Tối Cường Hệ Thống

Chương 721: Vậy Mà Còn Chưa Chết




Người dịch: Minh Thư
Biên: Kira123
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

Lúc này, Lâm Phàm trong Thiên Địa Dung Lô gấp đến xoay vòng vòng.

- Vậy phải làm sao bây giờ, Thánh muốn ăn mình thật rồi.

- Ai nha, cmn, sao mình lại bức Thánh đến đường cùng như vậy a, sớm biết thến, chỉ nên dọa một chút, rồi hù hắn chạy mất là được, muốn trấn áp hắn làm cái gì, lần này trộm không được mà còn mất nắm gạo nữa.

Lâm Phàm nhìn tình cảnh bên ngoài, trong khoảng thời gian ngắn, không biết phải làm gì.

- Mình trốn mãi trong Thiên Địa Dung Lô sẽ không có chuyện gì đi.

Lâm Phàm âm thầm nghĩ, đột nhiên, một hồi rung động truyền đến.

Chỉ thấy Thánh nhấc tay vỗ một cái, nặng nề đập lên Thiên Địa Dung Lô.

Nguồn sức mạnh này dung hợp với sức mạnh của Cổ Thánh Tế Đàn, so với lúc trước, còn cường đại hơn rất nhiều.

Nếu như dùng thân thể mạnh mẽ chống đỡ, sợ rằng một tát này có thể vỗ hắn tan xương nát thịt, ngây ngất đê mê.

Thánh nhướng mày, hiển nhiên không nghĩ tới, lò nung này cứng rắn như thế, dù có lực lượng của Cổ Thánh Tế Đàn bổ trợ, vẫn không thể phá vỡ được.

Có điều, đối với Thánh, tên tiểu tử này nhất định phải chết.

Coi như cả đời trốn trong lò luyện này thì cũng để hắn chịu đủ dằn vặt.

Lâm Phàm tâm can nhảy lên, sợ Thánh một chưởng trực tiếp đập vỡ Thiên Địa Dung Lô, nếu như thế, bi kịch sẽ xảy ra a.

- Ha ha, ngươi đập không vỡ, không thể giết ta, thế thì có sao chứ.

Lâm Phàm thở phào nhẹ nhõm, tâm tình cũng tr nên phấn khởi hơn.

Cái cảm giác này thật sự quá tuyệt vời.

Muốn giết ta, đáng tiếc, giết không được, ngươi còn có thể làm gì chứ.

- Thánh, không phải ta nói ngươi, có lúc làm Cổ Tộc cũng không thể quá cứng nhắc, ngươi bây giờ không giết được ta, ta thấy không bằng như vậy, chúng ta coi như chưa có xảy ra, từ nay về sau vẫn là người qua đường.

Lâm Phàm nói.

- Nằm mơ đi.

Thánh lạnh lùng nói.

Cổ Thánh Tế Đàn xuất hiện, thiên địa rúng động, sợ rằng các Chí Cao khác cũng đã cảm giác được sức mạnh mà nó phát ra.

Cổ Thánh Tế Đàn này vốn là Thiên Ý, nhưng Thiên Ý ngủ say, mà Thánh là một lần nhờ vào cơ duyên lén lén lút lút mang theo bên người.

Cho dù các Chí Cao khác cũng không biết bảo bối này.

Mà bây giờ, khi bị Lâm Phàm bức đến tuyệt cảnh, cũng chỉ có thể thi triển Cổ Thánh Tế Đàm này thôi.

- Ngươi đừng có quá đáng, ngươi nhìn chung quanh một chút xem, nhiều Tam Tinh tộc như vậy, ngươi không sợ chúng sẽ tự bạo hay sao?” Lâm Phàm không nghĩ tới Thánh lại cứng nhắc như vậy, xem ra thật sự muốn bẫy chết mình mới hả dạ mà.

- Tự bạo? Hừ, ngươi có gan thì tới đi, Tam Tinh tộc tự bạo tuy mạnh, nhưng bản Chí Cao bây giờ có Tế Đàn gia thân, ta chẳng lẽ lại sợ.

Thánh lớn tiếng quát lên, không để Lâm Phàm trong mắt.

- Mẹ nó, đây rõ ràng không muốn nói chuyện nghiệm túc mà?

Lâm Phàm nổi giận, Thánh thật quá càn rỡ, cây muốn lặng mà gió chẳng chịu dừng mà.

Lâm Phàm một mực nghĩ đến ngọn nguồn, có thể dùng biện pháp gì để bẫy chết Thánh.

Cổ Thánh Tế Đàn này tuyệt đối là một thứ tốt.

Tiếp thu tế hiến của các giới, cái này nhất định là một bảo bối thần kỳ, nếu có thể lấy được đồ chơi này, thì giàu to rồi.

Lâm Phàm không có chút gì do dự, đột nhiên mở nắp Thiên Địa Dung Lô.

- Thiêu đốt!

Lâm Phàm chỉ có thể liều mình lấy tất cả hi vọng ký thác vào đám Tam Tinh tộc này.

Thánh Dương Đan bây giờ có tới mười tỉ, mười tỉ Thánh Dương Đan đều là do lão đầu cho mình, bây giờ thiêu đốt Tam Tinh tộc, mong rằng làm tự bạo mạnh hơn.

