Tối Cường Kinh Kỷ Nhân (Người Đại Diện Xuất Sắc Nhất)

Chương 52




Ngay đêm đó dưới sự lo lắng hối thúc cùng trợ giúp gói gém hành lý của Viên Tiệp, Sở Tự liền dọn tới căn hộ quân bộ có nhóm cảnh vệ tuần tra của Viên Tiệp.

Nơi này cũng không lớn hơn căn hộ của Sở Tự bao nhiêu, là dạng căn hộ nhỏ có hai phòng ngủ một phòng khách, bài bố trong hệt như các căn phòng kiểu mẫu.

Vừa đủ cho hai người ở.

“Ôi chao anh Viên, tôi ở phòng nào?” Sở Tự theo bản năng quét mắt nhìn một vòng, bố cục hai phòng cơ hồ giống như đúc, thế nhưng rõ ràng là một phòng đã có người ở, một phòng bị bỏ trống, vì thế mới đưa ra vấn đề này.

Hiện giờ cậu cùng Viên Tiệp đã là người yêu, không còn là quan hệ bạn cũ như trước nữa.

Vì thế sau khi dọn tới ở chung với nhau, cậu muốn biết rốt cuộc ở chung một phòng tốt hay ở riêng thì tốt hơn.

Làm người yêu cùng ngủ một giường hẳn là chuyện rất bình thường mới đúng.

Chính là cậu cùng Viên Tiệp chỉ mới xác định quan hệ không lâu, tốc độ như vậy có phải quá nhanh rồi không?

Chỉ một câu ngắn ngủi, Sở Tự đã bắt đầu sầu não, trong đầu xuất hiện vô số cảnh tượng làm người ta vừa mơ màng lại rối rắm.

Chính là….

Rất nhanh sau đó, Viên Tiệp đã phá nát ảo tưởng của Sở Tự.

Làm một vị cán bộ kỳ cựu trong trong sạch sạch, cho dù người yêu đã ẩn ý đưa ra lời đề nghị ở chung nhưng anh vẫn thực quân tử kéo hành lý của Sở Tự vào căn phòng trống.

“…” Sở Tự.

Viên Tiệp hoàn toàn không có chút tâm tư mập mờ nào, chỉ săn sóc ân cần hỏi: “Em tạm thời ở lại đây đi, Tiểu Tự, em có cần thêm gì không? Đồ đạc ở đây chưa đầy đủ lắm, em cần gì thì chốc nữa anh với em cùng đi mua.”

“… không có, không thiếu gì cả, cám ơn anh Viên.” Sở Tự bắt đầu nghi ngờ, mình có thực sự là người yêu của Viên Tiệp hay không.

Mà Viên Tiệp thì hồn nhiên không hay không biết gì về tâm tư Sở Tự: “Em không cần khách sáo với anh, cần gì cứ việc nói, nếu có thể anh nhất định sẽ thỏa mãn em, đừng câu nệ.”

“Thực sự không có, nơi này tốt lắm, tôi thực vừa lòng.” Đối với một vị người yêu không hiểu phong tình, cậu còn có thể nói được gì.

Sở Tự biểu thị, mình thực bất đắc dĩ.

Vì không muốn dọa tới quân tử Viên Tiệp, đồng thời cũng không để anh cảm thấy cậu quá lỗ mãng, Sở Tự chỉ đành yên lặng tiếp nhận, rõ ràng đã quen nhau, đã ở chung một nhà, cư nhiên lại ở hai phòng khác biệt.

Thôi kệ đi…

Ít nhất cũng dọn vào ở chung một nhà rồi, còn sợ tương lai không thể ngủ chung một giường sao?

Vì một ngày nào đó có thể bắt Viên Tiệp thỏa mãn nguyện vọng tốt đẹp này, Sở Tự liền thực mong chờ dọn vào nhà Viên Tiệp, bắt đầu cuộc sống ở chung của hai người.

Chính là thực sự nghênh đón cậu không phải một cuộc sống ngọt ngào như tưởng tượng, ngược lại lại chính là một cơn ác mộng!

