Tối Cổ Cường Tông - Quân Thường Tiếu

Chương 3: Quà khởi đầu




Trong tay hắn chỉ có một điểm cống hiến, những vật phẩm trong khu mua sắm ít nhất là 1 vạn điểm cống hiến, Quân Thường Tiếu thực sự có cảm giác khóc không ra nước mắt.

“Chủ nhân!”

Hệ thống nhắc nhở: “Ngài đang xem đấy là khu mua sắm cao cấp!”

“Hửm?”

Quân Thường Tiếu nhìn lại mới phát hiện, bên trái màn hình có vài nút lựa chọn, gồm khu mua sắm cho người mới tham gia, khu mua sắm sơ cấp, khu mua sắm trung cấp và khu mua sắm cao cấp.

“Khó trách lại mắc như vậy, hóa ra đây là khu mua sắm cao cấp!”

Hắn vội vàng lựa chọn khu mua sắm dành cho người mới. Trên màn hình hiện ra danh sách vật phẩm chỉ có một loại vật phẩm duy nhất, có tên là “Quà khởi đầu”.

Trong lòng Quân Thường Tiếu vui mừng nói: “Chính là nó!”

Hắn không tin còn có vật phẩm nào tốt hơn cái này ở thời điểm hiện tại.

“Đinh!”

“Chủ nhân vừa sử dụng 1 điểm cống hiến mua "Quà khởi đầu". Vật phẩm đã được chuyển đến nhẫn không gian.”

“Đinh!”

“Điểm cống hiến môn phái: 0/100”

Quân Thường Tiếu không quan tâm về việc điểm cống hiện tụt xuống 0, vội vàng đi vào nhẫn không gian, nhìn thấy một hộp quà màu đỏ bên cạnh cục gạch “bom hẹn giờ”.

“Xoát!”

Hắn phấn khích mở ra.

“Đinh!”

“Chủ nhân mở hộp "Quà khởi đầu", thu hoạch được một "Bùa bỏ chạy" ”

“Đinh!”

“Chủ nhân mở hộp "Quà khởi đầu", thu hoạch được một "Bùa đỡ đòn" ”

“Đinh!”

“Chủ nhân mở hộp "Quà khởi đầu", thu hoạch được một "Bùa tăng tốc" ”

“Đinh!”

“Chủ nhân mở hộp "Quà khởi đầu", thu hoạch được một "Bùa giải ấn" ”

Hệ thống đưa ra thông báo nhắc nhở liên tiếp, trong nhẫn không gian xuất hiện 4 cái bùa chú. Quân Thường Tiếu lập tức co giật khóe miệng.

Bùa bỏ chạy?

Nghe thôi cũng biết là dùng để bỏ chạy giữ mạng.

Bùa đỡ đòn?

Nghe thôi cũng biết là biến bản thân thành khối gỗ cho người khác luyện tay chân.

Bùa tăng tốc?

Nghe xong cũng biết là dùng để đi đường.

Hắn xuyên không đến thế giới khác, nếu như bản thân trở thành cao thủ chỉ biết cong đuôi bỏ chạy, hoặc bị đánh thì sống còn có ý nghĩa gì?

“Đinh!”

“Chủ nhân mở hộp "Quà khởi đầu", thu hoạch được một "Bùa kinh nghiệm" ”

Quân Thường Tiếu nói: “Bùa kinh nghiệm? Đây là cái gì?”

Hệ thống giải thích: “Bùa kinh nghiệm có thể dùng để tăng lên nhanh chóng tu vi của chủ nhân.”

“Thật vậy hả?”

Quân Thường Tiếu vui mừng khôn xiết.

Xem ra trong đống vật phẩm của "Quà khởi đầu” thì có vẻ đây là vật phẩm có giá trị nhất.

“Ta dùng nó như thế nào đây?”

“Chủ nhân bóp nát là được!”

“Ba!”

Quân Thường Tiếu không một chút suy nghĩ, trực tiếp bóp nát Bùa kinh nghiệm.

Trong khoảnh khắc ấy, bên trong thân thể Quân Thường Tiếu hiện ra khí thế mênh mông, theo kỳ kinh bát mạch tiến lên.

“Đinh!”

“Chủ nhân thành công đột phá đến Khai mạch ba đoạn”

“Đinh!”

“Chủ nhân thành công đột phá đến Khai mạch bốn đoạn”

“Đinh!”

