Tối Cường Hệ Thống

Chương 1032: Quét ngang




Người dịch: Tài

Biên: Kira123 

Team dịch: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn:

Côn Lôn Thần Tông, một trong chín đại tông Vô Tận đại lục, danh vọng thuộc hàng top của thế giới. 

Vô Tận đại lục rất lớn, cho dù cường giả Tiên Vương cũng chưa từng đến biên giới của nó, thậm chí bọn họ còn không biết ở tít ngoài rìa đại lục kia có tồn tại cái gì?

Trên thế gian này, chỉ cần người có đầu óc bình thường một chút đều biết, trong Vô Tận đại lục này, trăm lần vạn lần không thể đối nghịch cùng các tông môn, nếu không, kết cục sẽ rất khốc liệt và tàn nhẫn.

Nhưng hôm nay, có một người điên vượt ngàn dặm đi thẳng đến Côn Lôn Thần Tông. 

Một bóng người phiêu phiêu trong hư không, thân ảnh này không ai khác mà là main nhà ta.

Hớ, sợ chết? Đương nhiên sợ chứ, nhưng hắn muốn tự tử sao?

Trả lời: Khẳng định là không. 

Lâm Phàm chắp hai tay sau lưng, nhìn phương xa, đột nhiên quát to:

- Đám cặn bã Côn Lôn Thần Tông, lão tử đến rồi đây, tất cả ra chịu chết đi.

Tiếng nổ ầm ầm chấn động đánh thẳng vào mây xanh. 

Tiếng gầm đầy giận dữ chất chứ pháp lực bùng nổ hư không, vượt qua không gian truyền ngày càng xa, không biết giới hạn đến đâu.

Trong phạm vi mấy ngàn dặm xung quanh chỉ còn nghe tiếng rống giận của Lâm Phàm.

Vô số người ngước lên nhìn, không biết chuyện xảy ra gì, lại nhìn ra xa xa nhưng bọn họ cũng chỉ thấy một mảnh trống rỗng. 

Nhưng mọi người trong Côn Lôn Thần Tông đều đang kinh ngạc và hoảng hốt, đám đệ tử trong tông môn đều kinh hãi vạn phần.

- Là ai? Lại lớn mật dám đến Côn Lôn Thần Tông ta làm càn.

- Không biết a, gần đây Côn Lôn Thần Tông khai chiến với Thiên Địa Tông, chẳng lẽ người Thiên Địa Tông sao? 

- Đi, chúng ta đi nhìn một chút.

- Dám đến Côn Lôn Thần Tông làm càn, hắn không muốn sống à.

Bên trong Côn Lôn Thần Tông. 

Thái Càn Thiên giận dữ:

- Khốn kiếp, người này không biết sống chết dám đến đây quát mắng chúng ta.

Xích Hỏa Thần cuồng bạo, râu mép đỏ lừ như có thể thiêu đốt tất cả: 

- Nếu hắn đã đến đây thì cứ lưu hắn lại đi, cho hắn biết lửa giận của Côn Lôn Thần Tông ta.

Các phó tông chủ đều giận dữ, chuyện các đệ tử dự bị cho vị trí tông chủ ngã xuống tuy không ảnh hướng đến căn cơ Côn Lôn Thần Tông nhưng tổn thương danh dự rất lớn, nó đã trở thành trò cười cho một số tông môn khác.

Uy nghiêm Côn Lôn Thần Tông không thể bị xâm phạm, giờ lại có người cư nhiên đến đây khiêu khích, sao bọn họ nhịn được nữa chứ. 

Trong hư không.

Lâm Phàm vẫn đứng ở đó, uy nghiêm vô song, nhìn trước mắt không ngừng xuất hiện các đệ tử Côn Lôn Thần Tông, thần sắc lạnh lùng không một tia khiếp đảm, hắn chỉ yên lặng lấy một viên tiên đan từ túi trữ vật ra, đưa lên miệng cắn.

- Người của Côn Lôn Thần Tông đâu cả rồi? Lâm Phàm ta đã tàn sát bốn tên đệ tử tông chủ dự bị của các ngươi như giết chó đây, có phục hay không? Nếu không phục, lăn ra đây cho lão tử, để lão tử dạy các ngươi cách làm người. 

Lâm Phàm phẫn nộ quát lớn.

Phong độ ngang ngược khiến mọi người trợn tròn mắt, quả thực mở rộng tầm mắt mà.

Chuyện này truyền đi rất nhanh, vô số tông môn khác cũng đã biết. 

Trong chín đại tông đã có bảy nhà dùng Tiên khí đặc hiệu quan sát tình hình hiện tại của Lâm Phàm.

Một vài thế lực khác cũng chú ý, bọn họ xem như đã phục tên này.

Họ thật không dám tưởng tượng Thiên Địa Tông lại có loại đệ tử này, một người một ngựa đơn thân độc mã đi đến Côn Lôn Thần Tông, rốt cuộc là ai cho hắn dũng khí này? Hay có thể nói, hắn có bản lãnh gì? 

Nơi này dù sao cũng là Côn Lôn Thần Tông nha, một siêu cấp tông môn, cường giả nhiều như mây, dù là Tiên Vương cũng chưa chắc đã dám đến đây làm càn, dù sao Thái Thượng lão tổ trong Côn Lôn Thần Tông đều là cường giả Tiên Vương đó.

