- Hiện tại ta muốn quay thưởng!
- Được! Sử dụng thành công 1 thẻ Phong Vật Chí Chí Tôn! Chúc mừng ngươi nhận được.... 1 cái Thanh Trúc Trượng!!!
Thanh Trúc Trượng: Vốn là một cây trúc xanh tạo thành, vô cùng dẻo dai. Vốn được sử dụng bởi một vị cao nhân không muốn tạo sát nghiệp, sau đó lưu lạc giang hồ. Thanh Trúc Trượng phiên bản của hệ thống thay đổi: trực tiếp bỏ qua phòng thủ của đối phương, khi trúng đòn vào chân hoặc tay sẽ tạo nên hiệu quả khống chế, làm cho đối phương trong thời gian ngắn không thể lưu thông đấu khí qua các bộ vị bị trúng chiêu
Lăng Huyền Phong vốn còn đang háo hức chờ xem quay được cái gì, sau khi nghe thấy là quay được một Thanh Trúc Trượng, lập tức ngã ngửa. Giơ ngón giữa lên trời chửi thề, không ngờ lại nhận được một cây gậy. Nhưng sau khi đọc qua thông số, hắn có chút bình tĩnh lại, cũng may là đã được hệ thống thay đổi, nếu không lão tử trực tiếp mang ngươi đi làm củi đốt!
Hơi có chút mất hứng, hắn bắt đầu sử dụng vé quay may mắn.
- Đinh! Sử dụng vé quay may mắn thành công, xin vui lòng chờ trong giây lát.
Bảng quay may mắn lại hiện ra, vẫn là những phần thưởng lần trước. Hắn cầu nguyện lần này quay được vào ô Cổ Phổ hay Nội Công Giang Hồ cũng được, nếu may mắn nhất thì quay được vào ô x2 hoặc x3...
Vòng sáng bắt đầu chạy từ từ, sau đó nhanh dần, nhanh dần,... cho tới một lúc sau thì chậm lại. Làm cho Lăng Tam Thiếu gần như hỏng mất chính là, vòng sáng tưởng như dừng lại ở ô Cổ Phổ, nhưng không hiểu sao nó lại nhích sang một cái.
- F uck!!! ĐCM!! Ai khóc nỗi đau này a!!!!!
Lăng Tam thiếu có suy nghĩ muốn chạy ra ngoài tìm khối đậu hũ để dập đầu tự sát. Ngươi không phải đang đùa ta a! Cổ Phổ! Cổ Phổ đó nha! Vì sao không dừng lại? Tại sao lại phải nhích thêm một phát.
- Cố ý! Đại ca chắc chắn là đang cố ý! Đả đảo bất công! - Lăng Huyền Phong lên tiếng phản đối.
- Phản đối vô dụng! Hắc hắc! Đây thuần túy là may rủi! Cho dù anh đây muốn động tay với nó cũng bất lực, dù sao cái này là do người kia tạo ra à nha! - Hệ thống cười trên nỗi đau khổ của người khác, khinh thường bĩu môi.
- Ài... Phản kháng vô dụng, chỉ có nhận mệnh. - Lăng Huyền Phong ủ rũ cúi đầu. Mẹ kiếp! Thoát ly ngay trong gang tấc!
- Lần này là quay trúng ô: 1 chiêu thức võ công (bao gồm 8 phái và giang hồ, không bao gồm võ công trấn phái). Có muốn mở?
- Haizzz! Thôi mở đi. - Lăng Huyền Phong bất cần, mở ra chắc cũng chẳng có gì, biết thế để canh me hôm nào đỏ đỏ tí thì mở có phải tốt hay không.
- Sử dụng thành công! Chúc mừng ngươi nhận được.... Thái Cực Quyền Cổ Phổ - Khai Thái Cực!
......
- ĐCM nó! Khai Thái Cực! Đại ca! Em yêu anh chết mất! Ha ha ha ha!!!!!!!
