Tối Cường Nam Thần (Nam Thần Mạnh Nhất)

Quyển 6 - Chương 238: Long Ngâm vs Tuyết Lang (Bản đồ Quen thuộc)




Lễ khai mạc mùa giải thứ 13 chính thức bắt đầu từ bảy giờ tối, đầu tiên sẽ là các tiết mục biểu diễn khai mạc như mọi năm, nhưng năm nay liên minh mở rộng quy mô, chất lượng các tiết mục khai mạc cao hơn năm ngoái, thể loại cũng phong phú hơn, mang đến một màn biểu diễn đã ghiền cho khán giả tại hiện trường.

Sau các tiết mục biểu diễn là nghi thức vào sân của các đội tuyển lớn, quán quân mùa giải trước, đội tuyển Tuyết Lang đi đầu tiên, Phương Chi Diên và Dương Kiếm cùng nhau trả lại cờ lệnh quán quân cho chủ tịch, sau đó các đội tuyển còn lại sẽ đi theo thứ tự bảng chữ cái, 17 đội tuyển lần lượt vào sân, MC vừa hô tên “Đội tuyển Long Ngâm”, hiện trường bỗng vang lên tiếng hoan hô đinh tai nhức óc!

Toàn bộ thành viên Long Ngâm đều mặc đồng phục trắng, Lưu Xuyên đi đầu tiên, sau đó là đội phó Lam Vị Nhiên, Tần Dạ cùng sáu người mới còn lại, thợ chụp ảnh còn cố ý zoom vào ba vị đại thần.

MC kích động nói: “Đội tuyển Long Ngâm thật sự là tập hợp toàn đại thần! Xuyên thần, Dạ Sắc, Tứ Lam, ba vị nguyên lão đại thần trong liên minh cùng nhau quay về, tin tưởng rằng ở mùa giải thứ 13 này, đội tuyển Long Ngâm nhất định sẽ mang đến cho chúng ta thật nhiều phấn khích và khác biệt!”

Sau khi Long Ngâm vào sân, MC hướng micro tới phỏng vấn Lưu Xuyên: “Xuyên đội, ba vị nguyên lão cùng nhau lập đội trở về liên minh, có thể chia sẻ với mọi người không biết đội tuyển Long Ngâm nhắm tới mục tiêu gì tại mùa giải này không?”

Lưu Xuyên mỉm cười nói: “Đội ngũ không muốn lấy quán quân thì không phải đội ngũ tốt, mục tiêu của chúng tôi đương nhiên là – quán quân!”

Tiếng vỗ tay vang vọng khắp khán đài, vỗ tay vì ba vị lão tướng trở về, cũng vì dũng khí của đội ngũ mới Long Ngâm!

MC mỉm cười nói: “Tốt quá, rất mong chờ vào biểu hiện của các bạn mang tới cho mọi người!”

Vào sân tiếp theo theo thứ tự là Thất Tinh Thảo, MC theo thường lệ đi phỏng vấn Tiêu đội: “Tiêu đội, người bạn cũ Xuyên đội của anh mùa giải này đã trở về, anh ta nói mục tiêu là quán quân, anh có ý kiến gì không?”

Tiêu Tư Kính mỉm cười nói: “Cậu ta muốn quán quân cũng nên hỏi qua tôi trước. Bởi vì mục tiêu của chúng tôi cũng là quán quân!”

Các fan Thất Tinh Thảo tại hiện trường nhiệt huyết sôi trào, tiếng hét chói tai vang lên không dứt.

Hai người Tiêu, Xuyên này từ mùa giải đầu tiên đã đối chọi gay gắt, nhiều lần gặp nhau tại chung kết, Tiêu Tư Kính đã từng dập nát giấc mộng quán quân của Lưu Xuyên, Lưu Xuyên cũng từng tiêu diệt hi vọng quán quân của Tiêu Tư Kính. Sau khi Lưu Xuyên rời đi, Tiêu Tư Kính liền trở thành đội trưởng lão làng nhất liên minh, các fan Thất Tinh Thảo cảm giác lão Tiêu có chút cô đơn kỳ lạ. Hôm nay Lưu Xuyên trở lại, các fan Thất Tinh Thảo giờ mới cảm giác trong lòng kiên định hơn – không sai! Đối thủ đáng ghét nhất của bọn họ đã trở lại, Tiêu đội lại có thể hung hăng ngược Xuyên đội!