- Im miệng, Côn Lôn Thần Tông là Thánh địa, đâu phải địa phương để ngươi càn rỡ.

Lúc này, một tên đệ tử Côn Lôn Thần Tông xuất hiện trước mặt Lâm Phàm. 

- Mau báo tên, ca không giết óc chó vô danh.

Lâm Phàm lạnh lùng nói.

- Làm càn, ta là đệ tử dự bị tông chủ Côn Lôn Thần Tông – Liễu Vô Tướng, ngươi dám đến Côn Lôn Thần Tông ta…. 

Liễu Vô Tướng còn chưa nói hết câu, đã thấy một thanh Tiên khí phá không tiến về phía mình.

- Hừ, hạng khố rách áo ôm, một thanh Hạ phẩm Tiên khí cũng dám lấy ra làm càn, để ta….

Liễu Vô Tướng chợt quát to, bay thẳng đến Hạ phẩm Tiên khí. 

Lâm Phàm hờ hững nhìn một màn trước mắt, nhẹ giọng nói:

- Bạo!

Ầm ầm! 

Hạ phẩm Tiên khí vậy mà tự bạo, phát nổ, khí linh bên trong nó không hề do dự trực tiếp bạo nổ.

Một cái Hạ phẩm Tiên khí không tính là gì nhưng uy lực tự bạo của nó lại không đơn giản như.

Khỏi cần nói đến Kim Tiên, cho dù Tổ Cảnh cũng không chống đỡ được. 

- A!

Tiếng kêu thảm thiết vang lên, Liễu Vô Tướng đến cả cơ hội mở miệng cũng không có đã bị nổ nát.

Uy lực tự bạo cường đại chấn động cả thiên địa khiến cho mọi người xung quanh hải trợn tròn mắt. 

- Keng, chúc mừng giết được cường gải Kim Tiên đại viên mãn.

- Keng, kinh nghiệm tăng cường…

Không đáng kể, hoàn toàn không đáng kể a. 

Lâm Phàm ngay cả động thủ cũng lười, kinh nghiệm quá ít không đáng nhìn, tự bạo một cái Hạ phẩm Tiên khí đã có thể nổ chết đối phương.

Mà Hạ phẩm Tiên khí này do Lâm Phàm luyện chế ra, uy lực đương nhiên mạnh hơn Hạ phẩm Tiên khí bình thường.

Mà đám đệ tử Côn Lôn Thần Tông giờ này đều đang trợn mắt thật to, tất cả đều lâm vào tình trạng ngốc trệ. 

- Liễu sư huynh chết rồi? Một trong những đệ tử tông chủ dự bị - Liễu sư huynh, chết đơn giản như thế.

Làm sao có khả năng, chuyện này không thể nào.

Người này dám giết đệ tử trên địa bàn của Côn Lôn Thần Tông, lá gan của hắn thật lớn nha, quá điên cuồng rồi. 

- Ai muốn tìm chết thì tiến lên đây.

Lâm Phàm chợt quát một tiếng.

Điều khiến Lâm Phàm không hiểu đó là phó Tông chủ cùng Tông chủ Côn Lôn Thần Tông thế nào lại không đến, chẳng lẽ bọn họ vẫn còn đang ngủ? 

- Tặc tử, ngươi muốn chết.

Đệ tử Côn Lôn Thần Tông sao để mặc Lâm Phàm làm càn được, họ giận dữ mà hét lớn.

Ở đây có ít nhất mấy trăm người, tu vi từng người cũng không yếu, bên ngoài đã được gọi là cao thủ, mà giờ có người dám quấy rối Côn Lôn Thần Tông bọn họ, sao họ có thể chịu được. 

- Bày trận…

Xèo!

Bọn họ hành động, một tòa Hậu Thiên đại trận đã được bố trí. 

- Đám cặn bã các ngươi, toàn bộ đều đi chết đi.

Lâm Phàm khẽ quát, lấy ra mười cái Hạ phẩm Tiên khí, ném về phía đám kiến cỏ trước mắt.

Thời điểm những đệ tử kia thấy những món đồ chơi kia, mỗi một người đều kinh ngạc thốt lên: 

- Cẩn thận, Tiên khí đó.

- Sao lại như thế? Tên này kiếm Tiên khí ở đâu ra vậy.

- Hắn đang muốn tự bạo Tiên khí đấy. 

Đám đệ tử nhìn thấy tình huống này, từng tên đều bị dọa sợ, phảng phất như gặp quỷ.

- Ha ha….

Hiện tại, Lâm Phàm chiến ý vô song, hắn giờ đã có kĩ năng bảo toàn tính mạng, hơn nữa, hắn biết bọn tông chủ sẽ không ngồi nhìn mặc kệ đệ tử của mình đâu. 

Bây giờ, Thiên Địa Tông đã khai chiến cùng Côn Lôn Thần Tông, vậy để cho hắn khơi lên một cơn sóng đi.

Tiên khí tuy rất quý hiếm, nhưng đối với Lâm Phàm chúng chỉ như rác rưởi, tiện tay có thể vứt ra một đống.

Hôm nay không cần động thủ đã có thể quét ngang Côn Lôn Thần Tông rồi, haha