Tối Cường Hệ Thống

Chương 864: Thu Được Lãi Lớn




Người dịch: Sunshine
Biên: Kira123
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

Đại Thánh nhìn Lâm Phàm.

- Ngươi muốn đi tranh cướp những thần vật này à?

- Đúng vậy, Đại Thánh có muốn cùng đi không?

Lâm Phàm cười hỏi.

- Không được, kỷ nguyên này kết thúc cũng tốt, ta không nghĩ sẽ đi tranh đoạt những thứ đó.

Đại Thánh lắc đầu nói, tựa như đã nhìn thấu tất cả nên trở nên vô dục vô cầu.

Lúc này, Lâm Phàm có thể cảm nhận được ở phương xa có vô số cỗ khí tức cường đại.

- Đại Thánh, vậy ta xin cáo từ trước.

Lâm Phàm ôm quyền nói.

Gà con ác ác một tiếng nhảy lên bả vai của Lâm Phàm.

Thần vật! Ta tới đây.

Một đạo cầu vồng lấp loé, Lâm Phàm chớp mắt đã trốn vào hư không vô tận.

Thiên địa huy hoàng có vô số chỗ tốt với bất luận sinh linh nào, nhưng đối với những cường giả, bọn họ chỉ cần thần vật đứng trên tất cả kia.

Ba ngàn Ma Thần Cổ Tộc, cường giả của các đại chủng tộc đều ở đây tranh cướp thần vật.

Bên trong hư không.

Tất cả cường giả đều lẳng lặng đứng đợi ở đó, một chút lưu quang lóe lên cũng chẳng làm bọn họ chú ý.

Thứ kia chẳng qua chỉ là một bảo bối bình thường, trong mắt bọn họ chỉ giống như sắt vụn, nhưng đối với một số cường giả khác, nó ngược lại trở thành vật quý giá.

Lâm Phàm đã đến đây được một lúc, đang trốn trong hư không vô tận, thời điểm nhìn những cường giả trước mắt, nội tâm hắn cũng mạnh mẽ nhảy lên.

Khí tức những cường giả này sâu không lường được, mỗi một người đều là một tồn tại chí cao vô thượng.

Muốn cướp đi thần vật từ tay bọn họ sợ rằng rất khó a.

Bỗng dưng có những thứ như đồ vật gì đó rơi xuống từ trên trời, khiến cho các tông môn đại chủng tộc nổi lên tranh cướp.

Lâm Phàm căn bản cũng không có để những thứ đó vào mắt, đối với Lâm Phàm, chỉ có những thần vật chưa xuất thế mới là thứ trân quý nhất.

Lần này sợ rằng phải một trận đại chiến rồi.

Lâm Phàm từ từ trở nên trầm tư, nhất định phải làm tốt tất cả chuẩn bị, đến thời điểm cướp được thần vật mà cuối cùng lại không có cách mở được, chắc bị người ta cười cho thúi đầu.

Thời khắc này, Lâm Phàm bắt đầu điều khiển Đại Phàm Ca chi linh để nó nằm dày đặc bên trong dòng sông hư không vô tận.

Đè nén, không ngừng đè nén.

Vù!

Vừa lúc đó, hư không nổi lên một trận rung động, một đạo khí tức huyền diệu lan truyền từ trong đó, luồng hơi thở này rất cường hãn, bất kỳ sinh linh nào trước mặt nó đều như giun dế, không có khả năng phản kháng.

Thiên địa âm dương bị phân cách, Ngũ hành nghịch chuyển, toàn bộ hư không đều bị luồng sức mạnh cường hãn đó cấm chỉ, thời gian, vận mệnh, tất cả, tất cả, tất cả những thứ vận chuyển bên dưới sức mạnh vĩ ngạn đều bị đình chỉ

Tất cả cường giả đều ngừng thở đợi thời khắc cuối cùng.

- Cuối cùng cũng bắt đầu rồi, lần này bản tổ nhất định sẽ giành lấy tất cả.

Sư tộc chi Tổ đầu Sư thân người điên cuồng hét lớn, hàm răng sắc bén như muốn nuốt hư không, một đôi mắt sung mãn chiến ý nhìn chằm chằm vào hư không.

Chỉ cần thần vật giáng lâm, hắn sẽ tóm lấy cơ hội cướp đoạt nó vào tay mình.

Cực Âm Ma Thần, Cực Dương Ma Thần, Tội Ác Ma Thần, Thời Gian Ma Thần... Vô số các cường giả đều đang chờ đợi.

Những cường giả trong các tông môn lúc này cũngcảm nhận được luồng sức mạnh mênh mông trong hư không.

Từng đôi mắt tham lam nhìn chằm chằm vào hư không vô tận, nhưng bọn hắn hiểu rõ, bọn hắn không có khả năng có được chúng, chỉ có những cường giả kia mới có tư cách.

- Sư tổ, ngươi đúng là lòng tham vô đáy, không sợ bị nghẹn chết à?

Một người đàn ông phía sau vai có mười sáu đôi cánh đen kịt đang đung đưa âm trầm nói.

