Buổi tối.
Trương Tử Phàm quay quảng cáo xong về.
Nhìn thấy Giang Thuật.
Cậu kích động tới nỗi luống cuống tay chân, “Anh Giang, anh có thể quay về lần nữa, em vui quá là vui!!”
Tử Phàm, chú mày vui thì vui thật.
Chứ anh mày chẳng thấy vui thú gì sất!
Lúc xưa bị loại Giang Thuật vui biết bao nhiêu.
Thì giờ quay lại khổ sở đến thế nào.
Nhưng…
Ở trước ống kính, Giang Thuật không thể tỏ vẻ khó ở được.
Giang Thuật ngoài cười nhưng trong không cười, vỗ vai Trương Tử Phàm, “Trong khoảng thời gian anh không ở đây, có vẻ chú gầy đi một ít rồi!”
Trương Tử Phàm gãi gãi đầu, khờ khạo nói, “Chắc tại dạo này em ở phòng tập suốt ngày. Anh Giang, em thấy anh béo lên đấy ạ.”
“…”
Giang Thuật bất lực đỡ trán.
Tử Phàm, chú đừng có thích gì nói nấy như thế, anh đây vẫn để ý hình tượng lắm đấy.
Dạo này Giang Thuật toàn ru rú ở nhà, cửa lớn không ra, cửa hông không quá, đương nhiên là phải tăng ký rồi.
(Cửa lớn không ra, cửa hông không quá: Đại môn bất xuất, nhị môn bất mại, là một câu thành ngữ nói về người con gái thời phong kiến ngày xưa, không ra khỏi nhà bao giờ.)
Một lát sau.
Anh quay phim khiêng camera bỏ đi.
Trương Tử Phàm đứng dậy đóng cửa lại, “Anh Giang, phòng ký túc này chỉ còn hai anh em mình thôi.”
Giang Thuật bất giác dịch người ra xa khỏi Trương Tử Phàm, nhìn cậu với vẻ mặt hoảng sợ, “Chú… chú có ý gì?”
Trương Tử Phàm sửng sốt, “Ơ, anh Giang, em chỉ cảm thán tí thôi mà?”
Giang Thuật ho khan một tiếng để che giấu sự xấu hổ, “Chí ít phòng mình còn có người, mấy phòng khác trống trơn rồi đấy.”
Trương Tử Phàm thở dài, “Không ngờ, chỉ trong chớp mắt, hơn 100 người nay chỉ còn 14 đứa tụi mình.”
Giang Thuật gật đầu, “Đúng vậy, không ngờ đấy.”
Giang Thuật không ngờ được rằng, tới khi hơn trăm người loại hết còn 14 người, mà vẫn có cái mặt mình trong đấy.
Trương Tử Phàm tiếp lời, “Thêm hai lượt nữa, 14 người bọn mình sẽ chỉ còn 5 đứa được debut thôi. Không biết liệu em có cơ hội trở thành một trong 5 người đó không.”
“Bây giờ chú đang đứng thứ tư, có cơ hội rất lớn được debut theo nhóm, phải tin tưởng vào bản thân chứ.” Giang Thuật vỗ vai Trương Tử Phàm, “Đúng rồi, Tử Phàm, chú có biết luật thi của tụi mình trong giai đoạn tới không?”
Trương Tử Phàm lắc đầu, “Giờ thì chưa rõ lắm ạ, nhưng căn cứ theo tin được leak, một tuần nữa, cũng chính là công diễn lần 4, tổ chương trình sẽ không sử dụng hình thức thi đấu theo nhóm nữa, mà là thi đấu cá nhân!”
“Thi đấu cá nhân?” Hai hàng lông mày của Giang Thuật cau lại, nhưng chẳng mấy chốc lại giãn ra.
Thi đấu cá nhân thì tốt!
Hồi trước lúc thi theo nhóm, dù cá nhân thím trình diễn xạo ke thế nào, thì vẫn có khả năng đồng đội sẽ gánh thím qua.
Nhưng giờ đấu đơn rồi!
Giang Thuật chỉ cần tiếp tục kế hoạch chây ỳ của anh chàng, thể hiện kém tắm một tí trên sân khấu. Chỉ cần mắt khán khả sáng suốt, thì việc rời cuộc chơi sau một tuần quay lại sẽ chẳng phải chuyện xa vời gì.
“Anh Giang, nếu vòng tới thi cá nhân thật thì anh có ưu thế lớn quá còn gì?” Trương Tử Phàm chỉ nghĩ vô cùng đơn giản là, kiểu ca sĩ biết tự sáng tác như Giang Thuật sẽ càng dễ phát huy hơn khi thi đấu đơn.
“Chưa chắc, chưa chắc được. Biết đâu tới lúc đấy anh lại là đứa bị loại đầu tiên thì sao.” Giang Thuật bật cười ha hả.
…
Ngày hôm sau.
Staff của tổ chương trình gọi hết 14 học viên còn lại của toàn bộ doanh trại tới sảnh lớn trong tòa nhà phim trường.
Lần này, đứng trong đại sảnh, Giang Thuật không cố tình trốn ống kính máy quay nữa.
Bởi vì, chắc chắn trốn không nổi.
Các học viên khác đã bị loại sạch, chỉ còn 14 người.
Nhưng số lượng camera lại chẳng bớt đi cái nào.
Bây giờ.
Mỗi học viên đều có một máy quay riêng.
