Tối Cường Song Tu Tà Ác

Chương 51: Thượng Quan Nhi




“Aaaaa”

Một buổi tối tiêu hồn, những âm thanh kì lạ mà ai cũng biết vang lên khắp nhà trọ. Vô số người phải thức trắng đem nguyền rủa, còn mấy cập tình nhân khác lại vô cùng hâm mộ sức bền bỉ của cặp đôi này.

Lâm Thiên cùng Long Tuyết vừa vào nhà trọ, hai người trong lòng vô cùng vui vẻ, dù bên dã ngoại cũng rất thích thú nhưng rồi có ngày cũng chán, hai người cũng cảm thấy rất không thú vị. Ngay lúc vừa vào phòng củi khô lại tiếp tục bắt lữa, hai người không màng trời đất song tu gần một tiếng đồng hồ. Đến khi Long Tuyết mệt mỏi bủn rủn tay chân hắn mới kéo cái dương căn to khủng khiếp từ người của nàng ra. Sau đó hắn lại tiếp tục chạy vào Thiên Giới bắt đầu một cuộc đại quy mô chinh chiến của mình.

Bởi vì thực lực của hắn tuy giảm nhưng lúc trước có một đoạn thời gian thực lực cùng pháp tắc lĩnh ngộ gần như khủng bố nên khả năng chưởng không đối với Thiên Giới lại gia tăng một bậc. Bầy giờ hắn có thể hóa chênh lệch thời gian hai bên thế giới Trong và Ngoài Thiên Giới gắp 1000 lần. Cũng thế, khả năng chinh chiến của Lâm Thiên cũng tăng từ vài trăm ngàn nữ nhân trong vài ngày lên làm vài triệu ….tạch tạch...mà trong Thiên Giới của hắn mỹ nữ không dưới vài triệu cũng chỉ đủ hắn chịch trong một ngày...( ăn tạp quá mức thì phải...mà thôi cại...đã làm thì làm cho tới cùng, sau này chỉ chăm chú cho mấy em nhân vật chính là được ….đùng hỏi vì sao ta thích ăn tạp, anh em Otaku ngày xưa cũng hiểu, mỗi lần nhìn nhân vật chính úp úp mở mở hay gái đẹp lại NTR main là cảm giác sôi máu, ta cũng thế và ta cũng quyết tâm, tài nguyên ta thà lấy hết cũng không muốn thừa một đơn vị nào...anh em hiểu cho lòng Otaku vĩnh hằng bắt diệt của ta.”

...................

“Cạch Cạch”

Long Tuyết sau một đem dày vò lại không nhắc chân nổi xuống giường, Lâm i9g5uc4 Thiên thở dài một mình buồn chán đi xuống lầu.

Hắn bước xuống lầu đi dạo mặc kệ ánh mắt như quái vật nhìn mình, trong lòng chỉ thầm khinh bỉ lũ yếu sinh lý.

“Bán Áo Giáp 100 kim tệ.”

“Bán Phàm Giai tuyệt phẩm thần binh 15000 kim tệ.”

Bán sủng thú Văn Lang 3 giai ma thú 20000 kim tệ đây.”

.......

Vô số âm thanh rao hàng, mỗi thứ điều là khó kiếm trong mắt thường dân nhưng đem vào mắt mấy tên Quý tộc hay Tướng Lĩnh thì không khác là rác rưởi là bao nhiêu.

“Ồ...”

Trên đoạn đường Lâm Thiên cũng thử một ít may mắn, hắn luôn mở ra Giám Định Thuật coi qua một lược. Lúc bất ngờ, hắn phát hiện trong góc lại xuất hiện một cái vòng tay vô cùng tinh xảo.

Tên: Trác Bội Trạc.

Loại: Ngọc Bội.

Thuộc tính:

+ Tăng 20% trữ lượng ma thuật.

+ Tăng 20% tốc độ hồi phục ma pháp.

+Tăng 20% tốc độ niệm chú.

Đánh Giá: C+ ( Địa Khí trung phẩm)

...

Lâm Thiên cũng hơi bất ngờ khi phát hiện một miếng ngọc bội Địa Giai cấp bặc, phải biết một Địa Giai Kiếm Thánh như cha hắn cùng Long Mặc hoàng đế cũng chỉ có vào món thì Địa Giai cấp là đủ khoe khoang rồi. Còn có một cái nữa là trong cửa hàng chỉ bán mấy thứ linh tinh vó vũ khí kỹ năng lại không hề có áo giáp hay ngọc bội, nếu không hắn cũng không cần tạo mấy năng Khoa Học Bộ trong Attack Op Titan để trang bị cho nhóm nữ nhân của hắn cắp B+ ( Thiên Khí trung phẩm) áo giáp của Mavel do Tony chế tạo từ Uranium. Lâm Thiên chốp ngay miếng ngọc bội, lập tức hỏi giá.

“Vâng thưa thiếu gia, đây là miếng ngọc bội tổ truyền của gia tộc ta, ta có nghe ông cụ nói là của một vị Thiên Giai Ma Đạo Sư tổ tiên để lại. Hiện tại ta muốn bán giá 200.000 Kim Tệ.”