Trước đó khi đáp ứng ở chung với Viên Tiệp, Sở Tự từng thuận miệng nhờ Viên Tiệp giúp mình sửa đổi lại quy luật nghỉ ngơi cùng làm việc linh tinh, bất quá đó chỉ là mấy lời xã giao để uyển chuyển đáp ứng lời mời của Viên Tiệp mà thôi, thế nhưng ai biết được… cái người ngu ngốc kia cư nhiên lại nghĩ là thật…

Ngày đầu tiên dọn vào nhà Viên Tiệp, vừa tới mười giờ tối Viên Tiệp đã đúng giờ bắt cậu tắt thông tấn khí leo lên giường ngủ, tắt đèn còn chưa tính, cư nhiên còn ngắt mạng.

Cho dù cậu nói hết lời anh cũng không chịu châm chước…

Đối mặt với những sự thay đổi này, nội tâm Sở Tự quả thực sắp hỏng mất, cũng không muốn tiếp nhận.

Chính là khi đối mặt với đôi mắt cùng gương mặt tràn đầy ôn nhu của Viên Tiệp, cậu lại không có cách nào phản đối…

Sáu giờ sáng, Sở Tự còn đang nằm dài trên giường ngủ nướng, đầu óc vẫn có chút mơ mơ màng màng thì bị Viên Tiệp cưỡng ép lôi ra khỏi ổ chăn, kéo ra ngoài chạy bộ.

Mà những chương trình TV yêu thích của cậu cũng từ những bộ phim đang hot liền biến thành những bộ phim chiến tranh hoặc cổ xưa như ‘Hình Phạt Thời Đại Tống’, ‘Vương Triều Đại Minh’, ‘Vương Triều Khang Hi’ cùng ‘Lượng Kiếm’ có thể phổ cập kiến thức này nọ.

Ăn toàn là những món phối hợp lại theo thực đơn dinh dưỡng, uống thì hết canh đậu xanh tới canh nấm tuyết, canh đậu đỏ…

Lại còn bị bắt cai thuốc.

Sở Tự lập tức ngộ ra, thế giới này vì sao có nhiều cặp vợ chồng lúc mới yêu nhau thì cuồng nhiệt tha thiết, yêu tới chết đi sống lại, nhưng một khi kết hôn rồi ở chung liền mỗi người mỗi ngã, thậm chí còn cắt đứt quan hệ.

Nếu thói quen cuộc sống không thể hòa hợp thì không có cách nào chung sống cùng nhau.

Sở Tự nghĩ có lẽ cậu thực sự yêu Viên Tiệp.

Khẳng định là rất rất rất yêu Viên Tiệp cho nên mặc dù phải chịu đựng khổ sở như vậy, cậu cũng chưa từng nói chia tay với anh!

Ngày đầu tiên dọn vào nhà Viên Tiệp, Sở Tự sống không bằng chết.

Ngày thứ hai dọn vào nhà Viên Tiệp, Sở Tự đau khổ tột cùng.

Ngày thứ ba dọn vào nhà Viên Tiệp, Sở Tự tiều tụy hốc hác.

Một tuần sau khi dọn vào nhà Viên Tiệp, Sở Tự không còn gì quyến luyến trên cõi đời này.

Một tháng sau khi dọn vào nhà Viên Tiệp, Sở Tự cảm thấy mình bây giờ vô dục vô cầu, bất cứ lúc nào cũng có thể đắc đạo thành tiên, bay lên tận bầu trời sóng vai với vầng thái dương.

Ha hả!

Cậu khẳng định mình không phải đang yêu đương mà là giai đoạn thấu hiểu hồng trần chuẩn bị cạo đầu xuất gia… Sở Tự u ám nghĩ.

*****

Sau khi Phan Nghiên Nghiên nổi lên, nhóm blogger của Sở Tự bắt đầu kế hoạch, cố ý để paparazzi chụp được cảnh cô nàng đang làm xấu mặt tự sướng, bọn họ sẽ dùng cơ hội này chỉnh sửa lại hình tượng của Phan Nghiên Nghiên theo bản tính thực sự của cô nàng.

Ảnh chụp của nhóm paparazzi không tính là dễ nhìn, thậm chí còn có chút hài hước, xấu xí.

Thế nhưng sau khi post lên mạng thì Phan Nghiên Nghiên lại nhận được rất nhiều lời khen, dân mạng cảm thấy cô nàng như vậy thực đáng yêu, cũng thực chân thật.

