Toàn Tức Võng Du Chi Thiên Hạ Đệ Cửu

Chương 43: Trao đổi vấn đề




Nhìn Ly Hỏa chắn phía trước người mình, Diệp Vô Truy lộ ra vẻ mặt không vui.

“Tôi không cần cậu bảo hộ.”

Ly Hỏa quay đầu lại, thấy bất mãn cùng kiên định trong mắt người phía sau, bật cười.

Sao lại quên mất chuyện này chứ? Diệp Vô Truy, cho tới bây giờ không phải là một người cam nguyện trốn phía sau người khác tiếp nhận bảo hộ, cậu là một thanh đao mũi nhọn, tình nguyện đứt lưỡi cùng không trở vào bao. Nhưng mà mình vừa rồi lại vô ý thức đem người này yểm hộ ở sau người. Ly Hỏa không khỏi cười khổ, quả nhiên nghĩ thông suốt là một chuyện, thực tế lại là một chuyện khác.

Không có một nam nhân nào, sẽ mặc kệ người trong lòng rơi vào nguy hiểm mà không đi bảo hộ.

Dù cho bạn biết, người này kỳ thực cũng đủ cường đại, có năng lực tự bảo vệ bản thân.

Người đến từ từ tiếp cận, Diệp Vô Truy cùng Ly Hỏa kề vai sát cánh mà chiến, chuẩn bị phòng ngự. Nhưng mà theo thời gian trôi qua, biểu tình trên mặt họ dần dần từ đề phòng biến thành kinh ngạc. Hai người liếc mắt nhìn nhau, đều có chút nghi hoặc.

Nguyên nhân không khác, khí tức những người từng bước tiếp cận này, dĩ nhiên một chút che giấu cũng không có. Tùy tiện trực tiếp hướng tới nhà củi bên này, như là tuyệt không sợ bị phát hiện. Không, có lẽ nói, mục đích của đối phương chính là muốn khiến người trong nhà củi này phát hiện bọn họ, để tránh khơi mào tranh đấu vô vị.

Diệp Vô Truy thu hồi đao trước, nếu đối phương đã thẳng thắn để lộ thân phận tiếp cận như vậy, sẽ không có khả năng ôm mục đích dò hỏi. Nếu đối phương không định động thủ, bọn họ tạm thời cũng không cần phòng bị như vậy.

Ly Hỏa lại cảnh giác hơn nhiều, tuy hắn đã thu hồi vũ khí rồi, nhưng trường kiếm vẫn chưa vào bao. vẫn có thể tùy thời phát động công kích.

Đúng lúc này, bóng cây ở phụ cận lay động một trận, có bóng người đi ra. Đối phương không có người dẫn đường hiển nhiên không thể tìm được đường mòn đá, như vậy cũng chỉ có thể từ phương hướng khác lần mò đến.

“Là anh?!” Thấy rõ người, Diệp Vô Truy khó nén kinh ngạc. Ngay cả Ly Hỏa bên cạnh, cũng lộ ra thần sắc không tưởng tượng được.

Người đến bất ngờ chính là Thương mấy ngày trước gặp ở quán rượu, so sánh với khi đó, lúc này tổng bộ đầu chật vật không ít. Hiển nhiên ở trong rừng rậm nơi Danh Đao ở bày ra trọng trọng trận pháp, tiêu hao không ít thể lực của hắn.

Lúc này tổng bộ đầu lam y, không để ý đến hai người kinh ngạc mà liếc mắt nhìn xung quanh nhà củi trước, giây lát, không khỏi thở dài. “Vẫn là tới chậm.”

Hắn lúc này mới có tâm tư quan sát hai người trước mặt, lúc để ý tới Ly Hỏa đứng bên người Diệp Vô Truy, rõ ràng sửng sốt một chút. “Sao cậu lại cùng một chỗ với hắn?” Hiển nhiên, thân là tổng bộ đầu Thương của Lục Phiến môn không có khả năng không nhận ra khuôn mặt của Ly Hỏa.

Mà bây giờ, thiếu giáo chủ đại nhân mời đến Thiên Sơn đại náo một phen dĩ nhiên ở cùng một chỗ với Diệp Vô Truy, khiến người ta không sợ hãi mới là lạ.

“Đây không liên quan đến cậu.” Nhìn người này mạc danh khó chịu, Ly Hỏa giành trước mở miệng.

Thương nhìn hắn, cười lạnh một tiếng. “Nếu các người đều là người bình thường, có ở cùng một chỗ hay không tất nhiên không liên quan đến tôi. Nhưng lấy thân phận hiện tại của hai người, đồng thời xuất hiện ở chỗ này, tôi đương nhiên muốn xen vào quan tâm.”

“Chỉ bằng cái danh hiệu tay sai triều đình kia của cậu sao?” Ly Hỏa không chút nào tỏ ra yếu kém châm chọc khiêu khích.

Lông mi Thương run lên, mắt thấy tính khí sẽ không chịu nổi nữa. Hai người trái lại đều nhìn đối phương không vừa mắt, bình thường ẩn nhẫn sau đó phát và vân vân, vào lúc lại cũng không có tác dụng. Có lẽ đây là cái gọi là, đối thủ trời sinh một mất một còn?

