Tội Ác

Chương 27: Âm Mưu Đen Tối





Ngôi nhà này được lắp máy quay ở khắp nơi và Eric là một trong bốn người biết gần hết những việc xảy ra trong ngày. Buổi trưa sẽ có người đến thay ca.
Phòng quay thứ nhất nằm ở lầu năm. Vậy cái thứ hai ở đâu? Những thước phim quay được sẽ bị xóa bỏ hay cất giấu ở nơi bí mật khác? Người duy nhất có thể trả lời tôi những câu hỏi ấy chỉ có mình Eric.
Phải tìm cách tiếp cận anh ta, phải buộc anh ta nói ra càng nhiều thứ có liên quan tới nhà họ Võ càng tốt."
- Cô gái này đang muốn lợi dụng lòng tốt của anh - Trang nhật ký trên tay tôi rơi xuống sau những lời lẽ lạnh lùng đó.
Tuy không có phần nào kể rõ chuyện đã xảy ra ngày 7/1 nhưng qua những gì mà Hải Oanh đã viết ở đây, tôi có thể nắm được những nét cơ bản. Ánh Tuyết đã đùa nghịch bằng cách nhốt cô ấy vào kho lạnh rồi quên khuấy đi (một cách vô tình hay cố ý thì tôi không biết). Nhờ có máy bộ đàm nên Hải Oanh đã liên lạc được với Eric. Đối với một người mang ơn cứu mạng, sao cô ta có thể nảy sinh ý nghĩ lợi dụng xấu xa như thế?

- Chỉ mong rằng cô ấy đã không làm tổn thương anh.
"Ngày 11/01/2011
Khoảng 12h30 là tôi xong việc dưới bếp. 14h20, Eric sẽ xuống ăn cơm.
Vậy nghĩa là mình có 2 tiếng để "tiếp cận" anh ấy.
Sau khi làm xong nhiệm vụ, tôi cẩn thận chuẩn bị một phần cơm với món trứng chiên mà Eric vẫn thích. Lựa lúc không ai để ý thì tranh thủ đi bộ lên lầu. Sau một hồi thở hì hục, tôi nhìn thấy anh đang đứng đợi ngay trước cửa.
- Sao...?!?!?
- Anh thấy em rời khỏi nhà bếp - Anh chàng nhún vai rồi tự nhiên cầm lấy chiếc hộp - Lúc em vừa bước lên cầu thang là anh biết ngay.
- Anh không cho rằng theo dõi người khác như thế là mất lịch sự lắm sao? - Tôi khó chịu bởi cảm giác mình làm gì "người ta" cũng biết hết.
- Biết làm sao được. Đây là quyền lợi và nghĩa vụ của anh mà. - Eric cười trừ rồi quay qua nhấn mật mã -Em muốn vào chơi chút không?
Tôi không trả lời mà chỉ ậm ừ rồi lẳng lặng theo anh ta vào trong.

- Ngồi đi! - Eric đá chiếc ghế có bánh xe về phía tôi còn mình thì nhảy tót lên bàn, tay hăm hở mở cái hộp.
- Hôm nay em tới đây là để nhờ anh một việc.
- Việc gì?
- Em muốn anh dạy em chút võ nghệ.
- Sao? - Tôi thấy anh vừa nuốt trọng cả cục cơm lớn.
- Hôm trước em thấy anh tay không chống trả tên đó rất tài tình.
- Là con gái mà học võ làm gì? Anh không dạy đâu.
- Không phải em muốn đi sinh sự - Tôi lật đật đứng dậy - Em chỉ muốn bảo vệ mình. Ít hôm nữa anh về quê, một mình em sẽ phải xoay sở tất cả.
- À phải rồi... - Eric bỗng thừ người -...Anh quên mất chuyện đó.
- Hằng ngày em sẽ mang cơm lên đây cho anh. Anh dạy em vài tuyệt chiêu để phòng thân thì đủ rồi.

- Như vậy thì dễ cho em quá.
- Chứ anh có cách nào hay hơn không?
- Of couse - Anh ấy liền đặt cái hộp qua một bên rồi nhảy xuống đất -Anh muốn em trả lại máy bộ đàm và nhận lấy cái này
- Điện thoại di động?
- Yes.
Vậy là một nửa kế hoạch đã thành công. Thật không ngờ Eric lại đồng ý dễ dàng như thế. Sau khi có được những thông tin cần thiết, có lẽ tôi không nên tiếp tục lợi dụng lòng tốt của chàng trai đó nữa.
Những buổi học sẽ bắt đầu vào ngày mai.
Hy vọng lớp ngụy trang này sẽ giúp mình khám phá ra mọi bí mật.