Tối Cường Nam Thần (Nam Thần Mạnh Nhất)

Quyển 2 - Chương 55: Lão miêu




Trưa hôm ấy, quan phương Võ Lâm rốt cuộc phát ra thông báo——

Trải qua tổ kỹ thuật toàn diện thanh tra, hai thành tích phá kỷ lục của phụ bản Dạ Tham Danh Kiếm Các là hữu hiệu.

Server Thuỷ Long Ngâm khu 7 Điện Tín, server Thước Kiều Tiên Lệnh khu 5 Võng Thông, cả hai đội ngũ trước sau phá kỷ lục đều sẽ được phát thưởng, bảng anh hùng Võ Lâm cũng sẽ chính thức được cập nhật, đội ngũ ghi lại kỷ lục thế giới cuối cùng là đội của khu năm Võng Thông bao gồm: Lão Miêu, Bạch Hồ, Phượng Hoàng, Liệp Báo, Tham Lang, Thanh Long.

Thông báo này vừa xuất hiện, diễn đàn lại lần nữa nổ tung trời——

Kỷ lục thế giới bao nhiêu năm không có ai phá, chỉ một buổi tối lại liên tục bị phá hai lần, hơn nữa lại không phải do dùng hack cheat? Rất nhiều người nghi ngờ là có dấu vết của tuyển thủ chuyên nghiệp, cả tỷ loại suy đoán lẫn hoài nghi bay đầy trời.

Nhưng mà, Danh Kiếm Các dù sao cũng chỉ là một phụ bản nho nhỏ, đối với các người chơi max cấp mà nói hoàn toàn không đáng chú ý tới.

Bởi vì chiều hôm đó, lúc 6 giờ, boss đầu tiên của phụ bản đoàn 70 cấp "Luận kiếm đại hội" bị đoàn đội công hội Lạc Hoa Từ server Ức Giang Nam đánh bại, tin tức này rất nhanh leo lên top topic của ngày hôm đó, cũng dìm xuống các topic bàn về Danh Kiếm Các.

Phong ba kỷ lục Danh Kiếm Các cũng nhanh chóng lắng xuống.

***

Tối đó, Lưu Xuyên đăng nhập vào game, thấy hệ thống nhắc nhở có thư mới nhận ở tín sứ, góc trái cũng nhảy ra một dãy dài các khung chat tư tán gẫu nhấp nháy. Lưu Xuyên lựa chọn tạm thời che lại tư tán gẫu, chạy qua chỗ tín sử xem xét thư mới, vừa mới mở ra cũng bị kinh ngạc một lát.

Phần thưởng phá kỷ lục thế giới quả thật khiến bất cứ ai nhìn thấy cũng chảy nước miếng, kim tệ trực tiếp phát mười vạn, các loại tài liệu hiếm màu cam cho không thèm tiếc, năm loại đá ngũ hành cũng trăm cục thành bó mà phát. Lưu Xuyên vừa nhận quà thưởng vừa vui sướng tán gẫu trên kênh đội ngũ "Đệ tử, mở acc Dạ Dạ chạy qua đây lấy đồ bỏ vào kho, hành trang của sư phụ full mất rồi không nhét vào được nữa."

Lý Tưởng nói "Ok, có bao nhiêu cứ bỏ hết vào kho hàng công hội!"

Lý Tưởng nhanh chóng đăng nhập Thất Dạ Tuyết, Lưu Xuyên nghi hoặc "Ơ, lần này không cần hỏi mã nghiệm chứng à?"

Lý Tưởng nói "Hôm nay trước lúc Dạ Dạ rời mạng có lưu số điện thoại cho đệ tử, mới nãy tự hỏi rồi!"

Lưu Xuyên kinh ngạc "Hai người thân nhau như vậy từ bao giờ?"

Lý Tưởng cười nói "Hồi chiều lúc Dạ Dạ onl thì sư phụ không ở trên mạng, nhắn với đệ tử là dạo gần đây có việc bận, giao acc cho đệ tử luyện, cũng lưu lại số di động. Dù gì mỗi ngày đánh hết lượt phụ bản rồi đệ tử cũng rảnh rỗi, nên tính sẵn luyện acc Thất Dạ Tuyết lên luôn."