“Tổng bộ đầu nếu muốn biết vì sao tôi với hắn ở cùng một chỗ, như vậy cũng phải xuất ra chút thành ý trước.” Diệp Vô Truy cũng giành trước cắt đứt hắn. “Tôi nghĩ mọi người bây giờ đều có nhiều nghi vấn, không ngại làm một giao dịch chứ?”

“Giao dịch gì?” Thương hỏi.

“Rất đơn giản.” Lộ ra vẻ tươi cười đã lâu không thấy, Diệp Vô Truy chậm rãi nói. “Lấy câu hỏi đổi câu hỏi, đáp án đổi đáp án. Số lượng hai bên một đổi một, thế nào?”

“Thành giao.”

Thương nhanh chóng đáp ứng, không ai biết trong lòng hắn đang suy nghĩ cái gì.

Thấy Diệp Vô Truy đã nói xong giao tế, Ly Hỏa cũng không khiêu khích Thương nữa. “Vậy bây giờ, câu hỏi do ai hỏi trước?”

Những lời này của thiếu giáo chủ đại nhân đi ra, hai bên liền im lặng. Ai đưa ra câu hỏi, nhìn như chỉ là trình tự người trước người sau mà thôi, kỳ thực cũng không phải việc lớn.

Người giành hỏi trước nhất định có thể nhận được càng nhiều chỗ tốt, bởi vì sau khi hỏi đối phương nhất định phải trả lời được, mới có thể nhận được tư cách hỏi cho mình. Như vậy nếu câu hỏi đầu tiên người nhận không muốn trả lời thì liền kết thúc cái trao đổi này, cũng là người phía sau có hại.

Ba người đều là người khôn khéo, sao có thể không nghĩ tới điểm này.

“Tôi vốn là khách, liền xin hai người dựa theo chủ chỗ này, để tôi hỏi trước đi.” Tổng bộ đầu Lục Phiến môn, da mặt dày nói.

Ly Hỏa cười nhạo một tiếng. “Tôi thấy là khách không mời mà đến đi. Ở đây vốn là nơi ở của Danh Đao cùng Vô Truy, hẳn là do chủ nhân hỏi trước mới đúng. Thường khách tùy chủ.”

Lông mi Diệp Vô Truy run lên, tiếng “Vô Truy” bỗng nhiên gọi kia, thiếu chút nữa khiến cậu nổi da gà. Liếc Ly Hỏa bên cạnh, Diệp Vô Truy không biết hắn lại phát điên cái gì. Thế nhưng ở trình tự trước sau này, cậu kiên quyết đứng cùng trận doanh với Ly Hỏa.

Vì vậy, lập tức nói. “Ý đồ của tổng bộ đầu đến chúng tôi cũng chưa biết được, nếu như không nói rõ ràng anh là địch hay bạn trước, như vậy câu hỏi kế tiếp cũng không cần phải tiếp tục nữa rồi.”

Những lời này hiển nhiên là uy hiếp, ám chỉ nếu như không để cho bọn họ bên này hỏi trước một vấn đề, trao đổi kia liền không cần tiến hành. Loại hiếp bức gần như trắng trợn này, thực sự là… Thực sự là quá vô sỉ rồi. Người đưa ra trao đổi là Diệp Vô Truy, hiển tại ỷ vào phe mình có ưu thế, người nói muốn kết thúc trao đổi cũng là Diệp Vô Truy.

Thật không nghĩ ra Danh Đao truyền thụ thường ngày nghiêm trang, cũng sẽ có một mặt chơi xấu như thế. Có lẽ nói, đây mới là diện mục vốn có của cậu?

Thương ở bên kia nghe xong, trong lòng tuy rằng căm tức, nhưng lại ngẩng đầu hung hăng liếc Ly Hỏa. Theo hắn, Diệp Vô Truy này lần trước gặp mặt tuy cũng rất không khách khí, nhưng chơi xấu giống như hôm nay, tuyệt đối là đã bị người bất lương ảnh hưởng.

Mà người bất lương nhất ở đây, chính là thiếu giáo chủ Cửu Trọng giáo, Ly Hỏa.

Bị Thương mạc danh nhìn chằm chằm, tâm tình thiếu giáo chủ đại nhân rất không tệ. Hoặc là nói, hắn rất vui mừng. Cùng mình ngốc đã lâu, Vô Truy cũng học xong thân pháp cố định giá này. Ừ, rất có tiền đồ. Sau này nếu quay về trong Cửu Trọng giáo, nhất định là một người vợ hiền.

Bọn họ bên này một người đang phẫn nộ trừng mắt, người còn lại hưởng thụ đối phương nhìn chằm chằm ở trong lòng bổ não. Diệp Vô Truy ở bên cạnh thấy không nói gì, chỉ có thể hỏi lần thứ hai.

“Thế nào, tổng bộ đầu lựa chọn chưa?”