“Chủ nhân thành công đột phá đến Khai mạch năm đoạn”

Sau khi Bùa kinh nghiệm bị bóp nát, cảnh giới của Quân Thường Tiếu tăng lên một mạch từ Khai mạch hai đoạn lên đến Khai mạch năm đoạn!

Trên Tinh Vẫn đại lục, thân thể của võ giả có mười hai đoạn kinh mạch. Mà người có thể khai thông một mạch được gọi là Khai mạch một đoạn, theo nguyên lý chung thì khai thông tất cả kinh mạch sẽ được gọi là Khai mạch mười hai đoạn

Đương nhiên. Khai mạch vẫn chỉ là cảnh giới nhập môn trên Tinh Vẫn đại lục.

Phía trên cảnh giới Khai mạch, còn có các cảnh giới: Võ Đồ, Võ Sư, Võ Tông, Võ Vương, Võ Hoàng, Võ Thánh, Võ Đế.

Người có cảnh giới càng cao thì thực lực càng mạnh.

Nghe nói cường giả đạt cảnh giới từ Võ Vương trở lên đều có năng lực tự do bay lượn, khoảng cách ngàn mét cũng có thể giết người.

“Thật là thoải mái quá!”

Trên mặt Quân Thường Tiếu xuất hiện biểu cảm vui sướng khi cảm thụ một nguồn năng lượng mạnh mẽ cuồn cuộn hội tụ bên trong cơ thể mình.

Nếu như các võ giả đang sống trên mảnh đại lục phải vất vả cả ngày lẫn đêm tu luyện công pháp biết hắn chỉ cần bóp nát một trang giấy lập tức tăng lên ba cấp, khẳng định sẽ tức giận đến hộc máu.

Quân Thường Tiếu lấy ra một bùa giấy màu vàng ra, bên trên có khắc hai chữ “giải ấn” nói với hệ thống “Cái đồ chơi này có tác dụng gì đây?”

Hệ thống trả lời: “Bùa giải ấn dùng để mở phong ấn của Nan Thu Đao”

“Cây đao kia có phong ấn?”

“Vâng. Nan Thu Đao có phong ấn áp chế, chủ nhân phải dùng Bùa giải ấn để hóa giải phong ấn thì mới có thể sử dụng kỹ năng của nó.”

Quân Thường Tiếu lập tức nhăn mặt.

Vũ khí cần phải mở phong ấn mới có thể sử dụng.Đây quả thực là rắc rối mà.

“Ai..”

Quân Thường Tiếu mỗi lần nhớ tới cái hệ thống thích lừa thầy dối bạn này, chỉ có thể ngửa mặt lên trời thở dài.

“Đừng thở dài nữa.”

Lục Thiên Thiên thản nhiên nói: “Chúng ta phải nhanh chóng trở về nhà, nếu không thành Thanh Dương đóng cửa thì tối nay chúng ta phải ngủ nơi đầu đường xó chợ đấy.”

Quân Thường Tiếu muốn phát triển môn phái, nhất định phải tuyển thêm thành viên mới. Dựa theo trí nhớ của chủ nhân đời trước, Quân Thường Tiếu biết một tin tức, nửa tháng sau ở thành Thanh Dương sẽ diễn ra sự kiện "Bách tông chiêu mộ" đến lúc đó nhất định sẽ có rất nhiều thiếu niên thiếu nữ tham gia. Đây chính là một cơ hội quá tốt để tuyển thành viên.

Sau đó, Quân chưởng môn dẫn theo Lục Thiên Thiên đi tham gia sự kiện mới xuất hiện một màn “dạy dỗ” võ giả khăn xanh như vừa rồi.

“Thiên Thiên.”

Quân Thường Tiếu hết sức vui vẻ, mặt tươi cười nói: “Bổn tọa hơi mệt rồi, hay là ta nghỉ ngơi một lát?

“Không được!”

Lục Thiên Thiên lạnh lùng trả lời.

Quân Thường Tiếu im lặng, chỉ có thể tiếp tục lên đường.

“Bạch! Bạch!”

Đột nhiên, đằng sau có tiếng bước chân gấp gáp, hắn quay đầu nhìn lại chỉ thấy mấy tên võ giả mặc trang phục giống hệt nhau đuổi theo cản đường Quân Thường Tiếu.

“Lý sư huynh!”

Võ giả khăn xanh sờ khuôn mặt vẫn còn sưng của mình, giận dữ nói: “Hắn chính là người đánh ta!”

“Hừ!”