Pháp lực thiêu đốt, những Tam Tinh tộc tầm thường kia, từng tên từng tên pháp lực dũng mãnh, thân thể bọn họ trở nên lớn mạnh.

- Thiêu đốt Thánh Dương Đan, để uy lực tự bạo của Tam Tinh mạnh hơn sao?

Thánh nhìn một màn trước mắt lạnh giọng cười nói.

Tựa như không để những thứ này trong mắt.

Nhưng trong chớp mắt, khí tức như rồng, trên người những Tam Tinh tộc này chợt bộc phát một cổ lực lượng cường đại, nguồn sức mạnh này dĩ nhiên làm Thánh cảm thấy hoảng sợ.

- Hừ, muốn liều mạng một lần ư, bản Chí Cao sao cho ngươi cơ hội này.

Thánh không chút do dự di chuyển bước chân, một chưởng che trời, một bàn tay khổng lồ phá không mà đến, bàn tay này vừa giống như người, vừa giống như thú, cực kỳ uy vũ, khi bàn tay này mở ra, toàn bộ thiên địa đều bị che phủ.

Đây là sức mạnh của Hiến Tế.

Vô số lực lượng Hiến Tế hội tụ, đã được Thánh sử dụng, khí tức bộc phát ra bên ngoài quả thực cường đại đến đáng sợ.

Quả nhiên, Chí Cao Thánh này không phải hạng tầm thường.

Bất kể nói thế nào “Kiệt” cũng là Cổ Tộc Chí Cao, nhưng trong mắt Thánh, lại giống như giun dế, căn bản chưa bao giờ để trong lòng.

Hiển nhiên, đây là Thánh mười phần tự tin với thực lực bản thân.

Bây giờ, Thánh gặp phải nguy cơ, vạn bất đắc dĩ mới lấy Cổ Thảnh Tế Đàn ra, có lẽ cũng cực kỳ không muốn sử dụng tới nó.

Loại bảo bối này, bị Cổ Tộc Chí Cao khác nhìn thấy, tuyệt đối sẽ cướp lấy bằng mọi cách.

- Nổ cho ta!

Được mười tỉ Thánh Dương Đan thiêu đốt, khí tức Tam Tinh tộc bành trướng.

Có điều trong lòng Lâm Phàm cảm thấy hối hận không thôi.

Thời điểm trước đây, cũng đã có vài triệu tỉ Thánh Dương Đan, cuối cùng cũng bị hắn lãng phí hết.

Nếu như bây giờ có vài triệu tỉ Thánh Dương Đan, Thánh này đã sớm bị mình nổ chết tươi rồi, sao có nhiều phiền phức như vậy được.

Từng đầu Tam Tinh tộc vẻ mặt dữ tợn, tức giận gào thét, trong mắt tràn đầy vô số lực lượng cuồng bạo, vào đúng lúc này, thân thể bắt đầu bành trướng, từng tên lại từng tên phình to lên.

Thánh bị vây quanh ở trung tâm, vẻ mặt không khỏi ngưng trọng.

Luồng sức mạnh này không thể coi thường a.

- Tiểu tử, ngươi chờ ở trong Thiên Địa Dung Lô này đi, bản Chí Cao ngược lại muốn xem, lò nung này của ngươi còn có thể kiên trì tới bao giờ.

Ầm!

Lúc này, thiên địa nổ vang một trận.

Cho dù đám người Phong Khinh Tử đã trốn rất xa, cũng cảm giác được trong hư không truyền đến từng trận rung động mãnh liệt.

- Tiểu tử kia, đến cùng thế nào rồi.

Nam Vô Thánh Đế lo lắng nói.

- Không biết, có điều hắn còn lò nung hộ thể, hẳn sẽ không xảy ra vấn đề gì đâu.

Nữ Đế nói.

Phong Khinh Tử vẻ mặt nghiêm túc, một màn hôm nay, đem lại cho hắn một cảm xúc rất lớn, đặc biệt là Cổ Thánh Tế Đàn kia, để Phong Khinh Tử phát hiện ra một việc hệ trọng.

Phong Khinh Tử không nói một câu, chỉ đứng nhìn về phía xa, uy lực nổ tung vừa rồi mặc dù không có tận mắt nhìn thấy, nhưng lấy dư âm, Phong Khinh Tử có thể cảm thụ ra, coi như cường giả chứng được Vĩnh Hằng Chi Vị, cũng phải tan thành mây khói.

Sức mạnh của trận nổ này trực tiếp khiến Lâm Phàm cảm thấy lơ mơ, bên trong Thiên Địa Dung Lô, Lâm Phàm giống như dời sông lấp biển, không ngừng sôi trào.

Thiên Địa Dung Lô cũng mãnh liệt chuyển động.

- Thánh đến cùng thế nào rồi, có chết hay không?

Lâm Phàm nghi ngờ trong lòng, không biết tình huống cụ thể bên ngoài thế nào.

Nhưng thời điểm khi nhìn ra phía ngoài, Lâm Phàm không khỏi run lên một cái.

Chỉ thấy, toàn thân Thánh loang lổ vết máu, ngay cả cánh tay cũng đều bị đánh nát.

- Con mẹ nó, như vậy rồi mà còn chưa chết nữa?

Lâm Phàm không dám tưởng tượng, uy lực cú nổ vừa rồi nhất định chính kinh thiên động địa, Thánh này chính diện chống đỡ vậy mà không chết, quả thực quá không khoa học.