Nghe thanh âm của hắn, Thương phục hổi tinh thần lại. Nhìn cục diện trước mặt, thật sự rất bất đắc dĩ. Từ trên nhân số mà nói, thực lực của hai người đối phương cũng không yếu, mình rất khó đánh thắng. Từ phương diện khác mà nói, mình hiển nhiên càng muốn biết đáp án, không nắm cơ hội lần này khó đảm bảo còn có lần sau.

“Có thể, vậy do cậu hỏi trước.” Tổng bộ đầu ngữ khí nặng nề trả lời.

Diệp Vô Truy thấy mục đích đạt thành, mỉm cười. Trên khuôn mặt từ trước đến nay luôn lạnh lùng nghiêm nghị mang theo ý cười, như gió xuân lướt nhẹ qua, trong khoảng thời gian ngắn khiến người say mê.

Đây là hơn nửa tháng, Ly Hỏa mới lần thứ hai thấy cậu cười. Nhưng hai lần đều tại ngày hôm nay. Lúc thiếu giáo chủ đại nhân phân thần quan sát nét mặt tươi cười này, cũng không khỏi phỏng đoán dưới đáy lòng. Lẽ nào Thương này là phúc tinh phải không, hắn vừa đến Diệp Vô Truy liền không lạnh lùng nữa.

Không, sai. Trước đây chẳng bao giờ thấy Diệp Vô Truy cười trước mặt mình, nhưng hôm nay ở trước mặt Thương này lại cười hai lần. Tổng bộ đầu này mới không phải phúc tinh gì, là sát tinh mới đúng!

Nhất thời, ý phòng của thiếu giáo chủ đại nhân đối với vị tổng bộ đầu nào đó càng sâu.

“Như vậy liền do tôi hỏi trước.” Diệp Vô Truy lúc này cũng không khách khí nữa, vừa bắt đầu liền chỉ thẳng trung tâm nói. “Tổng bộ đầu lần này đến tìm sư phụ tôi, vì chuyện gì?”

Cậu biết vấn đề này nhất định Thương sẽ không trả lời toàn bộ, nhưng nhất định sẽ nói ra một phần thật. Dù sao lần trao đổi này nếu hai bên đều nói dối, vậy cũng không cần phải tiếp tục nữa. Thương làm người đi đầu, phải là một tấm gương tốt đúng không?

“Đây là mệnh lệnh của phía trên.” Thương cân nhắc dùng từ. “Tôi cũng không biết nhiều, thế nhưng chỉ có thể khẳng định một chút. Lục Phiến môn tìm kiếm Danh Đao, chỉ vì cậu một cái chân tướng, tuyệt đối không hại ông.”

Trong những lời này có phân nửa là nói thật. Thương thân là tổng bộ đầu của Lục Phiến môn, hoàn toàn không biết nội tình hiển nhiên là không có khả năng. Hắn chỉ là không muốn nói với hai người mà thôi, về phần nửa câu phía sau, lại là thật tâm thật lòng.

Lục Phiến môn tìm Danh Đao là có chuyện muốn nhờ, nhưng việc này bản thân Danh Đao phải cam nguyện mới có thể hoàn thành. Cầu ông còn không kịp, sao có khả năng hạ sát thủ.

Diệp Vô Truy suy tư một hồi, nhìn Ly Hỏa, nhận được cái gật đầu khẳng định của đối phương.

“Bây giờ đến phiên tổng bộ đầu hỏi, mời.”

Cậu cùng Ly Hỏa hai người có thể phân tích ra không nhiều từ lời nói của Thương, thế nhưng quan trọng nhất là, hành động từ trước với bây giờ xem ra. Lục Phiến môn quả thật không có ác ý, trao đổi có thể tiếp tục.

Nghe đến phiên mình hỏi, Thương trầm tư chốc lát, dưới đáy lòng sàng lọc thật tốt một phen.

Trong lòng hắn đối với chuyện của hai người cùng Danh Đao có rất nhiều nghi vấn, nhưng mà sự tình chung quy chia nặng nhẹ, trước tới từng cái. Thế nhưng vấn đề đầu tiên này cũng không thể quá mức đâm trúng chỗ yếu hại, vạn nhất làm đối phương nóng nảy cũng không được. Chọn nhẹ cũng không được, đây rõ ràng là mình chịu thiệt.

Nghĩ đến đây, một vấn đề đã trồi lên trong đầu tổng bộ đầu.

Hắn giương mắt nhìn hai người. “Hai người các cậu là quan hệ gì?”

Giữa hai người Diệp Vô Truy cùng Ly Hỏa thân mật khác thường, đã sớm khiến Thương để ý. Nhất là Ly Hỏa của Cửu Trọng giáo, ánh mắt hắn nhìn mình mang theo địch ý, cùng ánh mắt ái muội nhìn về phía Diệp Vô Truy, làm quen công tác bắt giữ Thương thế nhưng một chút cũng không sơ xuất, tất cả đều nhìn vào trong mắt.

Giữa hai người này tuyệt đối có mờ ám! Tổng bộ đầu cho ra kết luận như vậy.