Tối Cường Cửu Âm Chân Kinh Hệ Thống

Chương 157: Đàm thoại




- Uy! Thằng kia! Chú định bỏ quên nhiệm vụ đấy hả?

Đang trong lúc suy nghĩ vẩn vơ, hệ thống đánh một tiếng vang làm cho Lăng Huyền Phong giật mình

- Ặc! Suýt nữa thì quên mất. Hay là tối nay đi dạo chơi An phủ một vòng nhỉ?

- Ý kiến hay. Có gì ăn cắp chút lấy tiền tiêu vặt. Dù sao chú em cũng đang cần tiền tiêu xài. - Hệ thống "nhắc khéo"

- Á đù! Hợp lý!

Vỗ tay cái "đét", Lăng Huyền Phong vô cùng hào hứng nghe theo lời dụ dỗ của hệ thống.

- Bây giờ đạp cửa xông vào, liều mình như chẳng có, hay là chơi núp lùm nhỉ

- Thằng đần! Đạp cửa xông vào chứ còn cái mẹ gì nữa? À nhầm, nếu muốn kiếm tiền thì.. thôi núp lùm mà vào...

2 tên dở hơi đang bàn chuyện xấu, thỉnh thoảng lại vang lên tiếng cười khoái trá. Nếu như trong thức hải của Lăng Huyền Phong mà có người thứ 3, chắc bị hù cho té đái mất.

- Ô kê, bây giờ thế này... bây giờ mà vào An phủ thì quá hung hiểm, chi bằng vào chỗ khác.

- Chỗ nào?

- Theo tư liệu bản hệ thống có được, An gia có một ca phường lớn nhất kinh thành, tên là Bách Hoa Phường. Hằng ngày An gia chủ vẫn hay tới đó nghe hát thưởng trà, thu nhập mỗi ngày của ca phường cũng khá lớn, tầm mấy chục vạn kim tệ, đến sáng sớm sẽ có hộ vệ của An gia đến thu tiền. Tối nay ta nghĩ là thời cơ tốt nhất, nện cho tên An gia chủ kia một cái, đồng thời vét sạch số kim tệ bọn hắn có được.

- Hợp lý! Bây giờ mới cuối giờ Thân, khoảng 5 giờ chiều. Đợi đến đầu giờ Tuất chúng ta xuất phát. Bây giờ phải đi kiếm một bộ trang phục dạ hành mới được.

- ----------------------------

Một thời gian sau...

Lăng Huyền Phong mặc một bộ trang phục dạ hành, ngoài hai con mắt thì cả người hắn đều được bao bọc trong một màu đen như mực. Đầu giờ Tuất, cũng là lúc bầu trời đã chuyển màu tối đen, rất thuận lợi cho việc lén lút.

- Cứ theo kế hoạch mà làm, nhớ đừng để cho ai phát hiện, hơn nữa nếu có phát sinh đánh nhau, tuyệt đối không được dùng Đả Cẩu Bổng với Hàng Long Chưởng.

- Ặc! Suýt chút nữa thì quên! Cũng may còn có Thô Thiển Công Phu dùng tạm. Đi thôi!

Hít một hơi sâu, Lăng Huyền Phong phi thân lên nóc nhà

Vụt!!

Hắn nhanh chóng bước qua mái nhà làm bằng gốm, dọc đường không hề phát ra tiếng động.

- Theo bản đồ thì Bách Hoa Phường nằm ở gần trung tâm khu chợ, ngay mặt tiền. Hình như là đằng kia.

Vừa nói Lăng Huyền Phong vừa nhìn đến một khu nhà ba tầng to lớn, trang hoàng sặc sỡ, đèn đuốc sáng trưng. Phía trước cửa có vài cô nương đang đứng cười nói "vẫy gọi"

- Hoan nghênh đại gia đến với Bách Hoa Phường!

- Ai nha! Khoa công tử lại đến! Các tỉ muội, mau ra đón tiếp!

- Kính mời Trung lão bản...

- Hế hế! Tiểu nương bì, hôm nay lại nở nang ra không ít a!

- Hí hí! Vạn công tử! Nơi này đông người, đừng có làm loạn...

- Nếu ngại nơi đông người, vậy chúng ta kiếm chỗ nào.... hé hé hé hé

- .......................

Vừa nhìn Lăng Huyền Phong vừa nhủ thầm:

- Tổ sư! Ca phường kiêm luôn lầu xanh hả?