Lưu Xuyên cũng biết bên kia Tần Dạ đang trong mâu thuẫn với chiến đội của mình, tâm tình lúc nào cũng phiền muộn, thi thoảng online chơi game một chút thả lỏng cũng tốt.

"Vậy đệ tử giúp tên kia luyện đi. Giờ thì mau qua bên khu thương hội, sư phụ giao dịch đồ cho đệ tử nhét vào kho hàng."

Lý Tưởng "Ok, qua ngay đây!"

Ngô Trạch Văn thấy vậy cũng tự giác đi theo giúp đỡ.

Tài liệu được thưởng cho rất nhiều, cần phải phân loại sắp xếp lại. Mà Lý Tưởng lúc nào cũng vứt bừa vào làm rối tung cả lên, chỉ có mỗi chuyên gia kho hàng như Ngô Trạch Văn chịu tỉ mỉ xếp lại.

***

Dọn dẹp sửa sang lại toàn bộ quà thưởng rồi, Lưu Xuyên mới có thời gian mở mấy cái khung tán gẫu nhấp nháy ở góc trái ra xem.

Đại đa số là các hội trưởng công hội nhắn tin, nội dung cũng na ná nhau, đại ý là mời cao thủ gia nhập công hội của mình.

Phỏng chừng là mấy vị hội trưởng thấy người này phá luôn cả kỷ lục thế giới, đều kinh ngạc ngây người, sau đó thi nhau gửi tin nhắn lôi kéo mời chào.

Lưu Xuyên đều cự tuyệt, dùng cái lý do nghìn bài một điệu "Cảm ơn ý tốt".

Nhưng cũng có một cái tin nhắn trong số đó đặc biệt khiến Lưu Xuyên chú ý đến——

[Lão Miêu] nói với ngài: "Cao thủ, rảnh không? Có chút việc cần quấy rầy, đọc được tin này xin hồi phục lại."

Lưu Xuyên nghi hoặc nhìn cái tên Lão Miêu này.

Lão Miêu? Giống như không có quen người nào tên này? Nhưng sao lại cảm giác quen quen ta?

Lưu Xuyên hồi phục "Có việc?"

Lão Miêu nói "Xin chào, tôi là đội trưởng đội ngũ phá kỷ lục Danh Kiếm Các bên Võng Thông."

Lưu Xuyên giật mình, lập tức hiểu được.

Thảo nào nhìn cái tên này cứ cảm thấy quen mắt, tối qua lúc Danh Kiếm Các bị phá kỷ lục thế giới, hệ thống từng thông cáo vài lượt, Lưu Xuyên dù chơi ở khu bảy Điện Tín, cũng có thể thấy được tên của các thành viên đội ngũ bên Võng Thông, ID của cả sáu người đều là tên động vật, lại chỉ có hai chữ, đội trưởng chính là Lão Miêu.

Lưu Xuyên cười nói "Cao thủ, tìm tôi có việc?"

Lão Miêu cũng không dài dòng, trực tiếp nói "Bên tôi đang dự định tổ chức một chiến đội, để kịp sang năm tham gia giải tranh bá anh hùng toàn quốc, hiện đang thiếu người. Không biết cậu có hứng thú hay không, có muốn gia nhập chiến đội của chúng tôi không?"

Chà, có cả đội trưởng chiến đội tìm tới luôn...

Cả mục đích cũng giống như Lưu Xuyên, muốn lập đội sang năm tham gia giải tranh bá anh hùng toàn quốc...?

Lưu Xuyên cảm thấy có chút hứng thú, liền hỏi "Đội bên anh cũng có tuyển thủ chuyên nghiệp đúng không? Nếu không làm sao dễ dàng phá kỷ lục thế giới như vậy?"

Lão Miêu nói "Cả sáu người đều là."

Lưu Xuyên "..."

Thật không ngờ, đáp án lại "kinh khủng" tới vậy...

Thảo nào cả Cao tổng lẫn Lý chủ tịch đều không tiếp tục tra xét nữa, hoá ra đội ngũ bên Võng Thông lai lịch khủng tới vậy, cả sáu người đều là tuyển thủ chuyên nghiệp...

Chẳng lẽ là chiến đội bên game khác tập thể chuyển sang?

