- Nơi đây là đâu?
Lăng Huyền Phong kinh ngạc, nhìn xung quanh. Bây giờ, 2 người bọn hắn đang ở trên một đài cao, giữa một biển nham thạch chảy cuồn cuộn phía dưới, trên không trung mây mù đậm đặc che kín bầu trời, không có một chút ánh sáng mặt trời nào. Ánh sáng duy nhất phát ra là từ dòng nham thạch nóng bức chảy cuồn cuộn phía dưới.
Nhìn khung cảnh xung quanh, trong đầu Lăng Huyền Phong xẹt qua một ý niệm. Không lẽ....?
- Tiểu huynh đệ, hình như phía trước có người đang chiến đấu?
Nam tử áo đỏ tuy không nhìn được, nhưng hắn thính giác nhạy bén hơn người, có thể cảm giác được mọi thứ xung quanh. Lăng Huyền Phong nhìn về phía chính giữa đài, ở đó có 2 bóng người, một đen một trắng đang chiến đấu kịch liệt. Một hồi sau 2 người tách ra, dường như người áo trắng không phải đối thủ của người áo đen, bị thương nặng, đang quỳ một chân xuống, thở hổn hển. Người áo trắng nói:
- Nhân tri sơ, tính bản thiện. Người có sang, có hèn, nhưng bản tâm đều là tốt, không phải ai cũng là ác từ nhỏ. Ngươi cố đảo ngược lại có ý nghĩa gì?
Bóng đen không trả lời, mà chỉ luôn miệng nói:
- Ta sống giữa trời đất, uất hận không bao giờ dứt!Ta sống giữa trời đất, uất hận không bao giờ dứt!Ta sống giữa trời đất, uất hận không bao giờ dứt!..........
- Đồ vật vô tri! Đừng có chấp niệm như vậy nữa, hãy quay lại bản tính thiện lương đi!
Bóng đen rốt cục cũng quay qua trả lời người áo trắng:
- Bản tính con người vốn thiện? Hừ hừ! Tất cả chỉ là ngụy trang! Vì lợi lộc mà từ hiền chuyển ác, bản tính đó của con người đã là bẩm sinh! Hôm nay, bổn tọa sẽ phóng thích cái ác tiềm ẩn của nhân loại, ha ha ha ha ha!!!!
Nương theo tiếng cười, khí thế của bóng đen tăng lên rõ rệt, làm cho người khác cảm thấy một đợt rét lạnh thấu tim.
Dường như không thể nào thuyết phục được bóng người áo đen, người áo trắng quay qua 2 người, nói:
- 2 vị tiểu hữu, các ngươi bị cuốn vào đây, âu cũng là số kiếp, nay nếu muốn thoát ra ngoài, chỉ có thể đánh bại hắn...
Nói xong, bóng người áo đen lập tức dùng tay đánh một chưởng vào người áo trắng. Ngay lập tức, người áo trắng bị ma công hút sạch công lực, tan biến trong thiên địa. Bóng người áo đen quay qua 2 người, nói:
- Nhân tri sơ, tính bổn ác. 2 người các ngươi đã tới nơi này, thì hãy ở lại làm ma nô cho bổn tọa, ha ha ha ha ha!!!!!
Bóng áo đen cười lớn, giọng nói nghe cực kỳ chói tai.
Đến lúc này nếu như không nhận ra đây là đâu, Lăng Huyền Phong có thể trực tiếp hoành kiếm tự sát được rồi.
- Ta kháo! Thế chó nào lại lạc vào tâm ma ảo cảnh đây?
Đồng thời, hệ thống phát ra nhiệm vụ:
- Phát động nhiệm vụ đặc biệt: Tiêu trừ tâm ma, củng cố con đường võ đạo. Phần thưởng: 1000 lệnh bài môn phái, Thư giới thiệu của Lạc Phách hòa thượng. Thất bại: Chết!
Thư giới thiệu của Lạc Phách lão tăng: Được một lần chuyển đổi môn phái bất kỳ trong bát đại môn phái. Người sử dụng ngay lập tức sẽ tán công, nội công của môn phái hiện tại sẽ bị tiêu trừ, thay vào đó sẽ là nội công của môn phái mới.
- Tiểu huynh đệ! Đây là nơi nào? Ngươi có biết?
Lăng Huyền Phong cười khổ nói:
- Huynh đài, có lẽ hôm nay huynh hại ta, sau cùng ta lại hại huynh, chúng ta chắc hòa nhau rồi. Đây là tâm ma ảo cảnh!
- Tâm ma?
- Đúng thế! Lúc nãy có 2 người chiến đấu với nhau, một người là Thiện niệm, một người là Ác niệm. Thiện niệm vừa nãy đã thất bại, bị Ác niệm hấp thu công lực, bây giờ chúng ta muốn thoát ra khỏi đây, phải đánh bại hắn.
- Vậy sao? Thảo nào ta không cảm giác được khí tức người còn lại, hóa ra...
