Người dịch: Tài
Biên: Kira123
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào
Ghi chú: “tiền vô cố nhân, hậu vô lai giả” nghĩa là trước kia không có và sau này cũng không có luôn.
Ầm ầm!
Mười đạo lôi đình chi long sừng sững ngự trên bầu trời, ánh mắt uy nghiêm nhìn xuống thiên hạ. Hai chục con mắt lạnh lùng vô tình, gắt gao nhìn chằm chằm Lâm Phàm.
-Nhìn cái gì mà nhìn, không phục thì xuống đây chơi, Tiểu gia sợ các ngươi chắc.
Lâm Phàm nổi giận gầm lên một tiếng, khí tức toàn thân đạt đến đến đỉnh phong. Hiện giờ, Động Thiên lôi kiếp và Thiên Ý của Cổ Thánh Giới đã cùng nhịp thở. Nó tuyệt đối sẽ không để mình dễ dàng vượt qua lôi kiếp.
Mười con lôi đình chi long cuối cùng này, nhất định là muốn hủy diệt mình hoàn toàn. Lôi Đình Pháp Vương được phật tính bao phủ, sắc mặt an lành. Thế nhưng ánh mắt thì hung ác vạn phần, hai tay được lôi đình quấn quanh, tuỳ ý đứng sau lưng Lâm Phàm.
Chi linh Đại Phàm Ca, giờ khắc này rốt cục cũng thu hồi lại nụ cười bỉ ổi đặc trưng. Thế nhưng cái khí chất thô bỉ kia lại thời thời khắc khắc tản ra. Long Huyền cùng Tịch Quang tay nắm tay, sắc mặt ngưng trọng, bọn họ biết đây là kiếp nạn cuối cùng. Vượt qua sẽ là một thế giới khác, không vượt qua được thì “thân tử đạo tiêu”, hóa thành tro tàn.
-Chủ nhân, ngàn vạn công pháp của bản thể vừa xuất, nhất niệm vượt vạn vật, vô địch thế gian.
Thời khắc này, chiến ý Lâm Phàm dâng cao, gần như ngưng tụ thành thực thể, cô đọng thành một vị chiến ý thần linh.
-Đến đây đi.
Lâm Phàm ánh mắt sắc bén, tất cả sở học đều triển khai toàn bộ, thiên địa bị một luồng khí tức cường hãn bao phủ.
Thời khắc này, Lâm Phàm tựa như một Chiến Thần vô địch, chém chết tất cả, không ngán bố con thằng nào.
Ầm ầm!
Mười tôn lôi đình chi long nổi giận gầm lên một tiếng, hóa thành vô số tia sét, sau đó lại dung hợp lẫn nhau, tạo ra một con lôi long khổng lồ từ trên trời hạ xuống. Cự long, dữ tợn gào thét, rít gào liên tục.
Lâm Phàm bay lên, duỗi một ngón tay ra. Một ngón tay này hết sức bình thường, thế nhưng lại bao hàm tất cả. Tuy rằng đây chỉ là một ngón tay của Lâm Phàm, thế nhưng trong này, lại bao hàm hết thảy võ đạo tinh túy.
Một đòn toàn lực, phá diệt tất cả.
Xoạt xoạt!
Lúc lôi đình cự long và chỉ thủ chạm nhau, Động Thiên đột nhiên biến động. Lôi đình cự long cường đại lập tức phân tán thành vô số tia sét, hóa thành từng con linh xà thật nhỏ, không ngừng giãy dụa, sau đó lại hóa thành một đóa hoa, bao phủ Lâm Phàm.
Lôi Đình Pháp Vương từ từ nhắm mắt, thần thái ngưng đọng. Sau đó hóa thành một viên tinh thể, nhìn vào bên trong. Có thể thấy Lôi Đình Pháp Vương ngồi xếp bằng, như muốn niết bàn trọng sinh.
Đại Phàm Ca chi linh cũng từ từ nhắm mắt, thân thể không ngừng vỡ tan. Sau đó không ngừng cô đọng hóa thành một viên tinh thể.
Các loại võ đạo chi tinh dưới sức mạnh sấm sét, đều đạt đến trạng thái viên mãn. Dục hỏa trùng sinh, sống hay chết bây giờ đều nhờ cả vào Lâm Phàm.