Vì thế các fan Thất Tinh Thảo thù hận Hoa Hạ trong nháy mắt đã chuyển mục tiêu sang Long Ngâm.

Bởi Lưu Xuyên nói “Đội ngũ không muốn lấy quán quân thì không phải đội ngũ tốt”, để chứng minh mọi người ai cũng là “đội ngũ tốt”, các đội trưởng lên sân sau đó cũng không hẹn mà cùng trả lời phỏng vấn: “Mục tiêu của chúng tôi là quán quân!”

MC dở khóc dở cười, các đội trưởng đều khí thế đòi lấy quán quân, đây rõ ràng là tội của Lưu Xuyên. Quả nhiên, Xuyên thần vừa trở về đã kéo cừu hận toàn trường, công lực kéo cừu hận của người này nhất định là đạt tới mức hô mưa gọi gió!

Sau khi lễ khai mạc kết thúc, trận đấu khai mạc đầu tiên bắt đầu lúc tám rưỡi. Dựa theo thông lệ năm trước, trận khai mạc sẽ là trận đấu giữa đội quán quân và đội mới thăng hạng, coi như để cho đội mạnh ra uy với đội mới.

Nhưng hai đội ngũ mới năm nay lại không phải quả hồng mềm, đội tuyển Thương Lan là đội tuyển chuyên nghiệp chuyển dời từ game khác, bản thân cũng rất thành thục, đội tuyển Long Ngâm dù có nhiều người mới nhưng lại có ba vị đại thần, hai đội ngũ thăng cấp trong mùa giải thứ 13 này chắc chắn là những đội ngũ thăng cấp từ nghiệp dư mạnh nhất trong lịch sử liên minh.

Trận đấu đầu tiên là Thất Tinh Thảo vs Thương Lan, Thất Tinh Thảo sân nhà chọn bản đồ, trận đấu khá gay cấn.

Tuyển thủ các đội tuyển ngồi xem ở hậu trường vẻ mặt đều tương đối thả lỏng. Đội tuyển Long Ngâm vì chuẩn bị phải lên thi đấu, những người mới hồi hộp ra mặt, Lưu Xuyên lại rất bình tĩnh, mỉm cười nói: “Đừng lo lắng, cứ tập trung xem trận này đã, coi như làm nóng người.”

Mọi người dở khóc dở cười, Tiểu Dư nhịn không được nói: “Đội trưởng, đội khác thi đấu thì liên quan gì đến chúng ta mà làm nóng người?!”

Lưu Xuyên cười tủm tỉm nói: “Các cậu có thể tưởng tượng trong đầu rằng hiện tại trên sân chính mình đang đấu.”

– đây đúng là tâm pháp “làm nóng não” của Lưu Xuyên.

Mọi người đều chăm chú xem, Ngô Trạch Văn vẫn bình tĩnh như trước, ghé vào tai Lưu Xuyên hỏi: “Anh cảm thấy lôi đài ai sẽ thắng?”

Lưu Xuyên lại gần thấp giọng nói: “Phải xem lão Tiêu sẽ phái ai ra sân đã, nếu là Tô Thế Luân đánh cuối thì Thương Lan không có hy vọng quá lớn, vì hôm nay là Thất Tinh Thảo chọn bản đồ, chắc chắn Tô Thế Luân có thể lợi dụng ưu thế địa hình đánh bại Lão Miêu. Trước đây tôi từng đấu với Tô Thế Luân, tỉ lệ thắng thường là 4-6 hoặc 5-5, chưa kể Miêu thần cũng không quen thuộc Võ Lâm như Luân thần.”

