Tối Chung Trí Năng

Chương 35: Sinh nhật vui vẻ





Nhóm dịch: huntercd
 Nguồn : Vipvandan
 
 
 Thật ra, Cố Giai Nghi cũng có thiện cảm với Đỗ Thừa, chỉ là xuất thân của Đỗ Thừa khiến Cố Giai Nghi có chút khó xử, không phải vì xuất thân của Đỗ Thừa mà Cố Giai Nghi ghét bỏ anh mà do cô biết cha cô rất coi trọng vấn đề môn đăng hộ đối.
 Nhưng Cố Tư Hân là người em gái cô yêu thương nhất, nên dù có thế nào, chỉ cần Đỗ Thừa không làm tổn thương Cố Tư Hân, cô sẽ đứng về phía em gái mình.
 Trong lòng thở dài một tiếng, lúc này Cố Giai Nghi tạm thời không muốn nghĩ tới vấn đề đó, cô đưa chiếc hộp gấm đang cầm trên tay cho Cố Tư Hân: “Tư Hân, đây là món quà Đỗ Thừa tặng em, “Lời nói của hoa thủy tiên”, một đôi hoa tai rất đẹp, rất hợp với chiếc váy em mặc ngày hôm nay”.
 “Đỗ Thừa lại tặng quà em…?”
 Đỗ Thừa có thể tới là Cố Tư Hân vô cùng sung sướng rồi, huống chi lúc trước cô đã được Đỗ Thừa tặng một món quà rồi, lúc này lại được nhận thêm món quà nữa của Đỗ Thừa khiến cô càng hứng thú.
 “Sao? Anh ta đã tặng em quà rồi?” Cố Giai Nghi không biết nguyên nhân trong đó là gì nên cô hỏi có chút khó hiểu.
 “Chiếc váy tím violet này chính là anh ấy tặng, lại chính là nhà thiết kế trang phục nữ Lý Ân Tuệ sửa lại theo thiết kế của Đỗ Thừa, so với trước đẹp hơn rất nhiều”.
 Cố Tư Hân vô cùng đắc ý, trên khuôn mặt nở nụ cười tươi như hoa.
 Cố Giai Nghi có chút bất ngờ, là một trong những khách quen của Paris thế gia, cô thừa biết Lý Ân Tuệ là con át chủ bài của Paris thế gia, một người như thế mà tự tay sửa lại chiếc váy theo thiết kế của Đỗ Thừa khiến Cố Giai Nghi không thể tưởng tượng nổi.
 “Tư Hân, em chắc đó là nhà thiết kế Lý Ân Tuệ chứ?” Cố Giai Nghi nghĩ một lúc rồi hỏi Cố Tư Hân một cách không tin lắm.
 Nhìn bộ dạng bất ngờ của chị, Cố Tư Hân vô cùng cao hứng, cô gật đầu nói tiếp: “Lý Ân Tuệ muốn Đỗ Thừa tới Paris thế gia làm nhà thiết kế nhưng anh ấy từ chối rồi”.
 Nghe Cố Tư Hân nói vậy, Cố Giai Nghi càng cảm thấy bất ngờ, để đến mức Lý Ân Tuệ mời về làm nhà thiết kế chắc chắn tài năng thiết kế trời phú khiến người khác sững sờ rồi, điều này khiến cho Cố Giai Nghi không thể không thay đổi cách nghĩ một lần nữa về Đỗ Thừa.
 Nghĩ đến điều này, trong lòng Cố Giai Nghi bỗng cảm thấy nhẹ nhõm một chút, vì Cố Giai Nghi biết, cứ cho là Đỗ Thừa bị đuổi khỏi nhà họ Đỗ, chỉ cần có tài năng như vậy, nếu đến với em gái cô thì em gái cô sẽ không phải khổ.
 Trong lòng nghĩ vậy nhưng Cố Giai Nghi không nói thêm gì nhiều, sau khi nhìn thời gian, cô nói với Cố Tư Hân: “Được rồi, em đeo đôi hoa tai đi, bữa tiệc sắp bắt đầu rồi, Đỗ Thừa đang đợi em ở dưới đấy”.