- Hừ, Lucifer, tất cả những thứ này bản tổ mỏi mắt mong chờ từ lâu, lần này ai dám giành với bản tổ thì hắn chính là kẻ địch, không nói nhiều

Sư Tổ đột nhiên bạo phát khí thế hung tàn.

- Ha ha.

Lucifer cười cợt, không để lời nói Sư tổ trong lòng chút nào.

Đột nhiên sau đó, hư không mở ra một vết nứt, một ánh hào quang bao phủ thiên địa phá không đến, có một đồ vật đang được ánh sáng bao phủ đang rơi xuống, ánh sáng ấy thần thánh óng ánh, soi sáng tứ phương.

- Đó là Thiên Địa Thần Thược.

Một cường giả nhận ra được thần vật này đột nhiên gào lên.

- Thứ này là của ta.

Một bàn tay khổng lồ màu vàng che kín bầu trời, năm ngón tay tựa như cự sơn bắt lấy Thiên Địa Thần Thược trong nháy mắt.

- Ha ha, ta lấy được nó rồi.

Kẻ lấy được Thiên Địa Thần Thược chính là Ma Thần Hoàng Kim bên phía Cổ Tộc Ma Thần, đối với thần vật này, hắn chờ mong cũng đã lâu lắm rồi.

Một số cường giả không hành động ngay mà đang tích lũy tinh khí thần, bọn họ đang đợi thần vật trọng yếu nhất.

Gầm!

Một tiếng kinh thiên lại truyền ra, lần này là tiếng rồng gầm lan truyền đất trời, một con Cự Long dài trăm vạn trượng bay vút ra ngoài từ trong khe hở hư không.

Bản thể của Cự Long dài trăm vạn trượng kia căn bản cũng chỉ là một chữ “Long” mà thôi.

Ầm!

Vô số cường giả bắt đầu ra tay.

Trường tiên chém nứt hư không trực tiếp trói Cự Long dài trăm vạn trượng kia lại, chuẩn bị kéo nó về.

- Đây là thần vật của Cự Long tộc bọn ta, ai dám lấy

Một tiếng rồng ngâm hung hãn vang vọng đất trời, Cự Long tộc chi tổ Ứng Long đe dọa mọi người, miệng rồng to lớn phun ra nuốt vào thiên địa, trong nháy mắt nuốt chữ “Long” kia vào bụng.

Thần vật đời trước này không quá để cho tất cả cường giả khác chú ý.

Mà Lâm Phàm lúc này cũng đang đợi, hắn phát hiện đám cường giả này hình như cũng đang đợi một thứ gì đó giống hắn.

Thiên Địa Thần Thược trước cùng chữ Long này tuy đều rất mạnh mẽ nhưng ngay cả Lâm Phàm cũng không động tâm, càng nói chi tới những người khác.

Có điều cái chữ “Long” đó có chút tương tự với Thiên Địa Chân Kinh của Lâm Phàm, nhưng nếu so sánh hai thứ với nhau vẫn còn cách biệt nhiều lắm.

Ầm!

Tiếp đó, thiên địa xảy ra rung động kịch liệt, thần vật không còn xuất hiện từng món mà kéo ra từng mảng lớn.

Lâm Phàm phát hiện, cuối cùng hư không vô tận kia đột nhiên ném ra một cái túi, bên trong cái túi này như ẩn chứa thần vật vô tận đang muốn phá thể ra ngoài.

- Mẹ kiếp, cơ hội tới rồi.

Lâm Phàm thấy cảnh này sao còn có thể đợi được nữa, trực tiếp tiến nhập trạng thái ẩn thân, thời điểm trước khi cái túi chưa kịp nổ tung, hắn đã gọi Thiên Địa Dung Lô.

Thiên Địa Dung Lô trực tiếp nuốt cái túi vào, chỉ cần thần vật bùng nổ ra thì tất cả những thứ trong đó đều sẽ là của mình.

- Hắn là ai?

Một khắc khi Lâm Phàm xuất hiện, vô số cường giả để ý tới hắn.

- Đáng ghét, hắn đang cướp đoạt thần vật của chúng ta, chém chết hắn.

- Nhân tộc, cái tên này là Nhân tộc.

- Trấn áp.

Vừa lúc đó, vô số cường giả liền ra tay, bọn họ không thể để tên Nhân tộc yếu nhớt cướp đi thần vật được.

Ầm!

Vào lúc đó, cái túi đột nhiên nổ tung, vô số thần vật xuất hiện.

Mà những thần vật bên ngoài cái túi, Lâm Phàm không thèm để ý, lòng tham không đủ rắn nuốt voi, nếu như muốn thu sạch những thần vật rơi ra ở những nơi khác, sợ rằng, đến cuối cùng một món cũng không có a.

- Triển khai!

Lâm Phàm niệm một câu thần chú quét sạch thần vật bên trong Thiên Địa Dung Lô.

Chi chít mênh mông không biết bao nhiêu thứ.

Mục đích đã đạt được, Lâm Phàm không muốn ở lại lâu, phải cố găng té càng nhanh càng tốt.

Sát chiêu của những cường giả kia đều đánh lên người Lâm Phàm.

Tuy khiến khí huyết quay cuồng, nhưng cũng không tạo thành thương tổn quá lớn.

- Ha ha, các vị, thần vật này liền thuộc về ta...