Ngô Trạch Văn gật gật đầu, trước đây từng có tin đồn rằng, trong liên minh Võ Lâm, tuyển thủ có tốc độ tay nhanh nhất là Lưu Xuyên và Tô Thế Luân, nếu dựa vào chiến thuật đánh nhanh, Lưu Xuyên và Tô Thế Luân sẽ bất phân thắng bại. Hôm nay tuyển thủ Miêu thần mới tới cũng là đại diện cho kiểu tuyển thủ đánh nhanh, đánh với Tô Thế Luân chưa chắc đã chiếm được ưu thế.

Tiểu Dư thấy hai người ghé vào nhau nói chuyện nãy giờ, hiếu kỳ hỏi: “Mấy người thầm thầm thì thì cái gì thế?”

Tai Ngô Trạch Văn đỏ lên, lập tức nhìn sang chỗ khác, Lưu Xuyên thò tay vỗ đầu cậu nhóc: “Từ bao giờ cậu lại tò mò như thế, lo mà xem người ta đánh đi!”

Tiểu Dư đành phải quay đầu không nói.

Trận đấu bắt đầu, tuyển thủ đấu lôi đài đầu tiên của Thất Tinh Thảo ra sân là Tiết Khắc, đây là đồ đệ chân truyền của Tô Thế Luân. Thiếu niên 18 tuổi này cầm cây roi dài vung lên khiến người ta hoa mắt, quả nhiên đồ đệ Ngũ Độc danh bất hư truyền của Luân thần, đấu pháp bình tĩnh lại bạo lực, chiếm được ưu thế tiến vào trận thứ hai! Tuyển thủ thứ hai là Trần Tiểu Bắc, là đồ đệ của lão Tiêu, đấu pháp hung bạo, tuy Thương Lan phái ra tuyển thủ chuyên nghiệp kinh nghiệm phong phú, nhưng cũng không chiếm được ưu thế trước Trần Tiểu Bắc, hai bên bước vào trận thứ ba.

Trận thứ ba là đại tướng lên sàn, Luân thần và Miêu thần đầy máu và mana đối kháng, kết cục y như Lưu Xuyên dự đoán, Tô Thế Luân dựa vào ưu thế địa hình lấy máu mỏng chiến thắng Lão Miêu, vững vàng lấy được ba điểm lôi đài! Sau đó Thất Tinh Thảo đoàn chiến cũng phát huy phong thái của đội mạnh hào môn, lợi dụng ưu thế bản đồ sân nhà, lấy được hai lá cờ, tỉ số cuối cùng là 7:2.

Trận đấu đầu tiên kết thúc sau 40 phút, đợi đội viên Thất Tinh Thảo và Thương Lan đi ra, đội tuyển Long Ngâm và Tuyết Lang cùng lên đài đi vào phòng cách âm.

Mọi người chuẩn bị sẵn sàng, trận thứ hai Tuyết Lang vs Long Ngâm chính thức bắt đầu.

Bình luận viên Trần Phỉ Phỉ kích động nói: “Tôi tin rằng mọi người đều đang chờ mong trận đấu tiếp theo này! ‘Dạ Sắc’ của đội tuyển Long Ngâm và ‘Kiếm Ngân’ của đội tuyển Tuyết Lang từng là đội trưởng đội phó của đội tuyển Trường An, họ là đồng đội đương nhiên sẽ hiểu nhau rất rõ, từ đồng đội cũ giờ biến thành đối thủ nhất định rất đáng chờ mong!” Trần Phỉ Phỉ quay đầu nhìn về phía người đồng sự, hỏi: “Thư Bình, lôi đài giữa Tuyết Lang và Long Ngâm anh cảm giác bên nào sẽ có phần thắng lớn hơn?”

Trương Thư Bình nghĩ nghĩ nói: “Khách quan mà nói thì thực lực đánh lôi đài của Tuyết Lang khá mạnh, đội tuyển Long Ngâm quá nhiều người mới, tôi cảm giác Tuyết Lang sẽ có bảy phần thắng.”

