- Khác như thế nào?
- E hèm! Nôm na là như thế này: Nếu như trong game, Phong Vật Chí chỉ có tác dụng làm thời trang, cho chú khoe khoang là chính, thì bây giờ, Phong Vật Chí nó sẽ có tác dụng như đồ thật, chất lượng vô cùng cao. Ví dụ: 2 phần thưởng vừa rồi, 1 cái sẽ cho chú em một bộ trang phục thực sự, không phải huyễn ảnh, và một cái sẽ cho chú một con thần tuấn!
- Ách! Em vẫn chưa hiểu...
- Haizzz, ta cũng không biết giải thích như thế nào, thôi thì chú em tự xem lấy...
Dứt lời, hệ thống hiện ra 2 tấm thẻ ghi tên: Phi Ngư phục, Ngọc Tiêu Dao. 2 tấm thẻ này phát ra ánh sáng chói mắt, Lăng Huyền Phong lấy tay che mắt lại.
Chíu! Chíu! Xoạt!!!!!!!!
Hí!!!!!!!!!!!! Cộc cộc!!
Một tiếng ngựa hí mạnh mẽ vang lên, Lăng tam thiếu chỉ cảm thấy một trận rung nhẹ phía trước, bỏ tay che mặt, Lăng Huyền Phong 2 mắt trợn trừng:
Thần tuấn! Con mẹ nó! Đẹp! Thật đẹp!
Trước mặt hắn bây giờ là một con ngựa toàn thân màu trắng toát, thỉnh thoảng còn phát ra ánh sáng nhu hòa. Trên lưng nó có mang một chiếc yên ngựa đôi màu tím, vô cùng hợp với màu lông của nó. Ngọc Tiêu Dao sau khi mở đã tự động nhận Lăng Huyền Phong làm chủ, nhìn thấy hắn, nó chậm rãi tiến đến, cọ đầu lên mặt hắn.
Lăng Huyền Phong vô thức giơ tay lên vuốt ve nó. Thật mượt! Đây không phải huyễn ảnh, mà là chân chính một con bảo mã!
Tinh thần phấn chấn, hắn bắt đầu kiểm tra bộ trang phục mới, hiện tại nó đang nằm trong túi trữ vật. Khi lấy ra, hắn cảm thấy bất ngờ với thông tin hệ thống đưa ra:
- Phi Ngư Phục – một bộ trang phục ẩn chứa sức mạnh vô biên được lưu truyền từ rất nhiều đời. Phi Ngư Phục là quan phục Hoàng Đế ngự ban, chỉ có quan viên Nhị Phẩm trở lên mới được mặc. Phi Ngư là một loại động vật trong thần thoại, đầu rồng, có cánh và đuôi cá. Ngoài ra, chỉ có Cẩm Y Vệ, thân quân của Hoàng Đế mới được mặc loại trang phục này. Trang phục được làm từ tơ tằm Tô Châu thượng hạng, vô cùng nhẹ, đông ấm hè lạnh, hơn nữa vì là một bảo vật Phong Vật Chí nên vô cùng bền chắc, rất khó rách có thể chống đỡ được vũ khí của cao thủ hơn người mặc 1 đại phẩm giai.
- Có thể chống đỡ được vũ khí của cao thủ hơn một đại phẩm giai! Đại ca! Huynh thật chơi lớn a!
- Hừ! Cũng bình thường thôi.
Hệ thống trông thấy vẻ mặt như nhà quê lên tỉnh của Lăng Huyền Phong, cũng khá đắc ý.
- Ta nghĩ chú em nên mặc luôn bộ trang phục này vào. Bộ quân phục của chú em là bộ trang phục tân thời, nếu mặc ở trong thời đại này thì khá quái dị, sau này sẽ khiến cho kẻ khác chú ý, coi đó là đặc điểm nhận dạng, sẽ rước lấy phiền phức.
- Vậy hả? Nhưng mặc bộ quân phục này ta thấy dễ hoạt động hơn mà...