-Giời ạ, giờ chỉ còn chính mình, một mình đối mặt với tất cả.
Lâm Phàm biết bọn họ đang thoát biến, nhưng có thành công hay không đều phải xem mình thành hay bại. Vượt qua chính là sinh, không vượt qua thì là tử.
-Côn Bằng Thổ Nạp!
Trong chớp mắt, phía sau Lâm Phàm xuất hiện một đầu Côn Bằng, đầu Côn Bằng này không ngừng hít thở, cuối cùng hóa thành thực thể.
Một cái há miệng, khí thôn sơn hà.
Con lôi đình cự long kia bị Lâm Phàm nuốt vào bụng.
Lúc này, Lâm Phàm sắc mặt đại biến, trong cơ thể hắn, các tia sét liên tục tuần hoàn, phá hủy thân thể.
Xoạt xoạt!
Thân thể Lâm Phàm giống như không chịu nổi luồng sức mạnh bá đạo này. Không ngừng rạn nứt, mỗi một vết thương, đều tràn đầy lôi đình chi quang, lấp loé, “chít chít” vang vọng.
-Thiên Địa Nguyên Khí ngừng thần tạo thể.
Trên đỉnh đầu Lâm Phàm, xuất hiện một vòng xoáy, bàng bạc linh khí đột nhiên rót vào trong đó, pháp lực dâng trào. Huyết Hải Ma Công, vận chuyển đến cực hạn, liên tục hủy diệt cùng chữa trị, luân phiên lẫn nhau.
Nhưng dần dần, sắc mặt Lâm Phàm ngày càng khó coi. Con lôi đình cự long kia thật sự quá cường đại, nó đã cắn nuốt tất cả pháp lực của Lâm Phàm, thậm chí cả pháp lực cội nguồn trong mỗi một tế bào của hắn đều bị thôn phệ. Nếu cứ tiếp tục như thế, coi như là “Tích Huyết Trọng Sinh” cũng vô dụng.
-Hệ thống, cm ngươi? Thừ người ra đó làm gì? Còn không mau tới cứu ta, có phải muốn ta chết hay không?
Lâm Phàm gào thét, đã không thể làm gì được nữa. Chính mình đối mặt với Động Thiên lôi kiếp, căn bản không có khả năng chống lại. Có thể nói Động Thiên lôi kiếp là cửa ải khó nhất Cổ Thánh Giới. Coi như là Cổ Tộc bát đại chí cao, cũng tuyệt đối không gặp được lôi kiếp mạnh như hắn vậy. Đặc biệt là mười đạo lôi đình chi long cuối cùng, so với tổng số lôi kiếp trước đó gộm lại còn cường đại hơn.
Lâm Phàm gào thét, như vừa phá vỡ cái gì. Con cự long đang tùy ý phá hư trong cơ thể, đột nhiên ổn định lại, sau đó lại gào thét liên tục. Một cổ sức mạnh đột nhiên từ trong cơ thể Lâm Phàm phát ra.
Ầm!
Ầm!
...
Lôi đình cự long Cực kỳ cường hãn giờ khắc này không ngừng vỡ tan, hóa thành một luồng sức mạnh, dung nhập vào Động Thiên.
-Ha ha, hệ thống rốt cục đã ra tay rồi.
Lâm Phàm cười lớn, trên mặt lộ vẻ vui mừng. Lâm Phàm minh bạch, hệ thống lúc trước không ra tay, là muốn cho mình một mình đối mặt với tất cả. Giờ đến con lôi đình cự long cuối cùng, nó biết mình nhất định không thể chống lại.
Ầm!
Một luồng sức mạnh cuồng bạo, đột nhiên tràn ra. Khai thiên tích địa, tất cả lâm vào trạng thái hư vô. Thần thức Lâm Phàm cũng từ từ mơ hồ, như đang trong một thế giới khác.
...
Lúc này ở ngoài kia, đám người Hồng Vân tiên tử nhìn thấy Động Thiên đột nhiên tiêu tan, vẻ mặt đều ngưng trọng.
-Xảy ra chuyện gì? Động Thiên làm sao lại tiêu tán rồi?
-Thành công, hay đã thất bại rồi?
...