 “Vâng”.
 Cố Tư Hân rất hào hứng đáp lại lời Cố Giai Nghi, rồi sau đó mở hộp gấm Đỗ Thừa tặng.
 “Ồ đôi hoa tai đẹp quá…” Nhìn đôi khuyên tai tựa như hoa thủy tiên, Cố Tư Hân vô cùng thích thú không muốn rời tay.
 ***
 Nơi tổ chức tiệc đã được bày biện xong xuôi, khách khứa cũng đã vào hết sảnh lớn nhà họ Cố.
 Bọn Đỗ Vân Long cũng đều vào rồi, sau khi vào bỗng nhiên Đỗ Vân Long tách nhóm và đi tới một số khách quen trò chuyện.
 Trong những vị khách mời ngày hôm nay có một bộ phận là những vị khách làm ăn qua lại với nhà họ Đỗ, nên họ không lạ gì con trai thứ ba Đỗ Vân Long, hơn nữa Đỗ Vân Long lại biểu hiện vô cùng khiêm tốn nên nhận được không ít thiện cảm.
 Đỗ Thừa căn bản không để ý đến Đỗ Vân Long vì sự chú ý của anh bị mấy người đứng không xa hút hết mất rồi.
 Nhìn cách ăn mặc của mấy vị trung niên ấy, chắc chắn là người rất thành đạt hoặc là chủ tịch một tập đoàn nào đó.
 “Đáng tiếc, xem ra sự huy hoàng của nhà họ Cố chẳng còn được bao lâu nữa”.
 “Các vị chắc đã đều nghe đồn thổi, nghe nói cổ phiếu nhà họ Cố trên sàn chứng khoán đã rớt giá trầm trọng, nghe đâu liên quan đến thuế má gì đó, sợ rằng chẳng bao lâu nữa có thể dẫn đến phá sản, mà có khi còn tù tội nữa”.
 “Cố Đào Toàn vang danh một thời, ấy thế mà toàn bộ sản nghiệp nhà họ Cố e rằng sắp bị hồ ly Lý Vân một tay hủy hoại, thật đáng tiếc”.
 “Nhưng hồ ly tinh Lý Vân cũng chẳng phải vừa, có thể khiến Cố Đào Toàn khuynh đảo như thế, đúng là anh hùng không qua được ải mỹ nhân”.
 “Thực ra chuyện này chẳng trách được người khác, nhà họ Cố chỉ có hai cô con gái, đến đứa chống gậy cũng chẳng có, nếu không phải có chuyện kia thì sớm muốn sản nghiệp nhà họ Cố cũng phải đổi tên đổi họ”.
 ***
 Mấy người bọn họ đứng cách Đỗ Thừa khoảng 5,6 mét, nói chuyện rất nhỏ nhưng Đỗ Thừa lại nghe rõ mồn một.
 Từ những gì bọn họ nói, chắc chắc việc kinh doanh nhà họ Cố có vấn đề rồi, hơn nữa lại là trốn thuế, buôn lậu. Nếu điều tra rõ ràng, sản nghiệp nhà họ Cố đúng là rơi xuống vực thẳm, đến lúc đó e rằng không chỉ phá sản mà còn có thể phải ngồi tù, mà kiếp nạn này tựa hồ chỉ vì một người đàn bà.

 Nghe đến đó, trong trí óc Đỗ Thừa bỗng hiện lên nụ cười của Cố Tư Hân, trong lòng Đỗ Thừa rất rõ, nếu nhà họ Cố xảy ra chuyện, sợ rằng Cố Tư Hân sẽ mất đi nụ cười thuần khiết thánh thiện ấy.
 Bỗng đèn trong sảnh tắt phụt, chỉ có ánh đèn màu trên sân khấu sáng rực, ngay lúc đó có một vị mặc lễ phục rất thanh lịch, người dẫn chương trình bước lên đọc lời giới thiệu.
 Người dẫn chương trình rất nhuần nhuyễn tiến hành gửi lời chào cảm ơn đến các vị khách có mặt, rồi sau đó tiếp tục dùng những từ hoa lệ giới thiệu Cố Tư Hân, nhưng những lời tán dương đều rất có chừng mực khiến các vị khách không khỏi tò mò chủ nhân bữa tiệc, cuối cùng người dẫn chương trình nói một câu hoan nghênh tiểu thư Cố Tư Hân. Lập tức đèn trong khán phòng chuyển hướng về phía cầu thang.