Người bán là một trung niên lôi thôi lếch thếch không giống một tý người của gia tộc từng xuất hiện Thiên Giai Ma Đạo Sư. Hèn gì không ai mua, theo lời của hắn cùng nhìn lại hắn chẵng có tý nào liên quan, mà thôi kệ chẵng biết tên này xẩy ra cái véo gì chỉ cần mua lại cái này về tặng mẹ hắn là được, nàng cũng là Thánh Giai Ma Đạo Sư thì phải, không biết bao năm rồi nàng đã tiến bộ bao nhiêu.

Ngay lúc hắn lấy ra 20 vạn lại phát hiện, mình quên đã hết Kim Tệ.

Hắn quay đầu lên nói cùng trung niên. “Lão thúc ta hiện tại quên mang theo tiền, lão có thể...”

“Này mảnh ngọc bội này ta mua, không có tiền thì cút ra tên mặt trắng kia ”

Thất Tôn Minh con trai của Thất Gia gia chủ, khá thân cận với Tính Gia. Hôm nay phát hiện Thượng Quan Nhi đang đi dạo, tặc xấu lại nổi lên, hắn đã đưa bàn tay dơ bẩn của mình đáng chủ ý lên nàng, đáng tiếc gia thế nàng cũng không kém hắn bao nhiêu, cũng biết những thành động vô lại của hắn với những nữ nhân của hắn, Thượng Quan Nhi làm sao chắp nhận một người như hắn. Thế là Thất Tôn Minh lẽo đẻo, mặt dầy bám theo nàng. Ngay lúc phát hiện Thượng Quan Nhị nhìn Lâm Thiên chăm chú hắn còn tưởng là nàng để ý mảnh Trác Bội Trạc. Thế là …

Lâm Thiên nheo mắt lại.

Thất Tôn Minh phách lối, từ trong tay một chồng 10.000 kim tệ thảy lên bàn. “Này lão già nhiêu đây đủ chưa.”

Lão trung niên điếm sơ qua, lắc đầu.

Hắn lại móc ra một bọc 10.000 kim tệ. “Khỏi trả tiền lẽ, cho ngươi về mua quan tài đó.”

Lão trung niên có vẻ như từ phương xa tới, không biết địa vị của tên công tử này, thật thà nói tiếp. “ Mảnh ngọc bội này 200.000 Kim thưa thiếu gia. Với lại vị thiếu gia kia tới trước, dù ngài đây có đưa ra bằng hay hơn thì tôi cũng không thể bán cho ngài ”

Một câu nói làm vẻ mặt Thất Tôn Ninh nháy mắt đen lại, 200 000 là một con số rất lớn dù đối với hắn. Mọi người xung quanh cũng bội phục vị trung niên này, nhưng mà đại đa số điều thấy tiếc cho lão.

Lâm Thiên ngay lúc này, lại nhớ đến đến Dã Lang Bầy ma thạch, lật ra đưa cho lão trung niên.

“Đây là 200 ma thạch cấp 3, lão cảm thấy có đủ không.”

Câu nói vừa thốt ra, Lâm Thiên đã lấy một cái bọc to tướng đưa cho lão giả. Lão ấy vừa mở lấy cái bao tay chân run run lập tức ném cho hắn Trác Bội Trạc.

Thất Tôn Ninh con mắt tham lam nhìn Lâm Thiên, nhưng lúc này lại phát hiện Thượng Quan Nhi đi ra nàng nhìn Lâm Thiên nói.

“Vị công tử đây, ta có một chút chuyện muốn hợp tác cùng ngài có được không.”

Lâm Thiên nhìn thấy một thiếu nữ, dáng người cao ráo, đôi chân thon dài, mái tóc hồng hồng thỏa xuống tận eo. Khuôn mặt tuyệt mỹ, ngực lớn muốn bắn ra khỏi áo, mông công nảy nở. Ừm, tuyệt đối là mỹ nữ cấp bậc tuyệt hảo … Lâm Thiên đánh giá.

“Được.”

Lâm Thiên không chú ý đến Thất Tôn Ninh gần đó khuôn mặt đã đen không thể đen hơn. Đường đường một thiếu gia của gia chủ một đại gia tộc lại bị bỏ mặt, Thương Quang Nhi thì không nói Lâm Thiên thì hắn chưa hề biết người này có mặt trong Tam Đại Gia Tộc ở Bạch Sâm La Thành này.

Nhìn bóng lưng hai người dần về đến Thượng Quan Phủ. Thất Tôn Ninh con mắt âm trầm. “Thượng Quan Nhi xú kỷ nữ, mầy giỏi lắm, đến khi hai đại gia tộc Thất cùng Tính liên hợp, Thương Quan gia tộc chờ chết đi, lúc đó ta sẽ luân phiên hấp mầy ngày đêm ….hừ. Còn tên mặt trắng kia, tốt nhất đừng ra khỏi nhà Thượng Quan không thì....”

( a lo, chương này bù hôm qua vậy, ngày mai có chương không ta cũng không biết, để ta xắp xếp lại thời gian làm coi sẽ tiếp tục 1,2 chương hay là giảm à há ….)

( ta nghỉ cho vào Đấu Phá nhỉ, ta khá quen với truyện này hơn nữa khá là dễ viết ….{ Thật Lòng: Đm thằng Tiêu Viêm gái một đống hắn dám bắt mấy ẻm đợi nó tới già, con huân nhi cùng thải lân giúp nó biết bao nhiêu từ đầu đến cuối để ý lại chả thấy nó giúp mấy con này cái lòz gì cả, thậm chí còn lấy Đế viêm rồi bắt Thải Lân chiến đấu giùm nữa Đm...Đm...Đm }