Nội tâm Lâm Phàm gần đây cũng cần thư giãn một hồi, không có nóng lòng đi lang bạt nữa, nếu đã thu rồi đồ đệ rồi vậy thì nên cố gắng giáo dục một phen.
Trong luyện võ trường Vô Danh Phong, hai bóng người như điệp ảnh lượn qua lượn lại, khí huyết quay cuồng, tuy nói hai cái đệ tử này đều là nữ nha đầu, thế nhưng khí huyết đã là tiền kỳ cơ sở.
Tuy Lâm Phàm có hệ thống phụ trợ nên không cảm thấy được tầm quan trọng của khí huyết, thế nhưng bây giờ tu vi của hắn ở Đông Linh châu tương đương như Thiên Nhân vậy, tự nhiên ánh mắt sắc bén không ít.
Nhìn thấy nha đầu Chỉ Kiều này tu luyện Kiếm Điển, Lâm Phàm lại nghĩ đến Thương Linh châu.
Tuy bây giờ đã suy nghĩ thông suốt việc trở nên mạnh mẽ của mình nhằm mục đích gì, thế nhưng cừu hận chính là cừu hận, mối thù diệt tông nhất định phải báo.
Tông chủ chín đại tông môn, Yến Hoàng, ngày sau hy vọng các ngươi có thể rửa sạch mông chờ tiểu gia trở lại.
- Sư phụ, ta hiện tại có phải rất lợi hại không?
Chỉ Kiều đem tâm pháp Kiếm Điển tầng thứ hai tu luyện hoàn tất, liền hùng hục chạy đến trước mặt Lâm Phàm, một mặt mong đợi nhìn sư phụ.
Lâm Phàm phục hồi tinh thần, cười cợt, sờ sờ đầu Chỉ Kiều đầu nói:
- Không sai, tiếp tục cố gắng.
Nhận được khích lệ, đồng thời lại được Lâm Phàm vuốt ve đầu, kỹ năng dạy dỗ giờ khắc này cũng mở ra.
Ngộ tính của Chỉ Kiều lại lần nữa tăng lên trên diện rộng.
Những thứ tu luyện này theo Lâm Phàm là rất đơn giản, thế nhưng đối với hài tử Chỉ Kiều còn nhỏ như vậy đã đạt mức độ như thế đã là rất không tệ.
Còn nhỏ tuổi, đã có tu vi Tiên Thiên trung cấp, tiền đồ không thể đo lường a.
- Bất quá ngươi phải học tập sư muội ngươi một ít, tu luyện thì không thể ba ngày đánh cá hai ngày phơi lưới, nhất định phải kiên trì bền bỉ mới được.
Lâm Phàm cười nói.
- Ân, rõ ràng.
Nghe được sư phụ khích lệ sư muội, tiểu nha đầu Chỉ Kiều này ghen lên, sau đó bĩu môi, lại cầm lấy kiếm chạy ra luyện võ trường tiếp tục tu luyện.
Tuy cánh tay nhỏ chân cũng nhỏ, thế nhưng đùa nghịch với kiếm, ngược lại cũng có chút ra dáng đấy, một chiêu tứ châu kiếm hàn quang diệu tuy nói còn non nớt vô cùng, thế nhưng tiền đồ vô lượng.
Chỉ Kiều cẩn thận tập luyện từng chút một,quyết tâm không phục, tự mình chính là sư tỷ làm sao có thể bại bởi sư muội đây.
Lâm Phàm uống trà, nhìn hai người trong luyện võ trường cũng không khỏi gật gật đầu.
Nha đầu Chỉ Kiều này, Tiên Thiên không có, khí vận, tư chất cũng đều rất bình thường, thế nhưng bây giờ đã không đồng dạng như trước nữa, khí vận như cầu vồng vọt thẳng tới thiên địa.
Mà nha đầu U Cửu Linh này thì Lâm Phàm không thừa nhận cũng không được, dù không có mình thì sau này nha đầu này cũng có thể trở thành bá chủ một phương.
Lần gặp mặt thứ nhất, thì cái khí vận đã không phải là tầm thường, mà tư chất cũng chính là tư chất tuyệt đỉnh.
Cùng với Diệt Cùng Kỳ đem lên so sánh thì cũng không phân cao thấp nha.
Nhưng đối với Lâm Phàm mà nói thì tư chất cũng không đáng giá, trên dưới Thánh Ma Tông, chỉ cần là môn hạ của chính mình thì sẽ không có một cái tư chất kém nào.