Quả nhiên, lời tiếp theo của Lão Miêu cũng giải thích rõ "Tôi thật lòng mời anh gia nhập đội của chúng tôi, cho nên cũng không muốn gạt anh. Chúng tôi là chiến đội FTD bên Thần Tích, lần này cả đội chuyển sang Võ Lâm. Nghe nói bên Võ Lâm sẽ tăng thêm danh ngạch chiến đội, nên tôi dự định dẫn đội ngũ của mình luyện tập trước trong game nửa năm. Sang năm chúng tôi sẽ báo danh tham gia giải toàn quốc, nếu như thuận lợi đoạt được quán quân hoặc á quân, lúc đó có thể trực tiếp thăng cấp tiến vào thi đấu giải chuyên nghiệp."

Lưu Xuyên nhìn cả một đoạn chat dài dòng được gõ chỉ trong mười giây, trong lòng kinh ngạc.

Lão Miêu này... tốc độ hơi bị nhanh à, vài giây có thể gõ ra được ngần ấy chữ....

Lão Miêu? Chiến đội FTD?

Chẳng lẽ là vị cao thủ nổi danh với tốc độ tay siêu tốc hơn 600 giới eSport? Thiểm điện Miêu thần?

Không phải đâu, thật sự là "con mèo" kia sao?

Lưu Xuyên nghĩ tới đây, có chút toát mồ hôi.

Nghĩ kỹ mà nói thì, Lưu Xuyên với Lão Miêu này, giống như từng gặp nhau một lần ở giải thi đấu lớn T.G.A!

***

Giới eSport chia ra vô số phạm vi lĩnh vực, các loại hạng mục khác nhau đều có cho riêng mình liên minh chuyên nghiệp khác nhau, tất nhiên cũng sẽ có quy tắc cùng chế độ riêng, bình thường sẽ không can thiệp tới lẫn nhau, mỗi bên đều có góc trời riêng. Nhưng có một giải đấu mang tính chất đặc thù tổng hợp lại tất cả—— chính là giải lớn T.G.A toàn quốc.

Giải thi đấu T.G.A toàn quốc hàng năm chia làm hai giải mùa hè cùng mùa đông, đây có thể xem như một bữa thịnh yến tập trung tất cả các hạng mục eSport trong cả nước, tỷ như Liên minh huyền thoại [LOL], Đột kích [CF], Dungeon&Fighter [DNF], Counter Strike [CS], StarCraft, etc...

Người ta có thể thấy ở giải T.G.A tất cả các tuyển thủ chuyên nghiệp mạnh nhất đến từ vô số hạng mục eSport bốn phương tám hướng. Ở giải thi đấu mang tính chất tổng hợp này, các tuyển thủ nổi danh ở các game khác nhau bình thường không có gì lui tới mới có cơ hội lẫn nhau gặp mặt.

Lần đầu tiên Lưu Xuyên gặp Lão Miêu, chính xác là vào hai năm trước.

Lúc ấy anh dẫn theo đám tân binh của chiến đội Hoa Hạ tham gia giải lôi đài của Võ Lâm, mà sàn thi đấu chính bên cạnh đúng lúc đang tiến hành vòng bán kết của giải cá nhân game Thần Tích.

Đối với những giải thi đấu lớn như T.G.A, ban tổ chức sắp xếp thi đấu rất chặt chẽ hợp lý, sàn thi đấu chính bình thường chỉ chiếu trực tiếp các trận chung kết hạng mục lớn, hay vòng bán kết của các trận đấu quan trọng.

Còn với những phần thi đấu thông thường của các tiểu tổ nhỏ đều được sắp xếp ở các sàn phụ cạnh hội trường.

Lưu Xuyên dẫn theo chiến đội của mình đến sàn phụ cạnh hội trường tham gia giải tiểu tổ, cũng không bao lâu liền đánh xong, mà sàn thi đấu chính bên kia lại đang đánh đến giai đoạn kịch liệt.

Thần Tích cũng tương tự như Võ Lâm, đều là game RPG loại hình tranh tài đồng đội. Điểm khác biệt chính là Thần Tích lấy bối cảnh huyễn tưởng Âu Châu, với các class chức nghiệp như chiến sĩ, mục sư, pháp sư, etc... Còn Võ Lâm lấy bối cảnh võ hiệp Trung Quốc, điểm đặc sắc bao gồm các môn phái giang hồ.