Trong hiện thực có rất nhiều cô gái thích làm dáng selfie, hành động của Phan Nghiên Nghiên trong mắt bọn họ quả thực là quá gần gũi, lập tức được các cô gái ủng hộ, mà hình tượng lạnh lùng kiêu sa không bình dị gần gũi trước kia cũng bị đánh tan, làm Phan Nghiên Nghiên sinh động đáng yêu hơn hẳn.

Mà bản thân Phan Nghiên Nghiên cũng rất có thực lực, vài hôm sau khi được phóng viên phỏng vấn hỏi: “Tương lai có muốn tiến vào hào môn hay không?”

Không cần Sở Tự dạy, bản thân cô nàng đã thực khí phách trả lời: “Không cần tiến vào hào môn, tôi chính là hào môn.”

Tin tức này lập tức trở thành tin sốt trên mạng, được dân mạng khen ngợi không thôi.

Sở Tự đang lên kế hoạch cho nhóm blogger về ba nghệ nhân mình đang mang thì đột nhiên Tô Khuyết gửi tin tới: ‘Có đó không, anh Sở?’

‘Có, Tiểu Tô, có chuyện gì không?’ Từ sau lần gặp mặt Viên Tiệp, thái độ của Tô Khuyết đối với Sở Tự đã quay trở về quan hệ bạn bè bình thường giữa nghệ nhân và người đại diện.

Đối với sự chuyển biến này, Sở Tự rất vui mừng.

Tô Khuyết ấp a ấp úng: ‘Anh Sở, cái kia, em có chút chuyện muốn nói với anh.’

‘Chuyện gì?’ Sở Tự đặc biệt luôn quan tâm tới nghệ nhân.

Qua một hồi lâu, Tô Khuyết mới đáp lại: ‘Cái kia…. anh Sở, em… em yêu rồi.’

‘Thật sao? Kia chúc mừng cậu.’ Mặc dù có chút ngoài ý muốn, bất quá cậu vẫn cảm thấy cao hứng, Tô Khuyết là đứa nhỏ tốt, hẳn nên có người bầu bạn bên cạnh.

Nhận được lời chúc của Sở Tự, Tô Khuyết có chút kinh ngạc: ‘Anh Sở, anh không tức giận sao?’

‘Sao tôi phải tức giận chứ?’ Sở Tự có chút khó hiểu.

Tô Khuyết đánh chữ rất nhanh: ‘Anh đừng hiểu nhầm a anh Sở. Tại vì có rất nhiều người đại diện không cho phép nghệ nhân yêu đương, trước kia nghệ nhân dưới tay chị Lý chính là như vậy, trong hợp đồng có quy định không được nảy sinh tình cảm, cho dù có người yêu thì chỉ được phép yêu người trong công ty… thế mà bạn trai em không phải người trong công ty mà anh vẫn chúc mừng, em thực bất ngờ.’

‘Nói như vậy, bạn trai cậu không phải người trong công ty chúng ta?’ Sở Tự nắm bắt ngay trọng điểm.

Tô Khuyết khỏi ngược lại: ‘Sao anh biết nha? Bất quá cũng không tính là công ty khác, là ảnh tự đầu tư sản xuất tự quản lý công việc của mình, không tồn tại quan hệ cạnh tranh với chúng ta….’

‘Biện Huy?’ Sở Tự đoán.

Tô Khuyết lại sửng sốt: ‘Ách, anh Sở, sao anh biết?’

‘Trước kia tôi đã nhìn ra Biện Huy có ý với cậu, ở cùng một chỗ với anh ta rất tốt, tôi cảm thấy Biện Huy rất đáng tin, là đối tượng tốt. Tôi không giống những người đại diện khác, không áp chế vấn đề yêu đương của nghệ nhân, cũng không quy định phải chọn người cùng công ty, dù sao loại chuyện tình cảm này phải nói tới duyên phận, tôi không phải nguyệt lão, đâu thể nào ghép bậy ghép bạ, cũng không phải chày gỗ mà chia rẽ uyên ương…’ Ở trong giới này bấy lâu, Sở Tự đã không ít lần nhìn thấy bởi vì người đại diện cường ngạnh không cho phép yêu đương mà bị nghệ nhân hủy hợp đồng.

Theo cá nhân cậu mà nói, đối với chuyện tình cảm của nghệ nhân, nên chúc phúc thì tốt hơn.

