần cực hạn giác tỉnh, một cơ hội triệu hoán Thần Ma, ba lần Thần Ma phó bản, năm cơ hội rút thưởng ngẫu nhiên!

Thanh âm hệ thống nhắc nhở đi theo vang lên, Tần Quân ngồi ở trên Chí Tôn Cửu Long Ỷ tóc dài phất phới, cường quang ở trên mặt hắn lập loè, gương mặt tuấn lãng được chiếu sáng, như là Thần minh.