Tuy là skill và class không giống nhau, nhưng nguyên lý của game RPG đa số đều là tương tự.

Lưu Xuyên bởi vì rảnh rỗi buồn chán đứng ở bên cạnh, cũng đưa mắt nhìn lên màn hình thi đấu, nháy mắt bị hình ảnh trên đó hấp dẫn.

——tuyển thủ trên đài không chỉ có tốc độ tay cực nhanh, ý nghĩ cũng cực kỳ thận trọng.

Vị tuyển thủ này là một triệu hoán sư, có thể triệu hồi các loại pet để bao vây đối thủ, sau đó chơi diều chậm rãi rút máu đối thủ đến chết, cực kỳ giống với đấu pháp chơi diều đê tiện của Lưu Xuyên.

Lúc ấy, Lưu Xuyên thậm chí có cảm giác như gặp được tri kỷ!

Lưu Xuyên không kềm được tò mò nhìn về phía bục thi đấu—— nam nhân ngồi trong phòng cách âm diện mạo rất trẻ, ngũ quan đoan chính, làn da có hơi đen một chút, mái tóc ngắn đầy khôn khéo lão luyện, ánh mắt sắc bén lợi hại.

Tay của anh ta cũng cực ổn.

Bàn tay cực nhanh di chuyển trên bàn phím, khiến người ta cảm giác như mười ngón tay đang khiêu vũ, vừa mau, vừa ổn, lại vừa chuẩn.

Nam nhân cực kỳ chú tâm thi đấu, cái loại trạng thái tựa như vong ngã này khiến cho cả người anh ta toát ra một loại hào quang độc nhất vô nhị.

Lưu Xuyên nhìn thấy, ID của anh ta là Old-Cat, dịch ra tiếng trung chính là Lão Miêu.

Vị tuyển thủ này mỗi bước đều cực kỳ cẩn trọng, chậm rãi dẫn đối thủ tiến vào cái bẫy của mình, sau đó nháy mắt knock-out đối thủ, thế tấn công như lũ quét, mạnh mẽ đến không thể đỡ.

Tiếng hoan hô vang lên đinh tai nhức óc cả hội trường, ngay cả Lưu Xuyên cũng nhịn không được vỗ tay vài cái.

Bên cạnh đúng lúc đứng một vị bình luận viên có quen biết với Lưu Xuyên thấy anh chăm chú xem trận đấu, mới buộc miệng hỏi "Xuyên đội cũng chơi Thần Tích?"

Lưu Xuyên nói "Không, xem chơi thôi.

Trần Phỉ Phỉ nói "Tuyển thủ này là Lão Miêu, tốc độ tay ngang gần bằng anh, nổi danh siêu tốc."

Nghe cô nói như vậy, Lưu Xuyên càng cảm thấy hứng thú với vị này, bèn hỏi "Có thể tiến vào bán kết giải cá nhân, là cao thủ hàng đầu nhỉ?"

Trần Phỉ Phỉ nói "Phải đó, ở bên Thần Tích gọi người này là Thiểm điện Miêu thần, anh ta là một trong những triệu hoán sư mạnh nhất Thần Tích."

Lưu Xuyên không biết nhiều lắm về Thần Tích, nhưng mà đa số game online hiện tại khác hình thức nhưng cốt lõi đều là tương tự. Mục sư trong game Âu Châu tương đương như các phái buff của game võ hiệp Trung Quốc, còn triệu hoán sư... nếu đổi lại Võ Lâm, có lẽ tương đương như cổ sư Ngũ Độc, hoặc là khôi lỗi sư Đường Môn, dựa vào gọi pet hoặc cơ quan con rối phối hợp với chủ nhân tác chiến, đều là chung một loại cốt lõi—— triệu hoán hệ.

Lưu Xuyên có hơi trầm tư nhìn bảng thống kê số liệu cuối trận trên màn hình, nói "Khá thú vị đấy chứ."

Trần Phỉ Phỉ nói "Kỳ thật hai người xem như tuyển thủ cùng loại với nhau, hay là sau khi trận đấu kết thúc, tôi liên hệ giới thiệu cho hai người quen biết nhau?"

Lưu Xuyên gật đầu "Được đấy."