“Tôi cũng cho rằng Tuyết Lang sẽ thắng, nhưng dù sao Xuyên thần vẫn luôn hành động không theo lẽ thường, không biết chừng những người mới của Long Ngâm cũng sẽ biểu hiện xuất sắc.” Trần Phỉ Phỉ cười nói: “Trận đấu chuẩn bị bắt đầu, đầu tiên tôi xin giới thiệu về hai đội một chút, mời mọi người nhìn lên màn ảnh lớn!”

Thông tin về hai đội tuyển xuất hiện trên màn hình, trước khi thi đấu liên minh đều yêu cầu mỗi đội tuyển chụp ảnh tập thể, đồng phục đội tuyển Tuyết Lang màu trắng, đội huy là một con sói bạc kiêu ngạo ngẩng đầu, đội huy màu bạc trên nền áo trắng tựa như ánh bạc vô cùng hoa lệ. Còn đội tuyển Long Ngâm lại dùng hoa văn xanh lam trên nền trắng tạo hiệu quả tươi mới, Tứ Lam thiết kế đồng phục và đội huy đều mang đến cảm giác phấn chấn.

Hình chụp tập thể của hai bên đều là ảnh chung chín người đứng cùng một chỗ, thoạt nhìn rất có khí thế.

Trong khi hai bình luận viên giới thiệu về hai đội, trong phòng cách âm, hai bên tuyển thủ đều đang nhanh chóng điều chỉnh trang thiết bị, màn hình lớn cố ý zoom vào đội trưởng hai đội – Phương Chi Diên đang nói gì đó với Dương Kiếm, ghé lại gần tai cậu nhẹ giọng nói chuyện, Dương Kiếm nghiêm túc gật đầu liên tục. Lưu Xuyên lại vỗ vai Từ Sách, tủm tỉm nói: “Sắp tới cậu rồi, cậu là người tài trong liên minh, đánh tốt nhé.”

Từ Sách thận trọng gật đầu: “Tôi biết rồi.”

Quay đầu lại tìm kiếm thân ảnh một người nào đó, vừa vặn nhìn thấy một ánh mắt thân thiết, Giang Thiếu Khuynh bị phát hiện mặt đỏ lên, kiên trì đi tới nói: “Đừng căng thẳng quá, thả lỏng tâm tình mà đánh, cố gắng lên.”

Từ Sách được cổ vũ lập tức vui vẻ, nặng nề mà “Ừ” một tiếng.

Tuyển thủ hai bên chuẩn bị sắp xếp xong, trọng tài bật đèn xanh bắt đầu thi đấu, bình luận viên Trần Phỉ Phỉ lập tức kích động nói: “Trận đấu bắt đầu! Đầu tiên là giai đoạn đấu lôi đài, chúng ta cùng xem thông tin về tuyển thủ đầu tiên của cả hai đội!”

Thông tin về tuyển thủ đầu tiên của hai đội đồng thời hiện lên trên màn hình lớn.

ID: Minh Nguyệt Thiên Nhai;

Tên thật: Lã Minh Triết;

Giới tính: Nam;

Tuổi: 20;

Am hiểu lưu phái: Minh Giáo Song đao;

Đội tuyển: Tuyết Lang;

Số điểm hạ gục lôi đài: 0

ID: Sách Mã Giang Hồ;

Tên thật: Từ Sách;

Giới tính: Nam;

Tuổi: 23;

Am hiểu lưu phái: Minh Giáo Huyết tế;

Đội tuyển: Long Ngâm;

Số điểm hạ gục lôi đài: 0

Trần Phỉ Phỉ sửng sốt nói: “Thật không ngờ, trận đầu là Minh Giáo đánh với Minh Giáo, là nội chiến môn phái!”

Thấy thời gian cũng đang đếm ngược, Trương Thư Bình cố gắng nói bằng tốc độ cực nhanh: “Game thủ thích chơi Minh Giáo đều có thể lên trang web của giải đấu để xem video trực tiếp, đồng thời cổng dự đoán tỉ số trên weibo đã mở ra, mọi người có thể bỏ phiếu trên mạng cho đội tuyển mình thích, chúng tôi sẽ bốc thăm may mắn một người xem để trao quà tặng kỷ niệm giới hạn của ban tổ chức!”