Đều là người trẻ tuổi tràn đầy nhiệt huyết, không thể chỉ vì người ta là ngôi sao, là diễn viên mà bắt người ta phải một lòng với sự nghiệp, đoạn tuyệt tình yêu, phải đến lúc già rồi, hoa tàn ít bướm mới được yêu a.

Bất quá thân là người đại diện, có chuyện cậu nhất định phải nói với Tô Khuyết: ‘Cá nhân tôi đề nghị với cậu, trước tiên đừng công khai chuyện này, đợi đến khi kết hôn rồi công khai cũng không muộn. Bởi vì hiện giờ tuy cậu đang yêu đương cuồng nhiệt nhưng tương lai thế nào, thực sự không ai nói trước được, cứ vậy công khai sẽ làm người ta có ấn tượng không tốt, lại còn nảy sinh nghi ngờ muốn bám víu… Lỡ như chia tay, fan của đối phương sẽ vì giữ gìn thần tượng mà hất một đống nước bẩn, lúc đó lại càng khó nhìn hơn. Không bằng cứ bí mật quen với nhau, đợi đến khi thực sự xác nhận quan hệ rồi công khai cũng không muộn.’

Tuy ấn tượng về Biện Huy không tồi nhưng Sở Tự vẫn nhắc nhở Tô Khuyết….

‘Em biết rồi, anh Sở, cám ơn anh. Kỳ thực em cũng không tính toán công khai, chỉ là muốn nói cho biết một tiếng, tránh sau này tụi em bị chụp hình anh lại không biết giải quyết thế nào. Em muốn an an ổn ổn phát triển đoạn tình cảm này, hơn nữa Biện Huy nổi tiếng như vậy, em cũng sợ fan ảnh công kích, nói em ôm đùi này nọ.’ Tô Khuyết không e dè nói: ‘Biện Huy đối xử với em tốt lắm, trước mắt tình cảm của tụi em rất ổn định, ảnh cũng đã dẫn em về gặp cha mẹ, bất quá em vẫn chưa muốn công khai… em cảm thấy mình không xứng với ảnh, cứ chờ em nổi lên bằng ảnh rồi nói.’

Sở Tự rốt cuộc cũng vứt được một tảng đá lớn trong lòng: “Ừm, cậu hiểu vậy thì tôi an tâm rồi.”

Đối với nghệ nhân nhỏ tuổi nhất của mình, Sở Tự rốt cuộc cũng có thể yên tâm.

Hết thảy đều phát triển theo chiều hướng tốt.

Sở Tự nghĩ, như vậy thực tốt.

Viên Tiệp dạo này không hề nhàn rỗi, sau khi nói ra hết những gì mình biết, Sở Tự không quá chú ý tới hướng phát triển của chuyện này nữa.

Thế nhưng không lâu sau đó, Sở Tự nghe tin người của Vạn nguyên soái cấu kết với xã hội đen buôn lậu súng ống cùng thuốc phiện bị bắt tại trận, cũng vì thế mà đại gia tộc từng sánh ngang Viên gia như Vạn gia đã rơi đài.

Nhóm bé phái cùng thân tín cũng bị tra xét, phàm là có liên quan tới chuyện này, nhỏ từ cục trưởng, lớn tới viên chức cấp cao, hết thảy không có kẻ nào may mắn tránh khỏi.

Vụ án lớn này được gọi là ‘Vụ Án Trắng Đen’ của An Sâm đế quốc, được toàn dân chú ý, được toàn bộ giới truyền thông đưa tin.

Làm người đứng đầu Hiên Viên bang, cha cùng nhóm chú bác của Hiên Viên Hoàng sau khi bị bắt rất nhanh liền bị phán tử hình. Hiên Viên bang buôn lậu súng ống ma túy lớn nhất An Sâm đế quốc cũng từ đó biến mất khỏi đế quốc.

Quan viên các cấp từ cao đến thấp cũng vì chuyện này mà thay đổi một lượt.

Đế quốc cũng vì vụ án này mà mạnh mẽ chỉnh đốn lại thái độ làm việc của các ngành các cấp, làm nhóm nhân viên công chức thấp thỏm bất an.

Mà dân chúng thì lại vui mừng khôn xiết, không ngừng mắng chửi Vạn gia cùng Hiên Viên bang.