Thân là bình luận viên giải đấu lớn, tự nhiên cũng quen biết vô số tuyển thủ trong giới, Trần Phỉ Phỉ tính cách thoải mái, nhân duyên cũng rất tốt, quen biết không ít đội trưởng chiến đội. Sau khi trận đấu kết thúc, dưới sự giới thiệu của Trần Phỉ Phỉ, hai vị đại thần ở hai lĩnh vực khác nhau trong eSport đối diện nhau ngồi xuống trong quán cafe do ban tổ chức cố ý chuẩn bị cho các tuyển thủ tiện nghỉ ngơi.

Lão Miêu của lúc bình thường hoàn toàn mất đi cảm giác khẩn trương, sắc bén tựa lưỡi kiếm như trong lúc thi đấu, ngược lại có hơi lười biếng.

Nhìn gần mới thấy, vị này đúng là đen thật, làn da màu đồng cổ, cảm giác như bị thoa một lớp chocolate vậy...

Người ta bảo nhất bạch che tam sửu, mỹ nữ da càng trắng nhìn càng xinh. Nhưng nam nhân lại khác, nam nhân màu da đen một chút sẽ tạo cho người khác một loại mị lực kỳ lạ. Nam nhân mà da quá trắng sẽ bị bảo là tên mặt trắng chuyên đi ăn bám. Mà nam nhân da đen lại cao to vạm vỡ, lại thường bị người ta gọi là đại ca.

Lão Miêu này, nhìn bề ngoài rất có khí thế như của mấy đại ca xã hội đen.

Trần Phỉ Phỉ chủ động giới thiệu "Vị này là Lão Miêu, đội trưởng của chiến đội FTD. Vị này là Hải Nạp Bách Xuyên, đội trưởng của chiến đội Hoa Hạ."

Lưu Xuyên mỉm cười vươn tay "Chào anh."

Lão Miêu cũng vươn tay cười cười "Kính đã lâu."

Hai người liền như vậy bắt tay một cái, xem như làm quen.

Bởi vì lịch thi đấu được xếp khá chặt chẽ, hai người đều là đội trưởng nên không có mấy thời gian ngồi tán gẫu, uống xong cafe rồi thì mạnh ai nấy đi.

Ấn tượng sâu nhất mà Lão Miêu gây ra cho Lưu Xuyên, chính là chiến thuật sắc bén cùng tư duy bình tĩnh, tốc độ tay nhanh tới biến thái, cùng với... màu da ngăm đen.

***

Thật không ngờ, chỉ mới qua hai năm ngắn ngủi, chiến đội FTD đã bị giải tán... Càng không ngờ hơn là Lão Miêu lại dẫn cả đội của mình toàn bộ chuyển sang Võ Lâm.

Theo lý mà nói, bằng trình độ cá nhân của Lão Miêu không cần lo không có đường ra, nhưng anh ta ngược lại không chuyển nhượng sang chiến đội khác, mà dẫn theo cả chiến đội tập thể chuyển game, hiển nhiên là vì không nỡ bỏ đội của mình. Làm đội trưởng, không muốn một mình rời đi mà là dẫn theo các anh em chiến hữu đi cùng mình...

Muốn làm được như vậy rất cần dũng khí, thậm chí không khác gì tự đoạn cả đường lui của mình... cả Lưu Xuyên cũng không thể không bội phục người này.

Lão Miêu vẫn đang tiếp tục tư tán gẫu mời chào "Cao thủ, chi bằng anh gia nhập chiến đội của chúng tôi, cùng nhau tham gia thi đấu, anh thấy thế nào?"

Lưu Xuyên cười cười, hồi phục "Tiếc thật, mục tiêu của tôi và anh đúng lúc lại giống nhau."

Lão Miêu kinh ngạc "Anh cũng định lập đội đánh giải toàn quốc?"

Lưu Xuyên nói "Đúng vậy, cho nên có lẽ chúng ta sẽ là đối thủ của nhau, chứ không phải đội hữu."

Lão Miêu "..."

Lưu Xuyên "Trừ phi cả hai đội hợp lại làm một."

Lão Miêu lập tức nói "Không có khả năng hợp lại. Nếu như anh cũng quyết tâm tham gia giải toàn quốc, vậy xem như nãy giờ tôi chưa nói gì, cứ tiếp tục với mục tiêu của anh đi."

