Tối Cường Cửu Âm Chân Kinh Hệ Thống

Chương 245: Triều Ca nhất chiến. Quần Anh hội tụ (tiếp theo)




- Quách Nguyên Soái, ngài mau quay lại giải cứu Hoàng thân quốc thích! Huyết mạch của Long gia không được đứt đoạn! Long Tường đã không còn là bản thân hắn nữa rồi!

Lăng Huyền Phong quát.

Quách Vọng Sơn suy nghĩ trong phút chốc, sau đó gật đầu thoát ra khỏi Chính Điện. Lão nhanh chóng triệu tập thân vệ bắt đầu mở đường xông vào trong để giải cứu Hoàng Thân Quốc Thích đang bị bao vây.

- Phụ Hoàng! Phụ Hoàng! Không! Xin ngài tỉnh lại! Đừng có hồ đồ nữa!

Trưởng Công chúa Long Nguyệt Nhi khóc lóc chạy tới ôm lấy tay của Long Tường. Nàng không dám tin nam nhân trước mặt này chính là phụ hoàng. Nàng không muốn tin đây là sự thật. Trong cơn hoảng loạn, nàng túm lấy tay Long Tường mà khóc lớn. Long Tường lúc này bất chợt trong mắt nổi lên một tia dị dạng rồi cười lạnh:

- Hắc hắc! Ta từ trước tới nay phải ẩn giấu thật là sâu, nhiều khi hận không thể mổ bụng, moi tim các ngươi để xả nỗi hận trong lòng! Ha ha ha! Nhận lấy này!

Phanh!!

Hắn gạt tay Long Nguyệt Nhi ra, sau đó tung một chưởng vào ngực nàng.

- Phụ hoàng, ngài....

Long Nguyệt Nhi phun một búng máu, ngơ ngác nhìn Long Tường, trong người nàng lục phủ ngũ tạng đã bị đảo lộn. Sau khi phun thêm một ngụm máu tươi, nàng liền bất tỉnh.

Lăng Huyền Phong vội vã chạy tới ôm lấy Long Nguyệt Nhi, triển khai dò xét kinh mạch. Sắc mặt hắn khẽ biến một chút, sau đó trầm giọng:

- Người đâu! Mau đưa công chúa về Độc Cô Phủ mau!

Hai nữ đệ tử Phục Ma Hội nhanh chóng tiến đến, cõng nàng lên sau đó dùng khinh công biến mất.

- Long Tường, ta thật không ngờ...

Long Tường lạnh nhạt đáp:

- Ngươi vẫn chưa biết hết được đâu!

- Không cần nhiều lời nữa! Hôm nay có chúng ta ở đây, đừng hòng nô dịch toàn bộ Thần Phong đế quốc!

Thích Sát Sinh cười lạnh:

- Xông lên!

Ầm!!!!

Hai phe cùng lao vào nhau chiến đấu, tạo ra một âm thanh chấn động kịch liệt, khiến cho kiến trúc Chính Điện rung lên kịch liệt.

- Dương huynh! Thích Sát Sinh ta để cho huynh xử lý! Cát tiên sinh, ngài lo Tả Thiên Thành!

- Đã hiểu!

Phanh! Phanh! Phanh!

Các luồng đấu khí giao nhau kịch liệt, tạo ra những chùm sáng muôn màu. Bề ngoài thì vô cùng hoa mỹ nhưng bên trong thì ẩn chứa sát cơ vô hạn. Lăng Huyền Phong hiện tại đang đối mặt Đơn Bình cùng Hàn Khiếu Thanh và trưởng lão của Thiên Kiếm Môn.

- Đơn Bình. Thật không ngờ, ta vốn tưởng ngươi là một người công chính liêm minh. Tại sao lại đi theo bọn chúng? Ngươi có biết bọn chúng là ai không?

Đơn Bình cười lạnh:

- Hắc! Ngươi không phải là người đầu tiên bất ngờ đâu. Từ trước đến nay, ta cũng giống Long Tường, phải ẩn giấu kỹ thân phận. Ngày ngày suốt tháng phải giả danh một bổ đầu chính nghĩa. Thật là mệt chết đi được. Hiện tại thì tốt rồi, lão tử có thể trở lại thực với chính con người mình!

- Hàn Khiếu Thanh! Ngươi vốn là tướng tài dưới trướng Quách Nguyên Soái, vì sao lại làm phản?

Hàn Khiếu Thanh mặc một bộ trọng giáp, thân đeo chiến phủ cười lớn:

- Ha ha! Lão tử cũng giống Đơn huynh mà thôi. Hơn nữa, mục tiêu của lão tử chính là quyền lực! Quách Vọng Sơn không cho ta được, nhưng bọn họ lại có thể!

Lăng Huyền Phong sắc mặt âm trầm:

- Uổng công bản thiếu còn muốn kết giao với hai vị. Đáng tiếc, hôm nay các ngươi sẽ phải chết!

Ở một bên, trưởng lão của Thiên Kiếm Môn cười lạnh:

- Tiểu tử thối! Người phải chết chính là ngươi! Một mình ngươi có thể đấu lại ba người chúng ta sao? Hai vị, chúng ta cùng lên!

- Hô!

Ba người dồn đấu khí, sau đó hợp lại cùng một chỗ đánh tới. Lăng Huyền Phong cũng không kinh ngạc, liền tung ra một chưởng:

Tiềm Long Vật Dụng!

Grao!!!!!!!

Một đầu Kim Long cực lớn với quang mang nóng rực từ phía Lăng Huyền Phong phát ra, phóng thẳng về phía ba người.

- Cái gì? Không thể nào! Tiểu tử kia mới tấn thăng Võ Hoàng, sao chưởng lực lại kinh khủng đến vậy?

Kim Long gào thét va chạm mạnh với chưởng phong của 3 người, tạo ra một màn sóng nhiệt cực lớn khuếch tán ra trong một khu vực chu vi 20 mét.

Hừ!

Lăng Huyền Phong bị chấn lui ba bước, trong người cảm thấy nhộn nhạo. Cưỡng ép bản thân không được phun máu, mới cảm thấy đỡ hơn.

- Thật không ngờ mình vừa rồi sử dụng 9 thành công lực mà vẫn chịu thiệt. Võ Hoàng tam phẩm không phải nói chơi.

Hắn quên mất một điều rằng bản thân vừa mới đột phá Võ Hoàng Nhất Phẩm, cảnh giới chưa vững mà đã có thể dùng cứng đối cứng với một cao thủ Võ Hoàng tam phẩm mà không bị nội thương đã là một kỳ tích rồi.

Bên kia, ba người không khá hơn là bao. Trưởng Lão Thiên Kiếm Môn thì hơi chật vật một chút, bản thân lão tu vi cao nhất, lãnh trọn phần lớn uy lực nên trong người hơi khó chịu, hai ống tay áo bị nhiệt lượng quá lớn đốt cháy sạch, lộ ra hai cánh tay gầy gộc. Còn Đơn Bình cùng Hàn Khiếu Thanh, do tu vi quá thấp, mới chỉ Võ Tông Cửu Phẩm và Võ Tôn nhất phẩm nên ăn thiệt thòi lớn, cả hai dính nội thương nghiêm trọng, phun ra vài ngụm máu tươi, bị đánh bay ra ngoài, bất tỉnh.

- Đinh! Đã đánh bại quần hiệp Đơn Bình!

- Đinh! Đã đánh bại quần hiệp Hàn Khiếu Thanh!