Nhìn thấy chỗ dựa lớn nhất đời trước của Lâm Khinh Vũ là Hiên Viên bang lần lượt sụp đổ, nháy mắt trong lòng mất đi một tảng đá lớn, thở phào một hơi.

Về phần Lâm Khinh Vũ hiện giờ thế nào, cậu hoàn toàn không để tâm.

Bởi vì ‘Vụ Án Trắng Đen’ này liên lụy không nhỏ, không chỉ giới chính trị, ngay cả giới kinh doanh cùng giới giải trí cũng bị thay máu một phen, nhiều ông chủ lớn cùng công ty vì có liên quan tới xã hội đen mà lần lượt bị nắm đuôi, rất nhiều người bị bắt tới cục cảnh sát.

Hán Ngữ mà Sở Tự từng làm việc cũng là một trong số đó, ông chủ Hán Ngữ đã rửa tiền cho đám xã hội đen.

Bất quá đối với vấn đề này, Sở Tự không hề quan tâm. Hiện giờ làm cậu phiền lòng là chuyện khác.

Một ông chủ lớn dính xì căng đan tình cảm với Phan Nghiên Nghiên cũng bị bắt vào cục cảnh sát, trên mạng lập tức tuôn ra rất nhiều ảnh chụp Phan Nghiên cùng người nọ ăn cơm, cùng ngồi trên xe đối phương về nhà. Tiếp đó có không ít antifan nhảy ra bôi đen Phan Nghiên Nghiên, nói cô là tình nhân được ông chủ lớn kia bao dưỡng, danh nghĩa là cha nuôi, còn có không ít blogger lập bài post với tiêu đề #Phan Nghiên Nghiên thực kinh tớm#, #Phan Nghiên Nghiên mau cút khỏi giới giải trí#, #Phan Nghiên Nghiên là con gái nuôi của ông chủ lớn xxx, cha nuôi vào tù rồi, sao cô không vào bồi cha đi#.

Quả thực là tràn đầy ác ý.

Phan Nghiên Nghiên vất vả lắm mới đẩy thanh danh lên cao, hiện giờ lại lập tức hỏng bét.

Mà sau khi vị ông chủ lớn kia bị bắt, cảm xúc của Phan Nghiên Nghiên quả thực không ổn định cho lắm, bất quá Sở Tự cũng không dám hỏi nhiều, chỉ đành dành nhiều thời gian ở bên cạnh cô nàng nhiều hơn, buổi họp phim mới của Phan Nghiên Nghiên, Sở Tự cũng đi theo.

Thực không ngờ các phóng viên không ngừng chỉa mũi dùi ép hỏi: “Phan Nghiên Nghiên, xin hỏi cô cùng ngài Hổ có quan hệ gì? Tên của cô có phải là ngài Hổ sửa lại không?”

“Phan Nghiên Nghiên, cô có lời giải thích nào về những bức hình trên mạng không?”

“Phan Nghiên Nghiên, với những gì đã làm, cô nghĩ mình có nên lên tiếng xin lỗi công chúng rồi rời khỏi giới giải trí không?”

“Xin hãy trả lời vấn đề của chúng tôi, Phan Nghiên Nghiên!”

Vấn đề sau so với vấn đề trước lại càng rối rắm sắc bén hơn, không hề nể mặt chút nào, cứ như có người ngấm ngầm muốn chỉnh chết Phan Nghiên Nghiên.

Sắc mặt Phan Nghiên Nghiên càng lúc càng tái nhợt, thế nhưng vẫn cố nhẫn nhịn không nói lời nào.

Nhưng Phan Nghiên Nghiên nhịn được, mà Sở Tự thì không nhịn nổi nữa.

Trực tiếp bước tới chắn trước mặt Phan Nghiên Nghiên, ánh mắt sắc bén nhìn đám phóng viên hung ác đang có ý đồ ăn tươi nuốt sống nghệ nhân nhà mình, lớn tiếng nói: “Đủ rồi, các người câm hết cho tôi.”

Nhất thời toàn trường yên tĩnh.

Không riêng gì nhóm phóng viên, ngay cả Phan Nghiên Nghiên cùng nhóm ngôi sao, thậm chí là vị trợ lý của Phan Nghiên Nghiên vẫn luôn chướng mắt Sở Tự cũng kinh ngạc không thôi.

Không ai ngờ Sở Tự lại đột nhiên tức giận.