Lâm Thiên bình tỉnh, một quyền bao bộc đấu khí tấn mãnh đánh về phía Bá Ngạo. Một tay một kiếm đối nhau.
Cứ tưởng máu sẽ chảy nhưng lại kỳ diệu là chỉ có một âm thanh đinh thiết vang lên.
Lâm Thiên nào ngu ngốc đến thế, đi mà lấy tay chặn kiếm. Hắn mang theo một cái vô cái vô cùng mỏng bao tay mà thôi. Lấy cái này Lâm Thiên có thể dùng có chặn lại kiếm của Bá Ngạo.
Bá Ngạo một kích không thành lui về, trong lòng trầm trọng. Qua đã ba chiêu nhưng mà thế cục không ngã về hắn. Hắn trong lòng tràn ngập xấu hổ cùng mất mặt. Một Đại Đấu Sư Thất Tinh lại không thể chiến thắng Đấu Sư Bát Tinh, chuyện này chuyền đi như là một nổi sỉ nhục khó tẩy của hắn.
“Vạn Mộc Độc Kiếm.”
Bá Ngạo mộc đấu khí tuôn trào. Phía sau lưng hiện lên một cây cổ thụ gì nua, đen sì, mang theo độc tố kinh khủng. Đấu kỹ Bá Ngạo xuất ra là Huyền Giai Trung Cấp đấu kỹ. Một thanh kiếm xanh lè tràn ngập Mộc đấu khí rơi vào Lâm Thiên.
Hắn không dùng tay đỡ mà nhanh chóng né đi. Một kiếm này, Lâm Thiên cảm thấy yếu điểm của Bá Ngạo hiện ra.
“Chết cho ta.”
Lâm Thiên uống người, dùng tốc độ Bá Ngạo không thể tin, thân thể xoay tròn, một quyền đám nát xương sống của hắn.
“Rầm”
Bá Ngạo bị hắn đánh một quyền lún tận đất thềm, xương sống gẫy nát, ngất ngay tại chổ.
“Lâm Thiên...thắng 1 điểm.”
Các giám khảo ở đây hơi giật mình, hai tên ngoại sinh này ra tay quả thật tàn bạo đến cực điểm.
Cá khán đài thì chia ra hai phe. Đám nam nhân thì mặt mài ủ rủ vì thực lực của Lâm Thiên quá mạnh, còn Nữ nhân đám thì vui mừng hò hét. Học viên ở đây tựa hồ vì Lâm Thiên mà chia ra hai phe tách biệt.
......
Liên tiếp vài trận nữa. Lâm Thiên điều toàn thắng, xếp hạng vọt lên 3 thứ hạng đầu.
“Ta là Yến Vũ, rất mong ngươi chỉ dạy.”
Cuối cùng, cũng có một cô gái lên khiêu chiến. Mọi người nghi hoặc nhưng đến khi nhìn ra người này điều thốt lên kinh ngạc.
“Yến Vũ là đệ nhất bảng xếp hạng ngoại môn đây. Lâm Thiên lần này khó làm rồi.”
“Ừ, nhưng cũng chưa chắc, từ nãy đến giờ tên Lâm Thiên đó chưa có một viết thương, lại sử lý Bá Ngạo trong ngay 10 chiêu. Thực lực cũng rất mạnh a …”
“Đợi xem rồi sẽ biết …”
.........
Lâm Thiên nhìn cô gái mặc áo đỏ mười phần ngự tỷ bay lên, trong con mắt không thể dấu nổi vẻ tán thưởng. Người phụ nữ này đày đặn không kém các thục phục, hơn nữa hắn thấy nàng vẫn còn là xử nữ. Yến Vũ này rất có tư chất ngự tỷ a.
Hắn con mắt soi mói nàng không kiêng dè. Yến Vũ vừa có chút hảo cảm cùng hắn lúc đầu bây giờ đã tục xuống con số không.
“Lâm Thiên, Bá Ngạo là con của đại bá ta, ta không thể thấy nó bị người khác ức hiếp mà không ra mặt được...thứ lỗi.”
Lâm Thiên nói. “Ngươi không có gì có lỗi cả, thắng thua chỉ là chuyện bình thường, điều kiện là ngươi thắng được ta.”
Lâm Thiên vừa nói xong, một quyền đánh ra. Yến Vũ đưa kém lên dễ dàng chặn lại.