Cho nên mới bảo.
Giang Thuật có trốn ống kính đằng trời.
Thật ra, so bì tới nay, thắng bại trong cuộc chiến Giang Thuật VS Anh quay phim đã rõ.
Đáp án tất nhiên là anh quay phim thắng tuyệt đối rồi.
Sau vài phút chờ đợi, bốn cố vấn bước ra từ lối vào sảnh lớn.
“Chào buổi sáng mọi người!”
“Chào buổi sáng các thầy cô ạ!”
Lê Thiên Vương cầm mic, cười nhẹ, “Đầu tiên, chúc mừng các bạn đã lọt vào top 14 của “Ngôi Sao Tương Lai” season 4! Mười bốn học viên các bạn chỉ còn thiếu hai bước nữa là có thể chính thức debut theo nhóm. Nhưng trong hai bước cuối cùng này, một nửa số người đứng đây sẽ bị loại!
“Sau đây, tôi xin công bố luật lệ cụ thể của công diễn 4.
“Công diễn lần 4 sẽ loại sáu người, chỉ giữ lại tám người đi vào trận chung kết cuối cùng.”
Mười bốn loại sáu, Giang Thuật cho rằng cơ hội của mình là rất lớn.
“Hơn nữa, công diễn lần 4 sẽ không áp dụng hình thức biểu diễn theo nhóm, mà 14 học viên sẽ chia làm 14 tiết mục, thi đấu đơn độc!”
Trương Tử Phàm nói không sai, quả nhiên là đấu đơn!
Vẻ hưng phấn lập tức nhá lên trong mắt Giang Thuật.
Thi đấu cá nhân + loại sáu người, Giang Thuật đánh giá chắc đến 80-90% mình sẽ tử ẹo ngay sau một tuần hồi sinh.
“Tuy vậy…”
Đột nhiên, Lê Thiên Vương đổi giọng, cười nói, “Tuy vậy, nếu nói chính xác ra, thì các bạn cũng không thật sự chiến đấu đơn độc, bởi vì, tổ chương trình còn mời 14 vị khách giúp sức cho các bạn.
“Mười bốn vị khách mời giúp sức này đều là các học viên từng tham gia “Ngôi Sao Tương Lai” season 1 hoặc season 3, cũng chính là đàn chị của các bạn. Các bạn sẽ cùng hoàn thành công diễn lần 4 với đàn chị từ khóa trước của mình.”
Có thể nói rằng, công diễn lần 4 là sân khấu hợp tác với đàn chị đi trước!
Giang Thuật nghe đến đây, cõi lòng bắt đầu thấy lo sợ bất an.
Nếu không phải đấu đơn thuần túy, mà còn có đàn chị trợ giúp, thì lượng biến số sẽ tăng lên rất nhiều.
“Thầy Lê, vậy các đàn chị trợ giúp cho chúng em sẽ được lựa chọn theo thứ hạng trước sau, hay sử dụng phương thức khác ạ?” Lý Phong xếp hạng 1 giơ tay hỏi.
Cậu ta đang đứng đầu, nếu được chọn theo thứ tự, thì ưu thế của cậu ta sẽ rất lớn.
Lê Thiên Vương cười nhẹ, “Đương nhiên quyết định bằng cách rút thăm ngẫu nhiên rồi. Nhưng trình tự rút thăm có thể dựa vào thứ tự trên dưới.”
Lý Phong: “…”
Staff lấy một chiếc hộp giấy dùng để rút thăm ra.
“Lý Phong, em lên rút đầu tiên đi.” Lê Thiên Vương ra hiệu với Lý Phong.
Lý Phong gật đầu, rút một phong bì ra khỏi hộp giấy, đoạn mở nó ra trước ống kính.
Trên tấm card trong phong bì, là tên một đàn chị: Phàn Tư Lộ!
Phàn Tư Lộ, thí sinh debut ở hạng 9 trong season 1 của “Ngôi Sao Tương Lai”, có vị trí mờ nhạt trong nhóm. Sau khi nhóm nhạc tan rã vào năm ngoái, danh tiếng của đàn chị này dần xuống dốc, hiện tại cùng lắm chỉ có thể coi là một ngôi sao hạng 4 hạng 5.
Nếu so độ nổi tiếng, thì hình như còn kém cả Lý Phong bây giờ.
Lý Phong ngoài cười nhưng trong không cười cất phong bì đi, trở về vị trí của mình.
Mời một đàn chị còn chẳng nổi bằng cậu ta tới trợ giúp cho cậu ta.
Lý Phong không hiểu nổi rốt cuộc là bà chị này giúp mình, hay mình phải giúp bả.
Giang Dương xếp hạng 2 đi lên rút thăm.
Cậu này rút được một đàn chị của season 3 tên Ngũ Nhã Vận, cô này mùa trước chỉ xếp hạng 12, không được debut.
Kế tiếp, hội Trương Tử Phàm, Trạm Châu lần lượt lên rút thăm, nhưng những khách mời giúp sức mà họ bốc được đều là mấy đàn chị không thể debut hoặc debut xong tiếng tăm chẳng ra gì.
“Xem ra lần này tổ chương trình toàn mời mấy đàn chị không mấy nổi tiếng để tránh cướp mất hào quang của các học viên đây.” Giang Thuật vuốt cằm, lẩm bẩm bằng giọng điệu chắc mẩm.
[HẾT CHƯƠNG 84]