 Nhưng người xuất hiện đầu tiên là một cô gái mặc lễ phục trắng Cố Giai Nghi, mái tóc búi cao càng lộ rõ vẻ kiêu sa như núi băng của cô.
 Ngay sau đó là một cô gái mặc chiếc váy dạ hội màu tím violet, trên đầu đội một chiếc vuơng miện đính đá giống như một nàng công chúa, Cố Tư Hân xuất hiện, rồi cùng Cố Giai Nghi bước xuống dưới.
 Lúc đó, tất cả mọi ánh mắt của các vị khách mời đều hướng về hai chị em họ Cố, một người thuần khiết thánh thiện, một người lạnh lùng kiêu sa, hai khí chất không giống nhau nhưng đều có sức hút rất mãnh liệt.
 Theo sau hai chị em có thêm hai người nữa xuất hiện, một người đàn ông trung niên mặt vuông chữ điền, còn người kia là một người phụ nữ tuổi tác không chênh hai chị em Cố Tư Hân là mấy.
 Người đàn ông trung niên có vẻ gầy một chút, ông đeo một cặp kính viền vàng, sống lưng thẳng tắp, mặc trên người bộ đồ của Armani, phong độ tột vời, giống như một đóa hoa trong những người độ tuổi trung niên.
 Mà người phụ nữ trẻ tuổi đi bên cạnh, khuôn mặt vô cùng sắc xảo, dáng người kiều diễm lanh lợi, mặc một bộ lễ phục màu đỏ để lộ cặp ngực đẫy đà, vẻ đẹp rất cuốn hút, đôi mắt trong veo như biết nói chuyện, sắc đẹp tựa như Diệp My ở câu lạc bộ Hoàng Phổ, nhưng có vẻ trông non trẻ hơn Diệp My.
 Chỉ nhìn qua người đàn ông trung niên, Đỗ Thừa cũng đã đoán được thân phận của ông rồi.
 Cố Đào Toàn, cha ruột của hai chị em Cố Giai Nghi và Cố Tư Hân, còn người phụ nữ bên cạnh, hiển nhiên là hồ ly tinh lúc nãy mấy người trung niên nhắc đến, mẹ kế của hai chị em Cố Tư Hân và Cố Giai Nghi - Lý Vân.
 Cả nhà bước từ trên lầu xuống, đầu tiên Cố Đào Toàn cảm ơn các vị khách đã đến dự, rồi sau Cố Tư Hân tiếp lời cảm ơn.
 Toàn bộ quá trình đều được người của công ty tổ chức sự kiện sắp xếp ổn thỏa cả, cũng chỉ là mấy lời khách sáo, nhưng khi Cố Tư Hân nói lời cảm ơn, ánh mắt cô như đang tìm kiếm Đỗ Thừa, sau khi nhìn thấy Đỗ Thừa cô mới yên tâm mỉm cười.
 Sau lời cảm ơn, bữa tiệc bắt đầu. Là nhân vật chính của buổi tiệc ngày hôm nay, bốn người nhà họ Cố rất nhanh bị các vị khách mời vây lấy, người tặng quà, người chúc sinh nhật vui vẻ, người kính rượu, vô cùng náo nhiệt.
 Cố Tư Hân vốn định đi tìm Đỗ Thừa nhưng trong tình huống này cô không tiện rời đi ngay, trong lòng cô đang nhìn chị gái vội vàng giúp cô tiếp khách, đến như Cố Đào Toàn và Lý Vân, tựa hồ Cố Tư Hân trong mắt họ như không khí, họ hoàn toàn không để ý đến sự tồn tại của cô.
 Lý Vân biết mình không được lòng hai chị em nên bên ngoài tỏ vẻ bình thường nhưng không nói chuyện gì với hai chị em họ Cố.

 Bên cạnh, mọi hành động của Đỗ Thừa đều không qua được mắt Đỗ Vân Long, hắn cầm chiếc hộp trang sức mười mấy vạn của Cartier đi về phía Cố Tư Hân.