Tốc độ nói của Trương Thư Bình thật sự khiến người ta bái phục, vài giây blah blah đã nói xong một đoạn dài, Ngô Trạch Văn cảm thấy sư phụ có thể tranh giải lắm mồm nhanh miệng với Lưu Xuyên.

Trương Thư Bình vừa dứt lời, trên màn hình lớn liền hiện ra phòng thi đấu.

Mùa giải thứ 13 giải Võ Lâm chuyên nghiệp – trận đấu lượt đi thứ hai tại vòng bảng Tuyết Lang vs Long Ngâm – Đấu lôi đài.

Dòng chữ xuất hiện, hiện trường vang lên một tràng vỗ tay nhiệt liệt!

Cuối cùng cũng bắt đầu! Trên màn hình lớn đang lựa chọn bản đồ, hôm nay bản đồ sẽ do tuyển thủ ra sân đầu tiên của Tuyết Lang Lã Minh Triết lựa chọn. Cậu lựa chọn ra bản đồ quen thuộc trong kho bản đồ: Luận kiếm phong!

Đây là ngọn núi cao nhất trên Võ Đang, địa thế cực kỳ hiểm trở, đường đi được chỉ rộng một mét, một bên là sườn núi tuyết dốc đứng, bên kia lại là vách núi sâu vạn trượng, một khi trượt chân ngã xuống chắc chắn sẽ tan xương nát thịt.

Số người chơi từng ngã chết trên Luận kiếm phong nhiều không đếm xuể, sân thi đấu này trong giải chuyên nghiệp đôi khi cũng ngẫu nhiên được chọn. Loại bản đồ địa hình hiểm trở này ngoài việc khảo nghiệm năng lực đấu đơn của tuyển thủ và kỹ thuật khinh công, còn thử thách yếu tố tâm lý, chỉ cần không cẩn thận rơi xuống ngã chết sẽ rất mất mặt, dùng bản đồ này đối phó với đội ngũ mới, Phương Chi Diên quả nhiên rất giảo hoạt.

Nhưng khi Từ Sách nhìn thấy tấm bản đồ này, khóe miệng cũng không khỏi nhếch lên mỉm cười.

Luận kiếm phong, nơi này sao lại quen thuộc đến thế…

Tuy hắn chơi Minh Giáo, nhưng Giang Thiếu Khuynh lại chơi Võ Đang. Vì thế Từ Sách quen thuộc núi Võ Đang tựa như sân sau nhà mình. Đặc biệt là Luận kiếm phong, đây là nơi cao nhất Võ Đang, đứng trên đỉnh có thể ngắm nhìn toàn bộ phong cảnh núi Võ Đang. Năm ấy Giang Thiếu Khuynh cũng rất thích cảnh tuyết ở nơi này, thường xuyên cùng Từ Sách tới đây luận bàn, thậm chí thời điểm bỏ game cậu cũng đứng tại Luận kiếm phong ở Võ Đang mà log out. Vì vậy mỗi khi Từ Sách buồn bực nhàm chán sẽ đều chạy tới Luận kiếm phong, vừa nhớ chuyện cũ vừa chờ Thiếu Khuynh trở về…

Sau này rốt cuộc đợi được Thiếu Khuynh, lại biết chuyện Thiếu Khuynh muốn gia nhập đội tuyển. Khi Giang Thiếu Khuynh online lại vào khu 5 Điện tín đã thấy Minh Giáo kia đang chạy vội đến trước mặt mình còn rất sửng sốt, cho rằng chỉ là trùng hợp. Cậu không biết, thực ra đó chẳng phải trùng hợp gì, mà là có tên Minh Giáo ngu ngốc nào đó mỗi ngày đều chạy tới Luận kiếm phong chờ cậu, đợi tới mức biến thành hòn vọng phu đáng thương.

Đương nhiên chuyện này Phương Chi Diên không hề biết, hắn vốn muốn chọn Luận kiếm phong để gây khó dễ cho người mới của Long Ngâm, kết quả tấm bản đồ này lại gãi đúng chỗ ngứa của Từ Sách!