“Keng”
Lân này Lâm Thiên thua thiệt quá nhiều, người ta chưa đánh hắn đã cảm nhận được Đấu Linh khí tức.
Tên: Yến Vũ.
Tuổi: 18
Thực Lực: Đấu Linh Nhất Tinh.
......
Quả thật rất mạnh, Lâm Thiên cũng biết Đấu Linh khá là mạnh nơi Ngoại Viện này, chỉ có Nội Viện mới xuất hiện.
Yến Vũ phản công. Một kiếm mang theo băng sương tuyết lệ, hình thành.
Một dãy kiếm tựa như băng liên kéo dài đến hắn. Một luồn bạch sắc màu kém hiện lên, mang theo băng hàn cùng sát khí tụ tập. Lâm Thiên không để nàng tung chiêu. Một quyền toàn lực phóng xuất.
“Băng Liên Trảm.”
Đáng tiếc, Lâm Thiên vẫn chậm.
“Ầm” Một dãy băng liên kết đông. Hoa trên trời rơi xuống, nhìn kỹ thì mới phát hiện đây là những bông hoa tuyết. Lâm Thiên bị từng đóa hoa rơi trúng người, tưởng chừng như xoẹt qua, lại để trên da thịt hắn từng vết kiếm nhỏ tý. Một cái không sao, nhưng trên trời có hàng trăn hàng ngàn cái, có thể dễ dàng róc từng miếng thịt hắn cho đến chết.
“A”
Ngay lúc hắn bị các tiểu hoa băng kiếm ngay cản tầm mắt. Xung quanh toàn trường cũng không thể thấy gì trong đó. Một thanh kiếm cắt đôi từng cánh hoa tuyết, xuyên thủng vai áo hắn.
Lâm Thiên ôm cánh tay bị kiếm Yến Vũ đâm thủng. Trên mắt mang theo tia khác lạ.
Đến cùng là bao lâu rồi mới có một người phụ nữ tổn thương hắn. Các cảm giác này làm hắn có chút yêu thích Yến Vũ rồi ( Sm chăng, ta viết cái quái giề thế này)
Yến Vũ đúng ra phải một chưởng đánh hắn gục ngã báo thù cho Bá Ngạo, nhưng không hiểu vì sao nhìn vào con mắt hắn nàng lại không thể ra tay. Cứ mãi phân vân rốt cuộc là chuyện gì. Lâm Thiên giơ tay ra ôm chặt lấy nàng. Hắn kề ngay môi thơm, hôn một cái ….
Yến Vũ không thể tin, trong nháy mắt con tim nàng đập liên hồi. Xấu hổ không chịu được, nhưng ma xui quỷ khiến làm nàng cũng đáp lại nụ hôn nồng cháy đó.
“Cái …”
Quảng trường tán đi hết băng vũ, trên khán đài cũng có thể nhìn. Có điều thứ đầu tiên họ thấy không phải là đánh nhau sống chết, mà là một cặp tình nhân hôn nhau thắm thiết trên khán đài.
Cô số con tim tan nát. Yến Vũ là nữ thần của học viện, hôm nay lại trong lòng một người đàn ông khác. Cú sốc này khiến vô số thần tượng thần kinh điều đứt đoạn. Một đống nam nhi vô lực chống tường khóc than.
“A”
Yến Vũ cũng phát hiện tình trạng xấu hổ này, đẩy mạnh hắn ra,chạy khỏi khán đài.
Giám khảo tuyên bố Lâm Thiên thắng trận. Hắn cũng chỉ có thể cười khổ. Nhưng không thể nào từ chối được, hắn cần vào Nội Viện tụ tập thế lực sơ bộ.
..............
Từ đó, Lâm Thiên giữ vững cái ghế Đệ Nhất Ngoại Môn xếp sau là Yến Vũ hạng hai cùng một tên hạng ba hắn không biết. Cả ba nhận được phần thưởng là trực tiếp tiến vào Nội Viện một tháng sau. Đấy cũng là điều Lâm Thiên muốn tham gia.
Con mắt nhìn qua nơi Yến Vũ đứng. Hắn trong lòng đã quyết đinh khi vào Nội Môn tuyệt đối khiến nàng chân chính thành nữ nhân của hắn …( đoạn này tình yêu hơi ảo...ta thừa nhận.)
( ai muốn xem chịch thì đợi nhé, chưa vào sâu cốt chuyện được, để ta cố đẩy nhanh tiến độ chịch gái đây ….e he he …)