Lưu Xuyên hỏi "Bên anh quyết định sẽ báo danh ở khu nào chưa?"

Lão Miêu cũng không giấu diếm, thẳng thắn nói "Sáu người chúng tôi hiện tại đang ở Chiết Giang, cho nên sẽ báo danh ở khu phía Đông."

Lưu Xuyên nói "Bên tôi nếu như không có gì ngoài ý muốn xảy ra, sẽ báo danh khu Nam."

Lão Miêu nói "Nói vậy có lẽ chúng ta sẽ không gặp nhau."

Lưu Xuyên mỉm cười "Sẽ mà, gặp nhau ở trận chung kết toàn quốc."

Lão Miêu giật mình một chút, lập tức cảm thấy hứng thú nói "Anh tự tin tới như vậy? Xác định đội ngũ của mình có thể tiến vào trận chung kết toàn quốc?"

Lưu Xuyên nói "Không phải cũng giống anh sao? Anh xác định đội của mình có thể tiến vào trận tổng chung kết toàn quốc? Cao thủ nghiệp dư của Võ Lâm không thiếu đâu."

Lão Miêu nói "Nói nhiều cũng bằng thừa, tự dựa vào bản lĩnh đi."

Lưu Xuyên phát cái biểu tình bắt tay "Cố lên."

***

Với Lão Miêu, tuy chỉ từng gặp mặt qua có một lần, nhưng cả hai đều theo phái thuộc hệ triệu hoán, phong cách lại tương đương nhau, Lưu Xuyên cảm thấy thưởng thức anh ta hơn là xem như đối thủ.

Một cao thủ hàng đầu như vậy, nếu một mình anh ta đổi sang chơi Võ Lâm, bất luận trả giá thế nào Lưu Xuyên cũng sẽ kéo anh ta vào đội của mình.

Tiếc là...

Đối phương cũng là một vị đội trưởng có ngạo khí cùng dã tâm, còn mang theo đám chiến hữu đi cùng mình.

Nếu hai đội ngũ không thể hợp nhất, vậy chỉ còn cách làm đối thủ của nhau.

Ở giải tranh bá toàn quốc mà xuất hiện đối thủ như vậy, quả thực là vượt quá mức mong đợi a...

Lưu Xuyên nghĩ một lát, liền nhắn tin cho Thanh Phong Đạo T rưởng "Đạo trưởng, hiện tại anh đang công tác ở đâu? Có tiện nói ra anh đang làm việc gì cho tôi biết không?"

Giang Thiếu Khuynh nói "Tôi ở Trường Sa, đang làm công tác tiêu thụ."

Thảo nào lại có ý nghĩ làm ăn như vậy....

Lưu Xuyên cười nói "Lễ Quốc khánh sắp tới anh rảnh không? Tôi dự định gặp mặt sớm một chút."

Giagn Thiếu Khuynh nghi hoặc "Sao vậy?"

Đạo trưởng xem như là đội hữu chính thức của mình, nên Lưu Xuyên cũng không muốn dối gạt, thản nhiên nói "Đội phá kỷ lục bên Võng Thông vốn là một chiến đội ở trò chơi khác, bọn họ lần này toàn bộ chuyển sang Võ Lâm, có thể xem như đối thủ cạnh tranh lớn nhất của chúng ta về sau."

Giang Thiếu Khuynh kinh ngạc "Cả đội đều chuyển dời?"

Lưu Xuyên nói "Đúng vậy, chiến đội FTD của Thần Tích, toàn bộ chuyển sang chơi Võ Lâm. Năm sau nếu chúng ta đụng phải họ trước trận tổng chung kết giải toàn quốc, có lẽ sẽ là phiền toái lớn đây. Bọn họ dù sao cũng từng là đội hữu, phối hợp ăn ý với nhau lâu năm, hiện tại chạy sang bên đây bắt đầu tập luyện trong game trước, sang năm trước khi bắt đầu thi đấu có lẽ họ đã điều chỉnh tốt các loại chiến thuật phối hợp. Chúng ta lại là một tổ đội mới hoàn toàn, đi đánh với loại đội lâu năm như vậy, phần thắng không khả quan lắm."

Giang Thiếu Khuynh nghe vậy cau mày.