Liền nói ngay cái tên Trương Nhị Cẩu kia, tư chất cùng cứt chó không khác gì nhau, nhưng hiện tại cũng đã là tồn tại tuyệt đỉnh trong đám người bình thường.
Bất quá cái khí vận này đúng là khó nói, khí vận U Cửu Linh so với nha đầu Chỉ Kiều muốn chất phác hơn không ít.
Chỉ là những này đối với Lâm Phàm cũng đều không đáng kể, chỉ cần mình còn sống thì không ai có thể bắt nạt các nàng.
Luyện võ kết thúc, hai người Chỉ Kiều cùng U Cửu Linh, phân biệt đứng ở bên người Lâm Phàm.
Lâm Phàm chuẩn bị truyền thừa cho hai người một ít công pháp.
Nha đầu Chỉ Kiều này, khá là yêu thích kiếm pháp, Lâm Phàm tự nhiên là đem Thương Thiên Kiếm Pháp truyền qua, đồng thời còn có Nhất Chỉ Tịch Diệt, Chân Áo Nghĩa Hủy Diệt Chi Cước, Côn Bằng Thổ Nạp mấy môn công pháp truyền thụ hết.
Côn Bằng Thổ Nạp tuy nói là một pháp môn công kích, thế nhưng lại có tác dụng tăng cường hấp thu thiên địa chân nguyên.
Mà nha đầu U Cửu Linh cho quán thâu Vô Tướng Thiên Ma, Long Hoàng Bá Thế, Chân Áo Nghĩa Hủy Diệt Chi Cước.
Nha đầu U Cửu Linh đi con đường bá đạo, nên mấy môn công pháp mà bên trong Lâm Phàm hiện sỡ hữu nếu cảm giác có thể truyền thụ cho nàng thì đã truyền thụ lại hết còn một số cái khác thì có vẻ không nên.
Huyết Hải Ma Công, môn công pháp này vốn là tà môn, sợ các nàng đi lạc đường.
Chưởng Trung Ma Thành càng vô cùng âm tà, không thích hợp với các nàng.
Các công pháp khác cũng đã còn có thể đứng đầu trong thiên hạ, hơn nữa đều có thể học nhiều hơn so với nguyên tác được ba tầng cảnh giới.
Nếu như có thể thông hiểu đạo lí thì nó hoàn toàn có thể hủy thiên diệt địa, không thể coi thường a.
...
- Chính các ngươi cố gắng tu luyện, vi sư đi ra ngoài một chuyến.
Lâm Phàm một tay cắt hư không ra, trực tiếp đi vào trong đó.
Lúc này nên đi Huyền Kiếm Các một chuyến, nếu không phải vậy thì cũng quá có lỗi với người ta.
Bây giờ lấy tu vi Lâm Phàm khi xẹt qua hư không, tốc độ cất bước đã đạt đến một loại trình độ kinh khủng, tốc độ càng nhanh thì dòng chảy trong hư không tạo ra thương tổn đối với thân thể hắn càng lớn hơn.
Nhưng đối với Lâm Phàm hiện tại mà nói, những dòng chảy trong hư không này căn bản không tính là gì cả.
Một tíc tắc trôi qua trăm dặm là điều bình thường.
Mà Lâm Phàm lại không có nghĩ đến một chuyện, chính là sau khi truyền công nho nhỏ, làm hai cái đứa nhỏ nổi lên so sánh trong lòng.
- Sư muội, ta đã nói, sư phụ hiểu ta nhất.
Chỉ Kiều thật vui vẻ nhìn U Cửu Linh, tay nhỏ nắm chặt phảng phất như vừa thắng một hồi.
- Sư phụ cũng thương ta.
U Cửu Linh cũng không chịu thua nói.
- Hì hì, nhưng là sư phụ truyền cho ta bốn môn công pháp, mà ngươi chỉ có ba môn nha, chính là bởi vì sư phụ thương ta nhất, vì lẽ đó mới truyền cho ta nhiều hơn một môn.
Chỉ Kiều vui vẻ nói ra.
U Cửu Linh nhìn sư tỷ đắc ý, miệng nhỏ bĩu môi:
- Nhưng vừa rồi sư phụ khích lệ ta, để ngươi phải học tập theo ta, cố gắng tu luyện, không được lười biếng.
Nha đầu Chỉ Kiều vừa nghe được lời này, thật giống như chuyện này thực sự chính là như thế, nhất thời trên khuôn mặt nhỏ nhắn lộ ra một tia cảm giác bị thất bại, bất quá lại lập tức cười hì hì nói:
- Nhưng sư phụ truyền cho ta bốn môn công pháp nha.