Lắc lắc đầu, hắn phi thân lên trên đỉnh của Bách Hoa Phường, nhẹ nhàng gỡ vài miếng ngói lợp, tạo ra một cái lỗ đủ cho một người chui vào.

Bên trong Bách Hoa Phường vô cùng náo nhiệt, tiếng cười khả ố của nam nhân kết hợp với tiếng rên phóng đãng của nữ nhân, tạo nên một khung cảnh rất là.... ba chấm....

- An gia chủ ở chỗ nào nhỉ?

Lăng Huyền Phong bỏ qua những thứ khác, chăm chú tìm ra An gia chủ, nhưng tìm mỏi cả mắt cũng không thấy lão ngồi ở đâu.

- Hay là hôm nay lão không đến?

Thầm hô xui xẻo, hôm nay hắn mà không đến thì....

Đang suy nghĩ mông lung, một tiếng hô lớn làm Lăng Huyền Phong chú ý:

- Cao lão bản, Ba lão bản hảo!

- Ừm! Lão gia nhà các ngươi vẫn đang ở trong gian trong hử?

- Bẩm Cao lão bản, đúng thế!

- Mang chúng ta vào, có chuyện cần bàn!

- Dạ! Nhị vị theo tiểu nhân!

Cao Dược Tề cùng Ba Tử Hồ? Hai tên này lại đến đây? Ặc! Hóa ra còn một gian phòng riêng bên trong nữa! Cũng may, hôm nay đến không phải tay không ra về.

Lặng lẽ di chuyển theo bọn Cao Dược Tề, cuối cùng bọn hắn đến trước cửa một gian phòng lớn.

- Lão gia! Có Cao lão bản cùng Ba lão bản đến!

- Ừm, đưa bọn hắn vào.

- Nhị vị, xin mời!

....

Quy nô đi ra ngoài, để Cao Dược Tề cùng Ba Tử Hồ ở lại với An gia chủ, Lăng Huyền Phong cũng nhanh chóng chui vào một phòng trống ở bên trong, khóa trái cửa lại, đồng thời đục một lỗ nhỏ thông với gian phòng bên kia.

- Đại ca!

- Ai nha, các vị lão đệ, hôm nay.... hể? Ui trời! Nhị đệ! Tam đệ! Sao mặt mũi lại thành ra thế kia?

An gia chủ tên là An Ngô Lương, là một gã béo mập mặc bộ đồ màu đỏ chót, giống hệt như một con heo chuẩn bị lên giàn nướng vậy. Cao Diệu Tề hôm trước bị Tô Mị đánh cho mặt mũi sưng húp, một bên mắt tím đen vẫn chưa mở ra được. Còn Ba Tử Hồ dáng người cao to, cũng béo gần bằng An Ngô Lương, thì bị Lăng Huyền Phong đánh cho thành đầu heo.

- Ầy dà! Không phải là tại huynh hay sao?

- Úi trời, sao lại tại ta?

An Ngô Lương bất ngờ, sao tự nhiên lại đổ cho mình?

- Còn không phải tại huynh trêu trọc lũ khỉ Phục Ma Hội đó hả? Đang yên đang lành lại giữ người của bọn hắn. Để đến hôm trước chúng đến phá quán, đánh cho bọn đệ thành như thế này nè! Ai ui!

Vì nói to dẫn đến vết thương, Cao DIệu Tề xuýt xoa ôm lấy mặt, Ba Tử Hồ đứng ra nói:

- Chuyện này giải quyết như thế nào đây? Quán của đệ cũng bị bọn chúng đập cho tan tành rồi, còn đệ lại bị như thế này nữa.

- Ây trời, có chuyện này nữa hả? Chậc chậc!

An Ngô Lương tặc lưỡi, xem qua hai lão đệ một lượt, rồi thở dài:

- Haizzz! Cũng không phải do ta! Mà là do Phí Các Lão yêu cầu a! Bọn hắn bắt được giáo chủ của lũ khỉ Phục Ma Hội đó

- Cái gì? Bọn họ bắt được Mạnh Quan Hùng sao?

Lăng Huyền Phong kinh ngạc. Giáo chủ của Phục Ma Hội bị bắt? Chuyện lớn rồi đây!

- Khi bắt được Mạnh lão đầu, Phí Các Lão đưa cho ta một bản danh sách. Trong đó đều là các quan viên ăn hối lộ mà Mạnh Lão đầu tìm được bằng chứng, kêu ta giữ cho cẩn thận. Hôm sau quan binh lấy lý do Phục Ma Hội làm loạn an ninh nên vây lại a!