- Không những thế, lát nữa Ác niệm sẽ tạo ra 2 oán chấp niệm, bọn chúng có công lực giống y hệt chúng ta, nói cách khác, 2 chúng ta phải đánh nhau với chính mình, xem ra cũng phải chịu khổ a!
- Vậy sao? Thú vị, thú vị! Ha ha ha ha!
Nam tử áo đỏ không những không sợ hãi, mà còn cười lớn một cách vui vẻ, tư thái vô cùng cuồng ngạo.
- 2 con kiến hôi, hãy ngoan ngoãn ở lại làm ma nô cho bổn tọa, muốn chống cự sao? Đừng hòng!
2 người lập tức đồng thanh nói:
- Muốn bản thiếu gia làm nô cho ngươi ư? Đánh rắm!
- Muốn ta làm ma nô cho ngươi sao? Như thế phải xem bản sự của ngươi rồi!
- Hừm! Như vậy các ngươi rượu mừng không uống, thích uống rượu phạt sao? Không có gì, lát nữa bổn tọa sẽ thi pháp trên xác của các ngươi, chế các ngươi thành khôi lỗi cũng được. Oán niệm, mau hiện thân!
Nương theo tiếng gọi của bóng đen, trong không khí bốc ra 2 luồng khói xanh, từ bên trong bước ra 2 người, không ngờ lại giống Lăng Huyền Phong và nam tử áo đỏ như đúc! Nếu như phân biệt, ra chỉ khác ở chỗ 2 luồng oán niệm có đôi mắt đỏ rực như máu, làn da tái nhợt không có chút huyết sắc nào.
- Hắc hắc! Lát nữa ta sẽ để cho 2 luồng oán niệm này điều khiển các ngươi, ha ha ha ha!!
- Hừ! Mỏi mắt mong chờ! Xem chiêu!
Lăng Huyền Phong rút kiếm, nhanh chóng lao tới tấn công oán niệm của hắn. Theo kinh nghiệm ở kiếp trước, muốn đánh bại tâm ma, trước tiên phải giải quyết 2 luồng oán niệm này, nếu không bị quấy phá, sẽ rất khó thành công, người có tu vi càng cao, oán niệm càng lợi hại. Tuy biết rằng so với nam tử kia, mình yếu hơn rất nhiều, nhưng chỉ cần mình quấy phá, tạo ra sơ hở, như vậy oán niệm sẽ bị nam tử áo đỏ đánh bại.
- Chú em! Lát nữa tìm cơ hội, tranh thủ đánh chết oán niệm của nam tử áo đỏ, đừng để hắn tự tay giết!
- Tại sao? Chẳng lẽ...?
- Cứ nghe ta!
- Được!
Tuy rằng không biết trong hồ lô của hệ thống bán thuốc gì, nhưng chắc chắn sẽ không sai, Lăng Huyền Phong lập tức đồng ý.
Cuộc chiến giữa Lăng Huyền Phong và oán niệm diễn ra hết sức kịch liệt, cả 2 đều sử dụng chiêu thức như nhau, uy lực tương đồng, không ai hơn ai cả. Tuy nói oán niệm là một phiên bản khác của Lăng Huyền Phong, nhưng nó giống như là một cái máy, chỉ biết sử dụng thức một cách máy móc, không hề linh hoạt. Lăng Huyền Phong nhiều lần bắt được cơ hội chém lên người nó, ngay lập tức, oán niệm rít lên một tiếng, cơ thể của nó bị mất một cánh tay, nhưng không hề có máu chảy ra. Oán niệm lùi lại, khuôn mặt lộ ra vẻ giận dữ, nó lập tức sử dụng Thanh Phong kiếm pháp, từng luồng kiếm khí âp tới đánh thẳng vào người Lăng Huyền Phong, chỉ có điều, với Nhạn Hành Công, né tránh kiếm khí là điều vô cùng dễ dàng.
- Uy! Ngươi sử dụng kiếm pháp của bổn thiếu gia không tồi, tuy nhiên, cũng chỉ đơn thuần là sao chép mà thôi, không biết cách vận dụng nó, điều này làm cho bản thiếu gia vô cùng thất vọng.
Lắc lắc đầu, Lăng Huyền Phong thu kiếm, phi thân tới trước mặt oán niệm, sử dụng Bạch Vân Cái Đỉnh, quét chân xuống hạ bàn của oán niệm, đánh ngã nó, sau đó nhảy lên cao.
Xích Mục Phần Tình!!!
Vận nội lực vào tay phải, hắn đấm mạnh xuống dưới. Không giống như ở đại hội gia tộc, lần này hắn đánh trúng mục tiêu.
Ầm!!!!!
Uy lực của cú đấm làm cho nền đất phía dưới oán niệm nứt ra một mảng lớn, kình lực trong nháy mắt phát ra, oán niệm chỉ kịp rít lên một tiếng, lập tức bạo thể, tan biến trong thiên địa. Thở phào nhẹ nhõm, Lăng Huyền Phong muốn quay sang trợ giúp nam tử áo đỏ, vừa nhìn qua, hắn lập tức muốn ngất xỉu ngay lập tức - bọn hắn từ nãy tới giờ vẫn đứng yên một chỗ!