Võ giả được gọi là “Lý sư huynh” quét mắt nhìn Quân Thường Tiếu từ đầu cho đến chân rồi lạnh lùng nói “Các hạ có lá gan không nhỏ nha, dám ra tay đánh người của Linh Tuyền Tông.”

“Linh Tuyền Tông?”

Quân Thường Tiếu cảm thấy tên môn phái này có chút quen tai.

Lục Thiên Thiên thản nhiên nói “Chưởng môn, Linh Tuyền Tông là một môn phái cửu lưu thuộc thôn Linh Tuyền.”

“Thì ra là thế!” Quân Thường Tiếu nhớ ra.

Nghe được Lục Thiên Thiên gọi Quân Thường Tiếu là chưởng môn, tên võ giả Lý sư huynh khó có thể tin vào tai mình lập tức hỏi “Ngươi là chưởng môn? ”

Quân Thường Tiếu cảm thấy bị tổn thương rất nặng.

Ta trông anh dũng hiên ngang như thế này, có chỗ nào không giống chưởng môn hả?

“Lý sư huynh!”

Võ giả khăn xanh che lấy mặt đang sưng vù nói “Hắn là chưởng môn Thiết Cốt phái.”

“Thiết Cốt phái?”

“Ha ha ha, không phải là cái môn phái có chưởng môn đi kỹ viện bị quan phủ bắt được, sau đó vượt ngục thất bại bị chém đầu hay sao?”

Trên mặt đệ tử Linh Tuyền Tông tràn đầy vẻ trào phúng khinh thường.

Tuy cùng là môn phái cửu lưu, nhưng Linh Tuyền Tông của bọn hắn, bất kể là xét về danh tiếng, nội tình hay là đệ tử, đều có thể nghiền ép Thiết Cốt phái.

“Ai!”

Quân Thường Tiếu thở dài trong lòng.

Biết được Vương chưởng môn vì đi chơi gái mà cuối cùng hậu quả là đầu lìa khỏi cổ, hắn cũng im lặng thật lâu.

Nam nhân mà. Ra ngoài buông lỏng một chút là chuyện rất bình thường. Bất quá bị quan phủ bắt thì cũng thôi đi, vì cái gì không ngoan ngoãn sám hối để ra tù mà lại mạo hiểm vượt tù làm gì?

Quân Thường Tiếu nghĩ không ra, bởi vì hắn còn chưa thấm nhuần lý tưởng của môn phái “Sống cho thẳng lưng, làm cho thẳng việc.”

Quân Thường Tiếu nói: “Các vị! Cản đường bổn tọa, chính là làm nhục Thiết Cốt phái của ta.”

“Phụt!”

Lý sư huynh nhổ một bãi nước bọt, nói “Một cái môn phái rác rưởi, mà dám tự xưng bổn tọa, tưởng mình là thành nhân vật lớn?”

“Một tên còn chưa mọc đủ lông, lấy tư cách gì đòi làm chưởng môn?”

“Tên đệ tử mới gia nhập kia bị loại rác rưởi này đánh một trận, đúng là làm mất mặt Linh Tuyền Tông ”

Đệ tử Linh Tuyền Tông hoàn toàn không đem Quân Thường Tiếu đặt vào trong mắt, dùng hết khả năng ngôn ngữ để trào phúng và nhục nhã hắn.

“Đây quả thực là điển hình tiêu biểu của bọn tiểu nhân vật không có não. Nếu không đánh chúng một trận nên ra trò, làm sao ta xứng đáng với thân phận người xuyên không?”

Quân Thường Tiếu vén tay áo lên nói “Thiên Thiên, đứng sang một bên, bổn tọa muốn đánh người!”

Lục Thiên Thiên quay người lùi lại, nhưng ném ra một câu không mặn không nhạt “Nếu ngươi muốn chết, ta không cản. Nhưng nhớ đem vị trí chưởng môn truyền cho ta.”

Quân Thường Tiếu mém chút nữa ngã nhào ra mặt đất. Cái nữ nhân lạnh lùng này, còn có dã tâm nhòm ngó vị trí chưởng môn.

Nếu như hắn không bị điều kiện của hệ thống chết tiệt kia ràng buộc, Quân Thường Tiếu rất sẵn lòng hai tay hai chân nhường vị trí chưởng môn cho Lục Thiên Thiên, sau đó hắn sẽ sống một cuộc đời nhàn nhã, trở thành một nam nhân có vẻ đẹp người gặp người mê hoa gặp hoa nở.