 “Tư Hân, chúc em sinh nhật vui vẻ, đây là quà của anh, mong em sẽ thích”.
 Đỗ Vân Long không dễ gì đợi sau một nhóm người tặng quà phía trước mới có cơ hội đến trước Cố Tư Hân, lại cố ý nói to tiếng để Cố Đào Toàn chú ý rồi mới lấy hộp gấm đưa cho Cố Tư Hân.
 “Cảm ơn”.
 Trong lòng Cố Tư Hân có chút sốt ruột, cô sợ Đỗ Thừa đợi lâu quá nên khi nhận món quà của Đỗ Vân Long cô cũng chỉ xem qua loa, sau khi gật đầu một cái cảm ơn, cô liền đưa món quà cho người chuyên phụ trách nhận quà.
 “Tư Hân, em không mở ra xem sao?” Đỗ Vân Long nhìn vẻ không chú ý mấy của Cố Tư Hân, trong lòng có chút vội vàng bèn lập tức hỏi Cố Tư Hân.
 Cố Đào Toàn cũng rất có thiện cảm với Đỗ Vân Long, nhìn thấy vẻ vội vã của hắn, ông mỉm cười nhìn Cố Tư Hân: “Tư Hân, con mau mở thử hộp quà ra xem xem Vân Long tặng con quà gì”.
 “À, vâng”.
 Được cha nhắc nhở, Cố Tư Hân mới nhận ra mình có chút không lịch sự, chỉ là trong lòng thì không có chút gì băn khoăn, sau khi ừ một tiếng, cô mở chiếc hộp gấm ra.
 Chiếc hộp gấm vừa mở, một đôi hoa tai kim cương sáng loáng đẹp mê người hiện ra trước mắt Cố Tư Hân, viên kim cương sáng lóng lánh trong suốt do một nhà thiết kế nổi tiếng thiết kế, vô cùng đặc biệt lại muôn phần đẹp đẽ.
 “Đôi hoa tai đẹp quá, chắc là rất đắt đây, Vân Long” Cố Đào Toàn có con mắt tinh tường, chỉ cần nhìn qua là ông biết đôi hoa tai này giá trị không bình thường, ông vô cùng mãn ý với tấm lòng của Vân Long.
 Cố Đào Toàn cũng biết Vân Long chắc sẽ chẳng nhận được là bao phần tài sản của nhà họ Đỗ, nhưng như thế cũng đủ cả đời chẳng phải lo rồi, hơn nữa tiếng tăm của Vân Long bên ngoài cũng không đến nỗi, không hề giống dáng vẻ các công tử con nhà giàu khác, ông nghĩ có thể gả con gái mình cho hắn cũng là một điều tốt.
 “Đắt gì đâu ạ, chỉ cần Cố Tư Hân thích là được rồi” Đỗ Vân Long trả lời hết sức khiêm tốn, hai mắt nhìn chăm chăm Cố Tư Hân, rõ ràng hắn muốn xem phản ứng của Cố Tư Hân.
 Nhưng tiếc là đôi hoa tai có đẹp đến mấy thì trong mắt Cố Tư Hân lại vô cùng bình thường, vì cô chỉ yêu thích đôi hoa tai “Lời nói của hoa thủy tiên” do Đỗ Thừa tặng.
 “Tư Hân, hay là con đeo đôi hoa tai này đi” Cố Đào Toàn nói, ông có ý tác hợp cho Đỗ Vân Long với con gái mình.
 Cố Tư Hân không biết từ chối bằng cách nào, lúc này chỉ mong chờ sự giúp đỡ từ Cố Giai Nghi.
 Cố Giai Nghi biết Cố Tư Hân đang đeo đôi khuyên tai Đỗ Thừa tặng, nhìn thấy ánh mắt cầu cứu của em gái, cô liền quay sang cười nói với Cố Đào Toàn: “Cha, đôi hoa tai này rất đẹp, nhưng xem ra không hợp với chiếc váy Cố Tư Hân đang mặc, hay là thôi để dịp khác…”
 “Ừm, thế cũng được, Cố Tư Hân nhận là được rồi” Cố Đào Toàn cũng hết mực yêu chiều hai cô con gái, nghe Cố Giai Nghi nói vậy nên ông cũng không nói thêm gì nữa, nhưng nhìn nét mặt của Cố Tư Hân, ông sợ rằng cô không hề có tình cảm gì với Vân Long.