- Sư tỷ, tu vi của ta cao hơn ngươi, ngươi nhập môn so với ta sớm hơn, tu vi lại không cao như ta, sư phụ khẳng định càng yêu thích ta hơn.
U Cửu Linh nói ra.
- Này có là cái gì, ta mới không thèm để ý đây, hơn nữa sư phụ cũng sẽ không để ý.
Chỉ Kiều quật cường ngẩng đầu, khuôn mặt nhỏ vung ra một bên, ngoài miệng mặc dù không thèm để ý thế nhưng trong lòng kỳ thật vẫn rất là để ý.
- Ai nói sư phụ không thèm để ý, tu vi của ta cao hơn ngươi, sư phụ khẳng định càng yêu thích ta.
Trên khuôn mặt U Cửu Linh nhỏ nhắn tinh xảo, cũng lộ ra một nụ cười chiến thắng.
- Ta mới không thèm để ý đấy, sư phụ vừa rồi còn xoa đầu ta, lại không xoa đầu ngươi.
Chỉ Kiều không phục nói ra.
- Nhưng là tu vi ta so với ngươi cao hơn.
- Nhưng sư phụ truyền cho ta bốn môn công pháp nha.
Chỉ Kiều nói ra.
- Nhưng là tu vi ta so với ngươi cao hơn.
- Ta nhưng là sư phụ...
- Nhưng là tu vi ta so với ngươi cao hơn.
...
- Ô ô…, sư muội ngươi bắt nạt người, ta sau này không chơi với ngươi nữa.
Thời khắc này, Chỉ Kiều đột nhiên khóc lên, sau đó một tay nhấc kiếm một tay vuốt mắt, một bên khóc một bên hướng về phía trước đi đến, rất là thương tâm.
- Sau này ta cũng không tiếp tục chơi đùa với ngươi...
U Cửu Linh giờ khắc này lộ ra nụ cười chiến thắng, nhưng khi nhìn lấy bóng lưng sư tỷ rời đi, U Cửu Linh cũng là có chút khổ sở, nhớ tới Cung tỷ tỷ nói:
- Ngươi mặc dù là sư muội, nhưng mà sư tỷ ngươi còn nhỏ, sau này ngươi phải cố gắng bảo vệ nàng.
- Sư tỷ chờ ta, ta sau này sẽ không chọc ngươi tức giận.
...
Nếu như Lâm Phàm biết, sau khi hắn rời đi thì hai cái tiểu đồ đệ này bởi vì sự tình mình truyền thụ côn pháp này mà náo ra mâu thuẫn nhỏ, tuyệt đối sẽ ôm bụng cười lớn.
Quá đùa giỡn, thật sự là quá đùa giỡn.
...
Bên trong một năm này, phát sinh rất nhiều sự tình.
Hôm nay vừa lúc là ngày Tông chủ Huyền Kiếm Các thay đổi triều đại.
Mà tân nhiệm Tông chủ chính là Huyền Vân Tiên.
Huyền Kiếm Các cùng Thánh Tông không hề có giao du cái gì, bởi vậy loại đại sự này, tự nhiên không có thông báo Thánh Tông.
Tuy Huyền Vân Tiên thường thường sẽ đi Thánh Tông vấn an Lâm Phàm, nhưng mà bây giờ người cũng đã đi rồi, Huyền Vân Tiên cũng không muốn nhờ vào đó mà tới lôi kéo quan hệ cùng Thánh Tông.
Tuy nói Tông chủ đời trước vẫn luôn hi vọng Huyền Vân Tiên có thể làm cho Thánh Tông tới tham gia lần đăng cơ Tông chủ tiếp theo này.
Dù sao nếu như Thánh Tông có thể đến đây, như vậy thì đia vị Huyền Kiếm Các sẽ càng thêm vững chắc.
Những cái tông môn có hảo tâm xấu sẽ phải ước lượng lại năng lực của mình.
Nhưng đối với Huyền Vân Tiên thì nàng không muốn làm bẩn đi một ít tình nghĩa giữa hai người.
Nàng thích Lâm Phàm, không hề bởi vì hắn là người Thánh Tông.
Cũng không muốn để người khác nhấc lên làm chuyện phiếm.
Bởi vậy Tông chủ đời trước có nói thì cũng là không nói thêm gì nữa, chỉ mời một ít tông môn có quan hệ tốt hơn, đến đây tham gia.
----------------------------------------------------------------------------------------------------