Sau một hồi sững sờ, Lăng Huyền Phong lập tức nhảy dựng lên, la hét như một thằng thần kinh, tay chân múa may quay cuồng, hận không thể tìm ngay đối thủ để thử chiêu. Hệ thống dùng ánh mắt ngỡ ngàng nhìn hắn: Không phải hưng phấn quá đến điên mất, chập mạch rồi sao?
Khai Thái Cực: Phân Khai Thái, xoay chuyển càn khôn, hư không chuyển đổi, tạo thành sát thương, đoạt năng lực khống chế của địch, kéo địch lại gần, rồi đánh bay, có tác dụng kể cả đối phương cao hơn mình 2 đại phẩm giai.
Bây giờ đã có Khai Thái Cực, hắn có tự tin cho dù là Võ Tông thì cũng sẽ có sức để đánh một trận!
- Thôi được rồi! Quay thưởng đã xong. Bây giờ anh xin trân trọng thông báo cho chú một tin: Vì chú em đã thành công tu luyện nội công 1 của môn phái lên tầng 36, hệ thống chính thức tiến vào trạng thái thăng cấp bắt buộc. Thời gian dự kiến: 7 ngày! Trong khoảng thời gian này, ngoại trừ túi trữ vật, kỹ năng sống, bảng nhiệm vụ cập nhận vẫn hoạt động, các chức năng khác của hệ thống tạm thời đình chỉ, ngươi cũng sẽ không nhận thêm nhiệm vụ mới trong khoảng thời gian này. Thông tin cập nhật sẽ được thông báo sau khi thăng cấp.
- Mẹ nó! Bảo trì à?
Hệ thống không trả lời, bất kể Lăng Huyền Phong có gọi thế nào đi chăng nữa. Được một lúc lâu, hắn nản chí, lẩm bẩm:
- Bảo trì thì bảo trì. Dù sao bản thiếu gia mệnh lớn, 7 ngày mà thôi, không chết được. Thôi! Đi ngủ!
Dứt lời, hắn nhảy lên giường, đắp chăn chìm vào giấc ngủ.
- -----------------------------------
Sáng hôm sau, Lăng Huyền Phong dậy khá sớm, bắt đầu ra sân vận động cơ thể làm nóng người, sau đó đi vào ăn một chút điểm tâm. Hắn dự định hôm nay sẽ từ biệt Trần Thương và Dương tướng để quay lại gia tộc, dù sao cũng sắp tới kỳ tuyển sinh của Thiên Tinh học viện, hắn phải trở về cho kịp thời gian. Nếu mà bị lỡ chắc đại bá đánh hắn không trượt phát nào mất.
Trần - Dương 2 người biết hắn phải đi, cũng đều khách khí chào hỏi một phen, sau đó lại tiếp tục vùi đầu vào công việc. Lăng Huyền Phong cũng không quấy rầy, nhanh chóng rời khỏi thành chủ phủ. Đi được một đoạn ngắn, hắn thấy xung quanh khách điếm có rất đông người đứng xem hơn nữa có quan binh đứng canh, tự nhiên trong lòng cảm thấy bất an, hắn mau chóng luồn lách trong đám người đi tới. Một binh lính trông thấy hắn liền hô lớn:
- Lăng Thiếu hiệp! Lăng Thiếu hiệp! May quá ngươi tới rồi!
- Có chuyện gì xảy ra!
- Trước hết xin thiếu hiệp hãy bình tĩnh, rồi nghe ta nói!
Cảm giác bất an càng lớn, hắn trầm giọng:
- Huynh đệ! Rốt cục có chuyện gì?
- Là Hà Hữu Tài! Đêm qua, hắn dẫn theo một đám người lạ mặt xông vào trong khách điếm, đánh bị thương 2 hộ vệ của ngài, sau đó bắt cóc thiếu phu nhân cùng 2 thị nữ của ngài đi mất rồi!
- Cái gì??!!