 Mà trên khuôn mặt Vân Long lộ rõ vẻ thất vọng nhưng Cố Đào Toàn đã nói vậy thì hắn cũng chẳng nói thêm được gì nữa. Sau khi nói một câu chúc Cố Tư Hân sinh nhật vui vẻ thì hắn rời đi, nhường cho người phía sau.
 Trong lòng Vân Long lúc này đang vô cùng hối hận: “Mười mấy vạn thế là đổ xuống sông xuống biển…”

 Tuy rằng lái một chiếc xe thể thao mấy trăm vạn, nhưng thường ngày Đỗ Vân Long tiêu tiền không lấy gì làm dư giả, nên hắn không dễ gì lấy mười mấy vạn từ mẹ hắn, kết quả Cố Tư Hân chỉ xem qua loa, chẳng trách hắn không thể không bực tức.
 Mà Cố Tư Hân, sau khi nghe Cố Giai Nghi giới thiệu vị khách cuối cùng thì chỉ kịp nói với Cố Giai Nghi một tiếng đã vội bước tới chỗ Đỗ Thừa.
 Nhìn thấy nàng công chúa Cố Tư Hân đang bước tới, Đỗ Thừa đang ngồi trên ghế sofa đứng dậy.
 “Cố Tư Hân, sinh nhật vui vẻ”.
 Đỗ Thừa nâng ly rượu trong tay, hướng về phía Cố Tư Hân rồi mỉm cười chúc cô.
 “Cảm ơn anh!”
 Mặt Cố Tư Hân có chút ửng hồng, đây là câu mà tối nay Cố Tư Hân mong chờ được nghe nhất.
 Hai ly rượu khẽ chạm vào nhau, vì tửu lượng kém nên chỉ uống chưa tới nửa ly cùng Đỗ Thừa mà mặt Cố Tư Hân đã ửng đỏ rồi, chiếc cổ thon dài trắng nõn cùng hơi đỏ hồng.
 Khuôn mặt trắng nõn hút hồn cộng thêm hơi thở vô cùng quyến rũ, Đỗ Thừa phát hiện tối nay Cố Tư Hân có chút gì đó đặc biệt, đặc biệt ở ánh nhìn cô giành cho anh, vô cùng ấm áp khiến trái tim Đỗ Thừa bên trong không nhịn nổi mà cứ đập nhanh lên.
 Bên cạnh Đỗ Vân Long nhìn Cố Tư Hân cùng Đỗ Thừa, trong lòng càng cảm thấy căm tức, mà không chỉ mình hắn, tất cả mọi người đều nhìn ra, con gái út nhà họ Cố đối với Đỗ Thừa vô cùng đặc biệt.
 Nhưng có một điểm không thể phủ nhận, Đỗ Thừa và Cố Tư Hân rất đẹp đôi, một người giống như công chúa, một người giống như hoàng tử.
 Xa xa có vài người khách đang nói chuyện cùng Cố Đào Toàn và Lý Vân cũng nhìn ra sự khác thường giữa Cố Tư Hân và Đỗ Thừa.
 Cố Tư Hân không để ý đến điều đó, cô hỏi Đỗ Thừa một cách rất mong chờ phấn khích: “Đỗ Thừa, anh nhớ lần trước chúng ta giao hẹn không?”
 “Nhớ” Đỗ Thừa gật đầu, trước mặt Cố Tư Hân, Đỗ Thừa mỉm cười.
 “Đỗ Thừa, em muốn cùng anh nhảy điệu nhạc đầu tiên trong đêm nay” Nói xong, Cố Tư Hân cúi đầu vẻ thẹn thùng, khuôn mặt ửng hồng.
 09-08-2012, 06:34 PM
 Tối Chung Trí Năng
 Tác giả: Phạ Lãnh Đích Hỏa Diễm