- Đánh rắm! Phi Ngư Phục mặc cũng dễ hoạt động, hơn nữa bền chắc, tính phòng thủ cao, so với bộ quần áo của ngươi bây giờ khác gì đem vàng đi so với sắt vụn? Mặc vào cho ta!
Không để cho Lăng Huyền Phong phản đối, Hệ thống phát ra một luồng ánh sáng bao bọc lấy thân thể hắn, Lăng Huyền Phong chỉ cảm thấy đột nhiên một trận mát lạnh, sau đó toàn thân lại được bao bọc bởi một thứ gì đó. Ánh sáng tan đi, Lăng Huyền Phong bây giờ trông rất khác: Hắn đang mặc một bộ trường bào màu trắng, hoa văn màu xanh có hình ngũ trảo kim long, vạt áo phía dưới thân có hoa văn hình nước uốn lượn, phần eo có một đai lưng màu đen. Trên đầu hắn bây giờ bộ tóc đã không còn ngắn như trước, thay vào đó được hệ thống biến thành dài hơn, phần mái hướng ra sau, tóc được chải chuốt gọn gàng rồi buộc một phần tóc thành một búi tròn phía sau đầu, sau đó dùng một sợi dây lụa để cố định lại, phần tóc còn lại thả xuống tự nhiên phía sau. Sau lưng có thêm một bộ áo choàng cũng màu trắng, phía dưới có màu hoa văn màu xanh dương. Kiếp trước, trong game thì Phi Ngư Phục có một bộ trảo thủ kim loại bên tay trái, bây giờ trảo thủ đó biến mất, mà biến thành một đôi găng tay màu trắng tinh, trông vô cùng bắt mắt.
Huyễn hóa ra một chiếc gương lớn, hệ thống hỏi:
- Sao, bộ dạng chú em bây giờ thế nào?
Lăng Huyền Phong ngẩn người: Đây là ta sao? Trong gương hiện lên một nam tử cao hơn 1m8, thân mặc một bộ trường bào có áo choàng sau lưng, mày kiếm mắt sáng, giống như các công tử quý tộc trong phim cổ trang ngày xưa, trông vô cùng đẹp trai và uy vũ.
- Đẹp! Quá đẹp! Hơn nữa mặc vào lại không có cảm giác vướng víu! Duyệt! Cảm ơn đại ca!
- Không có gì! Ha ha ha! Thôi được rồi, bây giờ thì ăn chút gì đó rồi ngồi chữa thương đi, chúng ta chỉ có thời gian 1 tháng, cố gắng tranh thủ thời gian!
- Được! Em hiểu!
Lăng Huyền Phong ngồi xếp bằng xuống, lấy ra đan dược hồi HP và mana, bắt đầu sử dụng, đúng lúc này, hắn sực nhớ:
- Đúng rồi, em còn một bộ bí tịch chưa mở, anh mở giúp em!
- Mở thành công! Chúc mừng ngươi nhận được một chiêu của võ học giang hồ: Tổng Quát Thức!
- Tổng Quát Thức? Nó là của bộ nào nhỉ, sao nghe lạ quá vậy? Thôi, cứ học đi đã, rồi tính sau.
Sử dụng quyển bí tịch xong, trong đầu hắn hiện lên vô số kiến thức về quy luật xuất chiêu của các loại vũ khí và võ công. Lăng Huyền Phong cảm thấy bất ngờ. Quyển bí tịch này thật lạ, không phải là chiêu thức, nhưng nó lại bao quát tất cả quy luật của các loại võ công, đây là gì?
Càng lúc cảm thấy khó hiểu, nhưng không nghĩ nữa, Lăng Huyền Phong tiếp tục ngồi chữa thương... Nhưng ngồi được một lúc, hắn chợt mở mắt ra:
- Tổng Quát Thức? Tổng Quát Thức?! Trời ơi!! Độc Cô Cửu Kiếm!!!!!
- -------------------------------------
Về vấn đề trang phục thì ngày xưa tại hạ môn văn điểm toàn dưới trung bình nên miêu tả không rõ, nên upload một số ảnh lên cho các đạo hữu xem.:v