Giải toàn quốc có thể xem như giải dành cho cao thủ nghiệp dư trong dân gian, đại đa số tuyển thủ dự thi đều không có kinh nghiệm thi đấu, muốn lập nên một đội toàn là cao thủ cũng không phải chuyện dễ. Vốn cứ tưởng lần này có Xuyên đội ra tay, muốn đoạt một trong hai thứ hạng đầu cũng không phải chuyện khó.

Lại không ngờ, nửa đường nhảy ra một tên Trình Giảo Kim, cả một chiến đội của game khác lại toàn bộ chuyển dời sang bên đây...

Ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, Giang Thiếu Khuynh cả người trở nên nghiêm túc, nói "Xuyên đội, ý của anh là?"

Lưu Xuyên nói "Nhất định phải đẩy nhanh tiến độ xây dựng chiến đội, kế hoạch lúc trước cũng phải bắt đầu sớm hơn. Kỳ lễ Quốc khánh này hoặc là tôi bay ra Trường Sa gặp anh, không thì anh đi Quảng Châu tìm tôi, anh xem cái nào tiện cho anh hơn?"

Giang Thiếu Khuynh nói "Tôi tới tìm anh đi, tôi có người bạn ở bên đấy, lúc đó ngồi tàu cao tốc qua là được."

Lưu Xuyên nói "Ok, tới lúc gặp mặt rồi bàn sau."

Lưu Xuyên đánh chữ xong, cũng thở dài một hơi.

Sự xuất hiện của Lão Miêu lần này, quả thực giống như tạo ra cho anh một áp lực vô hình cực lớn...

Vốn dĩ Lưu Xuyên dự tính cứ từ từ như vậy, dần dần tập họp đội hữu, mục tiêu là tháng sáu sang năm trước lúc bắt đầu giải đấu sẽ xây dựng chiến đội hoàn chỉnh, không ngờ lại xuất hiện một Lão Miêu, còn mang cả đội ngũ tập thể dời đi, sớm như vậy đã bắt đầu khởi bước luyện tập, có vẻ như bên phía họ là nhất định phải đoạt được thành tích trong giải toàn quốc năm sau.

Bởi vì liên minh thăng thêm hai danh ngạch, cho nên giải toàn quốc sang năm không cần giống lệ trước đây, hai đội đạt quán quân và á quân phải thi đấu với chiến đội bị đào thải để đoạt tư cách dự thi, chỉ cần là đoạt quán quân và á quân sẽ được trực tiếp thăng cấp tiến vào thi đấu giải chuyên nghiệp.

Bảo là á quân với quán quân, tính ra là có hai cái danh ngạch, đội của Lưu Xuyên lẫn Lão Miêu đều có cơ hội mỗi người một suất.

Nhưng lỡ đâu xui xẻo gặp ngay ở vòng bán kết thì sao?

Giải toàn quốc chia tổ dựa theo khu vực, bốn khu lớn đông tây nam bắc, các đội trước tham dự giải toàn khu vực chọn ra đội đại diện. Lão Miêu báo danh ở khu đông, Lưu Xuyên ở khu nam, có thể an tâm đấu giải tuần giải tháng mà không sợ khả năng đụng độ lẫn nhau. Nhưng nếu tiến vào vòng chung kết toàn quốc, lại sẽ bị ngẫu nhiên phân tổ lần nữa!

Vòng chung kết toàn quốc tổng cộng có tám đội, mỗi khu có hai danh ngạch, các đội sẽ rút thăm thi đấu đào thải lẫn nhau, xác suất các đội ở các khu khác nhau bốc thăm vào cùng một tổ là cực lớn!

Nếu như may mắn, đội của Lưu Xuyên và Lão Miêu bị phân đến hai tổ khác nhau, lẫn nhau nắm tay đi tới, đây là kết cục happy nhất.

Nhưng nếu như rút thăm ngẫu nhiên bị nhét vào cùng một tổ, vậy chẳng hoá ra là "tổ tử vong" đối với cả hai bên rồi?

Xuất hiện một đối thủ mạnh như vậy, Lưu Xuyên có muốn nhàn nhã cũng không được.

Đối phương dẫn theo toàn bộ chiến đội của mình qua hết rồi, mà nhìn lại bản thân chỉ mới có đúng một đội hữu, giống cái dạng gì nữa?

Nhất định phải đẩy nhanh tiến độ!