Tối Cổ Cường Tông - Quân Thường Tiếu

Chương 327: “Động tĩnh lớn như vậy?”




Quân Thường Tiếu thật đúng là liều mạng, Túng Vân Bộ được thi triển đến cực hạn trong nháy mắt, hai bên không ngừng co cẳng lên chạy!





Giang Tà nhìn tình cảnh này lập tức biến sắc.





Tên này chẳng qua chỉ là Võ Tông nhị phẩm, thế nhưng thi triển thân pháp không tồi, dựa theo tốc độ hiện tại, mình vừa đuổi kịp thì đối phương đã tiến vào trận pháp trước một bước!






"Hầy!"





Sau một lúc suy nghĩ, Giang Tà đưa ra hai tay, sau đó hợp lại cùng nhau, hai lòng bàn tay mở ra, linh lực cường hãn cấp tốc hội tụ vào một chỗ, lấp lóe ánh sáng quỷ dị, nói:





"Truy Hồn Đoạt Mệnh!"





Vèo!








Ánh sáng được ngưng tụ ra giữa hai lòng bàn tay, bắn ra theo một đường từ dưới lên trên, kéo theo một đường ánh sáng dài!





Quân Thường Tiếu quay đầu lại nhìn, kinh ngạc nói:





"Cả nhà ngươi, đây có khác gì kamejoko đâu chứ!"





Xoát! Xoát!





Hắn không có nhiều thời gian để suy nghĩ, chỉ có thể liều mạng nhảy lên phía trên, cho đến khi nhảy lên đỉnh núi, luồng ánh sáng mạnh mẽ phía sau đã sắp ập tới!





"Á..á!”





Quân chưởng môn lè lưỡi như một con chó điên chạy vào trong trận pháp, nhưng bởi vì cái mông còn hơi lộ ra ngoài, cho nên bị luồng ánh sáng quệt nhẹ.





Đùng!





Uỳnh!





Luồng ánh sáng nổ tung khi va chạm với trận pháp phòng ngự!











Uỳnh!!!





Giang Tà thi triển ra một chiêu truy hồn đoạt mệnh, va chạm lên kết giới phòng ngự, mặc dù vẫn không thể chấn động gì nhưng truyền ra một tiếng vang lớn.





“Chuyện gì thế?”





“Động tĩnh lớn như vậy?”





“Đi, chúng ta đến xem thử.”





Đệ tử Thiết Cốt Phái không ngủ, từng nhóm từng đội hướng về phía sau núi, đi về vị trí vừa phát ra tiếng vang.





“...”





Trong chốc lát, tất cả bọn họ đều trợn tròn mắt.





Bởi vì chưởng môn chổng mông, nằm úp trên cỏ, trên quần có một lỗ lớn, lộ ra phần da sưng đỏ.



“Chưởng môn.”