Nhìn hình ảnh trước mắt, coi như là Hồng Vân tiên tử kiến thức một bụng, cũng chưa từng gặp, thậm chí là trong thư tịch, cũng không có ghi chép a.
-Chẳng lẽ, thất bại?
Vân Hà sắc mặt khó coi nói.
-Hẳn không phải, nếu như thất bại, sức mạnh của Động Thiên lôi kiếp tuyệt đối sẽ nổ tung, với sức mạnh của lôi kiếp loại này, dù chúng ta trốn bên trong Thủy Hỏa bí cảnh, cũng sẽ hóa thành tro bụi.
Hồng Vân tiên tử nói.
-Vậy bây giờ là tình huống gì? Động Thiên của hắn rốt cuộc đi nơi nào, còn hắn lại ở đâu?
-Ra ngoài xem thế nào.
Mọi người vội vàng bay ra Thủy Hỏa bí cảnh, tìm kiếm khắp nơi, nhưng vẫn không tìm được hình bóng Lâm Phàm.
...
Một hạt cát, chính là một thế giới.
Giờ khắc này, trong hư không, một hạt cát bé tí đang phiêu phù vô định.
Lâm Phàm từ từ khôi phục thần thức, nhìn cảnh vật xung quanh, khóe miệng nở một nụ cười. Ta đã vượt qua Động Thiên lôi kiếp, hết thảy đều khôi phục bình thường.
Xoạt xoạt!
Từng tiếng vỡ vụn vang lên, Lâm Phàm phát hiện võ đạo tinh túy kết tinh, phá kén bay ra, giành lấy cuộc sống mới, một cổ khí tức cường đại, đột nhiên bạo phát. So với lúc trước, càng mạnh hơn gấp trăm lần.
-Ta chính là Thượng Cổ Đại Yêu, sẽ tọa trấn Động Thiên đại đạo.
-Ta chính là Lôi Đình Pháp Vương, sẽ giáo hóa Động Thiên vạn vật.
-Ta chính là Đại Phàm Ca chi linh, sẽ tọa trấn Động Thiên đại đạo.
Trong chớp mắt, Thượng Cổ Đại Yêu cùng Đại Phàm Ca chi linh tứ mắt nhìn nhau, ánh mắt sắc bén, lập loè vô tận chiến ý.
-Đại Phàm Ca chi linh Ta mới có tư cách tọa trấn Động Thiên đại đạo.
-Ngươi tính là gì, ta chính là Thượng Cổ Đại Yêu, muốn tọa trấn cũng là ta tọa trấn.
-Cút cmn ngươi đi, ta là người theo chủ nhân lâu nhất, chiến công của ta cũng hiển hách nhất, ngươi làm sao so được với ta.
Đại Phàm Ca chi linh gầm hét. Khí tức của hai người Long Huyền cùng Tịch Quang giờ đây, cũng trở nên thần bí khó lường. Nhưng nhìn thấy tranh chấp giữa hai ông thần này, cũng chỉ bất đắc dĩ lắc vai.
Ngay lúc đó, Lâm Phàm điểm ngón tay một cái, một toà Mười tám tầng Địa Ngục bồng bềnh hiện ra. Đây chính là lĩnh vực được Mộ Thiên ngưng tụ, lúc trước bị Lâm Phàm làm hỏng. Lâm Phàm vỗ ra một chưởng, đem Mười tám tầng Địa Ngục đánh vào vực sâu Động Thiên. Giờ khắc này Lâm Phàm Động Thiên đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất. So với lúc trước mà nói, giờ giống như một cái tiểu thiên địa.
Lâm Phàm ngẩng đầu nhìn về phương xa, ở nơi sâu xa của động thiên. Có một bùa chú không ngừng biến hóa trạng thái, phiêu phù sâu trong hư không. Hôm nay Động Thiên của Lâm Phàm đã giống như một thế giới, ý chí thoát biến thành đạo, từ nay về sau diệu dụng vô cùng.
Thế nhưng sau khi Lâm Phàm nghe được tiếng cãi vã của “Đại Phàm Ca chi linh” cùng “Thượng Cổ Đại Yêu”. Sắc mặt đột biến, giận dữ gào thét.
-Các ngươi ồn ào cái rắm gì, để ta chia.